Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 107: Kinh nghê, che đậy ngày, la võng phòng chữ Thiên sát thủ!

Chương 107: Kinh Nghê, Che Dậy Ngày, La Võng phòng chữ Thiên sát thủ!
Những sát thủ này hoàn toàn không ngờ tới, Tần Vũ Dương vậy mà lấy sức một người, giết sạch sáu tên sát thủ vương bài cùng cảnh giới của phe mình. Không những dễ như trở bàn tay, mà lúc này đối phương vẫn cứ phong thái nhẹ nhàng thản nhiên. Bất quá, khi những người này đến đây, liền đã nhận được mệnh lệnh của Lâu chủ Thất Sát Lâu. Nhất định phải giết chết Tần Vũ Dương, Tần Phong phụ tử. Phía mình tuy tổn thất nặng nề, nhưng bọn chúng vẫn muốn cố gắng xông lên giết cho bằng được. Bởi vì, trừng phạt do nhiệm vụ thất bại mang lại còn đáng sợ hơn cả cái chết. Thấy đám lâu la nhỏ nhặt kia lao về phía mình. Tần Vũ Dương khóe miệng nở một nụ cười, cũng không để tâm đến. Bọn chúng còn chưa kịp vọt đến gần bên hắn. Thì ngay phía sau lưng những sát thủ đó, kiếm quang đã loé lên. Hơn trăm sát thủ Thất Sát Lâu trong nháy mắt bị giết chết. Tiếng kêu thảm thiết không ngừng! Bọn chúng vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phía sau có mấy trăm bóng đen. Ngực những người áo đen này thêu hình con mạng nhện đỏ thẫm. Hơn nữa từ những người này toát ra sát khí còn thuần túy hơn so với bọn chúng. Đại Chu Hoàng đế Cơ Thường Lạc mời sát thủ Thất Sát Lâu. Nhưng hắn ta lại quên, thuộc hạ của Tần Phong lại có La Võng. Thiên la địa võng, không chỗ nào không lọt! Trời tru đất diệt, yêu ma quỷ quái! Đây chính là lời khắc hoạ tốt nhất cho La Võng. Khi sát thủ Thất Sát Lâu hoàn hồn, đã có hơn mấy trăm người bỏ mạng. Dưới chân toàn là máu tươi. Trong lúc bọn chúng định giải quyết đám La Võng sau lưng trước, thì xung quanh lại xuất hiện hơn nghìn người, bao vây bọn chúng lại. Hơn ngàn sát thủ La Võng phóng ra sát ý cực kỳ lạnh lẽo. Không khí chung quanh trong nháy mắt hạ xuống tới điểm đóng băng.
"Giết!" Tần Vũ Dương ra lệnh một tiếng, sát thủ La Võng xông vào đám người. Thế cục trong nháy mắt đảo ngược, người của Thất Sát Lâu từng người ngã xuống. Tất cả đều bị nhất kích tất sát. Tám sát thủ vương bài của Thất Sát Lâu núp trong bóng tối, thấy cảnh này. Vừa định ra tay với Tần Vũ Dương đang đứng một bên xem kịch. Thì bọn chúng đã bị một luồng sát khí lạnh lẽo khóa chặt. Một thân ảnh xuất hiện, dáng người thon thả, đeo mặt nạ. Khoác lên mình bộ sườn xám xẻ tà, trên đùi mang tất chân lưới. Vẻ đẹp không sao tả xiết. Ngược lại với vẻ đẹp ấy, chính là sát khí lạnh lẽo trên người nàng. Khiến cho người ta không dám nhìn thẳng. Người đến chính là Kinh Nghê, phòng chữ Thiên sát thủ của La Võng. Vẻ đẹp tuyệt mỹ và lãnh khốc đồng thời thể hiện trên người nàng. Nhưng lại hoàn mỹ dung hòa làm một, không hề có xung đột nào. Kinh Nghê vung thanh bội kiếm trong tay, kiếm khí tung hoành. Kiếm khí màu đỏ sậm lướt qua đâu, đều chém tất cả thành những mảnh vụn. Sức mạnh lăng lệ của kiếm khí trước nay chưa từng có. Kiếm khí bay thẳng tới chỗ ẩn thân của tám sát thủ vương bài Thất Sát Lâu. Đối mặt với một đòn tấn công mạnh mẽ như vậy, tám người ánh mắt co rụt lại. Không ngờ rằng Tần Vũ Dương không chỉ là người tu vi Thần Du cảnh đỉnh phong. Mà ngay cả người phụ nữ trước mắt này cũng là Thần Du cảnh đỉnh phong. Hơn nữa, chiến lực còn cao hơn bất kỳ ai trong số bọn họ. Một mình Tần Vũ Dương đã có thể miểu sát sáu sát thủ cùng cảnh giới của phe mình. Lại thêm người phụ nữ này, thì đánh đấm cái kiểu gì nữa đây? Tám người nhún người nhảy lên, né tránh một kiếm của Kinh Nghê. Có một người chậm chân, kiếm khí màu đỏ sậm rơi xuống người. Áo bào trên người người đó vỡ nát. Toàn thân bị rạch ra vô số vết thương. Lúc này, tám người đã không còn tâm tái chiến. Đều lập tức lách mình muốn rời khỏi nơi này. Đột nhiên, ở hướng bọn họ vừa ý định chạy xuất hiện một vòng mặt trời màu đỏ như máu. Mặt trời đỏ thẫm này mang theo khí thế bức người. Một nam tử mặc khôi giáp tay cầm trường kiếm xuất hiện. Người này giống như Kinh Nghê đều đeo mặt nạ che kín mặt. Sát ý trên người còn mạnh hơn cả Kinh Nghê. Người này cũng là một trong những sát thủ phòng chữ Thiên của La Võng: Che Dậy Ngày. Che Dậy Ngày vừa xuất hiện, không nói hai lời đã vung kiếm. Kiếm quang to lớn bay thẳng về phía đám người. Tám tên sát thủ vương bài của Thất Sát Lâu không hề do dự, dốc toàn lực công kích về phía kiếm của đối phương. Kiếm quang bị xoắn nát, hai tên trong đó bị đánh bay ra ngoài. Tần Vũ Dương thấy vậy, lập tức nhảy lên. Trường thương trong tay phát ra kim quang. Một thương giải quyết luôn hai người bị đánh bay ra ngoài.
"Như thế giết nhanh gọn hơn!" Tần Vũ Dương lẩm bẩm. Không biết con mình bồi dưỡng ra đám người lợi hại như vậy từ khi nào nữa. Vậy mà chiến lực còn cao hơn cả sát thủ vương bài của Thất Sát Lâu. Tần Phong càng xuất sắc, hắn lại càng yên tâm. Sau khi giết chết hai người, Tần Vũ Dương phi thân về phía những sát thủ Thất Sát Lâu còn lại. Muốn mau chóng giải quyết đối phương. Dù sao thì Thiên Cơ Các đã truyền tin, Hạo Thiên Tông đã phái đến sáu cường giả đỉnh cao Thần Du cảnh. Lúc này đang ở trong hoàng cung. Mà rất có thể có một người tu vi Thần Tàng Cảnh. Nếu như cuộc đại chiến ở bên này bị đối phương cảm ứng được, thì mình lại tốn công sức hơn. Tuy ngoài hoàng cung có ba mươi vạn đại quân của mình, những cao thủ Thần Du cảnh kia dù không giết được ba mươi vạn đại quân. Nhưng nếu như chúng muốn chạy, ba mươi vạn quân cũng không ngăn cản được cao thủ Thần Du cảnh kia. Kinh Nghê và Che Dậy Ngày thấy Tần Vũ Dương xông lên. Cũng lập tức thân hình lóe lên, lao tới giết đối phương. Sáu tên sát thủ vương bài còn lại của Thất Sát Lâu, xem xét tình hình này. Đã biết hôm nay không trốn thoát được. Bộc phát ra khí thế mạnh mẽ trên người, chuẩn bị cùng đối phương cá chết lưới rách. Tần Vũ Dương một thương quét qua, hai người trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài. Sau đó, một chiêu hồi mã thương, một thương ra, một sát thủ bị hắn một thương giết chết. Kinh Nghê và Che Dậy Ngày còn chưa kịp ra tay đâu, sáu sát thủ kia đã bị giết một người, hai người trọng thương. Hai người nghĩ thầm: "Vương gia, ngài kiềm chế một chút, để lại cho chúng tôi hai người với chứ!" Không thể ra một chuyến, chỉ toàn để người khác thể hiện hết rồi, thế thì hóa ra mình chỉ đến cho có thôi à. Điều này không phải phong cách của bọn họ. Sau đó hai người trực tiếp rút kiếm, mỗi người giết một tên sát thủ của Thất Sát Lâu. Rồi lại lần nữa xông về ba tên còn lại. Tần Vũ Dương toàn thân kim quang lấp lánh, đứng hiên ngang giữa không trung. Cất tiếng cười to! Từ khi đột phá đến Thần Du cảnh đỉnh phong, hắn đã rất lâu rồi không được thống thống khoái khoái đánh một trận. Lần này coi như đã đủ ghiền. Lúc đầu, hắn cũng muốn lên giết nốt ba tên còn lại của Thất Sát Lâu. Nhưng thấy Kinh Nghê và Che Dậy Ngày đã ra tay với bọn chúng. Mình đã giết nhiều như vậy, không thể chỉ để mình đã thèm được. Cũng muốn để thuộc hạ của con mình có chút tiếng tăm. Nếu không, về sau đội ngũ sẽ không dễ dẫn dắt. Nghĩ tới đây, Tần Vũ Dương thu hồi trường thương, đứng nhìn song phương giao chiến. Kỳ thật, cũng không có gì đáng xem, Kinh Nghê và Che Dậy Ngày ra tay. Mỗi người một kiếm, ba người bị kiếm khí xé nát thành từng mảnh. Một màn mưa máu và thịt vụn rơi trên mặt đất, nhưng trên người hai người lại không dính một giọt máu tươi. Tần Vũ Dương vẻ mặt thưởng thức nhìn hai người, Kinh Nghê và Che Dậy Ngày đều gật đầu với hắn.
"Trước cứ dùng mạng của bọn Thất Sát Lâu này làm tiền lãi!" Lúc này, giọng Tần Phong vang lên. Không biết từ lúc nào, một cỗ xe ngựa sang trọng đã dừng ở khu vực giao chiến. "Đợi khi giải quyết xong chuyện Đại Chu, bản thế tử sẽ dẫn các ngươi đi nhổ tận gốc Thất Sát Lâu!" Tần Phong lại nói: "Trên thế giới này chỉ có thể tồn tại duy nhất một tổ chức sát thủ, đó chính là La Võng của ta!" Thấy Tần Phong tới, Kinh Nghê và Che Dậy Ngày vội vã cúi người hành lễ với Tần Phong. Ánh mắt vô cùng cung kính. Tần Vũ Dương thấy vậy hài lòng gật đầu. "Không hổ là con của ta, có chí khí!" Tần Vũ Dương tán dương một tiếng. Tần Phong mặt đen lại. Tần Vũ Dương nói xong liền nhảy lên, bay về hướng hoàng cung. "Bản vương sẵn còn nóng rèn sắt, một lần bắt lấy Đại Chu!" Tần Vũ Dương nói xong, để lại một câu rồi biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận