Xuyên Vào Niên Đại Văn Ta Không Đi Nội Dung Cốt Truyện

Xuyên Vào Niên Đại Văn Ta Không Đi Nội Dung Cốt Truyện - Chương 54: Phân gia nào có cha mẹ không theo đại nhi tử ở đạo lý (length: 7566)

Thẩm Tuyết sợ Thẩm lão thái đối với mình còn giận, từ trong phòng đi ra, nàng một tiếng cũng không dám nói, bị lão bà bà đ·á·n·h cho một cái t·á·t, trên mặt nàng còn hằn dấu. Nàng đang yên đang lành ngồi, đột nhiên bị cha nàng k·é·o ra bảo xin lỗi, Thẩm Tuyết trong lòng không tình nguyện, nhưng vẫn là nhỏ giọng nói một câu, "Nãi, thật x·i·n l·ỗ·i."
Cái gì sai cũng k·é·o đến tr·ê·n người nàng, lão bà bà muốn phân gia, liên quan gì đến nàng?
"Nương, ngươi xem, Tiểu Tuyết biết sai rồi, chuyện phân gia ngài khỏi phải nói, trong lòng ngài nếu còn giận, ngài cứ đ·á·n·h cho nha đầu kia một trận, nếu cảm thấy mình đ·ộ·n·g t·a·y mệt, nhi t·ử con đến đ·á·n·h."
Khuê nữ đ·á·n·h cho một trận nhiều lắm thì đau mấy ngày, nếu thật phân nhà, bọn họ Tam phòng sống thế nào?
Đại ca, Nhị ca đều có nhi t·ử, chỉ mình hắn không có nhi t·ử, không nhi t·ử, sức lao động sẽ ít, sức lao động ít thì c·ô·ng điểm cũng ít. C·ô·ng điểm ít, cuối năm bọn họ Tam phòng có thể chia được bao nhiêu lương thực? Hắn sợ mình đến cái bụng lưng lửng cũng không kiếm nổi.
Thẩm đại bá, Nhị bá, Tam bá đều không muốn phân gia, phân nhà rồi, không có cha mẹ giúp đỡ, cuộc s·ố·n·g của bọn hắn sợ là không dễ chịu gì, bọn họ không cho rằng vợ mình có thể lo liệu tốt trong nhà.
Đức hạnh của vợ mình thế nào, Thẩm đại bá bọn họ đều rất rõ ràng.
Bọn họ không muốn phân gia, vợ của bọn hắn thì muốn.
Bà bà nói ra hai chữ phân gia, Trương Thúy Thúy các nàng bắt đầu t·h·i·ê·n chuyển bách chuyển tâm tư, phân gia thì tốt, phân nhà rồi các nàng có thể tự mình làm chủ. Tr·ê·n đời này không có con dâu nào t·h·í·c·h bị bà bà đè đầu cả, các nàng đều muốn làm nhà làm chủ.
Bà bà nói không sai, đúng là một tin tức tốt.
Trương Thúy Thúy trong lòng cao hứng, tr·ê·n mặt làm ra vẻ khổ sở, "Nương, sao lại muốn phân gia chứ, người một nhà ăn chung một nồi cơm có phải tốt không, mỗi ngày trong nhà náo nhiệt vô cùng, có phải con dâu làm gì không tốt không? Ngài cứ nói ra, ta sửa."
Thẩm Thư Ngọc liếc nhìn đại bá nương một cái, chậc, đại bá nương diễn cũng khổ sở quá. Sợ mình không nhịn được cười ra, đối với mình cũng ra tay được, cánh tay cũng bị mình đ·á·n·h đỏ hết cả rồi.
Lý Thải Hà không giấu được tâm tư, nói chuyện cũng mang theo ý cười, "Ai nha, nương, ta người một nhà ở cùng nhau hòa thuận vui vẻ, phân nhà làm gì chứ, có phải tại bình thường con nói chuyện lớn tiếng quá, làm ồn ào ngài không, con sửa, nhà vẫn là không nên phân, con thích vui vẻ ở cùng lão bà bà."
Thẩm Thư Ngọc: Cũng không biết Nhị bá nương có hiểu lầm gì về bốn chữ hòa hòa thuận thuận không.
Lưu p·h·án Thê tối nay thấy bà bà đặc biệt vừa mắt, nàng lắp bắp, "Nương, đều nói cha mẹ còn thì không chia nhà, việc phân gia này chúng con chưa từng nghĩ đến."
Các nàng đều biết sự việc mà bà bà đã nói ra thì sẽ không thay đổi, đều lựa lời hay để nói.
Thẩm đại bá bọn họ rất vừa lòng với lời nói của vợ mình, may mà trong lòng các nàng đều có chừng mực, không tiếp lời mẹ nói.
Nhi t·ử, con dâu đều nói không muốn phân gia, nhi t·ử là do nàng sinh ra sao có thể không hiểu chúng nó nghĩ gì chứ. Sống chung với con dâu mười mấy năm, còn không nhìn ra tâm tư của các nàng!
"Ta và cha các ngươi đã quyết định là muốn phân gia, ngày mai sẽ kêu Nhị Trụ lại đây làm chứng kiến, những lời thừa các ngươi không cần nói thêm nữa."
Thẩm đại bá bọn họ còn muốn nói gì đó, Thẩm lão đầu vỗ bàn, "Cây lớn thì rẽ nhánh, con lớn thì chia nhà, các ngươi đều sắp làm ông làm bà rồi, hai chúng ta già cũng không thể quản các ngươi cả đời được. Nhà sớm muộn gì cũng phải phân, thà phân bây giờ còn hơn. Vài năm nay chúng ta vẫn còn làm được, chia nhà rồi, hai chúng ta già cũng không cần các ngươi quản, ta và nương các ngươi sẽ ở cùng Thư Ngọc, các ngươi quản tốt bản thân là được rồi. Đợi thêm mấy năm nữa chúng ta không làm được nữa thì mỗi năm ba nhà các ngươi phải cho chúng ta 50 cân lương thực, mười lăm đồng. Nếu chúng ta ố·m đ·au, ba nhà các ngươi phải thay phiên nhau chăm sóc.
Nhà trong nhà thì cứ theo như chỗ các ngươi đang ở mà chia, cái nồi thì chỉ có một, để lại cho hai chúng ta dùng, tự các ngươi mua cái khác đi. Còn lại tất cả đồ đạc trong nhà thì chia làm bốn phần, c·ô·ng bên trong tiền cũng chia đều.
Về phần đất trồng rau và thức ăn, vẫn là cùng nhau ăn, cùng nhau chăm sóc đất trồng rau, đợi đến đầu xuân sang năm thì sẽ chia lại đất trồng rau."
Thẩm lão đầu một hơi nói hết những gì cần nói.
"Cha, con là Lão đại trong nhà, sao lại có chuyện phân gia mà cha mẹ lại không ở cùng con trưởng chứ. Còn có Thư Ngọc, con là Đại bá nên chiếu cố đại chất nữ cũng là phải."
Thẩm đại bá không có ý kiến với sự phân chia của cha, nhưng việc cha nói sẽ ở cùng đại chất nữ thì hắn có ý kiến.
"Đúng vậy ạ, cha, chúng con là Lão đại đương nhiên phải chiếu cố hai bác rồi, con vẫn luôn coi Thư Ngọc là con gái ruột mà đau, nó ở với Đại phòng chúng con là đương nhiên rồi, sao có thể để hai bác ở một mình được!"
Cha mẹ chồng vẫn còn khỏe mạnh, nếu mà ở cùng với Đại phòng bọn họ thì ngày tháng của Đại phòng bọn họ cũng sẽ khấm khá hơn không ít, đại chất nữ lại biết đ·á·n·h săn, ở cùng Đại phòng bọn họ thì sau này sẽ không lo thiếu t·h·ị·t ăn.
Nhị phòng, Tam phòng cũng đ·á·n·h cùng một chủ ý, một lúc có được cả hai người già và Thẩm Thư Ngọc thì đúng là ngon như bánh trái. "Đại ca, Đại tẩu, hai bác có tâm chiếu cố người già và trẻ con là tốt, nhưng cha mẹ và Thư Ngọc mà ở cùng anh chị thì có vừa ý không?
Theo con thấy thì cha mẹ và Thư Ngọc nên ở với Nhị phòng chúng con."
Lưu p·h·án Thê một chút cũng không muốn ở cùng cha mẹ chồng, cũng vô cùng ghét Thẩm Thư Ngọc cái đại chất nữ này, nhưng nghĩ đến tác dụng của bọn họ, nàng nói, "Cha mẹ và Thư Ngọc ở với Tam phòng chúng con là t·h·í·c·h hợp nhất, con nấu ăn ngon, làm việc cũng nhanh nhẹn, nhất định sẽ chiếu cố cha mẹ và Thư Ngọc chu đáo."
Thẩm Tuyết dùng sức kéo áo nàng, đầu óc mẹ nàng bị cửa kẹp à? Lão thái bà khó khăn lắm mới chủ động nói muốn chia nhà, mẹ còn muốn ở cùng lão thái bà.
Biết rõ nàng và Thẩm Thư Ngọc không hợp nhau, còn tranh nhau muốn Thẩm Thư Ngọc ở cùng Tam phòng bọn họ, nếu Thẩm Thư Ngọc thật sự ở cùng Tam phòng bọn họ thì nàng còn ngày tháng dễ chịu nào nữa?
Thẩm Thư Ngọc lười biếng tựa vào ghế, một câu cũng không nói, chỉ lặng lẽ nhìn ba người bá nương ra sức diễn.
Ba người con dâu tranh nhau nói, ầm ĩ khiến Thẩm lão thái đau cả đầu, bà vỗ mạnh xuống bàn, "Im hết cho lão bà này, kêu cái gì mà kêu, ngày thường ta với cha các ngươi có đau đầu nhức óc gì, bảo các ngươi rót cho cốc nước thôi mà cả nửa ngày trời không ai ló mặt ra, bây giờ thì giả bộ hiếu thuận. Hai chúng ta già cứ ở cùng Ngoan Bảo là được, việc này cứ quyết định vậy đi, ngày mai Nhị Trụ đến làm chứng, tối đến thì ai ăn nhà nấy."
Bà bà vừa giận, Trương Thúy Thúy các nàng liền im lặng.
Nhìn thái độ của cha mẹ chồng, xem ra là đã quyết tâm không muốn ở cùng bọn họ.
Cha mẹ không ở cùng mình, trong lòng Thẩm đại bá rất khó chịu, người không biết còn tưởng là hắn là con trưởng mà không hiếu thuận với cha mẹ ấy chứ.
May mà cha mẹ không ở cùng hắn là con trưởng, cũng không ở cùng Nhị đệ, Tam đệ, trong lòng hắn cũng thấy cân bằng một chút.
Ba người nhi t·ử, hai cụ ai cũng không ở cùng, người ngoài cũng không thể nói ba anh em bọn họ đều không hiếu thuận được.
Thẩm Gia Bảo, Gia Vệ, Gia Quốc, Thẩm Thu bọn họ đều không muốn phân gia, phân nhà, bọn họ vốn là người một nhà mà.
Rõ ràng lúc ăn cơm tối vẫn còn rất tốt, không ngờ gia nãi ăn cơm xong về phòng được một lúc, đi ra lại nói phân gia...
Bạn cần đăng nhập để bình luận