Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 78: Diệp Thiên cơ, Linh Tịch bị bắt

Chương 78: Diệp Thiên Cơ, Linh Tịch bị bắt
Vừa mới nhìn thấy Tần Phong, Diệp Thiên giật nảy mình.
Khi hắn dùng ý niệm bao phủ toàn bộ khu rừng, hắn mới phát hiện phía trước chỉ có Tần Phong cùng Liễu Như Yên hai người, cũng không có cao thủ nào đi cùng. Hắn lập tức yên lòng.
"Ta sát, cái này kịch bản không đúng!"
Diệp Thiên thầm mắng một tiếng. Cái kịch bản này không đúng, vừa chạy thoát không phải hẳn là phải có kỳ ngộ sao. Kỳ ngộ không có, ngược lại là đụng phải tên phế vật Tần Phong này. Nếu có thể bắt được hắn, cũng coi như là một phen kỳ ngộ.
"Trưởng công chúa, đã lâu không gặp a!"
Tần Phong ôm Liễu Như Yên cùng Cơ Linh Tịch lên tiếng chào.
"Thế tử điện hạ là đang cố ý chờ ta sao?"
Cơ Linh Tịch trên mặt không lộ ra bất kỳ biểu hiện gì. Nàng chỉ là nhìn chằm chằm vào Tần Phong, muốn biết đối phương muốn làm gì. Hắn cùng Liễu Như Yên không có chút tu vi nào, muốn bắt lấy mình là không thể nào.
"Đương nhiên là đang chờ trưởng công chúa điện hạ!"
Tần Phong nhẹ gật đầu: "Lần trước nhìn thấy trưởng công chúa đi tắm, khiến bản thế tử thần hồn điên đảo!"
"Không biết lần này có thể hay không thưởng thức thêm lần nữa!"
Tần Phong cẩn thận quan sát trưởng công chúa Cơ Linh Tịch khắp người, phảng phất dùng ánh mắt liền có thể nhìn thấu bên trong nàng. Hắn khiến trưởng công chúa Cơ Linh Tịch mặt đỏ bừng, để nàng từ khí chất vốn băng lãnh như ngọc, trở nên càng thêm mê người, khiến Tần Phong một trận mê mẩn. Liền ngay cả nữ nhân như Liễu Như Yên thấy cảnh này cũng có chút si mê.
Nhìn thấy đối phương đang trêu đùa nữ thần của mình, Diệp Thiên vô cùng phẫn nộ.
"Tần Phong, ngươi tên phế vật này, còn dám vũ nhục trưởng công chúa, ta sẽ cho ngươi chết không yên lành!"
Diệp Thiên ánh mắt hung ác nhìn Tần Phong. Vì quá mức phẫn nộ, kéo theo vết thương, khiến mặt hắn biến dạng, cực kỳ vặn vẹo.
Đối với hắn, Tần Phong không quan trọng nhún nhún vai. Nói dọa, ai mà không biết. Chỉ toàn là những lời hung ác, không có bất kỳ tác dụng. Có thể làm cho kẻ địch tan xương nát thịt, mới là kẻ mạnh. Nếu như có thể khiến cho người phụ nữ yêu mình thật lòng, đó mới là điều thành tựu nhất.
Nhìn bộ dáng bây giờ của trưởng công chúa Cơ Linh Tịch là sẽ không thật lòng thích mình, nhưng lấy được nàng trước cũng được. Chỉ cần có thể chiếm được nàng trước, Tần Phong có cả vạn cách để khiến Cơ Linh Tịch quy phục.
"Trưởng công chúa xinh đẹp, chính là để cho người ta nhìn!"
"Nếu khen đối phương xinh đẹp cũng coi là vũ nhục, vậy ngươi mỗi ngày nhìn chằm chằm người ta coi là cái gì?"
"Tính xâm phạm sao?"
Tần Phong phản bác lại Diệp Thiên. Đừng nhìn đối phương là thiên mệnh chi tử, xem xét liền vẫn là kẻ non nớt.
Giống như bị Tần Phong nói trúng, Diệp Thiên càng thêm phẫn nộ, mặt đỏ bừng, ánh mắt có chút xấu hổ nhìn trưởng công chúa Cơ Linh Tịch.
"Tần Phong ta cho ngươi một lời khuyên, đừng ỷ vào có một người cha tốt, liền muốn làm gì thì làm!"
"Hôm nay ngươi gặp bản công tử, bản công tử sẽ cho ngươi biết chữ chết viết thế nào!"
Diệp Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, cố chịu đau đớn trên người, lao thẳng tới Tần Phong tấn công.
"Ngươi cũng là cái loại gì, còn trả lời khuyên ta!"
"Ngươi đây không phải là đang tranh cãi sao!"
Tần Phong không để ý vẻ phẫn nộ của Diệp Thiên. Lúc đối phương muốn tấn công đến mình thì nói: "Ta cho ngươi một lời khuyên: Không có cha tốt thì đừng ra vẻ!"
"Dễ bị người ta đánh chết trên bờ cát!"
Tần Phong giọng điệu cứng rắn nói xong, Diệp Thiên đột nhiên cảm giác có gì đó không đúng. Mình bị đối phương dắt mũi rồi. Mải tức giận nên đã quên suy nghĩ. Với tính cách của Tần Phong, làm sao có thể chỉ đem theo một mình Liễu Như Yên người không có tu vi. Bên này chắc chắn có mai phục. Mình vừa nhìn thấy đối phương, liền bị đối phương dẫn đi. Trong cơn giận dữ, đã mất đi lý trí.
Lúc này hắn đã xông đến bên cạnh Tần Phong. Sau lưng xuất hiện một luồng gió yếu ớt. Ảnh mật vệ Chương Hàm đột nhiên xuất hiện ở phía sau hắn, không một tiếng động! Vì hắn bị thương quá nặng, đoản kiếm của Chương Hàm đã đỡ ở sau lưng Diệp Thiên, còn nắm đấm của hắn đấm về phía Tần Phong cũng đã dừng lại.
"Đã cho ngươi lời khuyên không nghe, bây giờ phải chịu đau khổ rồi!"
Tần Phong khẽ cười, để Liễu Như Yên đứng lên từ trong ngực mình. Sau đó hắn đi đến trước mặt Diệp Thiên. Lúc này Diệp Thiên vẫn giơ nắm đấm, trên trán toàn mồ hôi, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Ba!
Tần Phong một tay tát vào mặt Diệp Thiên.
"Cho ngươi cơ hội, ngươi cũng không biết nắm bắt!"
Nói xong, trở tay tát thêm một cái!
Ba!
Hai bên má của Diệp Thiên, đều xuất hiện một dấu bàn tay đỏ ửng.
Trước mặt người mình yêu, bị một tên phế vật tát liên tiếp hai cái, trong mắt Diệp Thiên mang theo lửa giận hừng hực. Nếu như ánh mắt có thể giết người, Tần Phong sớm đã bị hắn xé thành trăm mảnh!
"Không phục?" Thấy ánh mắt của đối phương, Tần Phong lần nữa giơ tay lên. Bị dọa, ánh mắt Diệp Thiên co rút lại. Mình đã rơi vào tay đối phương. Lúc này mà còn cứng rắn nữa, chịu nhục cũng chỉ có chính mình, mà lại hình tượng của mình trong lòng trưởng công chúa Cơ Linh Tịch sẽ càng thấp kém.
Thấy Diệp Thiên ngoan ngoãn, Tần Phong hài lòng gật đầu.
"Cái gì thiên chi kiêu tử, khí vận chi tử, còn không phải bị bản thế tử đè đầu! "
Đối với sự vũ nhục của Tần Phong, Diệp Thiên trong lòng chửi rủa tổ tông tám đời của hắn không biết bao nhiêu lần. Nếu như ngươi không có một người cha tốt, nếu như thủ hạ của cha ngươi không có nhiều cao thủ như vậy, thì làm gì đến lượt ngươi ở đây kiêu ngạo!
Đối với sự xuất hiện đột ngột của Chương Hàm, trưởng công chúa Cơ Linh Tịch cũng thấy, cho dù mình có tu vi Niết Bàn cảnh trung kỳ, cũng không phải đối thủ! Lúc này Diệp Thiên đã ở trong tay đối phương, mình không thể tùy tiện động thủ. Càng không thể bỏ mặc hắn.
Ánh mắt Cơ Linh Tịch nhìn về phía Tần Phong: "Thế tử điện hạ làm vậy là muốn gì?"
"Đương nhiên là vì trưởng công chúa điện hạ!"
Tần Phong không hề che giấu, trực tiếp nói ra. Mình là chạy vì mỹ nhân đến, không có gì phải giấu giếm. Lại nói đến dung mạo này, tư thái này và khí chất này của Cơ Linh Tịch đã sớm khiến hắn thèm nhỏ dãi. Hắn khiến Cơ Linh Tịch tức giận không thôi. Xem ra lúc trước người này nói muốn đem người trong Tuyệt Sắc Bảng, đều thu làm độc chiếm, cũng không phải là nói đùa. Một khi Tần gia nắm giữ Đại Chu, về sau có không ít thiếu nữ tử sẽ chịu tai họa từ đối phương. Trưởng công chúa Cơ Linh Tịch thầm trách ông trời bất công. Vì sao lại cho đối phương nhà thế lực tốt như vậy, sao hắn lại đầu thai giỏi thế.
"Thế tử điện hạ, Diệp công tử là quan môn đệ tử của tông chủ Thiên Diễn tông!"
"Làm nhục Diệp công tử như thế, không sợ Thiên Diễn tông trả thù?"
Cơ Linh Tịch lúc này chỉ muốn làm cho đối phương thả Diệp Thiên trước, chỉ có thể cùng Tần Phong phân tích tình hình hiện tại, lúc này Tần gia đối mặt nhiều kẻ địch. Cũng không biết bị sắc đẹp làm mờ mắt Tần Phong có nghe hiểu không.
"Hiện tại địch nhân của Tần gia có Kim Trượng vương đình và Đại Chu, còn có Hạo Thiên tông ở bên cạnh rình mò!"
"Lúc này lại trêu vào Thiên Diễn tông, thế tử điện hạ cảm thấy Tần gia chỉ dựa vào Tần Vũ Dương có thể chống đỡ được bao lâu?"
Cơ Linh Tịch nhìn như đang cùng Tần Phong phân tích, kỳ thực lại càng mang ý uy hiếp. Nàng muốn làm cho đối phương suy xét một chút, những người này có phải là hắn có thể trêu vào hay không.
"Nói nhảm nhiều làm gì, chỉ cần trưởng công chúa không bó tay chịu trói, thì bản thế tử sẽ cho Diệp Thiên chết!"
Tần Phong không có thời gian nghe Cơ Linh Tịch ở đây bực tức lải nhải. Hắn nói với Ảnh mật vệ Chương Hàm.
Trường kiếm trong tay Chương Hàm tản ra một cỗ sát ý.
"Nhiều kẻ địch như vậy, người phải nhức đầu nên là cha ta mới đúng!"
"Bản thế tử chỉ muốn mỹ nữ!"
Tần Phong không quan trọng nói với trưởng công chúa Cơ Linh Tịch. Nếu hắn thật sự sợ đối phương, còn dám chọc bọn hắn sao? Rõ ràng căn bản không có xem những thế lực này vào mắt.
Cơ Linh Tịch thấy Chương Hàm muốn động thủ với Diệp Thiên, trực tiếp giơ hai tay lên đầu hàng.
Tần Phong ra lệnh: "Trói trưởng công chúa cùng Diệp Thiên cho bản thế tử, mang về Hàm Cốc quan!"
Sau đó quay người mang Liễu Như Yên rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận