Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 208: Ngươi chính là cái kia tu luyện Thị Huyết Ma Công người a?

Chương 208: Ngươi chính là cái người tu luyện Thị Huyết Ma công đó sao?
Đám người hoàn toàn không thể ngờ được, trận đại chiến này lại kết thúc nhanh đến vậy. Ba cao thủ cảnh giới Thần tàng đỉnh phong, cùng hơn ngàn sát thủ tu vi cao thâm. Bị nam tử đeo mặt nạ băng điêu, trên mặt mang theo vẻ lạnh lùng trước mắt, nhất cử tiêu diệt. Dưới đường kiếm của đối phương, những người của Thất Sát Hoàng Triều này, hay đúng hơn là những người thuộc phần thứ hai của Thất Sát Lâu, hoàn toàn không có sức hoàn thủ.
Mấy vạn người ngoài hoàng cung, tập trung tinh thần nhìn Tần Phong đang đứng giữa không trung. Rất lâu sau vẫn chưa kịp phản ứng. Khi đối phương nhất cử tiêu diệt toàn bộ người của Thất Sát Lâu phần thứ hai, những người này vẫn không thể tin được, đây là việc một người có thể làm được. Những người này vô cùng may mắn, vốn chỉ đến xem náo nhiệt trận đại chiến giữa Hạo Thiên Tông Thánh nữ Lý Mộng Hàm và Diệu Âm Tông Thánh nữ Diệu Âm Tiên tử. Không ngờ lại gặp một trận đại chiến đặc sắc tuyệt luân như vậy. Mà nói đúng hơn, đây không thể xem là đại chiến, mà là một cuộc đồ sát đơn phương.
Hình ảnh Đế Thích Thiên ngày đó bá khí tuyệt luân, vung tay thao túng ngàn vạn kình khí, một ý niệm kiếm khí tung hoành đã khắc sâu vào trong lòng mỗi người ở đây, trở thành một dấu ấn sâu đậm trong đáy lòng họ. Người kia đột ngột xông vào chiến trường, để lộ việc các thành viên hoàng tộc Thất Sát Hoàng Triều chính là phần thứ hai của Thất Sát Lâu ẩn mình trong hoàng triều thế tục. Tiếp đó là một cuộc đại chiến nổ ra. Người kia mặc một thân trường bào đen, khoác áo choàng đen, trên mặt mang mặt nạ băng điêu, vừa tà mị vừa mang theo vẻ bá khí vô tận. Cho đến nhiều năm sau này, khi đám người ở hiện trường nhắc đến cái tên Đế Thích Thiên, trên mặt không khỏi mang theo sự sùng bái.
Thử hỏi? Ai dám một mình xông pha, đơn đấu với một phân bộ của thánh địa tại giới thế tục? Lại trong chớp mắt liền tiêu diệt đối phương không còn một ai? Chỉ có Đế Thích Thiên!
Mọi người ở đây còn chưa hết dư âm của trận đại chiến vừa rồi. Tần Phong thu lại hai mươi hai kiếm ý thanh kiếm. Soạt! Những thanh trường kiếm xếp ngay ngắn trên bầu trời rơi xuống như mưa. Một số người không kịp né tránh, bị đập vào đầu. Có người thậm chí bị lưỡi kiếm đập phải, máu tươi lập tức chảy ròng, ôm đầu rên rỉ đau đớn. Mặc dù bị trường kiếm từ trên trời rơi xuống đập trúng, nhưng không ai dám gây sự với Tần Phong. Chỉ có thể ôm vết thương của mình, tự nhận xui xẻo.
Sau khi những thanh trường kiếm trên trời rơi xuống, mấy vạn người ngoài hoàng cung lập tức hỗn loạn. Không ít người len lỏi trong đám đông tìm kiếm thanh kiếm của mình. Còn Lý Mộng Hàm đang đứng trên điện Kim Loan, trong mắt ánh lên những tia dị sắc khi liên tục nhìn Tần Phong. Người này dù đeo mặt nạ băng điêu, trên người mang theo một cỗ tà khí. Nhưng tất cả những gì hắn thể hiện ra, đó là một sự bá khí mà không một thiên kiêu thánh địa nào có được. Điều này khiến nàng mê luyến không thôi. Lý Mộng Hàm vẫn luôn mong muốn gả cho một nam tử đỉnh thiên lập địa, tuyệt thế vô song, có thể che mưa chắn gió cho mình, tung hoành thế gian. Lúc này, người phù hợp với nàng đang ở ngay trước mắt.
Khi nhìn bóng lưng Đế Thích Thiên, trong mắt Lý Mộng Hàm lấp lánh những ngôi sao nhỏ, hận không thể lập tức từ bỏ quyết đấu với Diệu Vũ Thường, mà tiến lên chào hỏi người tên Đế Thích Thiên. Còn Diệu Vũ Thường thì nhìn bóng lưng Tần Phong, mỉm cười. Ánh mắt vô cùng dịu dàng, trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh. Mặc dù đã biết chiến lực của Tần Phong vô cùng cao, nhưng khi đối phương sử dụng chiêu kiếm hai mươi hai, nội tâm nàng vẫn vô cùng chấn động. Diệu Vũ Thường đứng ở đó, mỉm cười thấu hiểu, không nói lời nào.
Lúc này, Tần Phong đứng giữa không trung, đưa mắt nhìn về Diệp Thiên đang ngồi trong số các môn nhân của ngũ đại thánh địa. Vốn dĩ Diệp Thiên định tìm Tần Phong ở ngoài hoàng cung. Bởi vì hắn biết chuyện Lý Mộng Hàm khiêu chiến Diệu Vũ Thường ồn ào như vậy, Tần Phong nhất định sẽ không thể ngồi yên, nhất định sẽ lén đến xem náo nhiệt ở ngoài hoàng cung. Trong mắt Diệp Thiên, Tần Phong chỉ là một tên hoàn khố tử đệ chẳng có gì đặc biệt. Chắc chắn sẽ không bỏ qua một sự kiện long trời lở đất như vậy, dù phải mạo hiểm cũng sẽ đến.
Nhưng khi hắn cùng Lý Mộng Hàm phi thân đến trên không Hoàng Cung Thất Sát Hoàng Triều, phát hiện người ở dưới quá đông. Bên ngoài lại có tin đồn về việc hắn tu luyện Thị Huyết Ma Công. Vì lý do an toàn, Diệp Thiên đành phải đến tụ tập với đệ tử của Thiên Diễn Tông đến xem. Dù sao thì trong hoàng cung vẫn an toàn hơn một chút. Nhưng hắn không ngờ, vừa vào trong hoàng cung, bao gồm cả Hoàng đế Thất Sát Hoàng Triều, tất cả những người chủ chốt của Thất Sát Hoàng Triều đã bị người đeo mặt nạ băng điêu trước mặt này đánh bại.
Khi hắn định lẻn đi, ẩn mình vào đám người ngoài hoàng cung, vừa tìm kiếm tung tích của Tần Phong, vừa chờ Lý Mộng Hàm và Diệu Vũ Thường lưỡng bại câu thương, thừa cơ bắt hai người đi, thì phát hiện có một ánh mắt lạnh băng đang nhìn chằm chằm mình từ giữa không trung. Chủ nhân ánh mắt đó, chính là Đế Thích Thiên người đã một tay tiêu diệt toàn bộ nhân viên chủ chốt của Thất Sát Hoàng Triều. Cảm nhận được ánh mắt bất thiện của đối phương, Diệp Thiên căng thẳng trong lòng.
Lúc Diệp Thiên còn vô cùng nghi hoặc, không hiểu tại sao người tên Đế Thích Thiên này lại đơn độc tìm mình, thì Tần Phong lên tiếng: "Nghe nói ngươi chính là Diệp Thiên, người tu luyện Thị Huyết Ma Công?" Câu nói của hắn lập tức khiến Diệp Thiên biến sắc. Toàn là do lũ thủy quân kia tung tin đồn nhảm nhí. Ta tu luyện Thị Huyết Ma Công, có ăn gạo nhà ngươi đâu, mấy cái mồm chó tha cho lão tử đi! Ban đầu bí mật này ta vẫn cất giấu rất kỹ. Diệp Thiên chuẩn bị lẩn trốn, chờ khi tu vi đủ mạnh thì sẽ tung hoành ở giới thế tục. Đến lúc đó cho dù tin mình tu luyện Thị Huyết Ma Công có bị lộ ra, cũng chẳng ai làm gì được hắn. Cũng chỉ vì không biết lũ thủy quân ở đâu ra mà lan truyền khắp nơi tin mình tu luyện Thị Huyết Ma Công. Dù hắn không có tu luyện, bị đồn thổi như vậy, có ba cái mồm cũng không giải thích được. Diệp Thiên cũng không biết vì sao, hắn cảm giác từ khi gặp Tần Phong, chẳng có chuyện gì thuận lợi cả. Hắn cảm thấy từ khi thành thù với Tần Phong, khí vận của mình liền tan biến. Không những vậy, còn gặp đủ xui xẻo. Hai ngày trước vừa gặp Tần Phong, tin tức hắn tu luyện Thị Huyết Ma Công đã bị lộ ra. Và khi hắn định chuồn khỏi hoàng cung, đi tìm đối phương ngoài hoàng cung thì bị tên quái nhân đeo mặt nạ băng điêu này chú ý tới.
Mặc dù Diệp Thiên vừa nãy thoáng biến sắc, nhưng rất nhanh hắn liền phản ứng lại. Nói với Tần Phong: "Các hạ, ta Diệp Thiên thân là quan môn đệ tử của tông chủ Thiên Diễn Tông, sao có thể tu luyện loại công pháp tội ác tày trời, người người có thể tru diệt?" "Mong các hạ không nên ngậm máu phun người!" Mặc dù Diệp Thiên thực sự tu luyện Thị Huyết Ma Công, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, hắn tuyệt đối không thể thừa nhận. Nếu thừa nhận, chẳng phải là xong đời à. Coi như có cả Thiên Diễn Tông chống lưng cũng không gánh nổi hắn. Các ngươi nói ta tu luyện Thị Huyết Ma Công thì ta tu luyện à. Dù các ngươi có đồn ầm lên chuyện ta tu luyện Thị Huyết Ma Công thì cũng không thắng được cái miệng cứng rắn của ta! Diệp Thiên thầm nghĩ trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận