Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 247: Bố cục! Lên ta thuyền hải tặc còn muốn xuống dưới?

Chương 247: Bố cục! Lên thuyền hải tặc của ta còn muốn xuống sao?
"Chờ ta dẫn người tiêu diệt tầng lớp cao Thất Sát Lâu xong, ngươi liền dẫn người tiêu diệt nốt đám người còn lại của Thất Sát Lâu! "
"Nhớ kỹ không được phép bỏ sót một ai!"
Tần Phong nhấn mạnh nói.
"Thái tử điện hạ, đại quân ta khí thế đang mạnh, sao không để ta dẫn người tiêu diệt toàn bộ Thất Sát Lâu một lần luôn!" Vương Tiễn thần sắc chấn động, chậm rãi phân tích nói: "Mười vạn quân bách chiến xuyên giáp của ta, toàn bộ đều là đỉnh phong Niết Bàn cảnh, dù cho cao thủ Thất Sát Lâu có nhiều đến mấy, cũng không phải đối thủ của quân ta!"
"Diệt một cái tổng bộ Thất Sát Lâu dễ như trở bàn tay!"
"Cũng có thể để các đại Thánh địa ở thế tục giới cảm nhận một chút thiên uy huy hoàng của Đại Tần ta!"
Đừng thấy Vương Tiễn một bộ dáng vẻ vô hại, nhưng lại có lòng dạ sâu xa.
Cả người bá khí vô cùng, lại có tâm tư cẩn thận.
Hắn có năng lực diệt sáu nước, lại có thể sống quãng đời còn lại khi Thủy Hoàng Đế nghi kỵ.
Trong toàn bộ lịch sử Hoa Hạ, những người có công lao cao như hắn mà có thể kết thúc êm đẹp cơ bản là không có mấy ai.
Từ điều này có thể thấy rõ ràng, người này chẳng những dùng binh như thần, tâm tính lại càng không có sơ hở.
Có danh hiệu Đế Sư, cũng đủ để xưng lên.
"Quân đoàn phải có tác dụng của quân đoàn, đối phó với cái tổ chức sát thủ nhỏ bé Thất Sát Lâu thế này, bản Thái tử mang theo mấy người là có thể hoàn toàn tiêu diệt rồi!"
"Bởi vì cái gọi là cây cao đón gió, súng bắn chim đầu đàn!"
"Mông Điềm mười vạn Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh đang chinh chiến ở tiền tuyến, thực lực của bọn họ đã khiến các đại Thánh địa và các thế lực lớn ở thế tục giới dòm ngó!"
"Nếu như quân bách chiến xuyên giáp lại bộc lộ ra là tinh nhuệ của Đại Tần ta, sẽ chỉ gặp phải các đại Thánh địa liên thủ chèn ép Đại Tần ta!"
"Trước khi Thất Sát Lâu bị tiêu diệt, các ngươi không thể quá sớm bại lộ thực lực, nếu không lại càng được không bù mất!"
"Có biện pháp giải quyết tốt hơn, chúng ta không cần thiết phải tăng thêm độ khó cho trận này!"
Tần Phong liếc nhìn Vương Tiễn rồi nói: "Các ngươi phải làm chính là chờ đến lúc quét dọn chiến trường, không thể bỏ qua một ai!"
"Chờ sau khi tiêu diệt Thất Sát Lâu, ngươi lợi dụng thế sét đánh không kịp bưng tai nắm hết mấy ngàn hoàng triều nằm dưới sự thống ngự của toàn bộ Thất Sát Lâu!"
"Tiếp đó dẫn đại quân hướng phạm vi thế lực của Thiên Diễn Tông mà thúc đẩy!"
"Ta muốn ngươi dùng thế gió cuốn mây tan quét ngang tất cả các hoàng triều nằm dưới sự thống ngự của hai đại Thánh địa!"
"Đến lúc đó, Đại Tần ta sẽ không ai có thể ngăn cản!"
"Hạo Thiên Tông sắp bị diệt, Thất Sát Lâu và Thiên Diễn Tông cũng sẽ tiêu vong, cho dù còn lại ba đại Thánh địa Thiên Ma Môn, Diệu Âm Tông và Vạn Phật Tông muốn đối phó với Đại Tần ta cũng đã hoàn toàn hữu tâm vô lực!"
"Đại Tần đã thành quái vật khổng lồ, thì sợ gì các thế lực thiên hạ!"
"Cho dù là những người ở Thiên Linh Giới tới, cũng vẫn sẽ bị quét ngang!"
"Đến lúc đó, dù người khắp thiên hạ có cùng nhau phạt Tần, thì Đại Tần ta cũng có gì mà phải sợ!"
"Đại Tần đã thành hình sẽ có thể tiến công lẫn phòng thủ, triệt để đứng vào thế bất bại."
"Ngươi hiểu chưa?"
"Thần đã hiểu, Thái tử điện hạ anh minh!" Vương Tiễn chắp tay cúi đầu với Tần Phong.
"Đi thôi!"
"Vâng!" Vương Tiễn lần nữa dập đầu.
Rồi dẫn theo quân bách chiến xuyên giáp biến mất trước mắt.
Mà bên dưới, việc truy sát ba người Diệu Vũ Thường của mấy sát thủ Thất Sát Lâu phân bộ thứ ba cũng sắp kết thúc.
Đại bộ phận sát thủ Thất Sát Lâu phân bộ thứ ba đều đã bị giết chết.
Dù thực lực ba người các nàng vô song, thì những người còn lại này cũng không ai là đối thủ của cả ba.
Nhưng cũng có mấy chục người ẩn nấp trong rừng rậm.
Việc tìm kiếm đã khó hơn lên trời.
Dù là Đông Phương Nhan tính nóng nảy cũng không thể không từ bỏ việc tìm kiếm.
Mấy chục người kia đều lần lượt ẩn nấp đi trong rừng rậm ở hạp cốc.
Đang lúc bọn hắn cho rằng mình đã chạy thoát thân, từng đạo kiếm quang đột nhiên xuất hiện.
Kiếm quang không chút lưu tình, nhất kích tất sát.
Trên cổ mấy sát thủ kia xuất hiện một đường rạch nhỏ.
Máu tươi phun ra, trong mắt mang theo tuyệt vọng, ngã xuống đất tắt thở.
Người giết bọn họ chính là sát thủ La Võng.
Bọn họ đã sớm im hơi lặng tiếng ẩn nấp tại Lăng Phong cốc.
Những pháp môn che giấu khí tức của các sát thủ Thất Sát Lâu này, trước mặt sát thủ La Võng căn bản không đáng nhắc đến.
Nhất cử nhất động của bọn họ đều nằm dưới sự khống chế của sát thủ La Võng.
Sau khi tên sát thủ cuối cùng của phân bộ thứ ba Thất Sát Lâu bị giết, phân bộ thứ ba Thất Sát Lâu đã tuyên bố tan biến.
"Họ Tần, ngươi mau ra đây cho bản thánh nữ, nếu không bản thánh nữ sẽ giết chết ngươi!"
Lúc Đông Phương Nhan, Diệu Vũ Thường và Ngọc Quan Âm xông ra khỏi rừng rậm ở hạp cốc, liền nhìn thấy Tần Phong đang đứng ở chỗ cũ cười nhìn các nàng.
Vừa nhìn thấy bộ dáng miệng hơi cười kia của Tần Phong, Đông Phương Nhan đã giận không thể kìm nén được.
Hét lớn một tiếng, thoắt cái lao về phía Tần Phong.
Sao Diệu Vũ Thường và Ngọc Quan Âm lại ở ngay bên cạnh nàng.
Bắt lấy nàng.
Không cho Đông Phương Nhan tiếp cận Tần Phong.
"Đông Phương Thánh nữ, sao nóng nảy vậy!" Tần Phong cười cười, nhìn Đông Phương Nhan rồi nói: "Ở cái nơi hoang dã này mà lửa giận lớn vậy, có tìm đâu ra chỗ dập lửa đây!"
"Ngươi đã dụ dỗ bản thánh nữ, giúp ngươi diệt phân bộ Thất Sát Lâu, quả thật là quá hèn hạ!"
Đông Phương Nhan bị Diệu Vũ Thường và Ngọc Quan Âm ngăn lại, không thể tới gần Tần Phong.
Tự nhiên cũng không thể giáo huấn hắn một trận.
Tức đến nỗi ngực không ngừng phập phồng.
Nhìn đối phương không ngừng nhấp nhô đôi gò núi hùng vĩ, làm Tần Phong một trận choáng mắt.
"Đừng có lắc loạn, ta hơi choáng!" Tần Phong trêu chọc một tiếng.
"Ngươi còn choáng à, để ta giúp ngươi tiêu diệt phân bộ Thất Sát Lâu mà tại sao ngươi không nói trước?" Đông Phương Nhan hầm hầm hỏi.
"Ngươi cũng đâu có hỏi!" Tần Phong tỏ vẻ vô tội nói: "Ta trước đó đã nói ở đây có địch nhân của ta!"
"Trong phạm vi thế lực Thất Sát Lâu này, theo ta có thù thì ngoài Thất Sát Lâu ra thì còn có thể là ai!"
"Chính ngươi không nghĩ tới thì trách ai được?"
"Ý của ngươi là nói ta ngu đi!" Đông Phương Nhan hung dữ hỏi.
"Ta cũng đâu có nói!" Tần Phong vội vàng bác bỏ.
Bất quá trong lòng lại yếu ớt bồi thêm một câu: "Ngực to mà không có não vẫn có một chút!"
Câu nói này hắn không có nói rõ ra, người ta đã thay mình giải quyết xong chuyện.
Lực cũng bỏ ra, mồ hôi cũng đổ rồi.
Lúc này không cần thiết phải kích thích người ta nữa!
"Đông Phương tiên tử làm gì mà tức giận!" Tần Phong bắt đầu an ủi đối phương: "Diệt một phân bộ của đối phương, diệt thì diệt thôi!"
"Thiên Ma Môn của các ngươi làm việc còn cần phải để ý trước sau sao?"
"Thánh nữ Thiên Ma Môn của ngươi muốn giết người, ai dám nói một chữ "Không"!"
"Coi như ta không mang theo ngươi đến đây, nếu ngươi phát hiện đối phương là Thất Sát Lâu ẩn giấu một phân bộ, lẽ nào lại không xuống tay giết chứ?"
Tần Phong tặng cho Đông Phương Nhan mấy lời tâng bốc, khiến cho cơn giận vừa lên của đối phương đã tiêu tan.
"Hừ!"
Đông Phương Nhan hừ lạnh một tiếng, không nói gì thêm nữa.
"Sự tồn tại của Thất Sát Lâu chính là kéo thấp uy nghiêm của năm đại Thánh địa còn lại ở thế tục giới!" Tần Phong thấy Đông Phương Nhan đã nguôi giận, lại nói: "Nếu chúng ta đã diệt một phân bộ của đối phương, sao không diệt luôn tổng bộ của bọn chúng!"
"Để triệt để xóa sổ chúng ra khỏi sáu đại Thánh địa!"
"Đông Phương Thánh nữ, ngươi thấy thế nào?"
Đã lên thuyền hải tặc của ta mà còn muốn xuống, không có cửa đâu.
Cửa thuyền ta đã cho hàn chết hết rồi.
Tần Phong trong lòng vui vẻ như mở cờ trong bụng.
"Ngươi nói dễ dàng, lần này chúng ta diệt một phân bộ của đối phương, đối phương nói cũng chẳng được cái gì!" Đông Phương Nhan bĩu môi nói: "Dù sao đây cũng chỉ là một thế lực ẩn giấu của đối phương, dù cho mấy người chạy thoát kia có nói ba người chúng ta tiêu diệt chúng thì!"
"Đối phương cũng không thể làm gì chúng ta, cũng chỉ có thể ngầm hiểu mà nuốt cục tức này xuống dưới!"
"Chỉ cần không công khai, đối phương cũng chẳng có biện pháp nào với chúng ta cả, nếu như chúng ta đi đánh tổng bộ của đối phương, đây chính là sẽ gây ra đại chiến giữa các thánh địa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận