Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 506: Khó được ôn nhu

Những người này biết một khi bọn họ đến Đông Vực, đại bản doanh của Đại Tần Hoàng Triều, bọn họ có thể xem như bị giam lỏng. Nếu Đại Tần Hoàng Triều không thể hoàn toàn thu phục Nam Vực, bọn họ sẽ không có bất kỳ tự do nào. Bọn họ có thể nói là vừa thoát khỏi một kiếp lại rơi vào hang hổ. Nhưng thế lực mạnh hơn người, không phải do bọn họ nói nửa chữ không. Ai bảo Tần Vũ Dương sinh ra hai cô con gái tốt chứ. Tu vi tăng lên không hiểu lý do. Đến giờ lại có thể chém giết Hắc Ám Chí Tôn. Lúc này những người này đều vô cùng hối hận, không hiểu chuyện gì mà lại muốn tham gia hôn lễ của Thánh tử Kháo Sơn tông. Bọn họ hận Kháo Sơn tông thấu xương, mời bọn họ đến làm gì chứ. Những người của Kháo Sơn tông chết không oan. Một số người trong lòng oán thán. Dù trong lòng bọn họ không muốn đến Đông Vực thế nào, cũng chỉ có thể đáp ứng Tần Phong. Đi theo Tần Phong hướng về Đông Vực xuất phát. Tần Phong cùng Huyên Huyên còn có hai tỷ tỷ của mình là Tần Yên Nhi và Tần Thắng Nam cùng ngồi trên chiếc kiệu do tám con Địa Long kéo bay phía trước. Mà người của các đại thế lực Nam Vực thì toàn bộ ủ rũ cúi đầu đi theo phía sau. Đừng nói là có bao nhiêu uất ức. Vốn chỉ có hai người Tần Phong và Huyên Huyên trong kiệu, chớp mắt lại thêm hai người. Khiến bầu không khí bên trong có chút quỷ dị. May mắn kiệu của Tần Phong không phải loại thường, rộng rãi và xa hoa khác thường. Coi như thêm hai người cũng không chút chen chúc. Với tu vi của Tần Yên Nhi và Tần Thắng Nam hiện tại, các nàng có thể thấy Huyên Huyên bất phàm. Mặc dù vẻ ngoài đối phương trông như một tiểu la lỵ đáng yêu, nhục thể phàm thai, nhưng dưới sự quan sát của hai người vẫn có thể phát hiện Hạo Thiên Thần Huy nồng đậm trong cơ thể đối phương. Tần Thắng Nam chăm chú nhìn chằm chằm Huyên Huyên, thấy đối phương có chút sợ hãi. Huyên Huyên trốn trong ngực Tần Phong, không dám ngẩng đầu. Hai tay gắt gao nắm lấy góc áo Tần Phong. "Tiểu muội muội, ngươi đừng sợ!" Tần Yên Nhi thấy Huyên Huyên sợ hãi, vội vàng an ủi: "Thắng Nam không có ác ý với ngươi đâu! Chỉ là hơi hiếu kỳ về thân phận của ngươi thôi!" "Tỷ tỷ, ta chỉ là một tiểu cô nương được thiếu gia cứu giúp từ một gia đình phàm nhân, vẫn luôn đi theo thiếu gia!" Huyên Huyên thưa dạ nói, giọng nói mang theo ngọt ngào, khiến người ta có cảm giác vô cùng muốn thân cận. "Các tỷ tỷ cứ yên tâm, ta nhất định sẽ chăm sóc tốt cho thiếu gia!" Huyên Huyên duỗi bốn ngón tay ra như thề, trịnh trọng nói: "Ta cam đoan với các tỷ tỷ, mặc kệ trên người ta xảy ra tình huống gì, ta cũng sẽ không làm tổn thương thiếu gia! Sẽ làm tròn bổn phận một tỳ nữ!" "Tiểu muội muội, tỷ tỷ chắc chắn rất yên tâm về ngươi!" Tần Yên Nhi dịu dàng cười một tiếng: "Mặc kệ ngươi là tỳ nữ của tiểu đệ hay là nữ nhân của hắn, đối với chúng ta cũng không có gì đáng kể, chỉ cần ngươi có thể một lòng một dạ đi theo hắn, trong mắt chúng ta sau này cũng sẽ là người của Tần gia! Người Tần gia, bất kể thân phận gì, đối đãi người một nhà luôn luôn đối xử bình đẳng! Sau này ngươi cứ cùng tiểu đệ gọi ta và Thắng Nam là tỷ tỷ, ngươi sau này chính là muội muội của chúng ta!" Giọng nói của Tần Yên Nhi vô cùng dịu dàng. Khiến tâm tình căng thẳng của Huyên Huyên dần bình tĩnh lại. Đối với Tần Yên Nhi và Tần Thắng Nam, thân phận của Huyên Huyên căn bản không quan trọng. Mặc kệ đối phương là người phàm, hay là có bối cảnh thông thiên, ẩn giấu bí mật lớn, đều không quan trọng. Chỉ cần đối phương không gây thương hại cho Tần Phong, sẽ không chạm vào vảy ngược của các nàng, việc em trai mình có thêm một nữ nhân cũng không có gì ghê gớm. Dù thân phận của đối phương không rõ thì thế nào, các nàng đã đủ thực lực bảo vệ em trai mình không bị tổn thương. Chờ cảm xúc của Huyên Huyên hoàn toàn bình phục, cả chiếc kiệu lại tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ. Tần Yên Nhi và Tần Thắng Nam tùy tiện chấp nhận Huyên Huyên, khiến Huyên Huyên dần trở nên hoạt bát hơn. Đối với hai người một tràng tỷ tỷ dài tỷ tỷ ngắn. Khiến hai người cười không ngớt. Còn Tần Phong và hai tỷ tỷ của mình đã lâu không gặp. Nhìn thấy hai người vẫn như trước đây, yêu thương mình vô bờ bến. Trong thời gian ngắn Tần Phong cảm thấy cả chiếc kiệu ấm áp hơn hẳn. Mà lại cũng nói nhiều hơn với Tần Yên Nhi và Tần Thắng Nam. Tần Yên Nhi và Tần Thắng Nam cũng vậy, đối với em trai duy nhất là Tần Phong cũng vô cùng nhớ nhung. Năm đó bọn họ đến Thiên Linh Giới tuổi còn chưa lớn. Chỉ chớp mắt vài chục năm đã trôi qua. Các nàng và Tần Phong cũng đã xa cách vài chục năm. Trong những năm ở Thiên Linh Giới, các nàng vừa tu hành ở Kháo Sơn tông vừa nghe ngóng tung tích của mẫu thân. Trong lúc đó cũng chịu không ít khổ sở. Đối với bản thân mình chịu khổ, hai người không hề để tâm. Chỉ nói với Tần Phong rằng những năm này các nàng ở Kháo Sơn tông cũng không tệ, ngoài việc Thánh tử Kháo Sơn tông muốn cưỡng ép cưới các nàng ra, tất cả đều tốt. Trong những năm ở Thiên Linh Giới, việc quan trọng nhất của hai người chính là tìm hiểu tung tích của mẫu thân. Tiếp đến là lo lắng cho phụ thân Tần Vũ Dương, cùng với em trai Tần Phong. Kỳ thật người mà các nàng nhớ nhung nhất vẫn là Tần Phong. Các nàng biết, phụ thân là vị vương gia duy nhất không mang họ hoàng thất của Đại Chu, lãnh thổ Đại Tần trải dài vạn dặm cường tướng như mây, dân phong dũng mãnh. Không ai dám tùy tiện động vào ông. Chỉ có Tần Phong là con trai độc nhất của cha mình, Đại Chu Hoàng Triều nhất định xem hắn như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt! Nhất định sẽ tìm cách trừ khử hắn. Mà Tần Phong lại là phế vật võ đạo, một khi phụ thân không còn thì em trai Tần Phong của các nàng nhất định sẽ bị thế lực hoàng triều sát hại. Nhưng tất cả thật may mắn, em trai Tần Phong mà các nàng hằng nhớ mong đã xuất hiện trước mặt các nàng lúc các nàng bị Nam Cung Thanh Phong ép cưới. Với ý muốn bảo vệ em trai mãnh liệt, hai người bộc phát tiểu vũ trụ của mình. Từ Thánh Giả cảnh nhảy lên đột phá đến đỉnh phong Thánh Vương tu vi, cũng đều thức tỉnh Vô Thượng kiếm Thể. Chẳng những giết được Nam Cung Thanh Phong, diệt toàn bộ Kháo Sơn tông, còn thu phục toàn bộ thế lực của Nam Vực, giết cả một Hắc Ám Chí Tôn ở cấm khu Nam Vực. Tần Yên Nhi và Tần Thắng Nam bây giờ nghĩ lại vẫn thấy có chút khó tin. Làm sao các nàng có thể bộc phát tiềm năng lớn như vậy chứ. Chuyện như vậy làm sao có thể xảy ra trên người các nàng được. Cho dù có người nói các nàng được buff, các nàng cũng sẽ không do dự mà thừa nhận. Dù sao chuyện như vậy quá mức ly kỳ. Lại quá sức tưởng tượng, dù trong mắt những tu sĩ ở Thiên Linh Giới có một số kỳ ngộ khó tránh khỏi. Nhưng chuyện xảy ra trên người các nàng đã không thể dùng kỳ ngộ để hình dung, chỉ có thể dùng từ ly kỳ, có dùng ly kỳ vẫn còn chưa đủ để hình dung, chỉ có thể dùng thần tích để diễn tả. Tần Phong tự nhiên nhận ra suy nghĩ trong lòng hai người. Khẽ cười một tiếng, chuẩn bị đánh gãy suy tư của hai người, chuyển hướng sự chú ý của các nàng. Không để các nàng mãi xoắn xuýt vì sao tu vi bản thân tăng nhanh như vậy, nếu không cứ xoắn xuýt như thế, tìm không ra nguyên nhân sẽ hậm hực. Tần Phong nói với Tần Yên Nhi và Tần Thắng Nam: "Đại tỷ, Nhị tỷ, thật ra ta cùng cha cũng luôn lo lắng cho hai người, chúng ta ở thế tục giới đều rất tốt, cha vì một vài nguyên nhân đặc biệt nên đã hoàn toàn bộc phát tiểu vũ trụ, còn thức tỉnh cả Thượng Cổ Thánh Thể. PS: Mọi người à, cho tiểu biên xin ít đánh giá năm sao đi, động động tay nhỏ của mọi người, cho xin ít đánh giá năm sao, nhận quà tặng nhỏ miễn phí, nếu ai cho điểm rồi báo lại, tiểu biên ở đây hứa, sau này mỗi lần tăng điểm sẽ tăng thêm một chương nhé?
Bạn cần đăng nhập để bình luận