Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 425: Phụ tử liên thủ

Pháp Hải liếc qua Tử Kim Bát Vu, sau đó lật bàn tay, một nắm tro cốt bay ra ngoài. Đón gió bay lên, rồi hướng về phương xa bay đi. Cuối cùng một đường trôi chảy rơi xuống dòng nước sông Nghịch Lưu. Nhìn những người của thế lực hai bên bờ sông Nghịch Lưu, hít vào một ngụm khí lạnh. Đây chính là năm vị Thánh Nhân đỉnh phong a, cứ như vậy bị luyện hóa gϊết. Ngay cả tro cốt cũng cho đi theo dòng nước. Người này trước mắt vẫn là hòa thượng sao. Chẳng phải đều nói phật gia lòng dạ từ bi sao, sao khí thế gϊết chóc lại mạnh mẽ đến thế. Quả nhiên trợn mắt Kim Cương không chỉ là nói cho có lệ, mà là thật sự tồn tại. Tiếp đó, Pháp Hải từ trong Tử Kim Bát Vu lấy ra năm chiếc nhẫn trữ vật rồi cất đi. Bị Tần Vũ Dương ngăn lại, Vương gia Đại Thánh trơ mắt nhìn năm vị Thánh Nhân của Vương gia mình bị gϊết, hai mắt đỏ ngầu. Sắc mặt giận dữ. Một quyền đấm bay Tần Vũ Dương, rồi xông thẳng đến chỗ Pháp Hải. “Ngươi Phật tông Tây Vực, xưa nay luôn không tranh quyền thế, vì sao lại cấu kết với đám người họ Tần còn có đám dân bản địa Nghịch Lưu Thành này làm bậy!” Vương gia Đại Thánh ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm Pháp Hải, nghiến răng nghiến lợi nói: "Phật tông các ngươi không nên nhúng tay vào chuyện Đông Vực của ta!" "Ngươi gϊết năm vị Thánh Nhân của Vương gia ta, cho dù ta gϊết ngươi, Thế Tôn Phật tông các ngươi cũng không thể trách tội lên đầu Vương gia ta được!" Pháp Hải khẽ cười một tiếng. Chắp tay trước ngực nói một tiếng phật hiệu: “Nam Mô A Di Đà Phật! Vương gia ngươi cấu kết với cấm khu, làm nhiều việc ác, gây nên tội nghiệt vô biên cho thế gian! Bần tăng vì siêu độ tội nghiệt của Vương gia các ngươi, thí chủ cớ sao lại muốn gϊết bần tăng?” “Đừng có mà yêu ngôn hoặc chúng!” Vương gia Đại Thánh lớn tiếng quát một tiếng. Cầm thanh trường kϊm trong tay chém thẳng về phía Pháp Hải. Trên trường kϊm bộc phát ra ánh sáng thông thiên. Uy áp vô tận từ trên trường kϊm xông ra. "Thánh khí!" Khi mọi người cảm nhận được uy áp trên trường kϊm, nhao nhao hít sâu một hơi. Thánh khí ở Thiên Linh Giới cũng không thấy nhiều, cho dù là phần lớn Thánh Nhân cũng không có thánh khí. Coi như một vài gia tộc hoặc tông môn có Thánh khí, cũng đều bị cung phụng trong gia tộc hoặc tông môn. Nào có ai tùy tiện lấy ra. Cái thứ này căn bản không dễ luyện chế, hơn nữa còn cần người có tu vi trên Thánh Nhân, không ngừng dùng tinh huyết tự thân ôn dưỡng. Dùng thánh đạo pháp tắc để tiến hành dung luyện đến khi thánh khí đại thành thì sẽ làm thiên địa biến sắc. Dẫn tới lôi kiếp vô thượng, sơ sẩy một chút tên Thánh Nhân kia và cả thánh khí đều sẽ ở dưới lôi kiếp hóa thành tro bụi! Hiện tại Thánh khí được luyện chế ra rất ít, phần lớn đều là do trước kia để lại. Vương gia là đại tộc có truyền thừa từ thượng cổ đến nay, có được thánh khí cũng không có gì lạ. Điều làm mọi người tương đối kinh ngạc chính là, Vương gia Thánh Vương và Đại Thánh đông đảo, tùy tiện một Đại Thánh đều có thể cầm trong tay thánh khí, vậy Vương gia rốt cuộc cường hãn đến mức nào. Mọi người còn đang cảm thán không thôi thì Vương gia Đại Thánh đã vung trường kϊm trong tay chém về phía Pháp Hải. Một kích giận dữ của đối phương có uy lực cực kỳ mạnh mẽ. Nước sông Nghịch Lưu phía dưới bị bốc hơi không còn, nếu không phải nước biển Vô Tận Hải một mực đổ thêm vào, thì một kϊm vừa rồi đối phương vung ra, cả một quãng sông dài như Nghịch Lưu Thành đã bốc hơi trống không. Tần Vũ Dương thấy một kϊm của đối phương chém về phía vị hòa thượng kia thì lập tức cầm trường thương trong tay từ phía sau phát động tấn công Vương gia Thánh Nhân. Đối phương đã ra tay giúp mình, mình không thể trơ mắt nhìn đối phương gặp nạn. Dù mình không thể kịp thời ngăn cản được một kích đó, thì cũng phải ngăn cản được Vương gia Đại Thánh kia, không thể để đối phương toàn lực chém ra một kϊm đó. Đối diện với một kϊm của đối phương, Tần Phong hóa thành Pháp Hải không hề kinh hoảng chút nào. Tuy rằng tu vi của mình và đối phương chênh lệch rất lớn. Nhưng ai bảo mình là một người có hack đâu. Đã hóa thân thành Pháp Hải rồi thì trang bị của đối phương trên người dường như không ít. Những trang bị này của Pháp Hải thì lại rất trâu bò, tùy tiện lấy ra thứ nào thì đều so với trường kϊm thánh cấp đối phương cầm trong tay còn mạnh hơn rất nhiều. Chỉ một ý niệm, lại cầm Tử Kim Bát Vu trong tay ném ra. Tử Kim Bát Vu bao phủ lên đỉnh đầu của hắn. Rồi biến ngày càng lớn ngay trên đầu. Trong chốc lát bao phủ lấy hắn bên trong. "Đang!!!" Kϊm thánh cấp của Vương gia Đại Thánh, chém vào trên vòng phòng hộ do Tử Kim Bát Vu tạo ra. Phát ra tiếng nổ lớn. Lực lượng trên trường kϊm đều bị hấp thu, Pháp Hải đứng trong bình bát không hề động đậy chút nào. Đồng thời một luồng lực phản chấn cường đại, từ trên Tử Kim Bát Vu bắn ngược trở ra. Bay thẳng đến chỗ Vương gia Đại Thánh, làm sắc mặt của đối phương đại biến. Hắn hoàn toàn không nghĩ tới một kϊm của mình có thể bị người ta chặn lại. Hơn nữa còn đem lực lượng của mình bắn ngược trở về. Có thể ngăn được một kích toàn lực của mình, mà vẫn là ở trong tình huống bản thân mình có thánh khí. Chỉ có thể nói rõ chiếc bình bát kia của đối phương có phẩm chất còn cao hơn so với thanh trường kϊm trong tay mình. Vương gia Đại Thánh sắc mặt âm trầm, liên tiếp vung ra mấy kϊm, đem lực lượng bắn ngược lại của mình chém tan. Ngay lúc hắn tiếp tục định phát động công kích đối với vị hòa thượng kia thì lúc này Tần Vũ Dương cũng đã tới. Trường thương trong tay hắn mang theo ánh sáng lạnh lẽo, một thương đâm về sau tâm của Vương gia Đại Thánh. Vương gia Đại Thánh hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng xoay người một kϊm đâm ra. Trường kϊm chống đỡ ngay mũi thương của Tần Vũ Dương. Tần Phong lại lần nữa bị đẩy lui ra ngoài. “Quay lại sẽ thu thập ngươi sau!” Vương gia Đại Thánh hừ lạnh một tiếng. Quay người lại lần nữa mắt nhìn chòng chọc vào Pháp Hải. Đối phương bị Tử Kim Bát Vu bao phủ hoàn toàn, khiến hắn có một cảm giác không biết xuống tay từ đâu. Cái mai rùa đen này quá kín kẽ, thật sự là không dễ công phá. Pháp Hải không để ý đến ánh mắt của đối phương, vẻ mặt trang nghiêm. Chắp hai tay lại lần nữa nói một tiếng phật hiệu: “Nam Mô A Di Đà Phật!” Sau đó nói: “Kϊm này của thí chủ có duyên với phật gia ta, hôm nay bần tăng sẽ hóa giải hung hãn chi khí của kϊm này, để không gây thêm gϊết chóc cho chúng sinh!” “Vô sỉ!” Vương gia Đại Thánh mắng to một tiếng. Tức đến không nhẹ. Đồng thời người của hai bên bờ sông Nghịch Lưu cũng không kìm lòng được mà đồng thanh mắng to một tiếng vô sỉ. Đã từng thấy kẻ vô sỉ, nhưng chưa từng thấy kẻ vô sỉ đến mức này. Nhòm ngó thánh khí của người ta, trực tiếp đoạt là được. Còn nói những lời đường hoàng như vậy, đây là lần đầu tiên bọn họ gặp. “Hôm nay ta ngược lại muốn xem, cái mai rùa đen của ngươi đến tột cùng là cứng đến mức nào!” Thanh âm của Vương gia Đại Thánh vô cùng băng lãnh. Hét lớn một tiếng: "Bình loạn quyết, loạn thế bình, một kϊm ra vạn sự thái bình!" Theo tiếng hắn gầm lên rơi xuống. Một đạo kϊm quang thông thiên triệt địa, che khuất toàn bộ ánh mặt trời giữa không trung. Kϊm quang giống như xé rách cả trời đất. Giữa không trung xuất hiện một vết rách to lớn. Vết rách không gian xung quanh không ngừng sụp đổ, rất lâu không thể chữa lành được. Kϊm quang bao phủ Pháp Hải bên trong Tử Kim Bát Vu. Đúng lúc này, Tần Vũ Dương lần nữa xông lên tấn công đối phương. Lúc này tuy Tần Vũ Dương toàn thân toàn là máu, vết thương chằng chịt, nhưng chiến lực bộc phát lại càng ngày càng mạnh mẽ. Lục Đạo Luân Hồi Quyền rộng mở lớn lao. Lực lượng của Lục Đạo Luân Hồi bao phủ lấy Vương gia Đại Thánh bên trong. Thân hình của đối phương cũng bị hắn một quyền bao phủ lấy. Oanh! Sau một quyền, thân hình của Tần Vũ Dương nhanh chóng lui về phía sau. Khóe miệng Vương gia Đại Thánh tràn ra một tia máu tươi, ánh mắt âm lãnh nhìn chằm chằm vào Tần Vũ Dương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận