Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 546: Năm tôn Đại Đế đều xuất hiện động

Ngay khi bọn chúng sắp xông đến bên cạnh Trương Nghi thì một thoáng. Hai luồng khí thế cường đại bộc phát lên tận trời. G.i.ế.t! G.i.ế.t! G.i.ế.t! Mười vạn Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh cùng mười vạn Bách Chiến Xuyên Giáp Binh đứng chắn trước mặt Trương Nghi. Hai đạo quân đội này, dưới sự chỉ huy của Mông Điềm và Vương Tiễn, giống như những vòng đao sắc bén, trong nháy mắt chém g.i.ế.t mười mấy tên Hắc Ám Chí Tôn. Tám trăm Hắc Ám Chí Tôn vừa ra khỏi hắc ám cấm khu, còn chưa kịp thực sự phát động náo loạn hắc ám. Ngay cả một sinh linh vạn tộc cũng chưa g.i.ế.t c.h.ế.t, đã c.h.ế.t gần trăm người. Có thể thấy được Đại Tần Hoàng Triều bây giờ đã mạnh mẽ đến mức nào. Không ít người nhìn những Hắc Ám Chí Tôn đã c.h.ế.t, liền quay người rời đi. Đối đầu trực diện với đại quân Đại Tần Hoàng Triều, đây chẳng phải là tự tìm c.h.ế.t sao? Cho dù diệt được đối phương, thì bên mình cũng t.ổn t.h.ương nặng nề không bù đắp được. Chi bằng nhanh chóng đi hấp thu sinh cơ, để khôi phục thực lực đến đỉnh phong. Như vậy trong trận chiến tới, có lẽ còn có cơ hội chiến thắng. Nhìn đám Hắc Ám Chí Tôn chạy tán loạn khắp nơi, Mông Điềm và Vương Tiễn đành phải ra lệnh cho Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh và Bách Chiến Xuyên Giáp Binh dừng lại. Quân đoàn lớn như thế dù liên kết lại chiến lực rất cao. Hắc Ám Chí Tôn đều có thể g.i.ế.t, nhưng chỉ có một điểm không tốt, tính linh hoạt không đủ. Nếu như đối đầu chính diện với địch thì còn có thể, chém g.i.ế.t đám Hắc Ám Chí Tôn không còn mảnh giáp cũng không có vấn đề gì. Nhưng sợ đối phương tản ra ngay lập tức. Như vậy đến truy kích cũng khó, quá mức phiền phức. Mông Điềm và Vương Tiễn nhìn đám Hắc Ám Chí Tôn tản ra lập tức, khóe miệng nở một nụ cười rồi dẫn người đi phục mệnh Bạch Khởi. Bạch Khởi đã sớm biết tình hình bên này, đối với việc những Hắc Ám Chí Tôn chạy trốn căn bản không thèm để ý. Dù sao lúc này Đại Tần đã có năm vị Đại Đế, đủ sức thu thập đám Hắc Ám Chí Tôn này. Chẳng qua là đám Hắc Ám Chí Tôn này khi xông ra vòng vây của đại quân Đại Tần Hoàng Triều thì đã bị đại quân g.i.ế.t c.h.ế.t một số. Đồng thời còn bị Lục Kiếm Nô và các cao thủ khác g.i.ế.t c.h.ế.t không ít. Còn lại hơn năm trăm tên Hắc Ám Chí Tôn liền tản ra ngay tức khắc, hướng về những nơi khác của Thiên Linh Giới lao tới. Thiên Linh Giới rộng lớn như vậy, mỗi người bọn chúng chọn một khu vực cũng đủ dùng. Một Hắc Ám Chí Tôn đáp xuống một vùng lãnh địa phàm nhân, nở nụ cười âm hiểm nhìn những đồ ăn trước mắt. Đang lúc chuẩn bị ăn như gió cuốn thì đột nhiên một đạo kiếm quang xuất hiện, kiếm quang linh lực xé nát tên Hắc Ám Chí Tôn kia. "Các ngươi là những kẻ trầm luân trong bóng tối, còn dám tàn sát con dân Đại Tần của ta, quả thực là muốn c.h.ế.t!" Tần Thắng Nam hừ lạnh một tiếng, sau khi g.i.ế.t c.h.ế.t tên Hắc Ám Chí Tôn kia thì không hề dừng lại, chợt lóe mình thẳng hướng nơi khác. Cứ hễ nàng gặp phải Hắc Ám Chí Tôn thì toàn bộ đều bị nàng một kiếm c.h.é.m g.i.ế.t. Tần Yên Nhi cũng vậy. Những nơi mà nàng đi qua tiếng kiếm reo vang vọng khắp Thiên Linh Giới. T.h.ể x.á.c Hắc Ám Chí Tôn liên tiếp rơi xuống. Hai đại công chúa của Đại Tần Hoàng Triều ra tay, ngay lập tức khiến toàn bộ Thiên Linh Giới biến thành biển kiếm. Vô Thượng Kiếm Thể toàn lực phát động, chỉ đâu đánh đó. Sau khi g.i.ế.t c.h.ế.t hơn mười tên Hắc Ám Chí Tôn, Tần Thắng Nam nhìn mấy tên Hắc Ám Chí Tôn trước mắt, khóe miệng mỉm cười hỏi: "Các ngươi là từ cấm khu nào mà lại dám ngông cuồng như thế?" "Chúng ta là Vân Mộng cấm khu, ngươi muốn thế nào?" Một Hắc Ám Chí Tôn thuận miệng đáp, lập tức muốn liều m.ạ.n.g với Tần Thắng Nam. "Không sao cả, chỉ muốn tặng cho các ngươi một kiếm thôi!" Tần Thắng Nam nhìn mấy tên Hắc Ám Chí Tôn trước mắt cười lạnh nói. Theo sau một kiếm vung ra, mấy tên Hắc Ám Chí Tôn trước mắt bị kiếm khí sắc bén biến thành sương m.á.u. Sau khi g.i.ế.t c.h.ế.t mấy tên Hắc Ám Chí Tôn trước mắt, kiếm mang cũng không tan đi, mà là tự động ngưng tụ thành một đường kiếm mang càng cường đại hơn, lao thẳng đến Vân Mộng cấm khu. Kiếm mang phá vỡ bình chướng bên ngoài Vân Mộng cấm khu, khuấy đảo hơn phân nửa Hắc Ám Chi Lực của cấm khu. Lao thẳng đến chủ nhân của Vân Mộng cấm khu. "Phá cho ta!" Chủ nhân của Vân Mộng cấm khu trên thân bùng lên một đạo Hắc Ám Chi Lực nồng đậm, đỡ được một kích này, kiếm mang tan đi. Vừa rồi chiêu kia của Tần Thắng Nam chính là Vô Thượng Kiếm Thể kèm theo kỹ năng "Nhà ngươi ở đâu, chỉ cái phương hướng!". Ngay cả Tần Thắng Nam cũng là lần đầu tiên sử dụng. Không ngờ hiệu quả lại cực kỳ tốt. Nếu như Vân Mộng cấm khu không có Chủ nhân cấm khu tọa trấn thì đã sớm bị nàng vừa rồi một kiếm kia san bằng rồi. Hắc Ám Chí Tôn của ngũ đại cấm khu, lao tới khắp các ngóc ngách của Thiên Linh Giới. Mặc dù khiến cho Tần Vũ Dương bọn người diệt trừ bọn chúng có chút khó khăn. Nhưng chính vì bọn chúng phân tán ra nên độ khó cũng không quá lớn. Tần Vũ Dương gào thét một tiếng: "Trẫm chính là đương thời hoàng đế, các ngươi đã dám làm loạn trong cương vực của trẫm, g.i.ế.t không tha!". Theo âm thanh này vang lên. Một thân ảnh khổng lồ vô cùng xuất hiện ở phía trên toàn bộ Thiên Linh Giới. Tần Vũ Dương đầu đội hoàng miện, mặc long bào màu đen. Ánh sáng vàng từ trên người hắn bắn ra bốn phía. Một bàn tay lớn hướng về một góc của Thiên Linh Giới vỗ tới. Bàn tay vượt qua mấy vạn dặm không gian, xuất hiện ở đỉnh đầu một Hắc Ám Chí Tôn. Tên Hắc Ám Chí Tôn biến sắc, liền muốn cực điểm thăng hoa. Nhưng lại bị Tần Vũ Dương một chưởng vỗ c.h.ế.t. Theo sau Tần Vũ Dương lại giơ ra một bàn tay, bàn tay này liên tiếp vồ lấy mấy lần. Mười mấy tên Hắc Ám Chí Tôn xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn. Mười mấy tên Hắc Ám Chí Tôn kia bị hắn nhẹ nhàng nắm lấy, trong nháy mắt biến thành tro bụi. "Bệ hạ vạn tuế, Đại Tần Hoàng Triều vạn tuế!" Những người được Tần Vũ Dương cứu, cung kính q.u.ỳ rạp trên mặt đất, hướng về thân thể khổng lồ của Tần Vũ Dương dập đầu. Đây là pháp tướng Thiên Địa của Tần Vũ Dương. Thân thể chiếm cứ toàn bộ Thiên Linh Giới, toàn bộ thế giới dù ở bất kỳ đâu đều không chạy khỏi tầm mắt của hắn. "Tốt, Tần Hoàng, hôm nay bản hoàng sẽ lĩnh giáo ngươi!" Đúng lúc này một giọng nói vang lên. Một nam nhân trung niên thân hình thẳng tắp xuất hiện. Giữa tay không ngừng run động. Vụt! ! ! ! ! ! Trường kiếm trong tay ra khỏi vỏ, một kiếm chém về phía pháp tướng Thiên Địa của Tần Vũ Dương. "Là Thái Hoàng kiếm, người trước mắt này là Thái Hoàng!" "Không ngờ Thái Hoàng đã sớm gia nhập hắc ám cấm khu rồi!" Không ít người ở Thiên Linh Giới lập tức nhận ra nam tử trung niên trước mắt chính là Thái Hoàng, người có chiến lực thông thiên trong truyền thuyết. Bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới người kiêu ngạo như Thái Hoàng, đã từng vì vạn tộc Thiên Linh Giới huyết chiến Hắc Ám Chí Tôn. Trong thời kỳ của Thái Hoàng đã từng phát sinh náo loạn hắc ám, năm đó chính hắn đã trấn áp được náo loạn hắc ám, cứu vớt toàn bộ sinh linh Thiên Linh Giới. Chính là một người vì vạn tộc cúc cung tận tụy, một người đổ mồ hôi sôi nước mắt như vậy lại gia nhập hắc ám cấm khu. Thái Hoàng mắt sắc bén nhìn Tần Vũ Dương. Hắn khác với những Hắc Ám Chí Tôn khác, cơ thể của những Hắc Ám Chí Tôn kia đã già yếu, trên người tràn ngập Hắc Ám Chi Lực nồng đậm, đồng thời còn mang theo mùi mục rữa. Còn Thái Hoàng dù trên người cũng có Hắc Ám Chi Lực nồng đậm, nhưng toàn thân cho người ta cảm giác tràn đầy sức sống. Hoàn toàn không giống những Hắc Ám Chí Tôn đã sắp đến cuối sinh mệnh, cần thường xuyên hút sinh cơ của vạn tộc để kéo dài sinh mệnh. "Nàng vốn là giai nhân, sao lại thành kẻ trộm!" Tần Vũ Dương thở dài một tiếng, đang chuẩn bị một chưởng đánh g.i.ế.t Thái Hoàng thì Gáy! ! ! ! ! Một tiếng phượng hót vang lên. Huyền Phượng Nữ Đế Thượng Quan Uyển Nhi một kiếm chặn lại đạo kiếm mang vừa rồi của Thái Hoàng. Thượng Quan Uyển Nhi mắt lạnh nhìn Thái Hoàng, Đế kiếm trong tay chỉ thẳng đối phương, muốn cùng đối phương một trận chiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận