Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 312: Còn cho lão tử chơi một bộ này

Ý tứ trong lời nói của tông chủ Diệu Âm Tông, vị trưởng lão kia tự nhiên hiểu rõ trong lòng. Đừng nhìn ở thế tục giới, Thiên Ma Môn, Diệu Âm Tông, Vạn Phật Tông đều thuộc về tam đại đỉnh cấp Thánh Địa. Cho dù Diệu Âm Tông cùng Thiên Ma Môn dạng này tông môn ma đạo có chỗ liên lạc, cũng một mực chướng mắt Vạn Phật Tông tự xưng là Thánh Địa của thế tục giới. Vì sao chướng mắt, lý do đương nhiên là giống như Thiên Ma Môn. Đều cảm thấy đối phương là một kẻ ngụy quân tử. Mặc dù tự xưng là Phật Môn, lại không đi siêu độ chúng sinh, để chúng sinh khai ngộ. Cả ngày làm chuyện, vậy mà tất cả đều vì tư dục bản thân. Đối với những hoàng triều bị mình thống trị vẫn luôn là muốn gì cứ lấy, không có chút lòng thương hại nào. Tên trưởng lão Diệu Âm Tông kia, vốn còn nghĩ có nên vì Diệu Âm Tông lôi kéo một vị viện trợ bên ngoài hay không. Nhưng tông chủ nhà mình đều phản cảm đối phương như vậy, vậy mình cũng không nhiều lời. Hắn thật sự sợ, nhỡ Vạn Phật Tông đánh cái vỏ vì thiên hạ thương sinh mà ngụy trang, sau lưng lại đâm cho Diệu Âm Tông bọn họ một nhát. Hắn thật sự không gánh nổi trách nhiệm này.... ... ... ... ... ... ... ... ... . . . . Lúc này trong lòng Vũ đại nhân thập phần khó chịu. Hắn thân là người đến từ Thiên Linh Giới, ở thế tục giới này vậy mà liên tục thua thiệt lớn như vậy. Hắn căn bản có chút không nhịn được. Hơn nữa còn là ngay trước mặt đông đảo đồng nghiệp Thiên Linh Giới mà mất mặt như vậy, điều này khiến hắn rất xấu hổ. Một bụng tức giận, lại không phát tiết ra được. Còn phải dẫn theo những người Thiên Linh Giới này, tiến về Vạn Phật Tông, một trong những Thánh Địa đỉnh cấp cuối cùng của thế tục giới. Xét về thực lực tổng thể, Vạn Phật Tông muốn mạnh hơn Thiên Ma Môn và Diệu Âm Tông một chút. Dù sao đối phương chia thành hai mạch, một mạch là Phật, một mạch là Bồ Tát. Mạch Phật toàn là hòa thượng, còn mạch Bồ Tát thì toàn là ni cô. Và mỗi mạch thực lực đều không kém. Cho nên mới nói, thực lực của Vạn Phật Tông trong tam đại đỉnh cấp thánh địa, có chút ẩn ẩn lấn át Thiên Ma Môn và Diệu Âm Tông. Mặc dù Vũ đại nhân rất không muốn lại đến Vạn Phật Tông. Nhưng đoàn người mình tại Thiên Ma Môn và Diệu Âm Tông liên tiếp gặp trắc trở. Mặc dù đều có được những vũ khí chứa sức mạnh thiên đạo mà đối phương sử dụng. Nhưng lại không đạt được mục đích khiến hai đại thánh địa xuất binh. Bọn hắn cũng không thể không đến Vạn Phật Tông. Mục đích mà Vũ đại nhân cùng đám người Thiên Linh Giới tới thế tục giới đúng là để hoàn thành nhiệm vụ cấp trên giao phó. Muốn điều tra rõ chuyện của Thánh Hoàng đệ nhất thiên cổ. Mà bây giờ Đại Tần về mọi mặt đều có mối liên hệ với Thánh Hoàng đệ nhất vạn cổ. Cho dù không phải là hậu duệ của đối phương, hoặc thế lực được tàn quân của đối phương thành lập từ trước kia. Nhưng xem cách đối phương vận dụng thuần thục sức mạnh hoàng đạo khí vận thì có thể thấy, đối phương có lẽ là người nhận được một phần truyền thừa của Thánh Hoàng đệ nhất thiên cổ. Vậy Đại Tần nhất định phải diệt. Nhưng với tình hình hiện tại của bọn hắn, căn bản không chịu nổi sự phản phệ của hoàng đạo khí vận chi lực. Muốn không bị phản phệ, hoặc là phải tập hợp tất cả vũ khí chế tạo bằng thiên thạch chứa sức mạnh thiên đạo, rồi lại dung luyện chúng. Để bóc tách hoàng đạo khí vận chi lực bên trong cơ thể đối phương. Nếu không thì để đại quân từng bước công chiếm cương vực của đối phương. Để Hoàng đế và toàn bộ hoàng triều đối phương tích tụ sức mạnh hoàng đạo khí vận dần dần tan rã. Diệt đối phương như vậy sẽ không gặp phải phản phệ của hoàng đạo khí vận chi lực. Vì muốn vạn vô nhất thất, Vũ đại nhân muốn bắt tay từ cả hai hướng. Các đại thánh địa, ngoại trừ Thất Sát Lâu có thể chế ngự vũ khí của hoàng đạo khí vận chi lực thì đã biến mất không thấy đâu. Mấy đại thánh địa khác hắn đã có được, chỉ còn lại Vạn Phật Tông. Hắn cho rằng mình có thể dễ dàng đạt được từ Vạn Phật Tông. Nhưng xem tình hình sau khi xuất quân thì thấy Thiên Ma Môn và Diệu Âm Tông là hoàn toàn không thể. Cũng chỉ còn Vạn Phật Tông. Cho nên dù thế nào, hắn vẫn nhất định phải dẫn người đi một chuyến Vạn Phật Tông. Vũ đại nhân một đường bay đi, trong lòng suy nghĩ lung tung. Bất tri bất giác đã đến trước sơn môn Vạn Phật Tông. Toàn bộ sơn môn của Vạn Phật Tông ánh lên màu vàng rực rỡ. Vừa có vẻ bảo khí, lại mang theo vẻ trang trọng và uy nghiêm. Chỉ là cái vẻ trang trọng và uy nghiêm này, sắp bị vẻ tráng lệ kia lấn át. Nếu như Ma Vô Cực, môn chủ Thiên Ma Môn và tông chủ Diệu Âm Tông nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ khinh thường lắc đầu. Cũng sẽ than thở: "Vạn Phật Tông ngày càng đi chệch tôn chỉ lúc trước khi xây tông, đâu còn sự trang nghiêm của Thánh Địa Phật Môn nữa! Mà chỉ còn một đám hòa thượng đầu óc bị quyền thế và dục vọng làm cho mụ mị!". Vũ đại nhân cùng đám người Thiên Linh Giới, đang suy nghĩ sự tình, vẻ mặt nặng nề. Cũng không có phát hiện ra sự khác thường một cách tỉ mỉ như vậy. Khi bọn hắn đi đến không trung bên trên Vạn Phật Tông, nhìn quanh, chỉ thấy toàn bộ tông môn của đối phương đều hết sức hoa lệ. Ngay sau khi bọn hắn chậm rãi hạ xuống xong, từ bên trong Vạn Phật Tông có một đám người chạy ra. Không đợi Vũ đại nhân lên tiếng, một tên hòa thượng dẫn đầu đã nói: "Nam Mô A Di Đà Phật, chư vị đại nhân Thiên Linh Giới đến Vạn Phật Tông ta, quả thực là một vinh hạnh lớn của Vạn Phật Tông! Bần tăng đón tiếp chậm trễ, mong chư vị đại nhân Thiên Linh Giới không trách tội!". Vị hòa thượng dẫn đầu, mặt mày phúc hậu, khoác trên mình Cẩm Lan Ca Sa, tay cầm thiền trượng tử kim. Mang trên mặt nụ cười nịnh nọt. Đám hòa thượng phía sau ông ta cũng vậy. Nhóm người này chính là tông chủ Vạn Phật Tông cùng một đám trưởng lão. Những người này từ tông chủ đến trưởng lão, ai nấy đều mang trên mặt vẻ tươi cười nịnh nọt. Phảng phất như đã sớm biết Vũ đại nhân sẽ dẫn đám người Thiên Linh Giới tới. Trước đó đã chờ sẵn ở đây. Mặc dù tông chủ Vạn Phật Tông mang trên mặt nụ cười nịnh nọt. Nhưng khi Vũ đại nhân nhìn thấy đám người bọn họ, thần sắc trở nên lạnh lẽo. Nhất là khi nhóm người bọn mình vừa đáp xuống ngoài sơn môn đối phương, đối phương liền dẫn người ra đón. Cách làm này giống hệt với cách làm của Thiên Ma Môn, Diệu Âm Tông hai môn phái. Lửa giận trong lòng Vũ đại nhân cuối cùng cũng không kiềm chế được, một tiếng "vụt", bùng lên tận đỉnh đầu. "Có hết không, còn chơi trò này với lão tử, ta thấy Vạn Phật Tông các ngươi là muốn chết!" Thanh âm lạnh băng của Vũ đại nhân truyền đến tai của tông chủ Vạn Phật Tông cùng đám trưởng lão. Khiến thần sắc bọn họ ngẩn người. Còn chưa đợi bọn họ kịp phản ứng, Vũ đại nhân đã tung chưởng đánh về phía bọn họ. Một chưởng của Vũ đại nhân mang theo sự tức giận ngút trời, sát ý mười phần. Một bàn tay cực lớn từ trên trời giáng xuống, mang theo uy áp vô tận. "Đại nhân, chúng tôi sớm đã chờ ở đây, vì sao đại nhân lại đối đãi với Vạn Phật Tông chúng tôi như vậy?" Tông chủ Vạn Phật Tông nhìn bàn tay khổng lồ sắp rơi xuống trên đầu hỏi: "Vạn Phật Tông chúng tôi có đắc tội gì với các đại nhân Thiên Linh Giới sao?" "Ngươi còn có mặt mũi hỏi!" Vũ đại nhân hừ lạnh một tiếng: "Đừng có mà TM! Chơi nhiều chiêu trò với lão tử như vậy! Lão tử không ăn một bộ này của Vạn Phật Tông các ngươi đâu!" Tiếng của Vũ đại nhân vừa dứt, cùng với âm thanh là một chưởng thông thiên giáng xuống. Tông chủ Vạn Phật Tông và một đám trưởng lão không kịp giải thích gì cả. Thấy một chưởng của đối phương sắp đánh tới liền tranh thủ lách mình bỏ chạy. Đây chính là một kích của đại năng Ngũ đạo, người bình thường căn bản không thể đỡ được. Ai mà đỡ mới là đồ ngốc, mau chóng tránh đi thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận