Bày Nát Thế Tử Treo Máy Ba Năm, Cha Ta Vô Địch!

Chương 302: Ngươi Thiên Ma Môn vì sao dù sao vẫn không theo sáo lộ ra bài?

Chương 302: Ngươi Thiên Ma Môn vì sao cứ không đi theo lẽ thường vậy? Thiên Ma Môn môn chủ Ma Vô Cực vừa nói vừa lắc đầu, đồng thời còn không ngừng thở dài. Trên mặt còn mang theo một bộ dáng bất lực. Khiến người ta có cảm giác đau lòng nhức óc. Thiếu chút nữa đã nói thẳng, bọn họ Thiên Ma Môn không thể giúp đối phương. Vũ đại nhân cùng những người của Thiên Linh Giới, đều là cáo già, tự nhiên nghe ra ý tứ trong lời nói của Ma Vô Cực. Bọn họ đến đây, cũng không chỉ vì mượn thanh trăng tròn đoản đao này. Có thể nói đây chỉ là một trong những mục đích của chuyến đi này. Còn có chuyện quan trọng hơn chính là muốn Thiên Ma Môn sai khiến các hoàng triều dưới trướng xuất binh, đồng thời muốn tìm cớ gây sự. Vũ đại nhân liếc nhìn Ma Vô Cực, nói: "Ma Môn chủ thật là người trọng đại nghĩa! Khiến bản tôn kính nể! " "Nhưng ta lại nghe nói, Thiên Ma Môn ngươi một mực ở sau lưng trợ giúp Đại Tần Hoàng Triều!" Sắc mặt Vũ đại nhân lạnh lẽo, mắt sáng như đuốc nhìn đối phương: "Vì sao Thiên Ma Môn Thánh nữ Đông Phương Nhan lại giúp Tần Vũ Dương chi tử Tần Phong tiêu diệt Thất Sát Lâu! Lúc này còn cùng đối phương lẫn vào nhau, đã về đến Đại Tần Kinh Thành Hàm Dương rồi! Thiên Ma Môn ngươi dẫn đầu đưa vật này cho bản tôn, không phải là muốn ngăn cản chúng ta sao? Ma Môn chủ, hãy cho bản tôn một lời giải thích đi!" "Đại nhân, ngươi nói vậy oan uổng cho Thiên Ma Môn ta quá, chúng ta thật không hề nghĩ tới muốn trợ giúp Đại Tần Hoàng Triều!" Ma Vô Cực diễn rất đạt, khiến người ta có cảm giác bị oan, lại không cách nào giải thích, đem cái nỗi lòng chua xót, muốn khóc cũng không khóc được biểu diễn hết sức tinh tế. "Ngươi cứ bịa đi, ta xem ngươi bịa thế nào!" Vũ đại nhân trong lòng hừ lạnh một tiếng. Hắn nói đều là sự thật, coi như đối phương bịa ra hoa đi nữa, cũng không thể tìm được lý do hợp lý. Chỉ cần đối phương đưa ra lý do cho mình, vậy mình có thể nổi giận. Cướp đoạt một đống lớn bảo bối của Thiên Ma Môn, chia cho mọi người làm phúc lợi. "Tuy Thiên Ma Môn ta không phải là danh môn chính phái gì, nhưng cũng là nhân tài kiệt xuất của ma đạo, càng là một trong ba Thánh Địa đỉnh cấp thế tục giới, lúc Đại Tần Hoàng Triều chưa hưng thịnh, sao có thể nhìn trúng đối phương, huống chi bọn họ còn là hoàng triều dưới trướng Hạo Thiên Tông! Muốn nói âm thầm trợ giúp, thì cũng nên là Hạo Thiên Tông trợ giúp bọn họ đi!" "Thiên Ma Môn ta sao có thể nhúng tay sâu xa như vậy, nếu Thiên Ma Môn ta có tầm nhìn này, có thể sớm phát hiện tiềm lực của Đại Tần Hoàng Triều, thì bây giờ đã không phải chỉ là một trong ba Thánh Địa đỉnh cấp thế tục giới rồi, ít nhất cũng phải chiếm một phần trong đó, người ma đạo chúng ta hiếu chiến ai cũng biết, ngài nói đúng không!" Ma Vô Cực vẫn giống vừa nãy, phát huy diễn xuất đỉnh cao của mình, khi nói những lời này, trong mắt hắn như muốn rơi nước mắt. Hơn nữa lời hắn nói đều là sự thật, bọn họ căn bản không có ý định nâng đỡ hay giúp Đại Tần Hoàng Triều sau lưng. Ngay cả chuyện Thánh nữ Đông Phương Nhan của bọn họ ở cùng Thái tử Tần Phong của Đại Tần, trước đó bọn họ cũng không hề hay biết. Hoàn toàn nằm ngoài dự liệu. Lời nói thật và dối trá của Ma Vô Cực trộn lẫn vào nhau, khiến cho những người của Thiên Linh Giới rất bất đắc dĩ. Vốn dĩ là tình thế tuyệt vọng, lại bị đối phương đảo ngược tình thế, hơn nữa giải thích không chê vào đâu được. Khiến cho người của Thiên Linh Giới vô cùng khó chịu. Không đợi Vũ đại nhân mở miệng, một người của Thiên Linh Giới hỏi: "Vậy Thánh nữ của Thiên Ma Môn ngươi, từ trước đến nay cùng Đại Tần Thái tử Tần Phong ở chung, ngươi giải thích thế nào?" "Đông Phương Nhan đã không còn là Thánh nữ của Thiên Ma Môn chúng ta!" Ma Vô Cực vô tội trả lời: "Mời chư vị đại nhân xem, chúng ta đã sớm trục xuất Đông Phương Nhan ra khỏi Thiên Ma Môn rồi!" Ma Vô Cực nói, lấy ra từ trong ngực một phong văn thư. Trên đó viết rõ Đông Phương Nhan đã bị trục xuất khỏi Thiên Ma Môn, từ đây về sau không còn là Thánh nữ của Thiên Ma Môn, sau này xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến Thiên Ma Môn. Hơn nữa ngày tháng trên đó còn là trước khi Đông Phương Nhan bị phát hiện ở bên cạnh Tần Phong. Lúc Vũ đại nhân và đám người Thiên Linh Giới đang nhìn vào nội dung trên văn thư. Ma Vô Cực trong lòng hoảng hốt: "Mả mẹ nó, sao mực nước vẫn chưa khô, đám tiểu tử đó làm ăn kiểu gì vậy, đã bảo chúng nó rồi, làm giả phải dùng Linh Ngọc tốt nhất, như thế mới chân thật, hơn nữa còn không bị nhìn ra sơ hở, sao đến lúc quan trọng lại tiết kiệm kinh phí với lão tử vậy!" Lúc này, trên toàn bộ văn thư vẫn còn tỏa ra mùi hăng hắc. "Gần đây Thiên Ma Môn ta thường xuyên có mưa, hơi ẩm một chút, các vị đại nhân thông cảm!" Ma Vô Cực lén lau đi vết mực trên tay mình. Đang định chờ chuyện này qua, sẽ quay lại tìm mấy tên ma tể kia tính sổ sau. "Mẹ nó! Lại bị cái thằng này lừa rồi!" Cho dù Vũ đại nhân và đám người Thiên Linh Giới biết văn thư mà Ma Vô Cực lấy ra là ngụy tạo tạm thời. Nhưng đối phương đã sớm đoán trước được bọn họ muốn gây khó dễ cho Thiên Ma Môn, hơn nữa còn có thể trước khi bọn họ đến đã bịt hết đường lui. "Thật TM! Đúng là không chơi theo quy tắc mà!" Chỉ bằng điểm này thôi, bọn họ thật sự không làm gì được Thiên Ma Môn. Dù sao bọn họ cũng là người của Thiên Linh Giới, dù có muốn tiêu diệt Thiên Ma Môn trong thế tục giới thì cũng phải có lý do chính đáng. Cũng giống như lúc trước không chút do dự tiêu diệt Thiên Diễn Tông, chính là đánh vào việc trong tông môn của đối phương có Thị Huyết Ma công. Thế lực khác cùng Thánh Địa của thế tục giới mới không dám giúp đối phương. Nếu như bọn họ không hề kiêng dè mà tàn sát bừa bãi trong thế tục giới, một khi các đại thế lực và Thánh Địa của thế tục giới liên kết lại, thì người bị tiêu diệt chỉ có bọn họ mà thôi. Dù sao bọn họ đều là người ngoài, nếu như quá mức càn rỡ, sẽ chỉ phản tác dụng. "Ma Vô Cực, ngươi đây là đang lừa gạt chúng ta và Vũ đại nhân đúng không, các ngươi vừa trục xuất Đông Phương Nhan ra khỏi Thiên Ma Môn, thì đối phương liền đi theo Tần Phong, chuyện này không phải là quá trùng hợp sao?" Một người của Thiên Linh Giới, không hề kiêng dè chỉ thẳng vào mũi Ma Vô Cực nói. "Tần Phong là người như thế nào, các ngươi chẳng lẽ không biết sao, chẳng lẽ không nghe nói qua cái danh hoàn khố đệ nhất thế tục giới của đối phương à?" Ma Vô Cực sắc mặt lạnh lẽo hết sức khó chịu nói: "Đối phương tuy rằng hoàn khố, nhưng cũng có danh ác ma háo sắc đấy. Các ngươi chắc hẳn cũng đã nghiên cứu về đối phương không ít đi, có bao nhiêu thiên chi kiêu nữ có thể trốn thoát được khỏi bàn tay của đối phương! Đối phương chỉ nhờ vào một bộ túi da đẹp trai tuyệt thế, đã lấy được biết bao trái tim của những cô gái đang tuổi xuân thì. Ngay cả Thánh nữ Diệu Âm Tiên Tử Diệu Vũ Thường của Diệu Âm Tông và Ngọc Quan Âm Thánh nữ của Vạn Phật Tông đều sa vào lưới tình, vậy thì dựa vào cái gì các ngươi lại cho rằng Đông Phương Nhan, người đã từng là Thánh nữ của Thiên Ma Môn có thể chống lại được lời ngon tiếng ngọt cùng vẻ ngoài tuyệt thế của đối phương mà không trầm luân? Chỉ vì đối phương đẹp trai, có điều kiện tốt, chẳng lẽ không được sao?" Ma Vô Cực trực tiếp phản bác khiến đối phương nghẹn lời, mà lại làm cho đối phương không nói được câu nào. Ma Vô Cực thật đúng là ứng với câu nói, nên mềm thì mềm, nên cứng thì cứng. Chừng mực nắm rất chuẩn. Hơn nữa đối phương cũng không thể nói ra được điều gì, dù sao lời hắn nói cũng là sự thật. Tư liệu về Tần Phong, những người của Thiên Linh Giới này đã nghiên cứu đến nát cả ra rồi. Thực sự là như đối phương nói. Kết luận bọn họ đưa ra là, người này may mắn, hơn nữa có đặc tính hấp dẫn nữ giới. Hơn nữa, lúc bọn họ vượt qua vùng biển vô tận, đã từng thấy Nữ Đế Huyền Phượng ngăn cản cao thủ bát đại cấm địa. "Đối phương sẽ không ngay cả Nữ Đế cũng bắt được rồi chứ?" Đáy lòng mọi người của Thiên Linh Giới đột nhiên xuất hiện ý niệm như vậy, trong nháy mắt giật mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận