Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 530: Lớn nhất từ trước tới nay nguy cơ

Chương 530: Đại nguy cơ lớn nhất từ trước tới nay.
Tần Vũ Dương chợt lách mình đến bên cạnh Nam Cung Nhu cùng hai cô con gái của mình. Phát hiện ba người không bị thương nặng mới hoàn toàn yên lòng. Sau khi chém giết đám Hắc Ám Chí Tôn đang vây công mình. Lại lần nữa lao về phía Lôi Hạ cấm khu chi chủ. Tần Vũ Dương biết, hôm nay nếu như không giết được đối phương, hoặc không có chuyện ngoài ý muốn nào xảy ra. Hắn cùng vợ con và hai cô con gái một người cũng không thể nào thoát khỏi Lôi Hạ cấm khu. Hắn nhất định phải liều mạng một phen. Nếu không liền không có bất kỳ hy vọng nào. Tần Vũ Dương cũng không phải người có tính cách ngồi chờ chết. Tính cách của hắn trước nay chính là cùng trời đấu kỳ nhạc vô tận, đấu với người kỳ nhạc vô tận. Từ khi Tần Phong "tẩy não" cho hắn, để hắn ngồi lên ngôi Hoàng Đế Đại Tần Hoàng Triều đến nay, tính cách cương liệt vô cùng, bá khí mười phần của Tần Vũ Dương đã sớm được dưỡng thành trong lúc vô tình. Coi như hôm nay hắn cứu được vợ con ra ngoài, cả nhà có thể sống chung một chỗ bình an vui vẻ không lo nghĩ. Tần Vũ Dương cũng biết lựa chọn tiêu diệt hết tất cả cấm khu của Thiên Linh Giới. Đây là trách nhiệm trong lòng hắn, nếu cấm khu chưa diệt trừ, toàn bộ sinh linh Thiên Linh Giới sẽ vĩnh viễn sống trong sợ hãi vô ngần. Trên đầu vạn tộc sinh linh sẽ mãi treo một thanh đao, không biết lúc nào sẽ rơi xuống. Mạng sống vạn tộc sẽ vĩnh viễn bị uy hiếp từ các cấm khu hắc ám, sẽ bị thu hoạch từng đám một, muôn đời không có ngày yên tĩnh. Tần Vũ Dương mặc dù biết rõ mình không phải đối thủ của đối phương, nhưng vẫn không hề sợ hãi cùng một nửa thân thể khổng lồ của Lôi Hạ cấm khu chi chủ giao chiến. Dù sớm đã vết thương chồng chất, ý chí chiến đấu của hắn vẫn không ngừng tăng lên. Một thương đâm ra, không gian xung quanh không ngừng sụp đổ. Trường thương chặn một chân của Lôi Hạ cấm khu chi chủ. Tay trái một kích Lục Đạo Luân Hồi Quyền đánh về phía đối phương. Lục Đạo Luân Hồi chi lực trào ra, không ngừng tịnh hóa Hắc Ám Chi Lực xung quanh. Thậm chí có một Hắc Ám Chí Tôn cực điểm thăng hoa bất cẩn bị hút vào trong Lục Đạo Luân Hồi, bị Lục Đạo Luân Hồi chi lực ma diệt chỉ còn lại một nắm tro bụi. Tần Vũ Dương một quyền đánh vào nửa thân thể của Lôi Hạ cấm khu chi chủ. Lực lượng khổng lồ, dưới sự gia trì của Lục Đạo Luân Hồi chi lực. Đánh đối phương lảo đảo, nửa thân thể suýt nữa đứng không vững.
“Ngươi cũng đâu phải là bất khả chiến bại?” Thấy vậy, Tần Vũ Dương nói với vẻ trào phúng: “Chỉ cần trẫm đủ mạnh, giết ngươi cũng không phải không có khả năng, vì ngươi cũng không phải tồn tại vô địch!”. Một kích vừa rồi khiến Tần Vũ Dương tinh thần đại chấn, lại xông lên liều lĩnh. Những đòn công kích như mưa rơi xuống người Lôi Hạ cấm khu chi chủ. Tần Vũ Dương hoàn toàn từ bỏ phòng thủ, một lòng chỉ biết tiến công. Hắn biết rõ tiến công là cách phòng thủ tốt nhất. Chỉ cần có thể giết được đối phương, dù bị thương nặng hơn nữa cũng đáng. Đồng thời Tần Yên Nhi và Tần Thắng Nam che chở mẹ là Nam Cung Nhu, cũng đang chém giết với đám Hắc Ám Chí Tôn của Lôi Hạ cấm khu. Trong nháy mắt kiếm khí hàn quang bắn ra tứ phía, một kiếm sáng rực cả bầu trời, chiếu sáng cả Lôi Hạ cấm khu. Ba Hắc Ám Chí Tôn cực điểm thăng hoa trước mắt bị Tần Yên Nhi và Tần Thắng Nam liên thủ tru sát. Cuộc chiến của Tần Vũ Dương và hai cô con gái đã khiến các thế lực ở tam vực còn lại của Thiên Linh Giới rung động sâu sắc.
“Tần gia này quá cường đại!”
“Nếu Tần gia lần này có thể trốn khỏi Lôi Hạ cấm khu, cả Thiên Linh Giới sẽ không ai là địch của Tần gia, toàn bộ Thiên Linh Giới sẽ phủ phục dưới chân Đại Tần Hoàng Triều, tất cả mọi người đều phải thần phục!”.
“Chưa nói đến Tần Vũ Dương đã thành Đại Đế, chỉ việc hắn có thể kiên trì trước mặt Lôi Hạ cấm khu chi chủ lâu như vậy, mà vẫn còn sức tái chiến! Hai cô con gái của hắn dựa vào chiến lực Thánh Vương đỉnh phong có thể chém giết Hắc Ám Chí Tôn cực điểm thăng hoa, chiến lực không gì sánh được, chỉ cần không chết sớm muộn cũng thành Đại Đế!”
“Tần gia quả không hổ là hậu duệ của Thánh Hoàng thứ nhất Thiên Cổ, thiên phú quả nhiên hiếm có!”
“Nếu hôm nay Tần Vũ Dương cùng hai cô con gái bị giữ lại trong cấm khu thì sao?” Lúc này có người không đúng lúc hỏi.
“Vậy chúng ta cũng không còn xa cái chết!” Có người bất đắc dĩ đáp: “Đối phương hiện tại không giết Tần Vũ Dương là vì dùng vợ con và con gái hắn uy hiếp, bắt hắn nghe theo Lôi Hạ cấm khu chi chủ! Các ngươi nghĩ thử xem, nếu một vị đương thời Đại Đế, lại còn là Thượng Cổ Thánh Thể đại thành, Hoàng Đế pháp tắc đại thành, chiến lực trên đời vô thượng, ngoài các cấm khu chi chủ kia ra, ai có thể là đối thủ của hắn! Dù Huyền Phượng Nữ Đế cũng không phải đối thủ của hắn! Nếu Lôi Hạ cấm khu chi chủ dùng người nhà Tần Vũ Dương để áp chế hắn phát động náo loạn hắc ám, ai sẽ ngăn cản nổi! Chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn bị thu hoạch! Nên các ngươi tốt nhất mong Tần Vũ Dương cùng người nhà có thể chạy ra Lôi Hạ cấm khu, nếu không tất cả chúng ta đều phải chết, trở thành lương thực của đám cấm khu chi chủ và Hắc Ám Chí Tôn!”. Người này vừa nói đã làm những người khác giật mình. Không ít người trong lòng cầu nguyện cho Tần Vũ Dương. Dù Tần Vũ Dương chiến lực mạnh mẽ như vậy, nhưng tu vi so với Lôi Hạ cấm khu chi chủ vẫn có chênh lệch bản chất. Đối phương bị Tần Vũ Dương liên tiếp công kích, giận dữ. Một nửa thân thể bao phủ trong một bình chướng ngưng tụ từ Hắc Ám Chi Lực. Đỡ hết các đòn công kích của Tần Vũ Dương.
"Ta xem ngươi còn có thể kiên trì đến bao giờ!" Lôi Hạ cấm khu chi chủ phẫn nộ nói: "Bản tôn chủ sẽ nghiền nát xương cốt của ngươi!". Một bàn chân to mang theo lực lượng chưa từng có từ trên trời giáng xuống. Nếu Tần Vũ Dương bị một cước này giẫm trúng, cho dù bất tử, toàn thân xương cốt cũng bị chấn gãy vô số cái. Đồng thời Tần Yên Nhi và Tần Thắng Nam cũng nhanh chóng đến đường cùng. Toàn thân hai người nhuốm máu của Hắc Ám Chí Tôn, nếu không nhờ Vô Thượng Kiếm Thể chống đỡ, hai nàng sớm đã bị đám Hắc Ám Chí Tôn đông đảo bắt được. May mắn vào lúc hai người sắp kiệt sức, thượng cổ hung thú Quy Ngưu xông lên, dùng sừng húc văng đám Hắc Ám Chí Tôn trước mặt. Khiến hai người có thể gắng gượng tiếp.
“Không!” Thấy bàn chân to của Lôi Hạ cấm khu chi chủ sắp giáng xuống đỉnh đầu Tần Vũ Dương, Tần Yên Nhi, Tần Thắng Nam, Nam Cung Nhu đồng thanh gào lên thảm thiết. Tần Vũ Dương không cam lòng nhìn bàn chân to lớn trước mắt, lại lần nữa tập trung toàn bộ sức lực. Đã không thể tránh né, vậy thì chiến đấu đến cùng. Dù lúc này, ý chí chiến đấu trong mắt Tần Vũ Dương vẫn không hề giảm đi chút nào. Trong lòng không hề có chút e ngại và lùi bước. Trong người chỉ có một trận chiến. Tần Vũ Dương nhảy lên, cả người biến nên khổng lồ vô cùng. Một quyền đánh thẳng vào bàn chân kia của đối phương. Nhờ vào lực lượng khổng lồ của Thượng Cổ Thánh Thể, Tần Vũ Dương không bị một cước kia giẫm nát, nhưng cơ thể giống như diều đứt dây rơi xuống phía dưới. Mà bàn chân to của Lôi Hạ cấm khu chi chủ vẫn không theo sát hắn, tiếp tục đạp xuống.
Gáy! ! ! ! ! ! !
Ngay lúc này một tiếng phượng hót vang lên. Nhiệt độ giữa cả trời đất tăng lên nhanh chóng. Một con Hỏa Phượng to lớn, từ trên trời giáng xuống, lao thẳng vào bàn chân to của Lôi Hạ cấm khu chi chủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận