Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 256: Trong chốc lát bị tháo một cánh tay

Ba tiểu động tác của tam nữ, ba vị trưởng lão Thất Sát Lâu tự nhiên thu vào trong mắt. Trong mắt ba người đều hiện lên một tia tinh quang. Ánh mắt lạnh như băng của ngũ trưởng lão lại một lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người: "Chỉ cần các ngươi chịu trói, bản trưởng lão có thể quyết định, cho các ngươi một cái thống khoái!"
Vút!
Không đợi ngũ trưởng lão nói xong, Kinh Nghê, Yểm Nhật, Hắc Bạch Huyền Tiễn ba người thân hình lóe lên biến mất ngay trước mắt.
Bọn họ biến mất, thành tín hiệu để đám người La Võng lại một lần nữa phát động tiến công với sát thủ Thất Sát Lâu.
Vô số sát thủ La Võng không chút do dự, binh khí trong tay nhắm thẳng vào người Thất Sát Lâu trước mắt.
Trong khoảnh khắc bọn chúng còn chưa kịp phản ứng, toàn bộ người Thất Sát Lâu trước mắt, đều bị một kích trí mạng.
Điều này khiến ba vị trưởng lão Thất Sát Lâu đang đứng giữa không trung giận dữ.
Đang lúc bọn họ lách mình xuống, muốn ra tay với người La Võng.
Kinh Nghê, Yểm Nhật, Hắc Bạch Huyền Tiễn ba người xuất hiện theo hình tam giác, đứng ba hướng bao vây lấy ngũ trưởng lão.
Ba người bộc phát ra lực lượng mạnh nhất của bản thân.
Trường kiếm trong tay tản mát ra kiếm ý thông thiên, hướng về người ngũ trưởng lão chém tới.
Oanh!
Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên.
Linh lực giữa không trung khuấy động, lan tỏa ra bốn phía.
Linh lực khuấy động tựa như cuồng phong. Không theo quy tắc quét ngang, những nơi nó đi qua. Đem những sát thủ Thất Sát Lâu còn đang chuẩn bị, thực lực không cao cắt ngang thành từng đoạn.
Trong nháy mắt, tiếng kêu rên vang vọng toàn bộ tổng bộ Thất Sát Lâu.
Cho dù những người ở hiện trường đều là người đã quen với chuyện sinh tử. Nhưng khi nhìn thấy mấy trăm người chỉ còn nửa thân thể, ngã trên mặt đất giãy dụa.
Cũng có một cảm giác sởn cả gai ốc.
Nhìn lại chỗ giao chiến giữa ba người Hắc Bạch Huyền Tiễn và ngũ trưởng lão.
Thân hình ba người từ từ hiện ra.
Đợi khi cơn bão linh lực tan đi, thân hình ngũ trưởng lão cũng dần dần xuất hiện trong mắt mọi người.
Lúc này, ngũ trưởng lão, tóc tai bù xù, quần áo trên người bị kiếm khí chém rách.
Trên mặt và khắp nơi trên cơ thể, đều xuất hiện các vết kiếm nông sâu khác nhau.
Nếu như hắn không có tu vi lâm đạo cảnh, tại thời khắc mấu chốt bộc phát hết toàn bộ lực lượng của mình. Vừa rồi đã sớm chết dưới một kích hợp lực của Hắc Bạch Huyền Tiễn.
Cho dù tu vi của hắn cao hơn ba người cả mười đại cảnh giới, chênh lệch một trời một vực. Nhưng ba người cầm trong tay kiếm, đều là thần binh lợi khí. Kiếm khí phát ra vẫn làm ngũ trưởng lão bị thương tích chồng chất.
"Ha ha!"
"Ha ha!"
Ngũ trưởng lão phát ra tiếng cười đáng sợ.
Trong tiếng cười mang theo sát ý vô tận, : "Nếu các ngươi dồn hết lực, có lẽ một kích kia vừa rồi thật sự đã lấy mạng bản trưởng lão!"
"Nhưng mà các ngươi vẫn là kém một bước, không có giết được bản trưởng lão, vậy bây giờ người chết chính là các ngươi!"
Sau khi ngũ trưởng lão ngửa mặt lên trời thét dài, sắc mặt trở nên lạnh lẽo.
Không đợi hắn ra tay, ba người Hắc Bạch Huyền Tiễn, trường kiếm trong tay vung lên.
Lại một lần nữa hướng ngũ trưởng lão giết tới.
"Ta sát!" Ngũ trưởng lão thầm mắng một tiếng: "Kịch bản này không đúng!"
"Các ngươi vừa đánh bất ngờ, bị ta cản lại!"
"Không phải nên để ta thả câu dọa, sau đó uống miếng nước, giả bộ bức, tiếp theo để cho ta dùng thế nghiền ép tuyệt đối, đem các ngươi giết chết sao?"
Sao bây giờ lại thành không đợi ta nói xong, các ngươi đã dẫn đầu tấn công đi lên.
Hắc Bạch Huyền Tiễn không có để ý ngũ trưởng lão Thất Sát Lâu đang nghĩ gì trong lòng.
Mặc dù bọn họ đều là cao thủ kiếm đạo, nhưng thân phận của bọn họ cũng là sát thủ.
Là một sát thủ chuyên nghiệp, sao có thể nói nhảm nhiều khi đối địch.
Trực tiếp đi lên, giết chết địch nhân là xong.
Trang bức chỉ là kế tiếp, giết địch mới là hàng đầu.
Xem ra từ sau khi bị hỏi, ngũ trưởng lão Thất Sát Lâu đã đi lệch nguyên tắc thứ nhất của sát thủ, mà đem trang bức đặt lên vị trí đầu tiên.
Cái này có chút lẫn lộn đầu đuôi, xem ra đối phương sau này trên con đường sát thủ đã đi không xa.
Ngũ trưởng lão thì vẫn đang mơ màng, nhưng cũng không hề buông lỏng cảnh giác.
Khi Hắc Bạch Huyền Tiễn ba người lại lần nữa đánh tới mình.
Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm.
Trên trường kiếm tản mát ra sát ý lạnh lẽo.
Một kiếm hướng về phía trước chém ra.
Một kích tùy ý phát ra của cường giả lâm đạo cảnh, cũng không phải là cao thủ thần tàng cảnh bình thường có thể ngăn cản.
Một kiếm này trực tiếp khóa chặt ba người Hắc Bạch Huyền Tiễn.
Khiến ba người có chút không có chỗ trốn tránh.
Mắt thấy sức mạnh vô tận bộc phát trên trường kiếm, sắp sửa rơi vào người ba người.
Hắc Bạch Huyền Tiễn liếc nhìn Kinh Nghê và Yểm Nhật, hai người trong nháy mắt hiểu ý.
Hai thanh bảo kiếm đen trắng của Hắc Bạch Huyền Tiễn giao nhau, linh lực trong cơ thể trong nháy mắt sôi trào, giống như dòng sông lớn đang ào ào chảy ra, hội tụ vào trong song kiếm đen trắng trên tay hắn. Một cỗ kiếm ý cường đại bạo phát ra.
Ánh hào quang sáng chói khiến tất cả mọi người không mở nổi mắt.
Trong một khoảnh khắc kiếm quang bộc phát, Hắc Bạch Huyền Tiễn đã chặn được một kiếm chém tới của ngũ trưởng lão Thất Sát Lâu.
Mà trong khoảnh khắc đó, Yểm Nhật hóa thành một vòng mặt trời đỏ như máu.
Hướng về đỉnh đầu ngũ trưởng lão công kích đi tới.
Ngũ trưởng lão bất đắc dĩ, chỉ có thể vung kiếm ngăn cản.
Một kiếm hướng về phía mặt trời đỏ phía trên chém tới.
Chỉ thấy trên mặt trời đỏ, kiếm của Yểm Nhật xuất hiện.
Hai kiếm giao nhau, ngũ trưởng lão một kiếm đánh bay Yểm Nhật ra ngoài.
Nhưng là dưới sự giao thủ dồn dập của Hắc Bạch Huyền Tiễn và Yểm Nhật, trên trường kiếm trong tay hắn xuất hiện vô số lỗ hổng.
Đúng lúc hắn muốn thu chiêu, trong mắt Kinh Nghê tản ra một tia sáng.
Sau đó cả người hóa thành một đạo tử quang, kiếm trong tay Kinh Nghê vung ra.
Từng đạo kiếm khí màu đỏ nhạt xuất hiện.
Kinh Nghê dùng một góc độ không thể tưởng tượng nổi, hướng về phía ngũ trưởng lão Thất Sát Lâu chém tới.
Ngũ trưởng lão lập tức thu chiêu, trường kiếm trong tay quét ngang, bị Kinh Nghê nghiêng người né tránh.
Sau đó, một tiếng hét thảm kinh thiên động địa vang lên, một cánh tay cùng một thanh kiếm rơi xuống đất.
Khi cánh tay rơi xuống đất, thanh trường kiếm kia đang cầm trong tay cũng vỡ vụn thành hơn mười đoạn.
Chỉ thấy sắc mặt ngũ trưởng lão Thất Sát Lâu lúc này trắng bệch. Mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng, tay phải cầm kiếm bị Kinh Nghê chặt đứt từ cổ tay. Máu tươi phun ra ngoài. Đau đớn vô tận suýt chút nữa khiến hắn phát cuồng.
Hắc Bạch Huyền Tiễn cùng Yểm Nhật sử dụng tất cả vốn liếng, trực diện với ngũ trưởng lão lâm đạo cảnh, chính là vì tạo cơ hội cho Kinh Nghê.
Kinh Nghê có một thiên phú, đó chính là có thể phát hiện ra sơ hở khi người khác xuất chiêu, trong nháy mắt tính toán ra cách xuất chiêu có lợi nhất cho mình.
Cuối cùng dưới sự yểm hộ của Hắc Bạch Huyền Tiễn và Yểm Nhật, Kinh Nghê đã nắm bắt cơ hội tháo một cánh tay của ngũ trưởng lão Thất Sát Lâu.
Một màn này bị tam nữ Diệu Vũ Thường, Đông Phương Nhan, Ngọc Quan Âm nhìn thấy, toàn bộ lộ vẻ mặt không thể tin nổi.
Thứ làm các nàng chấn kinh không phải ba người có thể trọng thương được ngũ trưởng lão tu vi lâm đạo cảnh.
Mà là ba người lại có thể trong điện quang hỏa thạch, không mất bất cứ giá nào, liền tháo một cánh tay của đối phương. Khiến một sát thủ sắp bước đến lâm đạo cảnh mất hoàn toàn sức chiến đấu.
Nếu như là các nàng, các nàng cũng rất khó có thể làm được như vậy.
Nếu như bên trong La Võng có người đột phá vào Vấn Đạo cảnh. Không thể nghi ngờ, bọn họ sẽ trở thành Thất Sát Lâu thứ hai, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.
Chiến lực của La Võng còn mạnh hơn Thất Sát Lâu nhiều, hiện tại cũng chỉ thiếu một chút chiến lực cao giai.
Trong lòng ba người âm thầm suy nghĩ: "Sau này nhất định phải đề phòng trọng điểm đối với tổ chức tên là La Võng này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận