Trong Cơ Thể Của Ta Có Cái Quỷ

Chương 177: Tiểu Thủ Tịch

Chương 177: Tiểu Thủ Tịch.
Thiên Cơ núi.
Mặt phía bắc, Thiên Sư động.
Hai bên đều là những ngọn núi hùng vĩ cao lớn, độ cao chừng ngàn nhận, cây rừng xanh tốt.
Chỉ có hai mặt nam bắc địa thế bằng phẳng, chính giữa là một con đường Thông Thiên Đại Đạo, cuối con đường còn là một cái sơn động cực lớn không thể hình dung, xuyên qua cả tòa núi Thiên Cơ.
Trong động không có gì, trừ mây trắng lơ lửng, chính là bầu trời quang đãng.
Mỗi khi hơi nước dồi dào, phong vân kích động, sương mù tựa như một con Cự Long trắng xoay quanh bay lượn bên trong động, như cảnh tiên gia diệu kỳ.
Giờ phút này.
Hai bên đường Thông Thiên Đại Đạo đứng đầy đệ tử bát đại hành cung của Thiên Cơ cung, mặt lộ vẻ bi thương, hình như đang nghẹn ngào.
Cuối con đường, ở chính giữa huyệt động giống như một tấm gương của thiên thần.
Tám bóng dáng to lớn cao ngạo im lặng đứng đó.
Trong đó, Long Thủ bước lên trước một bước, nhìn xuống con đường Đại Đạo uốn lượn như rồng phía dưới, trầm giọng nói, "Hôm qua, ở Thượng Thanh Phường, Thiên Cơ cung ta có ba trăm hai mươi mốt đệ tử bị chết dưới tay quỷ vật Minh phủ..."
Một hồi diễn thuyết dài.
Toàn bộ đều xoay quanh một trọng tâm: Thiên Cơ cung chắc chắn cùng Minh phủ không đội trời chung!
Đợi đến khi sự việc ở Thượng Thanh Phường kết thúc.
Ở dưới Thiên Sư động, Giang Hiểu cùng Giang Thiền bọn người chậm rãi đi ra từ bên phải, xuất hiện trước mặt các đệ tử Thiên Cơ cung.
Trong nháy mắt.
Toàn trường lập tức dồn ánh mắt vào Giang Hiểu.
Thiếu niên mặt như ngọc, phong thần tuấn lãng, phía sau là màu xanh thẳm của bầu trời càng tôn lên khí chất tươi mát thoát tục!
Cảnh tượng này, nếu chụp lại thành ảnh, chắc chắn sẽ lan truyền mãi.
"Vì việc Diệp Hoa Ngự Linh Sư đoàn có ba người hy sinh, lần này tỉ thí bốn viện, người đứng đầu cuối cùng thuộc về Thự Quang Ngự Linh Sư đoàn."
Long Thủ nhìn Giang Hiểu, nói, "Lần này tỉ thí bốn viện đối với Thiên Cơ cung ta có ý nghĩa vô cùng trọng đại. Thự Quang Ngự Linh Sư đoàn, hy vọng năm người các ngươi có thể nhớ kỹ mọi chuyện hôm qua, trở thành Thự Quang chính thức của Nhân Tộc chúng ta trong tương lai!"
Xoạt!
Lời vừa nói ra, toàn trường xôn xao.
Thiên Sư động là nơi nào?
Đủ để lọt vào top 3 Thánh Địa của Thiên Cơ cung!
Tỉ thí bốn viện mỗi năm một lần.
Những người đứng đầu trước đây có lẽ chưa từng có đãi ngộ như vậy.
Đừng nói chi những lời kỳ vọng của Long Thủ đại nhân...
"Không còn cách nào khác, hôm qua Thiên Cơ cung ta chịu tổn thất quá lớn."
"Năm người Thự Quang Ngự Linh Sư đoàn này cũng thật sự là..."
"Hi vọng bọn họ năm người này xứng đáng với vị trí ở Thiên Sư động."
Mọi người xôn xao bàn tán.
Ở dưới Thiên Sư động.
Gió mát từ thiên địa thổi tới.
Giang Thiền run rẩy không kìm được.
Cảnh tượng trước mắt, chưa từng có rung động!
Lời vừa rồi của Long Thủ càng để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng hắn.
Đứng tại Thánh Địa chính thức của Nhân Tộc.
Những thứ mình gánh vác rốt cuộc nặng nề đến mức nào?
Chỉ có điều một Ngự Linh Sư nhị trọng như mình, thật sự có tư cách đứng ở vị trí này sao?
Vô vàn cảm xúc không sao nói ra được.
Bạch Khinh Mộng bọn người cũng có vẻ mặt phức tạp, hoàn toàn không thể bình tĩnh được.
Chỉ có Giang Hiểu sắc mặt bình thường, nhìn phương xa, thu hết tất cả cảnh vật vào mắt.
Như một cao nhân có thể phá hồng trần đắc đạo, không vui không buồn.
Cảnh này lọt vào mắt các đệ tử Thiên Cơ cung ở phía dưới, không khỏi âm thầm gật đầu: "Tuy bốn người Thự Quang Ngự Linh Sư đoàn kia không lớn, nhưng Giang Hiểu này lại có vài phần phong thái của Ngự Linh Sư truyền kỳ."
"Bảo ta đứng dưới Thiên Sư động, lưng hướng về phía tám vị Ngự Linh Sư bát trọng, chỉ sợ chân cũng nhũn ra mất..."
"Quả thực có chỗ hơn người."
Mọi người có chút kính nể nhìn thân ảnh đứng sừng sững kia.
Trên thực tế...
Nếu có người quan sát kỹ sẽ phát hiện, khóe mắt Giang Hiểu lúc này đang vô thức run rẩy.
Chết tiệt!
Hôm qua Thiên Minh phủ vừa mới nhắc đến Bắc Minh quỷ, hôm nay mình đã đứng ở Thánh Địa của Thiên Cơ cung...
Trong lòng Giang Hiểu một bụng khổ không nói nên lời.
Đã vậy còn không dám để người ngoài thấy, chỉ có thể cố gắng tỏ ra bình tĩnh.
"Giang Hiểu."
Đúng lúc này, một giọng nói mang theo vài phần uy nghiêm từ phía sau vang lên.
Giang Hiểu lập tức căng mặt, nghiêm túc đối mặt.
"Với tư cách là người đứng đầu tỉ thí bốn viện lần này, ngươi có tư cách tùy ý chọn bốn tòa hành cung, trực tiếp trở thành đệ tử của nơi đó."
Long Thủ chậm rãi nói, "Đương nhiên, ngươi cũng có thể chọn bốn tòa hành cung khác, chỉ là..."
"Không cần."
Lời còn chưa dứt, Tô đại nhân đột nhiên bước lên phía trước một bước, lên tiếng nói, "Giang Hiểu, ngươi có bằng lòng gia nhập Ngọc Hư Cung ta không?"
Xoạt!
Giờ khắc này.
Toàn trường lại lần nữa xôn xao.
Từ trước đến nay cao cao tại thượng, Tô Thủ Tịch trong trẻo nhưng lạnh lùng như trích tiên, vậy mà lại chủ động đưa cành ô liu cho một đệ tử cảnh giới tam trọng Ngự Linh Sư?
Trước kia... Không, có lẽ với tính tình của Tô Thủ Tịch, chưa từng có chuyện như vậy.
"Xem ra cái danh Tiểu Thủ Tịch là ngồi thật rồi!"
Trong lòng mọi người nhao nhao nảy ra ý nghĩ này.
"Ta nguyện ý."
Trước mặt mọi người, Giang Hiểu không chút do dự.
Tô đại nhân quay người, một bộ bạch bào tung bay, không chút bụi trần.
Bên cạnh, Cửu Linh liếc nhìn Tô đại nhân, sau đó lại nhìn Giang Hiểu, "À, thú vị đấy."
Tiếp theo, Giang Thiền bốn người cũng lục tục gia nhập Bát Cảnh Cung của Long Thủ.
Tối hôm qua đã nói với nhau rồi, Ngọc Hư Cung từ trước đến nay chỉ chọn một đệ tử trẻ tuổi có tư chất ưu tú nhất trong một thế hệ, đành phải lui mà cầu thứ hai, gia nhập Bát Cảnh Cung.
Vừa vặn, Long Thủ có quan hệ không tệ với Thủ Tịch, sau này chắc cũng sẽ có chỗ chiếu cố.
Mọi chuyện sáng tỏ.
Mọi người chậm rãi tản đi.
Tin tức ở đây nhanh chóng lan truyền khắp đại địa Hoa Hạ.
Là Thủ Tịch được xưng mạnh nhất trong ngàn năm, Ngọc Hư Cung do Tô đại nhân cai quản cũng là một hành cung đặc biệt nhất của Thiên Cơ cung.
Mỗi năm tối đa chỉ tuyển một đệ tử, nếu năm đó tỉ thí bốn viện chất lượng thấp thì dứt khoát không tuyển.
Từ đó có thể thấy, người vào được Ngọc Hư Cung đều là thiên tài trong các thiên tài, biến thái trong các biến thái!
Lần này Tô đại nhân chủ động mời Giang Hiểu vào Ngọc Hư Cung càng làm kinh ngạc mọi người.
Cùng ngày, thông tin cá nhân của Giang Hiểu bị các phóng viên tìm kiếm đến chóng cả mặt.
Giang Thiền, Giang Lâm, Khương Vũ...
Ngay cả chủ nhiệm lớp cấp ba Trương Hải Yến cũng nhận được không ít cuộc phỏng vấn chuyên môn, "Giang Hiểu à, lúc đó ta đã cảm thấy học trò này sau này nhất định sẽ thành người tài! Hả? Các ngươi nói vì sao ta hay hạ thấp nó à? Đây là ai nói với ngươi hả?! Hoàn toàn vu oan! Ta muốn gửi thư luật sư!"
Như câu giang sơn thay người tài ra đời.
Giờ khắc này, Giang Hiểu nghiễm nhiên đã có một chỗ đứng trên làn sóng thời đại.
Cái danh Tiểu Thủ Tịch đủ để nói rõ kỳ vọng của mọi người về hắn trong tương lai!...
"Tiểu Thủ Tịch... A... Ha ha ha ha ha ha ha!!"
Trong Quỷ Vực 444.
Quỷ Trầm Luân nhìn Giang Hiểu ở dưới Thiên Sư động trong ảnh, phát ra một hồi cười điên cuồng.
Quỷ lái xe nhíu mày, quát, "Đừng làm ồn! Mộng Yểm Quỷ vừa mới lên lầu, ngươi dám nhắc Bắc Minh quỷ? Không sợ nó giết ngươi hả?"
Nghĩ đến Cơ Vãn Ca đáng sợ sau khi trở về.
Quỷ Trầm Luân hình dạng một cô bé bĩu môi nhỏ, nói, "Thôi đi ba ơi... đợi ta trở thành huyền quỷ, ta muốn nói thế nào thì nói như thế ấy."
Nhìn các tin tức liên quan đến Giang Hiểu ngập tràn trên điện thoại.
Quỷ lái xe thở dài, "Thiên Cơ cung, bọn chúng cũng hay thật, rõ ràng có thể biến một con Bắc Minh quỷ sống sờ sờ thành tiểu Thủ Tịch của chúng. Nhìn Bắc Minh quỷ bị những Ngự Linh Sư kia lừa gạt, ta không dám tưởng tượng khi sự thật nói cho hắn biết thì hắn sẽ sụp đổ thế nào."
Bên cạnh, Hoạt Đầu Quỷ đột nhiên nói, "Từ khi về đây, các ngươi cứ lẩm bẩm về Bắc Minh quỷ, mà lại không nhắc gì đến Thương Nguyên Quỷ bị bắt? Sao nó không được các ngươi hoan nghênh vậy?"
"Thương Nguyên Quỷ?"
Quỷ lái xe ánh mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, nói, "Nó tự nhiên có tác dụng lớn hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận