Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 63: Mười vạn hoàng kim hỏa kỵ binh xuất động!

Chương 63: Mười vạn kỵ binh hỏa hoàng kim xuất động!
Nghe câu này, đám người đều tỏ vẻ đã hiểu. Đại Chu bây giờ lập quốc vừa đúng một ngàn năm. Lúc này hẳn là quy về Đại Tần. Coi như Tần Vương Tần Vũ Dương không muốn làm Hoàng đế cũng vô dụng. Dù sao hắn đã ngưng tụ ra hoàng đạo Long khí. Tần Vũ Dương làm hoàng đế là chiều hướng phát triển! Tần Phong an bài người của Thiên Cơ Các, để bọn họ rải tin tức ở khắp các nơi Đại Chu. Những lời đồn bất lợi cho Tần Vũ Dương mấy ngày trước, lập tức bị thay đổi! Tần Phong thao tác như vậy, khiến Cơ Vô Thường như đấm vào bịch bông. Khiến hắn có cảm giác có lực mà không có chỗ dùng. Hơn nữa đối phương không những một mực nâng Tần Vũ Dương lên, mà còn tung những tin tức khác. Tin tức Đại Chu Hoàng đế Cơ Thường Lạc sắp băng hà cũng được lan truyền. Việc Tần Vũ Dương trở mặt với Đại Chu, cũng được nhiều người lý giải rằng, hắn bị Hoàng tộc áp bức, vạn bất đắc dĩ mà thôi. Hơn nữa, trên không Tần địa ở Bắc Vực, người của Thiên Cơ Các tạo ra một dị tượng Ngũ trảo Kim Long. Thường xuyên xuất hiện trên không thành Hàm Dương gầm thét một tiếng. Điều này càng khẳng định những lời đồn mà Thiên Cơ Các đã tung ra: Tần Vũ Dương đăng cơ xưng đế là thiên mệnh sở quy! Chuyện này càng lan truyền càng trở nên kì diệu. Người tin thì ngày càng nhiều. Những người trung lập trong Đại Chu bắt đầu linh hoạt suy nghĩ. Lặng lẽ phái sứ giả tiến vào thành Hàm Dương. Với ý đồ liên lạc với Tần Vũ Dương, nếu không tìm được Tần Vũ Dương thì tìm đến Tần Phong. Dù sao mặc kệ ai làm Hoàng đế, bọn họ đều muốn xây dựng quan hệ tốt. Nhỡ đâu Tần gia thắng thì sao. Con người bây giờ là thế, đều rất để ý đến thế lực. Nhất là những thế gia đại tộc và các quan viên đang làm quan trong triều. Dù sao thời thế ngày càng đi xuống mà. Người bây giờ gặp chó thì hoặc là thân thiết, hoặc là liếm láp, gặp người thì không lừa thì diễn! Thấy Tần gia hiện tại thế lực đang vượng, chắc chắn phải lấy lòng.
Đối mặt với dòng người liên tục không ngừng, Tần Phong phiền muộn không thôi. Đúng lúc này đột nhiên có người đến báo: "Thế tử điện hạ không xong rồi, Thái tử Cơ Thừa Huyễn mang quân bao vây Liễu gia ở Giang Nam!" "Đây là thư cầu cứu từ Liễu gia!" Liễu Như Yên nghe xong sắc mặt đột nhiên thay đổi, vội vàng mở thư ra, đọc kỹ. Người viết thư chính là cha của Liễu Như Yên, Liễu Tam Biến! "Thế tử điện hạ, ngươi nhất định phải cứu lấy Liễu gia chúng ta!" Sau khi đọc xong thư, hai mắt Liễu Như Yên đẫm lệ, vội vàng cầu xin Tần Phong. "Liễu lão sư đã là nữ nhân của ta, Liễu gia có việc, ta đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn!" Tần Phong vội vàng an ủi Liễu Như Yên. Để nàng bình tĩnh lại. Sự việc đã xảy ra, hiện tại chỉ có thể nghĩ cách cứu vãn. Sốt ruột và lo lắng cũng không có tác dụng gì! "Đi, chúng ta đi Giang Nam!" Tần Phong nói với Liễu Như Yên. Sau đó kéo Liễu Như Yên lên ngựa, Tô Dương vung roi. Hai người phi ngựa thẳng đến Giang Nam! Đi Giang Nam nhìn như chỉ có Tần Phong và Liễu Như Yên hai người. Nhưng thực chất phía sau bọn họ còn có mông Điềm dẫn theo mười vạn kỵ binh hỏa hoàng kim! Mười vạn đại quân, một đường phi nhanh. Rất nhanh liền đến địa phận Giang Nam! Mười vạn đại quân không cần bất kỳ sự che giấu nào. Giống như thần binh từ trên trời rơi xuống. Khiến Tri phủ Giang Nam không biết làm sao. Chỉ có thể vội vàng điều động mấy vạn quân đội, chuẩn bị ngăn cản đội quân đột ngột xuất hiện này. Đến khi đối phương thấy người đến là Tần Phong, lập tức đau đầu! Bên Cơ Thừa Huyễn vừa bắt được Liễu Tam Biến và người của Liễu gia thì Tần Phong liền xuất hiện. Xem ra đội quân này là do đối phương mang tới. Ân oán của Tần Phong và Thái tử thiên hạ đều biết. Tri phủ Giang Nam lúc này cũng rất khó xử. Ngươi nói ngươi đường đường là một Thái tử, sao lại nhỏ nhen thế chứ! Bị người cướp vị hôn thê thì thôi đi. Gây chuyện làm gì? Nhìn xem, người ta dẫn người đánh tới cửa rồi, bây giờ làm sao đây? Chính hắn cũng không quyết định được, dù sao trong tay chỉ có mấy vạn người. Vốn không đánh lại đối phương. Hắn đành phải sai người đi mời Thái tử Cơ Thừa Huyễn, chuẩn bị thương lượng xem tiếp theo phải làm sao. Dù sao đối phương trong tay còn có ba mươi mấy vạn đại quân. Những đại quân này vốn dĩ Cơ Vô Thường giao cho hắn, để hắn đóng quân bên ngoài Hàm Cốc Quan. Cơ Thừa Huyễn vòng đường đến Giang Nam là để thu phục Liễu gia. "Thế tử điện hạ, hôm nay sao lại có thời gian, đến Giang Nam chúng ta?" Tri phủ Giang Nam đứng trên tường thành, cười ha hả nhìn về phía Tần Phong. Hắn đang chờ Cơ Thừa Huyễn mang quân đến đây. Đến lúc đó quân số hai bên gộp lại gần 40 vạn, còn sợ gì tên phế vật thế tử kia và đám kỵ binh phía sau hắn! "Mở cửa thành ra, ta muốn đi vào!" Tần Phong không hề nói lời thừa. Nói với Tri phủ Giang Nam: "Mở cửa thành, tha cho ngươi một mạng!" "Nếu không, khi thành bị phá, giết cả nhà ngươi!" Ánh mắt Tần Phong lạnh lùng vô tình. Thực lực chiến đấu của mười vạn kỵ binh hỏa hoàng kim hắn vô cùng rõ ràng. Quân số của đối phương không phải là đối thủ của bọn họ! "Thế tử điện hạ, không phải ta không mở cửa, mà là hạ quan biết rõ tính cách của thế tử điện hạ!" "Sợ rằng vừa mở cửa, tại hạ sẽ mất mạng!" Tri phủ Giang Nam lớn tiếng nói trên tường thành. "Công thành!" Tần Phong không chút do dự, trực tiếp hạ lệnh! "Công thành!" mông Điềm nhảy lên đi lên trước đội quân. Con ngựa chiến dưới hông hắn gầm thét, trường thương trong tay chỉ thẳng! Mười vạn kỵ binh hỏa hoàng kim, trên thân tỏa ra một cỗ khí thế mạnh mẽ! Ai nấy đều mang ánh mắt kiên định. Ngựa chiến dưới chân bọn họ đều được bao phủ bởi kim loại màu hoàng kim. Mười vạn kỵ binh hỏa hoàng kim, giống như một dòng lũ lớn, xông về dưới chân tường thành. Ngựa chiến dưới thân mông Điềm nhảy lên. Đi thẳng lên trên tường thành. Hắn cưỡi ngựa giết người trên tường thành. Trường thương trong tay giống như lưỡi hái của tử thần. Gặt hái sinh mệnh của những người thủ thành. Còn bọn kỵ binh hỏa hoàng kim ở phía dưới, trong chớp mắt xông tới chân tường thành. Cửa thành rất nhanh bị mở ra. Vạn mã xông vào thành. Đụng phải mấy vạn quân của Tri phủ Giang Nam. Hai bên lập tức giao chiến với nhau. Mười vạn kỵ binh hỏa hoàng kim, xông thẳng tới. Những người kia trong nháy mắt bị giẫm dưới vó ngựa. Chưa đến ba phút toàn bộ thành trì bị công phá! Trường thương của mông Điềm kề lên cổ Tri phủ Giang Nam. "Giết!" Tần Phong nói thẳng. Mông Điềm vẩy một cái trường thương, đầu của Tri phủ Giang Nam bị đâm bay ra ngoài. "Liễu Tam Biến và người của Liễu gia, bị đưa đến đâu?" Tần Phong hỏi một tên phó quan. "Liễu đại nhân và người của Liễu gia, bị giam giữ tại sườn núi Nhìn Rồng ở phía bắc thành!" Người kia thành thật trả lời. "Tốt, đi đến sườn núi Nhìn Rồng!" Tần Phong ôm Liễu Như Yên lên ngựa, phi thẳng đến sườn núi Nhìn Rồng! "Thái tử điện hạ không xong rồi!" Lúc này người của Tri phủ Giang Nam phái đi tìm Thái tử Cơ Thừa Huyễn cuối cùng đã đến sườn núi Nhìn Rồng! "Tần Phong dẫn theo mười vạn kỵ binh, đánh tới đây!" Người kia vừa nhìn thấy Cơ Thừa Huyễn thì vội vàng nói. Nói nhảm gì vậy, toàn bộ Đại Chu làm gì có mười vạn kỵ binh! Tần Phong kiếm đâu ra nhiều kỵ binh thế. Mà toàn bộ Hàm Cốc Quan đều bị trưởng công chúa Cơ Linh Tịch dẫn theo năm mươi vạn đại quân chặn lại. Nếu có mười vạn đại quân xông ra Hàm Cốc Quan, mình đáng lẽ đã biết rồi chứ. Chắc chắn Tri phủ Giang Nam thấy Tần Phong tới, bị dọa sợ rồi. Nên mới để mình mang quân đến tiếp viện cho hắn thêm dũng khí thôi. "Ngươi thật sự thấy người đến là tên phế vật Tần Phong kia sao?" Cơ Thừa Huyễn hỏi người báo tin. "Đúng, chính là hắn!" Người báo tin khẳng định trả lời. "Tần Phong, tên phế vật nhà ngươi, hôm nay bản Thái tử nhất định phải rửa sạch nhục nhã!" Cơ Thừa Huyễn hung tợn nói: "Toàn quân xuất kích, bản thế tử ta muốn bắt sống Tần Phong!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận