Trong Cơ Thể Của Ta Có Cái Quỷ

Chương 21: Chuyện ma quái?

Chương 21: Chuyện ma quái?
Âm thanh nhẹ nhàng, dễ nghe lay động lòng người.
"Ách... Có chuyện gì sao?" Giang Hiểu mở miệng hỏi.
"Ta ở 1703." Cơ Vãn Ca tự quyết định, màu mực trong con ngươi nhìn không ra cảm xúc dư thừa.
"...Vâng."
"Bình thường ngươi có thể tới tìm ta."
"Hả?"
"Ta đi nha."
Nói xong, Cơ Vãn Ca nhìn sâu Giang Hiểu sau lưng phòng khách một cái, sau đó liền xoay người rời đi.
Cảnh này khiến Giang Hiểu hoàn toàn sờ không hiểu đầu óc.
Trở lại phòng khách, Giang Thiền nằm trên ghế sa lông nhìn Giang Hiểu, "Sao vậy?"
"Gặp một cô gái, ở cạnh phòng, có lẽ là đến chào hỏi." Giang Hiểu trả lời.
Thiếu nữ cũng không nghĩ nhiều, lấy điện thoại di động ra liền mở miệng nói: "Mau tới đánh xếp hạng đôi đi."
"Vậy chơi thôi!"
Đến khi dẫn Giang Thiền lên rank vàng, Giang Hiểu nhìn đồng hồ thấy không còn sớm, liền về phòng mình chuẩn bị lên giường đi ngủ.
Dưới ánh đèn, Giang Hiểu bỗng nhiên chú ý tới bóng dáng của mình dường như lại trở nên tối hơn một chút.
"Rốt cuộc thứ này là cái quái gì?"
Nghĩ mãi không ra, có lẽ chỉ có Thiên Cơ cung mới có thể giải đáp vấn đề này.
Tắt đèn, ngủ.
Đêm, trăng lên đầu cành.
Căn phòng tối đen, yên tĩnh không một tiếng động.
Trong ánh trăng mờ ảo, bên tai dường như có tiếng nước nhỏ.
Tí tách...
Tí tách...
Tí tách...
"Chuyện gì xảy ra?" Giang Hiểu bị tiếng động đánh thức, dụi dụi mắt, mở đèn bàn.
Tiếng nước nhỏ vẫn tiếp tục, như là từ trong nhà vệ sinh truyền đến.
"Không khóa kỹ vòi nước sao?"
Giang Hiểu xuống giường, vừa ngáp, vừa mở cửa phòng.
Nhà vệ sinh ngay bên trái phòng ngủ Giang Hiểu, hắn đang chuẩn bị đi vào xem tiếng nước phát ra từ đâu thì bỗng nhiên lại thấy trong phòng khách loáng thoáng một bóng người đen.
"Tiểu Thiền?"
Giang Hiểu nhíu mày, mở miệng hỏi một tiếng.
"Anh."
Cũng may, đối phương đáp lại một câu.
Nghe vậy, Giang Hiểu nhẹ nhàng thở ra, "Trễ vậy rồi, sao em chưa ngủ, còn không bật đèn?"
Nói xong, hắn sẽ bật đèn phòng khách.
Chỉ thấy Giang Thiền ngồi trên ghế sa lông, tóc hơi ướt, không biết đang làm gì.
"Mau đi ngủ đi, mai còn phải đến Thiên Cơ cung học." Giang Hiểu giục.
"...Dạ."
Giang Thiền đáp lời, sau đó đứng dậy, hướng về bên phải phòng khách chậm rãi đi.
Vì vậy Giang Hiểu cũng không nghĩ nhiều, đi vào nhà vệ sinh đóng lại vòi nước.
Quả nhiên là vòi nước chưa khóa kỹ, vẫn đang nhỏ giọt.
Nhưng ngay khi vừa mới khóa vòi nước lại, người hắn lại đột nhiên cứng đờ.
Một luồng khí lạnh từ sau lưng chạy lên da đầu!
"Không đúng! Đây không phải Tiểu Thiền!"
Trong lòng Giang Hiểu kinh hãi.
Phía bên phải phòng khách là nhà bếp!
Mình bảo Giang Thiền về phòng ngủ, sao em ấy lại đi vào nhà bếp được? !
Quỷ?
Trong thoáng chốc, Giang Hiểu triệu hồi Bản Mệnh Linh Khí.
Chủy thủ đen nhánh nắm trong tay.
Giang Hiểu cẩn thận từng chút một rời khỏi nhà vệ sinh, đi bằng bước chân mèo, lặng lẽ hướng phòng khách.
Không có người...
Giang Hiểu nuốt nước bọt, linh lực trong cơ thể lưu chuyển, tay phải rục rịch, đồng thời Thanh Quang Thiểm cũng đang dần ngưng tụ.
Chỉ cần có bất kỳ khác thường, hắn sẽ thi triển 【 Sương Mù Hóa 】 và 【 Thanh Quang Thiểm 】.
Chậm rãi đi vào nhà bếp, nhưng khung cảnh tiếp theo lại khiến Giang Hiểu kinh ngạc.
"Không thấy nữa sao?"
Giang Hiểu có chút kinh ngạc.
Giữa gian bếp trống không, lạnh lẽo yên tĩnh.
Chỉ có tiếng thở của mình.
"Giang Thiền" vừa nãy không hiểu đi vào đây giờ phút này cũng không còn dấu vết.
"Thì ra thứ đó quả nhiên không phải Tiểu Thiền..."
Giang Hiểu lúc này coi như đã hiểu, vì sao căn phòng này mỗi tháng chỉ cần 500 tiền thuê.
"Thì ra là chuyện ma quái à!"
Giang Hiểu nhắm hai mắt, vẻ mặt ngược lại cũng không quá sợ hãi.
Giờ phút này ánh trăng chiếu xuống, bóng dáng dưới chân hắn như bị bóp méo, nghiễm nhiên dần dần biến đổi theo hướng khác...
Hôm sau.
Hai người Giang Hiểu sau khi ăn sáng xong liền đến Thiên Cơ Cung.
Vì chuyện tối qua, hắn bóng gió nhắc nhở Giang Thiền một chút.
Thiếu nữ gan hơi nhỏ, Giang Hiểu không tiện nói thẳng chuyện ma quái ở căn nhà, sợ ảnh hưởng đến việc tu luyện bình thường của em ấy.
Còn Giang Hiểu thì không sợ quỷ.
Trong mắt hắn, quỷ cũng không khác gì dã thú, khác biệt duy nhất chỉ là thủ đoạn hại người của quỷ quái có chút quỷ dị mà thôi.
Nhưng chỉ cần biết rõ ràng đạo lý trong đó thì cũng không có gì đáng sợ.
Thiên Cơ cung khá lớn, giống kiểu trường học vậy.
Một lúc sau, Giang Hiểu đã đến phòng học của lớp E.
Vừa tới, Khương Vũ trên bục giảng liền nở nụ cười ấm áp với Giang Thiền.
"Củ Gừng, buổi sáng tốt lành nha."
Giang Hiểu từ trước đến nay quen thuộc chào hỏi Khương Vũ.
Lập tức, nụ cười trên mặt Khương Vũ cứng đờ.
Xui!
Khương Vũ quay mặt đi, không muốn nhìn thấy Giang Hiểu và hàm răng trắng lộ ra kia.
Giang Hiểu cũng hiểu rõ trong lòng đối phương không thích mình.
Nguyên nhân cũng không phải ở đâu khác.
Chỉ là vì Bản Mệnh Linh Khí của mình chỉ có ba ô kỹ năng.
Giống như những lão sư ở địa cầu vậy.
Nếu con bạn được nuôi dưỡng tốt, phẩm hạnh lại ác liệt, thầy cô cũng sẽ luôn đối xử với bạn ôn hòa, ân cần hỏi han.
Nếu thành tích của bạn kém, cho dù bạn làm tốt đến đâu ở những mặt khác, có tôn kính sư trưởng, giúp đỡ bạn bè cỡ nào... thì trong mắt thầy cô, bạn vĩnh viễn vẫn là kẻ vướng víu của lớp...
Phòng học ở Thiên Cơ cung rất lớn, có chút giống phòng học môn đại cương của đại học.
Giờ phút này, trong phòng học đã có chừng hơn trăm đệ tử.
"Tùy ý ngồi." Khương Vũ ôn nhu nói với Giang Thiền.
Sau đó Giang Hiểu kéo tay Giang Thiền ngồi vào vị trí dựa tường phía bên phải.
Bỗng nhiên, một cô bé tóc ngắn ngồi xuống bên cạnh.
Chính là Hứa Tuyên.
Cô bé cùng Giang Thiền thân thiện trò chuyện vài câu, hỏi thăm địa chỉ ở Thiên Võng trấn.
Giang Hiểu thì lại hết sức nhàm chán xoay xoay bút.
Đúng lúc này, một cơn gió lạnh phía trước thổi tới.
Bỗng, một bóng dáng xinh đẹp màu đỏ ánh vào mắt Giang Hiểu.
"Là hắn?"
Giang Hiểu có chút bất ngờ, không ngờ ở đây lại gặp đối phương.
"Ừm?" Ánh mắt Giang Thiền hơi đổi.
Thiếu nữ áo đỏ Cơ Vãn Ca đi đến trước mặt Giang Hiểu, sau đó thản nhiên ngồi xuống phía sau hắn.
Giang Hiểu có chút không hiểu gì cả, nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Đối phương không giống với Hứa Tuyên đáng yêu, mềm mại.
Cơ Vãn Ca luôn luôn toát ra vẻ lạnh lùng cao ngạo, tạo ra cảm giác chớ tiến gần, không hợp với những người khác trong Thiên Cơ cung, giữa họ như có một lớp băng dày bao phủ.
Bên kia, Khương Vũ nhìn cảnh này, trong lòng có chút khó tả.
"Cơ Vãn Ca và Giang Thiền là hai mầm non duy nhất của lớp E, bình thường tốt nhất đừng để chúng có quá nhiều tiếp xúc với Giang Hiểu."
Ngày khai giảng đầu tiên, đạo sư lớp E Khương Vũ đã xem Giang Hiểu là một tai họa.
Lòng hơi khó chịu, Khương Vũ lại bất lực thở dài, "Thôi vậy, Cơ Vãn Ca vốn dĩ cùng với hai anh em Giang Hiểu có chút quan hệ..."
Nhớ tới thân thế Cơ Vãn Ca, Khương Vũ lắc đầu, không muốn nghĩ nhiều nữa.
Sau khi thấy mọi người trong lớp đã đến đủ, hắn liền hắng giọng một cái, sau đó cất cao giọng nói: "Hôm nay là buổi học đầu tiên của lớp E Thiên Cơ Cung, ta muốn hỏi mọi người một vấn đề. Về Quỷ Túy, các ngươi biết bao nhiêu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận