Trong Cơ Thể Của Ta Có Cái Quỷ

Chương 891: Thức tỉnh

"Chương 891: Thức tỉnh"
". . ." Dù là Tô Bạch, giờ phút này cũng không khỏi sửng sốt, hoàn toàn không biết tình huống như thế nào. Vốn tưởng rằng là chúa tể ảo tưởng muốn vụng trộm chiếm Tịnh Châu làm của riêng, vừa vặn bản thân có lưu một thủ đoạn, nhưng, một màn trước mắt này, không thể nói là không gây chấn động tâm thần!
"Lời ong tiếng ve cứ để sau hẵng nói." Đúng lúc này, Giang Hiểu đã triệt để nắm giữ Tịnh Châu, lưu ly huyễn quang lần nữa bay lên, "Có qua có lại, mong lần sau gặp lại."
Ánh mắt Tô Bạch lập tức băng hàn, nhưng cũng hiểu không thể ngăn cản đối phương, chỉ lạnh lùng nói, "Ta sẽ tự tay thu hồi Tịnh Châu."
"Hả?" Giang Hiểu hơi nhướn mày.
Sau một khắc – Tô Bạch đột nhiên bật cười, "Mau trở về đi thôi, bất quá, cũng không kịp."
Bá! Không biết vì sao, Giang Hiểu đột nhiên nội tâm xiết chặt, "Có ý gì?"
"Ngươi có từng mất đi thứ gì cực kỳ quý giá chưa? Kế tiếp, ta ở vực sâu chờ ngươi." Sau khi nói xong, hư ảnh của Tô Bạch hoàn toàn tiêu tán như khói.
Cùng lúc, đồng tử Giang Hiểu có chút co lại, rồi biến mất trong lưu ly huyễn quang của mộng thế giới...
...
Túc mệnh giới.
Hành động vực sâu lần này quá lớn, hơn xa dĩ vãng, từ góc độ nào đó mà nói, thậm chí còn nghiêm trọng hơn cả việc chúa tể giáng lâm!
Hơn 20 vị cường giả cấp chín, vô số đỉnh phong cấp tám, dưới sự dẫn dắt của Quỷ Thần Phụ, sau lưng còn có một vị chúa tể tham gia.
Giờ khắc này.
Quỷ Thần Phụ áo đen cao ngất trên vòm trời, tay cầm Thập Tự Giá bạc không ngừng hấp thụ khí tức của tất cả sinh linh đã chết trong trận chiến này, giống như Tử Thần thu gặt linh hồn.
Đúng lúc này – "Bắc Minh quỷ đại nhân rốt cuộc khi nào mới có thể thức tỉnh!?" Quỷ Đạo sĩ bị đánh đến chỉ còn một hơi thở cuối cùng, gắng gượng nhìn về nơi sâu nhất, lớn tiếng chất vấn.
"... Không biết." Bên cạnh, Thiên Cưu cũng trọng thương, đến sức tự bạo cũng không ngưng tụ được.
"Khặc khặ-x-xxxxx kiệt!" Tràn ngập khắp thiên địa lúc này chỉ còn tiếng cười kiệt lệ đó.
Các cường giả vực sâu dựa vào các thủ đoạn, mãi không hạ sát thủ, đến hôm nay rốt cục đã làm đám huyền quỷ ma đến mức không thể tự bạo được.
Tình hình chiến đấu hoàn toàn thảm thiết...
Không ngừng có quỷ vật bị ép vào tuyệt cảnh, tàn nhẫn ăn tươi, máu tươi đầm đìa.
"Ừ?" Trên vòm trời, Quỷ Thần Phụ không bị cảnh tượng đẫm máu này ảnh hưởng, sau khi suy nghĩ một chút, lập tức quát lớn, "Bắc Minh quỷ xảy ra vấn đề lớn! Lập tức sáp nhập vào nội địa!!!"
Bá! Bá! Bá!
Thanh âm hắn cuồn cuộn như sấm sét vang vọng khắp thiên địa, làm cả hai bên vực sâu và Minh phủ đều kinh sợ.
"Không ổn!!!" Quỷ Đạo sĩ lập tức phản ứng kịp, hối tiếc không kịp, không ngờ chỉ một câu nói của mình, Quỷ Thần Phụ đã cẩn thận thăm dò, nắm bắt được chỗ hiểm.
"Bắc Minh quỷ lại xảy ra vấn đề?" Cường giả vực sâu thì có chút xì xào.
Phải biết rằng, lần trước ở trận chiến Bắc Đô, Quỷ Thần Phụ không biết lấy được tin tức từ đâu, nói Bắc Minh quỷ đang gặp khốn cảnh, lừa bảy tôn cường giả đỉnh cấp tiến vào Túc Mệnh Giới, kết quả không ai sống sót trở ra...
"Giết!!!" Đúng lúc này, Quỷ Thần Phụ đã ra hiệu cho binh sĩ, cuối cùng bắt đầu hành động.
Trước đây, Quỷ Thần Phụ không hề chủ động ra tay, toàn bộ quá trình chỉ thu thập sinh linh chi lực cần thiết cho chúa tể tham, đồng thời đề phòng Bắc Minh quỷ.
Nhưng giờ đây, Quỷ Thần Phụ vô cùng chắc chắn, Bắc Minh quỷ tuyệt đối xảy ra chuyện lớn, nếu không thảm liệt đến thế, Bắc Minh quỷ đã sớm xuất hiện!
"Mau ngăn Quỷ Thần Phụ lại!" Thấy vậy, đồng tử Quỷ Đạo sĩ đột nhiên co rút, trong lòng biết không được để Quỷ Thần Phụ tìm đến Bắc Minh quỷ đại nhân hôm nay.
Nhưng mà...
Quỷ Thần Phụ chỉ lạnh lùng liếc nhìn Quỷ Đạo sĩ, sau một khắc, hắn búng tay, bắn ra một hạt bụi.
[Vi Quan] Bụi bay lớn lên trong gió, hóa thành ngọn núi cao, nặng nề va chạm Quỷ Đạo sĩ, làm y trọng thương gần chết.
Sau một khắc – Một đám đỉnh phong cấp tám vực sâu vây quanh như sói đói.
"Quỷ Đạo sĩ!" Bạch Trọc Quỷ áo trắng thấy vậy, định động thủ, nhưng Huyết Ma bên cạnh quát lớn, "Đi ngăn Quỷ Thần Phụ lại trước! Bắc Minh quỷ đại nhân không được xảy ra chuyện!"
Cùng lúc đó. Thương Nguyên Quỷ sợ hãi run rẩy nói, "Đúng... đi bên cạnh Bắc Minh quỷ trước đi... Biết đâu Bắc Minh quỷ có thể tỉnh lại..."
"Đáng giận!!!" Bạch Trọc Quỷ nghiến răng, lập tức liều mạng tiêu hao bản nguyên, thoát ra mấy dặm, cố ngăn cản Quỷ Thần Phụ dù là nửa khắc.
Còn bên kia. Các cường giả vực sâu thấy quỷ của Minh phủ như phát điên, bất chấp tính mạng chặn đường Quỷ Thần Phụ, làm sao còn không hiểu?
"Bắc Minh quỷ thật sự xảy ra chuyện! Cùng lên! Đám Lệ Quỷ này đã là cá trong chậu!"
Mấy tôn cường giả đỉnh cấp cấp chín của vực sâu gặp thần giết thần, gặp Phật giết Phật, một đường càn quét, trực tiếp giết đám huyền quỷ xác phơi đầy đồng.
Ầm!!!
Đúng lúc này, Thanh U Quỷ nghiến răng, nhìn xung quanh, Minh phủ nơi mình từng sống đã hoàn toàn bị hủy, mắt chảy máu, trực tiếp tự bạo, dùng hồn thể bổn mạng của huyền quỷ, bắt Quỷ Thần Phụ phải dừng lại.
"Thanh U Quỷ..." Bạch Trọc Quỷ nhất thời không nhịn được, đổi sắc mặt.
Nhưng chiến trường rõ ràng không cho người sống chút thời gian sầu não nào. Một cường giả cấp chín vực sâu bất ngờ hàng lâm.
Bạch Trọc Quỷ lập tức đối mặt với tuyệt vọng!
"...Bạch Trọc Quỷ." Ngay lúc này, Thương Nguyên Quỷ đột nhiên cắn răng, gắng gượng xông lên, ôm chặt eo Bạch Trọc Quỷ.
"Thương Nguyên Tử?" Bạch Trọc Quỷ nhất thời kinh ngạc, không biết phải nói sao, phải biết Thương Nguyên Quỷ là loại tính cách gì.
"Cùng chết!" Thương Nguyên Quỷ cố nén bản năng lùi bước, đối với gã mà nói, cùng chết là lời tâm tình cảm động nhất có thể nghĩ ra.
Bên kia.
Bành~ Đại Phu Tử đột nhiên bị Quỷ Thần Phụ chém bay nửa người, máu tươi phun ra, thương thế kinh hoàng.
"Sâu kiến." Quỷ Thần Phụ thu kiếm, chỉ lạnh lùng phun ra một câu, không dừng lại, mắt đã nhắm ngay một doanh trướng.
"Không được!" Đại Phu Tử trong lúc bay ngược, dù trọng thương vẫn dốc toàn lực, gắng gượng vươn tay về phía Quỷ Thần Phụ.
Bá!
Thiên địa lập tức thất sắc... Ánh mắt Quỷ Thần Phụ sắc bén, bị cưỡng ép mang vào trong không gian của Đại Phu Tử, lập tức sát cơ tứ phía.
"Đáng ghét phản đồ!" Đại Phu Tử dù chỉ câu kéo nửa giây cũng cảm thấy đáng giá, giờ phút này ngã trên đất, ngậm máu, thống mạ, "Bắc Minh quỷ đại nhân đã cùng nhau gây dựng nên Minh phủ, sánh vai cùng Thiên Cơ Cung, ngươi tên quỷ đầu..."
Bá -- Lời còn chưa dứt. Quỷ Thần Phụ trực tiếp một chưởng đánh nổ đầu Đại Phu Tử, rồi nhanh như chớp đánh tới, dùng Thập Tự Giá bạc đâm vào bụng hắn, điên cuồng cắn nuốt hồn thể bản mạng của Đại Phu Tử.
Một lát sau...
Bịch~ Thi thể Đại Phu Tử ầm ầm ngã xuống.
"Nực cười." Quỷ Thần Phụ lau vết máu trên Thập Tự Giá bạc, không thèm liếc thêm, tiếp tục lạnh lùng nhìn doanh trướng kia.
...
Trong doanh trướng cuối cùng.
"Phải làm sao? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?" Yến Tử mặt trắng bệch, không ngừng hỏi, không thể nào phán đoán.
"Vì sao còn chưa tỉnh ah ah ah ah ah!" Trầm Luân Quỷ cũng sốt ruột không chịu nổi, thậm chí muốn đánh tỉnh thanh niên trên giường.
Ầm~ Đúng lúc này, mấy đạo sát khí khủng bố đã ập đến, đám quỷ càng thêm tuyệt vọng.
"Không xong!" Yến Tử đột nhiên cắn răng nói, "Mộng Yểm Quỷ, để Bắc Minh quỷ đại nhân vào thanh đồng quan tài Thiên Cơ Cung đưa đến đi, lúc này nhất định sẽ bảo đảm an toàn cho hắn."
Bên cạnh, trên đất trống, một cỗ quan tài bằng đồng lặng lẽ đứng.
Cỗ quan tài này ngưng tụ vô số tài nguyên của giới này, có thể qua vực sâu, đương nhiên có thể ngăn cản thế công của cấp chín.
"...Ừ." Đến lúc này, Cơ Vãn Ca cũng chỉ có thể suy yếu gật đầu.
"Có ý gì?" Chỉ Trầm Luân Quỷ là không rõ tình hình.
Yến Tử đã bắt đầu di chuyển thanh niên đang ngủ, ý đồ đưa hắn vào trong quan tài, Cơ Vãn Ca thì nắm chặt tay thanh niên, rất rõ ràng chỉ sợ một khi quan tài kia đóng lại, bản thân sẽ không thể gặp lại đối phương.
"Mộng Yểm Quỷ!" Yến Tử đã để thanh niên vào trong quan tài, thấy Cơ Vãn Ca vẫn không buông tay, không khỏi gấp gáp kêu lớn.
Ầm~ Ngoài kia, lại một huyền quỷ tự bạo bộc phát ra khắp nơi, khiến thiên địa biến sắc.
"Ta... ta..." Cơ Vãn Ca không sợ chết, nhưng nghĩ đây là lần cuối cùng, trong mắt vẫn vô vàn không muốn.
"Đến lúc kết thúc rồi! Tất cả bọn lệ quỷ của Túc Mệnh Giới!"
Trên vòm trời, thanh âm của Quỷ Thần Phụ hoàn toàn rơi xuống, khí thế cường đại trực tiếp thổi doanh trướng nát tan.
Trong khoảnh khắc. Quỷ Thần Phụ cũng thấy mọi việc, ánh mắt trở nên lạnh lùng, "Quả nhiên..."
"Mộng Yểm Quỷ!!!" Yến Tử chỉ có thể cắn răng tiến lên, cưỡng ép tách tay Cơ Vãn Ca và thanh niên ra, sau đó cũng luyến tiếc nhìn khuôn mặt thanh niên trong quan tài, cuối cùng ngậm nước mắt đóng quan tài lại...
Nhưng vào lúc này-- BA~!
Giang Hiểu rốt cục mở mắt ra, một tay nắm chặt nắp quan tài, trái tim nhảy lên như Thương Long gầm thét, trong đầu chỉ còn câu nói cuối của Tô Bạch trước khi biến mất, ánh mắt mang chút sợ hãi, "Trong hiện thực đến tột cùng xảy ra chuyện gì?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận