Trong Cơ Thể Của Ta Có Cái Quỷ

Chương 98: Nguy hiểm quan hệ

"Cứ vậy quyết định nhé! Ba ngày sau, hành động đầu tiên của Minh phủ chúng ta sẽ lấy Quỷ Vực số mười ba làm mục tiêu!"
Buổi họp cuối cùng.
Quỷ lái xe vung tay, hào khí hỏi: "Chư vị, có tự tin giải cứu Trầm Luân quỷ ra khỏi tay Thiên Cơ cung không?"
Không ai trả lời.
Bầu không khí có chút gượng gạo.
Dù là Thương Nguyên Quỷ hay Giang Hiểu đều lộ vẻ mặt khác nhau, tâm trạng phức tạp.
Còn Cơ Vãn Ca?
Nàng ta cả quá trình cứ nhìn Giang Hiểu, căn bản không biết quỷ lái xe nói gì.
Nàng ta chỉ biết rằng, trong đại hội Minh phủ lần này, địa vị của Giang Hiểu dường như tăng lên một chút, thế là cũng vui vẻ theo, thế thôi.
Quỷ lái xe sờ mũi: "Khụ... Mọi người chắc là mệt rồi, xuống nghỉ ngơi trước đi, ta ra ngoài tìm mấy cô hồn dã quỷ."
Ầm... Ầm ầm...
Bên ngoài khách sạn, chiếc xe buýt số 444 dần dần đi xa.
Ba người hai quỷ còn lại thì mắt to trừng mắt nhỏ, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
"Giang Hiểu, tối nay ta có thể đến phòng của ngươi không?"
Bên cạnh, thiếu nữ áo đỏ nhìn Giang Hiểu, mong chờ hỏi.
"Khụ... Cái đó... Thật ra thì tính cách ta hướng nội hơn, thích yên tĩnh..."
Giang Hiểu không dám đáp, vội vàng qua loa mấy tiếng.
Nghe vậy, Cơ Vãn Ca cụp mắt, khẽ nói: "Quả nhiên... Giang Hiểu ngươi luôn cố ý xa lánh ta... Cho dù đến nơi này, vẫn như trước kia..."
"Vãn Ca! Sao ta lại cố ý xa lánh ngươi được chứ? Chúng ta là duy nhất của nhau mà! Chỉ là hôm nay Minh phủ vừa mới thành lập, thực lực của ta lại đang trong trạng thái bị phong ấn..."
Phát giác có gì đó không đúng, Giang Hiểu vội chộp lấy hai tay nàng, ánh mắt "chân thành tha thiết" nói.
"Ngươi nói... Ta là duy nhất của ngươi?"
Vừa dứt lời, Cơ Vãn Ca ngẩng khuôn mặt tinh xảo, đôi mắt như sơn phát sáng.
"Đúng vậy."
Giang Hiểu khẳng định đáp.
"Tốt! Ta hiểu rồi! Vậy ta không làm phiền ngươi nữa."
Chỉ trong thoáng chốc, Cơ Vãn Ca nở nụ cười ngây thơ rạng rỡ.
Sau đó, nàng ngập ngừng hỏi: "Vậy... Vậy ngươi nếu không vội thì... ta có thể đến tìm ngươi không?"
"Cái này để lúc đó nói sau nhé."
Giang Hiểu nói xong, không dám dừng lại, vội vàng chạy ra khỏi đại sảnh.
Cơ Vãn Ca càng thêm thân mật với mình, Giang Hiểu càng thêm đi đứng khó khăn.
Khoảng cách này không được quá xa cũng không được quá gần, thân quá thì càng dễ bị thương.
Bây giờ mình giống như đang đi trên dây, sơ sẩy một chút sẽ ngã xuống vực sâu vạn kiếp bất phục.
Lòng nặng trĩu trở về phòng.
Giang Hiểu triệu hồi ra Linh Khí bản mệnh của mình.
Nhìn con dao găm màu đen kịt trong tay hơi dài ra, Giang Hiểu không giấu được vẻ yêu thích.
Nếu mình lên tới Ngự Linh Sư ngũ trọng, con dao găm này chắc cũng có thể tiến giai thành một thanh hắc đao.
Theo cảnh giới Ngự Linh Sư tăng lên, Linh Khí bản mệnh tự nhiên sẽ sinh ra một số biến hóa.
Ví dụ như hoa văn thêm rườm rà, chữ khắc trên đồ vật thêm huyền ảo, lưỡi đao càng thêm sắc bén, v.v...
Đồng thời.
So với Ảnh Quỷ gửi trong cơ thể mình, Giang Hiểu không nghi ngờ gì mà yên tâm với Linh Khí bản mệnh hơn.
Ảnh Quỷ có thể vô hạn thôn phệ quỷ vật để có được năng lực của chúng, còn Linh Khí bản mệnh có thể không ngừng tiến giai năng lực của Hồn Châu.
Hai cái này so kè với nhau kỳ thực chẳng phân cao thấp.
Dù sao, chỉ cần ba kỹ năng lỗ của Tô đại nhân đã chứng minh một điều.
Nhất lực phá vạn pháp!
Nếu có một ngày, mình có được năng lực liên quan đến thời gian hoặc không gian các loại. Những năng lực Hồng cấp, Vận rủi cấp kia sẽ không còn cần thiết nữa.
Trong khoảnh khắc vung tay, Sơn Hà tan vỡ, Nhật Nguyệt biến sắc...
Hít sâu một hơi, Giang Hiểu lắc đầu xua tan những ý niệm vô vị đó.
"Trước mắt, ta có 【 Tà Quang thiểm 】 và 【 hắc khải 】 hai năng lực này, còn 【 sương mù hóa 】, 【 gông xiềng 】, 【 đầu độc 】 là của Ảnh Quỷ."
Giang Hiểu nghĩ ngợi: "Linh Khí bản mệnh còn hai kỹ năng lỗ, đã đến lúc khảm một viên Hồn Châu mới."
Nhưng mà, có chút xấu hổ là, trên người mình dường như không móc ra được Hồn Châu...
Chuyến đi Thương Nguyên Quỷ Vực lần trước nhìn như mang đến cho Giang Hiểu rất nhiều thu hoạch, nhưng thực tế thì phần lớn Hồn Châu đều bị Ảnh Quỷ hấp thu.
Đồng thời, Giang Hiểu càng tiếc nuối hơn là: Trong biển quỷ lớn như vậy, mình lại không gặp được kính linh và La sát quỷ.
Hai loại này đều là Hồn Châu quỷ vật cần thiết để 【 Tà Quang thiểm 】 tiến giai.
"Chỉ có thể đi tìm Cơ Vãn Ca sao?"
Giang Hiểu nhất thời do dự, tự nói: "Nếu nàng ta ra tay, dù là La sát quỷ vận rủi cấp, tin chắc cũng không có vấn đề. Thế nhưng mà nếu vậy, ta thôn phệ hồn châu của La sát quỷ lại không đạt được năng lực của nó, chắc chắn sẽ bị nàng ta chú ý..."
Cho dù hiện tại Cơ Vãn Ca toàn tâm toàn ý tin tưởng mình.
Nhưng Giang Hiểu lại không thể tin tưởng nàng.
Quan hệ của cả hai được xây dựng trên một lời nói dối căn bản không thể thực hiện được.
Giống như lâu đài trên cát, cuối cùng có một ngày sẽ sụp đổ.
Trước đây Thương Nguyên Quỷ từng nói, Thiên Cơ cung có thủ đoạn có thể thực thể hóa Linh Khí bản mệnh.
Nếu tin tức Linh Khí bản mệnh của mình có thể vô hạn tiến giai bị lộ ra, hậu quả đó chỉ sợ khó mà tưởng tượng nổi.
Trên đời này, người Giang Hiểu thật sự tin tưởng cho đến bây giờ chỉ có chính mình!
"Haizz... Thôi thì đợi thực lực của bản thân mạnh lên rồi tính sau..."
Cuối cùng, Giang Hiểu hủy bỏ ý nghĩ này, chợt lại lẩm bẩm: "Bất quá Hồn Châu thứ ba thì có thể bắt đầu nghĩ ngợi chút rồi..."
Ba ngày sau, mọi thứ vẫn bình thường, trôi qua rất nhanh.
Hôm đó.
Quỷ lái xe đứng ở trước cổng khách sạn, sau lưng là chiếc xe buýt 444 màu đỏ thẫm.
Trong đại sảnh khách sạn.
Thương Nguyên Quỷ mặc áo khoác thể thao màu vàng nhạt đang đeo tai nghe, chơi điện thoại.
"Giang Hiểu... Ta thích dáng vẻ của ngươi hôm nay lắm..."
Bên cạnh, Cơ Vãn Ca không muốn rời đi mà nắm tay phải Giang Hiểu, nhất quyết không chịu buông.
Hôm nay Giang Hiểu đã thay đổi hoàn toàn bộ đồ.
Một thân hắc y như mực, dáng người cao gầy thon dài, trên mặt còn đeo mặt nạ Bàn Nhược màu đỏ sẫm, giống như một ác quỷ dữ tợn.
Từ xa nhìn lại, trong mắt người ngoài, có lẽ Giang Hiểu mới giống một đầu nguyên quỷ hung dữ hơn.
Thật sự không còn cách nào.
Bắc Minh quỷ chỉ là thứ Giang Hiểu bịa ra để lừa mấy nguyên quỷ này, Giang Hiểu không muốn hoàn toàn đối lập với xã hội loài người.
"Thương Nguyên Quỷ! Ngươi còn chưa hết hả? Mau bỏ điện thoại xuống cho ta!"
Ngay phía trước, quỷ lái xe nhìn Thương Nguyên Quỷ mà tức giận.
Từ khi thằng này tiếp xúc điện thoại, thì nghiễm nhiên biến thành một con cá ướp muối ngồi ăn chờ chết, trong lòng hoàn toàn không còn chút khát vọng vĩ đại nào.
"Hừ!"
Thương Nguyên Quỷ hừ lạnh một tiếng, hai tay đút túi, vẻ khó chịu vẫn hiện rõ trên mặt.
"Đi thôi! Đi thôi."
Quỷ lái xe vẫy tay, ba quỷ một người đều lên xe.
Xe buýt 444 chậm rãi chạy nhanh vào khoảng không hư vô.
"Ta đã điều tra, trước mắt ở gần Quỷ Vực số mười ba chỉ có hai Ngự Linh Sư thất trọng canh gác. Hơn nữa bọn họ đều không có năng lực không gian, như vậy dựa vào 【 Hư hóa 】 của ta, chúng ta có thể lẻn vào một cách thần không hay quỷ không biết."
Trên ghế lái, quỷ lái xe từ từ nói rõ chi tiết: "Trầm Luân quỷ cách huyền quỷ chỉ một bước ngắn, lúc tiếp xúc hắn, không được có bất kỳ lời nói quá khích nào."
"Ngoài ra, cho dù chúng ta có thể giấu được hai Ngự Linh Sư thất trọng kia. Thế nhưng mà theo tài liệu ta có được thì hôm nay trong Quỷ Vực số mười ba còn có một đám đệ tử Bắc viện của Thiên Cơ cung."
"Lúc lẻn vào Quỷ Vực số mười ba, chúng ta trước hết ngụy trang thân phận, có thể tránh xung đột trực diện thì cứ tránh. Đương nhiên, nếu bị phát hiện, thì phải lập tức giết hết đám người đó!"
"Trên đây là phương châm hành động của Minh phủ chúng ta lần này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận