Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 270: Đông Phương Nhan phán đoán

Chương 270: Đông Phương Nhan phán đoán, kiếm hai mươi ba hình thành kiếm Vực, trực tiếp định trụ không gian cùng thời gian. Hắn chỉ cần một ý niệm, liền diệt sát hết đệ tử Thất Sát Lâu. Căn bản không cần đến lượt bách chiến xuyên giáp binh ra tay. Vừa rồi Tần Phong đúng là nói lời thật. Ngay cả chính hắn đều không ngờ, mọi chuyện lại kết thúc như vậy. Thất Sát Lâu cũng cứ thế mà vong. Ai bảo mình thích treo b·ứ·c chứ, để đối phương nói đến một lý lẽ phản bác cũng không có. Thời khắc mười vạn bách chiến xuyên giáp binh xuất hiện. Đông Phương Nhan, Diệu Vũ Thường, Ngọc Quan Âm thần sắc chấn động. Lại bị khí thế mười vạn tướng sĩ hấp dẫn. Quên luôn việc truy vấn chuyện của pháp Hải. Đây chính là mười vạn binh lính Niết Bàn cảnh, hơn nữa mỗi người đều nghiêm chỉnh huấn luyện. Là một sự tồn tại có thể diệt cả Thánh Địa. “Cái này… Đây là người nhà ngươi sao?” Đông Phương Nhan nhìn Tần Phong, vẻ mặt không thể tin nổi mà hỏi. “Đúng vậy, chính là nhà của ta, trước kia huấn luyện bọn họ cũng tốn không ít công sức!” Tần Phong chẳng hề để tâm nói: “Cảm giác thế nào, còn được chứ!” Đông Phương Nhan, Diệu Vũ Thường, Ngọc Quan Âm ba người: “...” “Đây chính là mười vạn đại quân Niết Bàn cảnh, ngươi có biết ý nghĩa của nó là gì không?” Trong ánh mắt Đông Phương Nhan lóe lên một đạo tinh quang nhìn về phía Tần Phong. Từ sau khi đối phương một kiếm chém Lâ·m Đạo cảnh, sự cao ngạo của nàng trước mặt Tần Phong đã sớm biến mất không thấy. Khi thấy Tần Phong vậy mà lại âm thầm bố trí mười vạn bách chiến xuyên giáp binh, trên mặt nàng chỉ còn sự rung động. Diệu Vũ Thường và Ngọc Quan Âm biểu cảm trên mặt cũng không khác Đông Phương Nhan là bao. Chỉ là Ngọc Quan Âm vẫn còn quan tâm đến động tĩnh của pháp Hải, một mặt chờ mong nhìn Tần Phong. Hi vọng đối phương có thể cho nàng biết pháp Hải đi đâu. Chỉ có Diệu Vũ Thường tương đối mà nói còn tỉnh táo. Nàng đã ý thức được, sự xuất hiện của mười vạn bách chiến xuyên giáp binh này, tuyệt đối là một đòn đả kích mang tính hủy diệt đối với bất kỳ thế lực nào ở thế tục giới. Nhiều binh sĩ Niết Bàn cảnh được huấn luyện nghiêm chỉnh như vậy, không một Thánh Địa nào có thể một mình chống lại. Nhất định phải sáu đại Thánh Địa liên hợp lại, thêm cả các thế lực lớn ở thế tục giới chung tay. Có lẽ mới có thể đánh một trận. Nhưng hiện tại Thất Sát Lâu đã hoàn toàn bị diệt. Còn Thiên Diễn Tông lại đang gặp vô vàn phiền phức, chỉ cần phái binh là có thể lấy xuống Hạo Thiên Tông. Ba đại Thánh Địa còn lại, cho dù có muốn nhắm đến Đại Tần Hoàng Triều. Cũng đã hữu tâm vô lực. Việc Đại Tần Hoàng Triều xưng bá toàn bộ thế tục giới cũng đã là chuyện chắc như đinh đóng cột. Chỉ là tất cả chuyện này đều không hề liên quan đến nàng Diệu Vũ Thường và Diệu Âm Tông. Tần Phong vốn là đạo lữ của nàng, trong lòng nàng bản năng cho rằng Tần Phong sẽ không làm những chuyện gây bất lợi cho Diệu Âm Tông. Nên nàng cũng không nói ra những suy nghĩ trong lòng. Diệu Vũ Thường và Ngọc Quan Âm đều có tâm sự riêng, chỉ có Đông Phương Nhan khi nhìn thấy mười vạn bách chiến xuyên giáp binh, đã bị làm cho đầu óc choáng váng. “Hợp tác một chút thế nào?” Đông Phương Nhan nhìn Tần Phong nháy mắt. “Hợp tác thế nào?” Khóe miệng Tần Phong nhếch lên cười nhạt hỏi: “Ngươi chẳng lẽ muốn mang theo đám quân này của ta đi bên ngoài khoe mẽ một chút hả?” “Ta nói cho ngươi biết là không được đâu nhé, dụng binh không phải trò đùa, không thể làm càn!” Tần Phong trêu chọc một tiếng. “Ngươi nói bậy cái gì thế!” Đông Phương Nhan phủi Tần Phong một cái rồi tiếp lời: “Hợp tác cùng Thiên Ma Môn của chúng ta!” “Càn quét bốn đại Thánh Địa còn lại!” “Đến lúc đó toàn bộ thế tục giới, Thiên Ma Môn và Đại Tần Hoàng Triều của ngươi mỗi người một nửa, ngươi thấy thế nào?” Người trong ma đạo mặc dù không giết người như Thất Sát Lâu. Nhưng từng người tính cách đều táo bạo, khát máu, dễ dàng xúc động. Bạo lực dường như đã ăn sâu vào trong người bọn họ. Đặc biệt thích chinh phục người khác. Hơi tí lại muốn người khác phải thần phục mình. Nếu không phải thế lực của Thiên Ma Môn chưa đạt đến đủ để thống nhất thế tục giới. Lại còn bị mấy đại Thánh Địa khác nhìn ngó. Thì đã sớm khai chiến để thống nhất thế tục giới rồi. Vừa hay lần này Đông Phương Nhan nhìn thấy thuộc hạ của Tần Phong vậy mà lại có mười vạn bách chiến xuyên giáp binh Niết Bàn cảnh. Trong nháy mắt nảy ra ý định hợp tác với đối phương. Như vậy Thiên Ma Môn của nàng có thể không tốn sức mà diệt được bốn đại Thánh Địa còn lại. Đông Phương Nhan dường như nhìn thấy từ Tần Phong cơ hội đột phá lên Vấn Đạo cảnh của mình. Cùng cơ hội Thiên Ma Môn trở thành bá chủ thế tục giới. “Ta thấy không ra sao cả!” Tần Phong lập tức bác bỏ lời hợp tác của Đông Phương Nhan. Lúc này Thất Sát Lâu đã bị diệt, cha hắn Tần Vũ Dương lại có mười vạn Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh Niết Bàn cảnh. Thu thập Hạo Thiên Tông chỉ là chuyện sớm muộn. Chờ khi mình phái mười vạn bách chiến xuyên giáp binh đi, trước quét ngang các hoàng triều nằm dưới sự Thống Ngự của Thất Sát Lâu. Sau đó trực chỉ địa bàn của Thiên Diễn Tông quản lý các hoàng triều. Việc Đại Tần Hoàng Triều của hắn nhất thống thế tục giới đã nằm trong tầm tay. Hắn sao có thể, để mình nhận sự lợi dụng của Đông Phương Nhan và Thiên Ma Môn. “Vì sao?” Đông Phương Nhan nóng nảy hỏi: “Ngươi không muốn Đại Tần xưng bá toàn bộ thế tục giới sao?” “Nếu như hợp tác cùng Thiên Ma Môn, nguyện vọng của ngươi sẽ đạt thành!” “Đến lúc đó, chúng ta chia đều, cả thế tục giới mỗi người một nửa!” “Thế tục giới chỉ còn lại hai thế lực của chúng ta chẳng phải càng tốt sao!” Đông Phương Nhan tiếp tục từng bước dụ dỗ. Dù sao cơ hội giúp Thiên Ma Môn xưng bá thế tục giới đang ở trước mắt, nàng không muốn bỏ qua. Nàng đã là Thánh nữ, sau khi tự mình hoàn thành việc này, sau này chắc chắn nàng sẽ là tông chủ tương lai của Thiên Ma Môn. Để Thiên Ma Môn được phất dương quang đại trong tay nàng, nàng sẽ trở thành vị tông chủ vĩ đại nhất từ trước tới nay của Thiên Ma Môn. Nếu như giải tỏa được thành tựu này, đến nằm mơ cũng có thể cười tỉnh. “Chờ sau khi càn quét các đại Thánh Địa xong, Thiên Ma Môn của ngươi sẽ ngoan ngoãn phân nửa cương vực thế tục giới cho Đại Tần của ta chứ?” Tần Phong nhìn Đông Phương Nhan đã chìm đắm trong ảo mộng mà hỏi: “Coi như ngươi đồng ý, liệu các tầng lớp cao của Thiên Ma Môn có chấp nhận không?” “Đồng ý, sao lại không đồng ý chứ!” Đông Phương Nhan gấp gáp nói: “Bản Thánh Nữ ký kết khế ước với người khác, ai cũng phải đồng ý!” Đông Phương Nhan tự ngạo cười một tiếng. Xem ra đối phương ở Thiên Ma Môn không những là Thánh Nữ, mà còn có chỗ dựa vững chắc. Chỉ nghe giọng nói chuyện của nàng đã có thể thấy rõ. “Không đáng tin!” Tần Phong lắc đầu. “Sao lại không đáng tin?” Đông Phương Nhan nhìn vẻ mặt vô cùng nghi hoặc của Tần Phong mà hỏi: “Thiên Ma Môn của ta tuy làm việc không hề cố kỵ, tùy tâm sở dục, nhưng đối đãi với những người mà mình công nhận thì phi thường đáng tin!” “Vẫn không đáng tin!” Tần Phong lần nữa lắc đầu. “Vậy chia 4:6 thì sao?” Đông Phương Nhan cắn răng giậm chân nói với Tần Phong: “Chờ khi xong chuyện, Thiên Ma Môn của chúng ta bốn, Đại Tần Hoàng Triều của ngươi sáu!” Khi thấy Tần Phong xoay người, Đông Phương Nhan lần nữa nói: “Ba bảy đi được không, ta ba ngươi bảy!” “Ta nói cho ngươi biết, ngươi không nên quá đáng!” “Đến lúc đó chia cho Đại Tần Hoàng Triều của ngươi bảy thành cương vực thế tục giới, thực lực của các ngươi đã có thể nghiền ép Thiên Ma Môn của ta rồi!” “Đến ngay cả Thiên Ma Môn ta cũng chỉ có thể làm lão nhị, ngươi còn có gì không biết đủ!” “Rõ ràng là bảy thành cương vực thế tục giới, vô cùng vô tận nhân khẩu và tài nguyên, năm đó ngoại trừ Thánh Hoàng thứ nhất từ thời Thượng Cổ thì chỉ có Đại Tần Hoàng Triều của Tần gia các ngươi!” Có được lực lượng này, coi như người của Thiên Linh Giới tới, Đại Tần Hoàng Triều các ngươi cũng không cần sợ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận