Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 201: Vì nhà mình Thánh nữ ra mặt

Chương 201: Vì Thánh nữ nhà mình ra mặt
"Đã sớm có tin tức truyền ra, Lý Mộng Hàm cùng Diệp Thiên – kẻ luyện Thị Huyết Ma Công, trước đó không lâu đã muốn liên thủ đối phó Diệu Âm Tiên Tử."
"Diệu Âm Tiên Tử dù tu vi thâm hậu, căn cơ vững chắc, nhưng từ nhỏ đã lớn lên ở Diệu Âm Tông, tâm tư đơn thuần!"
"Sao có thể là đối thủ của Lý Mộng Hàm thâm hiểm như vậy chứ!"
"Có khi nàng cũng tu luyện Thị Huyết Ma Công, lỡ mà lúc quyết đấu Diệp Thiên âm thầm đánh lén Diệu Âm Tiên Tử thì sao!"
"Có những yếu tố này, các ngươi còn cho rằng Diệu Âm Tiên Tử phần thắng lớn sao?"
"Đúng, nói có lý!"
"Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng!"
"Kẻ chính phái, xưa nay không phải đối thủ của kẻ vô sỉ!"
Nghe người này phân tích xong, người chung quanh đều âm thầm cảm thán.
Vốn dĩ mấy người là fan cuồng của Diệu Vũ Thường, vừa nghe người kia bênh vực Lý Mộng Hàm, liền định xông lên cho hắn một bài học.
Nhưng sau khi nghe hắn nói xong, mọi người đều vì Diệu Vũ Thường mà âm thầm hít một hơi khí lạnh.
Đồng thời cũng lo lắng cho nàng.
Thêm vào đó bọn họ có chút tự trách, nhóm mình suýt chút nữa đã ngộ thương người cùng phe.
Chỉ có thể ném cho người kia một ánh mắt xin lỗi.
Trong hai ngày một đêm, Lý Mộng Hàm đã sớm bị người của Thiên Cơ Các bôi nhọ thanh danh.
Dù là người bình thường hay tu sĩ, đều ít ai ủng hộ nàng.
Cứ nhắc đến nàng là hận nghiến răng.
Sở dĩ có nhiều thế lực và tông môn tụ tập ở kinh thành Thất Sát Hoàng Triều như vậy.
Có người muốn chiêm ngưỡng phong thái tuyệt thế của Diệu Âm Tiên Tử!
Có người muốn xem trận quyết đấu giữa hai vị Thánh nữ của hai thánh địa sẽ như thế nào.
Dù sao chuyện này đã gây xôn xao trong toàn bộ thế tục giới.
Một vài tông môn thực lực cũng không yếu, nếu có một thánh địa suy tàn vì chuyện này.
Những tông môn kia có lẽ sẽ thừa thế quật khởi, nhất cử thay thế cũng không phải là không thể.
Khi thấy những fan hâm mộ đáng tin của Diệu Vũ Thường ném cho mình ánh mắt xin lỗi.
Người kia mỉm cười, không hề để ý.
Đúng lúc này, đám đông liền xuất hiện hỗn loạn.
Chỉ thấy một đám người mặc trường sam, trên ngực mang theo tiêu chí của Hạo Thiên Tông.
Từ nơi xa đi tới.
Nơi họ đi qua, mọi người lập tức lách mình tránh đường cho họ.
Khi người kia thấy người đến là đệ tử của Hạo Thiên Tông, sắc mặt liền thay đổi.
Lập tức ném một ánh mắt cầu cứu về phía những fan hâm mộ đáng tin của Diệu Vũ Thường.
Mà những người kia chỉ nhìn lướt qua hắn, cho hắn một cái ánh mắt thương mà không giúp được gì rồi nhao nhao lui vào đám người.
Dù sao đệ tử Hạo Thiên Tông, không phải thế lực nào cũng dám trêu vào.
Khi đệ tử Hạo Thiên Tông càng đến gần hắn.
Người kia sốt ruột vô cùng, mặt lộ vẻ cầu khẩn.
Muốn tìm người giúp đỡ, mà mọi người xung quanh như không nhìn thấy.
Việc không liên quan đến mình, treo lên thật cao.
Người kia cuối cùng cũng biết, mình lúc này đã thành kẻ tứ cố vô thân.
Muốn lẩn vào đám đông thì bị một người túm áo kéo lại.
Trong lòng người kia căng thẳng, mặt tươi cười nịnh nọt: "Thì ra là các vị sư huynh của Hạo Thiên Tông! "
"Các ngươi đến vừa vặn, ta cũng là người ủng hộ Thánh nữ Lý Mộng Hàm!"
Ầm! A!
Người kia còn chưa nói hết câu, liền bị người bắt áo, đấm một quyền vào ngực.
Người kia đau đớn kêu lên một tiếng.
Ngay sau đó lại bị đấm một quyền vào bụng.
Khóe miệng chảy ra một tia máu tươi.
Lực lượng khổng lồ khiến hắn đau đớn co quắp xuống đất.
Đoàn người của Hạo Thiên Tông, không nói lời nào, nhằm người đang ngã dưới đất, liên tục ra quyền cước.
Quyền cước mang theo linh khí sắc bén.
Đánh tan cả vòng bảo hộ linh lực của người kia.
Mỗi một quyền, mỗi một cước đều khiến hắn đau đớn đến không muốn sống.
Chỉ trong chốc lát xương cốt trên người hắn đã gãy mấy cái.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngớt, dọa đám fan của Diệu Vũ Thường núp xa xa.
Ra tay tàn nhẫn quá rồi.
Mấy tu sĩ muốn giết người bình thường thật sự rất đơn giản.
Chuyện mấy lưu manh đầu đường đánh nhau, trực tiếp dùng tay chân tấn công căn bản không phổ biến.
Đây không phải là tra tấn người đi.
Sau mười mấy phút, có lẽ là những người của Hạo Thiên Tông đã trút giận xong.
Cũng có thể do đánh mệt.
Tóm lại họ cuối cùng đã dừng lại.
Người cầm đầu đánh một chưởng vào người đang ngã trên mặt đất.
Sau một chưởng, người kia bị đánh bay ra xa mười mấy mét.
Trong lực trùng kích của linh lực, quần áo trên người người kia trực tiếp nát bấy.
Như những cánh bướm nhẹ nhàng bay lượn trong đêm tối.
Còn người kia thì nấc lên một tiếng, ngã xuống đất. Trên ngực hiện một vết chưởng màu xanh đen.
Ngực bị lõm xuống một mảng lớn.
Trên người đầy những vết thương.
Miệng không ngừng phun máu tươi.
Cả người nằm bất động trên đất.
Người cầm đầu Hạo Thiên Tông đánh một chưởng xong, liền liếc nhìn đám người xung quanh.
Hờ hững nói: "Nếu ai còn dám hủy hoại Thánh nữ tương lai của Hạo Thiên Tông ta, g·iết không tha!"
Lời hắn băng lãnh mang theo sát khí!
Khiến mọi người xung quanh bị dọa khẽ rùng mình.
Mặc dù âm thanh của hắn không lớn lắm, nhưng khi nói chuyện hắn đã vận chuyển linh lực trong cơ thể.
Để tất cả mọi người ở ngoài hoàng cung đều nghe rõ mồn một.
Khiến ngoài hoàng cung vốn đang ồn ào liền trở nên im lặng như tờ.
Tiếng lá rụng cũng có thể nghe rõ mồn một.
Không ít người còn sợ hãi cúi đầu.
Thấy hiện trường im ắng như thế, người này mới hài lòng gật đầu.
Rồi quay người dẫn một nhóm đệ tử Hạo Thiên Tông rời đi.
Tuy phần lớn người của Hạo Thiên Tông chưa từng thấy Lý Mộng Hàm.
Nhưng họ đều biết, đối phương sắp trở thành Thánh nữ tương lai của bọn họ.
Thánh nữ nhà mình bị sỉ nhục, bọn họ nhất định phải kịp thời đứng ra bảo vệ.
Dù sao mặt mũi của Thánh nữ cũng đại diện cho mặt mũi của toàn bộ Hạo Thiên Tông.
Thánh nữ bị sỉ nhục, thì Hạo Thiên Tông cũng bị sỉ nhục theo.
Cả tông môn bị nhục, mà đám đệ tử như họ lại không đứng ra bảo vệ.
Chẳng phải là làm trò cười cho cả thế tục giới sao?
Huống chi Hạo Thiên Tông lúc này đang ở thời kỳ hỗn loạn.
Một thánh địa lớn như vậy, chẳng những bị một tông môn thống trị dưới hoàng triều của mình khiêu khích nhục nhã không ngừng.
Hơn nữa còn không thể diệt được đối phương, còn làm cho thực lực đối phương ngày càng lớn mạnh.
Lúc này Thánh nữ tương lai của họ muốn khiêu chiến với Thánh nữ Diệu Vũ Thường của Diệu Âm Tông, còn chưa bắt đầu đã bị người ta bôi nhọ không ngừng.
Ngay lúc này, bọn họ đang có mặt tại hiện trường, lại còn có người ngang nhiên sỉ nhục Thánh nữ của bọn họ.
Khiến bọn họ những người đến xem trận đấu cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Ánh mắt của những người thuộc các thánh địa khác khiến họ không thể ngẩng đầu lên nổi.
Họ nhất định phải vì Thánh nữ nhà mình ra mặt, để những kẻ sỉ nhục phải im miệng.
Khi người của Hạo Thiên Tông nhìn thấy hiện trường im ắng sau những gì họ làm.
Khóe miệng nở một nụ cười đắc ý, rồi nhanh chân rời đi.
Những người đến xem trận đấu bên ngoài hoàng cung thấy người của Hạo Thiên Tông như những hung thần ác sát.
Hễ không vừa ý liền ra tay, dù ngoài miệng không nói gì.
Nhưng trong lòng họ vẫn mắng chửi không thôi.
Sau một hồi bình tĩnh ngắn ngủi, bên ngoài hoàng cung lại trở nên náo nhiệt.
Tuy lần này không ai nhắc lại Lý Mộng Hàm.
Cũng không ai nhục nhã nàng nữa.
Nhưng những lời mọi người nói, lọt vào tai những người của Hạo Thiên Tông, câu nào cũng như đang công kích Thánh nữ của bọn họ.
"Diệu Âm Tiên Tử đúng là người tuyệt thế vô song!"
"Thiên phú của nàng gần như không có đối thủ ở thế tục giới!"
"Nhân phẩm thì không cần bàn cãi!"
Hiện trường không một ai nhắc đến Lý Mộng Hàm, tất cả đều là khen ngợi Diệu Vũ Thường.
Nhưng những lời này lại như những con dao nhọn đâm vào ngực những người của Hạo Thiên Tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận