Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 484: Thái Hồ Cấm Khu Chí Tôn bị đoàn diệt

Chương 484: Chí Tôn Cấm Khu Thái Hồ bị tiêu diệt toàn bộ
Hơn hai mươi tên Hắc Ám Chí Tôn chỉ có thể đứng tại chỗ trơ mắt nhìn sinh cơ trên người mình không ngừng mất đi. Thân thể của bọn hắn không ngừng già yếu. Ngay cả tinh huyết trong cơ thể cũng trong chốc lát trở nên mỏng manh vô cùng. Theo vầng hào quang thánh khiết kia, sinh cơ của bọn chúng không ngừng bị hút lấy. Những Hắc Ám Chí Tôn kia dần cảm thấy tu vi của mình đang tụt dốc. Tu vi tụt dốc vẫn còn là chuyện tiếp theo. So với sinh mạng bị xói mòn, điều đó khiến bọn chúng càng bất lực hơn. Loại tâm tình này chỉ có chính bọn chúng cảm nhận được. Bọn chúng vốn cũng là những nhân vật tuyệt thế vô địch một thời. Vì trường sinh mà tự chém mình một đao, cứ cách một khoảng thời gian, để bổ sung sinh cơ xói mòn của mình, bọn chúng lại một lần phát động hắc ám náo động, đi thu hoạch sinh mạng của vạn tộc Thiên Linh Giới. Tất cả chỉ vì có thể trường sinh, dù cho tham sống sợ chết, dù bị vạn tộc chửi mắng bọn chúng cũng không tiếc. Chúng ngàn vạn năm ngủ say trong khu vực cấm địa, bầu bạn với hắc ám. Mắt thấy tu vi Cấm Khu Chi Chủ sắp khôi phục, có thể dẫn đầu bọn chúng tiến vào trong tiên giới. Trường sinh sắp đến! Khi mọi thứ đã được chuẩn bị thỏa đáng, chỉ chờ tu vi Cấm Khu Chi Chủ khôi phục, chúng sẽ theo đối phương giết ra khỏi cấm khu. Từ đó về sau không cần phải nhẫn nhục, có thể ngao du Cửu Thiên. Nhưng bọn chúng lại phát hiện ra Tần Phong lĩnh ngộ Thời Gian Chi Đạo. Phát hiện này khiến bọn chúng càng thêm tự tin, đối với con đường trường sinh sau này lại càng tràn đầy hy vọng. Cho dù mười mấy tên Chí Tôn của bọn chúng bị chém giết, vẫn không ngăn được trái tim khao khát trường sinh kia. Nhưng ngay trong khoảnh khắc này, hy vọng của bọn chúng toàn bộ bị phá hủy. Mà người đã đánh vỡ tất cả hy vọng của chúng, chỉ là một tiểu nữ hài kỳ quái. Trên người đối phương tỏa ra vô tận hào quang thánh khiết. Những ánh sáng kia vừa dính vào người bọn chúng, liền đem toàn bộ Hắc Ám Chi Lực mà bọn chúng ngưng luyện ra xua tan. Đồng thời còn không ngừng hấp thu sinh cơ của bọn chúng. Bọn chúng không cam tâm, vì cầu trường sinh tình nguyện chém giết vạn tộc mà trước đây mình đã bảo vệ. Vì cầu trường sinh hóa thân hắc ám, làm chó cho Cấm Khu Chi Chủ. Kết quả là, lại phải chết nhục nhã như vậy. Thậm chí ngay cả đợt thăng hoa cuối cùng cũng không thể mở ra, càng không thể có một trận chiến huy hoàng. Những Chí Tôn này trong nháy mắt đã chết tâm. Bọn chúng muốn gào thét, nhưng lại không tài nào phát ra được một tiếng. Chỉ có thể chậm rãi cảm nhận sinh mệnh của mình mất đi. Trơ mắt nhìn thân thể của mình dần già yếu đi. Ngay khi chúng rơi vào tuyệt vọng, sinh cơ tự thân lại càng tiêu tán nhanh chóng hơn. Mà cảnh tượng này Cấm Khu Chi Chủ đều nhìn thấy rõ, dù hắn cũng hết sức lo lắng. Nhưng đối với những vầng hào quang thánh khiết này hắn không có cách nào tránh né. Chỉ có thể trơ mắt nhìn sinh cơ của đám thủ hạ bị hút cạn. Không lâu sau, những Chí Tôn này chỉ còn da bọc xương. Lại không đến một khắc, những Hắc Ám Chí Tôn chỉ còn lại một lớp da người. Khi thần hồn của chúng sắp tiêu tán, lại thoáng thấy Tần Phong đang ôm Huyên Huyên. Đối phương hoàn toàn không bị ảnh hưởng, khóe miệng còn nhếch lên một nụ cười như có như không đang nhìn bọn chúng. “Cái này, cái này không công bằng, tại sao sinh cơ của hắn sẽ không bị hút hết!” Đây là tiếng lòng cuối cùng của các Hắc Ám Chí Tôn trước khi chết. Sau đó ý thức của bọn chúng toàn bộ tiêu tan. Thân thể hóa thành một nắm tro bụi, theo gió bay về phía xa xôi của Cấm Khu Thái Hồ. “Ta thao!” Tần Phong nhìn hơn hai mươi tên Hắc Ám Chí Tôn trước mắt đều bị thánh quang trên người Huyên Huyên giết chết. Mà sinh cơ của bọn chúng cũng bị Huyên Huyên hấp thu. Nhịn không được thốt ra một câu quốc túy. “Cái này mẹ nó cũng quá hung ác đi!” Tần Phong vẫn còn sợ hãi nói: “Đây chính là ròng rã hơn hai mươi tên Hắc Ám Chí Tôn a, nói giết là giết, mà lại ngay cả lông cũng không để lại! Còn đem sinh cơ của người khác, hóa thành lực lượng bản nguyên của mình! Không thể không nói, các ngươi đúng là TM! Xui xẻo! Nếu như đứng yên cho bản thiếu gia giết, bản thiếu gia cũng chỉ cùng lắm giết mười người! Các ngươi còn đòi vây công bản thiếu gia, cuối cùng lại bị tiêu diệt toàn bộ!” Tần Phong cười, một mặt lo lắng nhìn Huyên Huyên trong ngực. Từ khi đối phương hấp thu sinh cơ của hai mươi mấy tên Hắc Ám Chí Tôn xong. Hào quang thánh khiết lan tỏa khắp Cấm Khu Thái Hồ liền biến mất. Mà thể nội của Huyên Huyên lại bộc phát ra một luồng lực lượng càng khủng bố hơn. Nhưng cỗ lực lượng này lại bị áp chế gắt gao trong cơ thể nàng. Cũng không khuếch tán ra ngoài. Nó không ngừng ngưng tụ trong cơ thể nàng. Khiến Huyên Huyên tựa như một mặt trời nhỏ, từ trong ngực Tần Phong tỏa ra ánh thánh quang sáng rực. “Trong cơ thể Huyên Huyên có được thánh quang nồng đậm như vậy, chẳng lẽ đối phương là hóa thân của Thiên Đạo sao?” Tần Phong chau mày, cảm thấy hết sức ngờ vực nói: “Không có khả năng, tuyệt đối không thể, sao Huyên Huyên có thể là Thiên Đạo được, có lẽ Thiên Đạo đã làm gì đó trên người cô ấy! Đúng, chắc chắn là như vậy!” Tần Phong kiên quyết nói. Lông mày sau đó cũng giãn ra. Mặc dù hắn không muốn Huyên Huyên có bất kỳ quan hệ nào với Thiên Đạo, nhưng cho dù có quan hệ hắn cũng không sợ. Dù sao mình có treo, còn sợ gì Thiên Đạo. Thiên Đạo thế tục giới lúc trước cũng rất ngưu bức, chẳng phải vẫn bị cha hắn Tần Vũ Dương thu phục hay sao. Mà đó là trong tình huống cha mình đã mất treo. Còn mình có treo, Thiên Đạo Thiên Linh Giới năm nay có mạnh hơn Thiên Đạo thế tục giới gấp mấy lần, gấp vạn lần hắn cũng không sợ. Có treo trong tay, cuộc đời cứ thế mà tùy ý tung hoành, lại còn có được sức mạnh. Tần Phong nghĩ thông suốt mọi thứ, nụ cười lại một lần nữa nở trên môi. Ôm Huyên Huyên bay về phía trung ương Cấm Khu Thái Hồ. Khi thánh quang trên người Huyên Huyên không còn bao phủ toàn bộ Cấm Khu Thái Hồ nữa, những mảng xương trắng âm u trên bàn tay lớn của Cấm Khu Chi Chủ biến mất không còn. Da thịt lại mọc ra. Ngay cả thương thế của hắn cũng đã hoàn toàn hồi phục. Khi hắn nhìn thấy Tần Phong ôm Huyên Huyên đi vào trung ương Cấm Khu Thái Hồ. Cấm Khu Chi Chủ từ đáy hồ chậm rãi nổi lên. Một bàn tay lớn mang theo hắc ám chi lực nồng đậm. Mang theo khí thế kinh người. Nếu là người bình thường, sớm đã bị khí thế kia dọa cho đứng không vững. Mà Tần Phong lại là một ngoại lệ. Hắn không chỉ có Đại Thành Thánh Thể, còn có vô số công pháp Thần cấp. Cỗ khí thế của đối phương căn bản vô dụng với hắn. “Người trẻ tuổi, các ngươi đã giết sạch tất cả Chí Tôn của Cấm Khu Thái Hồ ta rồi, vì sao còn không rời đi?” Cấm Khu Chi Chủ sớm đã muốn một tay đập chết Tần Phong. Nhưng ánh sáng thánh khiết trắng noãn trên người Huyên Huyên khiến hắn trong lòng vẫn còn sợ hãi. Cho dù hắn có thực lực vượt xa đối phương, hắn vẫn không dám tùy tiện động thủ. “Bản thiếu gia còn chưa giết cho đã thèm đâu, sao đã vội vậy chứ!” Tần Phong ôm Huyên Huyên, để nàng ngủ trong ngực mình được thoải mái hơn, cười ha hả nói: “Ngươi không phải vẫn chưa chết đó sao! Vốn dĩ bản thiếu gia chỉ muốn giết mười tên Hắc Ám Chí Tôn của các ngươi thôi, nhưng các ngươi không chịu, giờ bản thiếu gia thay đổi ý định rồi, muốn giết cả ngươi luôn!” “Tiểu tử, ngươi đừng có quá đáng!” Cấm Khu Chi Chủ tức giận nói: “Bản tôn không ra tay với ngươi, không phải là sợ ngươi, mà là không chấp nhặt với ngươi thôi! Nếu bản tôn thật sự muốn giết ngươi, ngươi sẽ không thoát khỏi Cấm Khu Thái Hồ được đâu! Nơi đây là lãnh địa của bản tôn!” Phì cười! Nghe Cấm Khu Chi Chủ nói vậy, Tần Phong liền bật cười. Khóe miệng cười vô cùng rạng rỡ. “Cái gì mà lãnh địa của ngươi, Cấm Khu Thái Hồ vốn là một trong chín vùng đầm lầy khi trời đất mới khai sinh, chính là cái nôi khởi nguồn của vạn tộc, bao giờ đã thành lãnh địa của ngươi lũ sinh vật hắc ám vậy, có thể nói ra lời đó ngươi không thấy ngượng hay sao! Hôm nay bản thiếu gia sẽ thay Thiên Linh Giới trừ hại, không có ngươi cái tên Cấm Khu Chi Chủ, càng diệt trừ ngươi cái tên nguồn gốc hắc ám! Xua tan hắc ám ở Cấm Khu Thái Hồ, thu hồi mảnh đất tổ tinh khiết này cho vạn tộc!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận