Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 71: Lão phu viết văn mắng bọn hắn

Chương 71: Lão phu viết văn mắng bọn hắn Cùng đi xem náo nhiệt, nhìn thấy Trần Lâm cực kỳ bi thương.
Người đầu bạc tiễn người đầu xanh, bắt đầu có chút đồng cảm với hắn.
Không hiểu sao cả nhà bị giết, ngay cả súc vật cũng không có ai sống sót.
Mộ tổ cũng bị phá hủy.
Bài vị tổ tông trong từ đường cũng bị đạp nát.
Đây gọi là tổ chức la võng, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.
Tàn nhẫn đến khiến người ta trong lòng phát lạnh.
"La võng, lão phu và các ngươi không đội trời chung!"
Trần Lâm ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng.
Bi thống đến cực điểm.
Cả người phảng phất già đi cả chục tuổi.
Hắn buông thi thể vợ con xuống.
Run rẩy đứng dậy.
Mở một cái rương ở đại đường ra.
Phát hiện đồ vật bên trong vẫn hoàn hảo không hề tổn hại, cuối cùng thở dài một hơi.
Đám người hiếu kì, đối phương cất giấu thứ gì trong rương?
Trần Lâm xoay người, từ trong rương lấy ra một cây bút lông tinh mỹ cùng một xấp giấy tuyên.
Người xem náo nhiệt hết sức nghi hoặc.
Cả nhà đối phương đều bị giết, hắn còn làm mấy thứ này làm gì?
Chỉ thấy Trần Lâm lau sạch chiếc bàn đầy máu.
Cẩn thận trải giấy tuyên lên trên mặt bàn.
Bắt đầu mài mực, sau đó cầm bút viết nhanh.
Đám người xem náo nhiệt: "Không phải muốn cùng la võng không đội trời chung sao?"
Trần Lâm: "Lão phu viết văn mắng bọn chúng!"
Đám người xem náo nhiệt: "........."
Đám người chỉ cảm thấy đối phương bị điên rồi, nhao nhao thở dài.
Quay người rời đi.
Mọi người cảm giác Trần Lâm vì cả nhà bị giết, bi thống tột độ nên đầu óc choáng váng.
Hành động lần này của la võng khiến danh tiếng của bọn chúng vang dội khắp Đại Chu.
Còn tốt hơn bất cứ loại quảng cáo nào.
Mọi người lúc này mới biết, trong Đại Chu còn có một tổ chức sát thủ như vậy.
Khiến người ta hết sức tò mò về bọn chúng.
Mà càng nhiều người lại muốn tìm đến bọn chúng, để la võng giúp giết những kẻ địch của mình.
Dù sao năng lực nghiệp vụ của người ta bày ra đó rồi.
Chỉ là trong nhất thời không biết làm sao liên hệ được với bọn chúng, cũng không biết tổng bộ bọn chúng ở đâu.
Ngày hôm sau có người phát hiện, Trần Lâm đã chết.
Là bị người treo cổ.
Cả người bị treo trên cửa thành kinh thành.
Mà trong tay hắn vẫn nắm tờ giấy tuyên hôm qua lấy ra từ trong rương.
Mỗi một tờ giấy tuyên, đều dùng máu tươi vẽ lên một cái mạng nhện.
Không cần nghĩ cũng biết là do la võng gây ra.
Trần Lâm vừa chết, cũng không có cách nào viết văn mắng la võng được nữa.
Có những người nhiều lòng trắc ẩn, đều tiếc hận cho Trần Lâm.
Nguyện hắn ở dưới địa phủ yên nghỉ, nguyện kiếp sau không có la võng.
Ngay khi mọi người cho rằng chuyện Trần Lâm gặp phải chỉ là tình cờ.
Lại không ngờ chuyện như vậy, ở các nơi Đại Chu đều đang xảy ra.
Mà càng ngày càng nghiêm trọng hơn.
Đồ đao của la võng không chỉ nhắm vào mỗi mình Trần Lâm.
Vô số người đã bị giết chết.
Mà đều dùng thủ đoạn giống nhau.
Người của la võng vô thanh vô tức xuất hiện, sau đó vô thanh vô tức giết cả nhà người ta.
Máu tươi nhuộm đỏ khắp nơi Đại Chu, phố lớn ngõ nhỏ đâu đâu cũng thấy xác chết.
Có người thậm chí đang đi trên đường, liền bị giết chết một cách khó hiểu.
Sau đó từ trên trời rơi xuống một trang giấy.
Trên trang giấy vẽ một cái mạng nhện đỏ tươi.
Toàn bộ Đại Chu đều đang có tang.
Cuối cùng có người để tâm phát hiện ra một chuyện.
Những người bị sát thủ của la võng giết, đều là những người chửi Tần Phong.
Chỉ cần những người này chửi Tần Phong, thì chắc chắn phải chết.
Tin tức này càng truyền càng xa, khiến đám người đưa ra suy đoán.
Có người không tin, đứng trên đường cái mắng một tiếng Tần Phong.
Người kia chỉ cảm thấy sau lưng lạnh buốt, một thanh ám khí xuyên ngực.
Người kia trong mắt mang theo vẻ không thể tưởng tượng nổi, ngã xuống đất.
Cả người đã mất đi hơi thở, chết không thể chết lại được.
Chuyện như vậy thường xuyên xảy ra, càng xác nhận người đứng sau la võng chính là Tần Vũ Dương phụ tử.
Cho dù không phải thì cũng có liên quan đến bọn hắn.
Trong lúc nhất thời, con dân Đại Chu ai ai cũng bất an.
Nói đến tên Tần Phong, như bị bệnh giật mình.
Sợ hô lên hai cái tên này liền bị giết một cách khó hiểu.
Dù sao mắng Tần Phong một lúc hả giận, cả nhà ăn cỗ thì cũng không tốt lắm.
Cho dù là như vậy, vẫn có người không tin tà.
Trong nhà thầm mắng.
Những người này cho rằng, trong nhà một mình mắng thì sẽ không ai nghe được.
Nhưng bọn họ lại thất vọng, vừa mắng ra miệng liền bị cắt cổ.
Thiên la địa võng, không chỗ nào không lọt, không phải là nói đùa.
Bọn họ có gan mắng, thì la võng cũng có gan giết.
La võng đang nghiêm chỉnh chấp hành mệnh lệnh của Tần Phong, không tha bất kỳ ai mắng hắn.
Ngay cả Đại Chu hoàng đế Cơ Thường Lạc sau khi nghe nói chuyện này, biết Tần Phong phụ tử có một tổ chức sát thủ đáng sợ như vậy.
Giận đến nỗi đập nát long ỷ.
Còn mắng Tần Vũ Dương phụ tử không ra gì.
Ngay trong đêm, sát thủ của la võng đã xuất hiện trong hoàng cung.
Nếu không phải Cơ Thường Lạc đã đột phá đến Niết Bàn đỉnh phong.
Nếu không phải Cơ Vô Thường cùng đủ lâm đạo, hai đại cao thủ Tiêu Dao cảnh kịp thời đuổi đến.
Thì ngay cả Cơ Thường Lạc vị hoàng đế Đại Chu này cũng sẽ gặp bất trắc.
Mấy chục tên sát thủ la võng bị bọn họ giết chết.
Mặt Cơ Thường Lạc âm trầm vô cùng, trắng đêm khó ngủ.
Sáng sớm hôm sau, liền truyền đến một tin xấu.
Hơn bốn mươi phi tần, đều bị giết chết vô thanh vô tức trong tẩm cung của mình.
Ngay cả yếm của hoàng hậu bên trên cũng bị vẽ lên một cái mạng nhện.
Vì mặt mũi của Hoàng tộc, tin tức này đã được phong tỏa nghiêm ngặt.
Trong hoàng cung thái giám, thị nữ cùng thị vệ một lần nữa được thanh lọc lại.
Cho dù Cơ Thường Lạc phong tỏa tin tức có nghiêm mật thế nào, thì vẫn bị truyền ra ngoài.
Thiên hạ trong nháy mắt xôn xao.
Nguyên nhân chính là la võng quá thần bí, cùng thủ đoạn quá tàn bạo.
Khiến danh tiếng của la võng vang tận mây xanh.
Có người từng tổng kết sự đáng sợ của la võng.
Tần Phong buổi sáng bị chửi, người chửi buổi sáng sẽ bị giết, buổi chiều bị diệt cả nhà.
Hôm sau cả tộc liền có thể ăn cỗ, tất cả đều là trẻ con một bàn.
Những người chửi Tần Phong trong một đêm toàn bộ biến mất.
Không ai muốn gặp phải nguy hiểm bị giết, mà nhất thời nhanh miệng.
Cái này khiến người ta nghĩ Tần Phong ở kiếp trước giống như những bình xịt trên mạng vậy.
Bọn chúng phun người chỉ vì cảm thấy người khác không làm gì được bọn chúng.
Người bị chửi mà đứng trước mặt bọn chúng thì những bình xịt đó ai nấy đều lễ phép cả.
Tần Phong chính là dùng loại giết chóc điên cuồng này để nói cho những kẻ ngốc đó biết, đừng có cái miệng nhanh nhảu.
Luôn có người có thể trị được bọn chúng.
Việc la võng giết người điên cuồng, có hiệu quả rất nhanh chóng.
Mặc kệ Đại Chu hoàng đế Cơ Thường Lạc cố tình để người dẫn dắt thế nào đi chăng nữa.
Cũng không có ai bị mắc bẫy nữa.
Mà những người bình thường kia rất nhanh đã quên sự kiện giết người này.
Bọn họ chỉ quan tâm đến dầu muối củi gạo tương dấm trà, cả ngày lo toan cuộc sống.
Làm gì có thời gian quản cái này.
Mà Tần Phong mang theo Liễu Như Yên lặng lẽ xuyên qua vòng phong tỏa của bốn mươi vạn đại quân Cơ Linh Tịch.
Đi đến bên ngoài Hàm Cốc quan.
Đối diện liền gặp Bạch Khởi.
"Báo!"
Trong trướng trung quân của Cơ Linh Tịch, một người thám tử đến báo cáo.
"Nói!"
Cơ Linh Tịch nhìn về phía thám tử nói.
"Tần Phong cùng Liễu Như Yên đã xuyên qua vòng phong tỏa của đại quân chúng ta, tiến vào Hàm Cốc quan!"
Cơ Linh Tịch nhướng mày, không nghĩ đến Tần Phong lại có chút năng lực.
Một kẻ phế vật không có chút thiên phú nào.
Vậy mà lại mang theo một nhược nữ tử tay trói gà không chặt, xuyên qua vòng phong tỏa của bốn mươi vạn đại quân của mình.
Đối phương cũng không vô năng như trong truyền thuyết.
"Hàm Cốc quan chủ tướng đang làm cái gì?"
Cơ Linh Tịch quan tâm nhất, vẫn là động tĩnh của Bạch Khởi.
Dù sao đối phương giống như đột nhiên xuất hiện vậy.
Bên phía mình hoàn toàn không biết gì về Bạch Khởi, không có bất kỳ thông tin nào.
Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng!
"Mấy ngày nay, đối phương đều một mình đi ra khỏi Hàm Cốc quan!"
"Toàn thân vui buồn thất thường, có khi dùng bảo kiếm trong tay cắm xuống dưới đất bên ngoài Hàm Cốc quan."
"Có khi lại sẽ cầm một nắm đất trong tay vê qua vê lại."
"Có khi còn sẽ nói, đất ở đây không tệ, thích hợp đào hố!"
"Đối phương rất có thể đang quan sát địa hình!"
Thám tử cũng không chắc chắn được hành vi của Bạch Khởi rốt cuộc là đang làm gì, chỉ có thể nói vậy.
Nghe được báo cáo của thám tử, Cơ Linh Tịch rơi vào trầm tư "Chẳng lẽ đối phương muốn bố trí thêm một tầng công sự phòng ngự bên ngoài Hàm Cốc quan?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận