Trong Cơ Thể Của Ta Có Cái Quỷ

Chương 524: Bạch Trạch!

"Bắt được rồi."
Theo một tiếng nói nhẹ nhàng vang lên.
Giang Hiểu một tay tóm lấy cổ Cửu Linh, tức thì, hơi thở hắc ám nồng đậm ăn mòn vào bên trong chín linh thể.
Cùng lúc đó.
Trong bóng tối dưới thân Cửu Linh bỗng sinh ra mấy cái xúc tu đen kịt như bạch tuộc, siết chặt hai chân hắn.
Nguy cơ trí mạng!
Đồng tử Cửu Linh đột nhiên co lại, vạn lần không ngờ đối phương rõ ràng sớm dự liệu được [thiểm] của mình.
Nhưng ngay lúc này.
Vút——
Một đạo kiếm quang rực rỡ đột ngột từ đằng xa lướt tới.
"Ồ?"
Giang Hiểu nhíu mày, lập tức tay phải vung Huyền Vũ kiếm, một vầng trăng lưỡi liềm màu máu mang theo xu thế dễ như trở bàn tay cùng sắc thái chém tới.
Ầm ầm ~
Tiếng nổ đinh tai nhức óc, linh lực va chạm kịch liệt như muốn xé nát không gian.
Ngay sau đó.
Trong cơ thể Bạch Trạch bỗng nhiên phiêu tán ra vài đốm sáng màu trắng, giống như đom đóm ngưng kết thành một cỗ Linh Thể trước người hắn.
"Quỷ Bắc Minh, năm xưa ngươi chặt tay đại ca Bạch Ngọc Kinh của ta, hôm nay phải trả giá thật nhiều!"
Linh Thể không khác bản thể Bạch Trạch là bao, chỉ là thuần túy do linh lực tạo thành, tay cầm lợi kiếm, chiến lực vô song.
Đây cũng là huyền cấp cấm thuật thứ hai của Bạch Trạch.
Là một Ngự Linh Sư bát trọng của Thiên Cơ Cung, hơn nữa còn là thiên kiêu Bạch gia, năng lực vốn có tự nhiên không thể xem thường.
Linh Thể Bạch Trạch không ai có thể tưởng tượng được uy năng lớn cỡ nào, gần như ngay tức khắc đã phá vỡ tốc độ âm thanh, hóa thành một vệt bạch quang lao tới tấn công.
Vút!
Thanh trường kiếm thu thủy kia càng có tinh thần chi lực bám vào, trong khoảnh khắc vạch nát hư không.
Ánh mắt Giang Hiểu không đổi, một tay buông Cửu Linh, không lùi mà tiến tới, Huyền Vũ kiếm kéo theo ánh máu nồng đậm xông tới va vào Linh Thể Bạch Trạch.
Xoẹt——
Một đỏ một trắng, hai đạo kiếm quang sáng rực, chói mắt.
Từng đường nứt cực lớn như vực sâu xé rách mặt đất...
Sau đó.
Thân hình cả hai nhanh chóng như tia chớp, biến thành hai đạo hào quang chói mắt, không ngừng giao chiến với nhau, lao thẳng lên trời.
Ầm ầm~
Kiếm quang như dải Ngân Hà trực tiếp san bằng một ngọn núi cao ở rất xa thành bình địa.
Cùng lúc đó.
Huyền Vũ kiếm trong tay Giang Hiểu ngang nhiên vung một kiếm, vạch nát Linh Thể Bạch Trạch, một dải Huyết Hà trực tiếp chiếm cứ thiên mạc.
Linh Thể không phải là nhục thai phàm thể, nó được linh lực hội tụ mà thành, giống như thần linh giáng thế, tùy ý một kiếm đều mang uy lực của tám phần cấm thuật nguyên cấp.
Phạm vi mấy dặm xung quanh hoàn toàn bị đánh cho tan nát, vạn vật chìm nổi, chỉ còn hai bóng người đến mức cực hạn.
Cuồng phong tùy ý thổi quét, dù là cây cối cao lớn vài dặm đều bị bẻ gãy, mặt đất bị nhấc lên từng lớp bụi mù...
"Lực lượng thật kinh khủng!"
Trần Ngôn cùng những người khác thậm chí không chống đỡ nổi dư âm ảnh hưởng, phải liều mạng vận chuyển linh lực trong cơ thể, ngưng tụ thành một lớp màn sáng mỏng bên ngoài thân.
"Quỷ Bắc Minh này quả đúng là không hổ danh là kẻ xếp thứ sáu trong bảng bách quỷ."
Những Ngự Linh Sư còn lại âm thầm nuốt nước bọt.
"Giang Ảnh... quỷ Bắc Minh..."
Trần Rừng Rừng mặt đầy mờ mịt, như đang lạc trong cảnh mơ quái dị, rất lâu không thể tỉnh táo lại.
"Tại sao lại có hắn?"
Bạch Thải Điệp cắn nhẹ môi anh đào, trong đầu nhớ lại lời chàng trai áo xám trước đó đã nói với mình.
Tim bất giác tăng tốc nhảy lên.
Không biết là do [Mai Hoa Lạc] trong cơ thể hay là vì một lý do khác.
Đệ nhất danh sách Bạch gia... Gia chủ Bạch gia... Không dựa vào... Quỷ Bắc Minh...
Tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Linh Thể Bạch Trạch đúng là một tồn tại chiến lực vô song.
Hai đạo huyền cấp cấm thuật.
Một là Thân Ngoại Hóa Thân;
Hai là tinh thần chi lực bám vào trên linh kiếm, có thể phân giải mọi sự vật trên đời, một kiếm chém xuống dù không gian cũng tan vỡ.
Vị thiếu niên áo trắng Ngự Linh Sư bát trọng này chính là thanh kiếm sát phạt chân chính của Thiên Cơ Cung!
Tám vị Ngự Linh Sư bát trọng của Thiên Cơ Cung, mỗi người đều có thủ đoạn ngạo nghễ hậu thế.
"Kiếm đạo vô song! Hôm nay bổn tọa sẽ bẻ gãy nghiệt súc này và thanh Ma kiếm kia của ngươi!"
Bạch Trạch lúc này cũng đã đỏ mắt, huyết mạch thiên phú của Bạch gia khiến huyết khí hắn bốc cháy, linh uy lại tăng thêm một bậc.
Thiên địa xung quanh không rõ do chiến đấu quá kịch liệt hay do nguyên nhân nào khác, lúc này mơ hồ trở nên trong suốt, lộ ra một không gian hư vô hắc ám có chút quỷ dị...
Một dải kiếm quang như sông dài hoành đẩy qua, giống như bàn tay Thần Linh, xóa đi mọi thứ tồn tại trên thế gian.
Tinh hải mênh mông đổ xuống, uy thế vô cùng vô tận.
Ngay lúc này.
Giang Hiểu hắc y đột nhiên vung tay, trước mặt không gian bỗng xuất hiện một vòng hắc ám cực hạn, giống như vực sâu, đủ để nuốt hết tất cả.
Kiếm quang đại quy mô ngay lập tức dũng mãnh tràn vào trong khe nứt đen kịt kia, ngay cả một chút chấn động linh lực cũng không truyền ra, như thể bị hố đen cắn nuốt vậy.
"Hử?"
Ngay sau đó, Giang Hiểu lại nhíu mày, rồi khẽ thở dài, "Vực sâu... Vô phương."
Thiên địa xung quanh càng trở nên đen tối.
Một bóng đen đáng sợ khổng lồ như ảo ảnh hiện ra giữa hư không.
Đúng lúc này, Huyền Vũ kiếm trong tay Giang Hiểu hoàn toàn bị sát tính của Bạch Trạch kích thích, đồng tử dựng đứng màu máu tỏa ra ánh đỏ nồng đậm.
Vút!
Cùng lúc, Cửu Linh thoát khỏi trói buộc, thân thể chợt lóe, lập tức xuất hiện trên không trung, kinh ngạc nhìn Linh Thể Bạch Trạch.
"Bạch Trạch cũng đột phá sao?"
Sau khi Túc Mệnh chiến kết thúc, đám Ngự Linh Sư bát trọng ít nhiều đều nhìn thấy con đường hướng đến chí cao kia.
Trong đó, người đi xa nhất phải kể đến Lý Mỗ của Tam Thanh cung.
"Bắt lấy ta!"
Bỗng nhiên, Linh Thể Bạch Trạch mạnh mẽ lên tiếng, một lần nữa dẫn động tinh quang trên vòm trời gia trì lên linh kiếm trong tay.
"Hử?"
Nghe vậy, Cửu Linh chỉ cần hơi suy nghĩ đã hiểu ý của Bạch Trạch, một tay tóm lấy hắn.
Với [Thiểm] của mình, hắn có thể lập tức xuất hiện bên cạnh quỷ Bắc Minh, sau đó Bạch Trạch sẽ chém ra một kiếm sát phạt trí mạng!
Cùng lúc đó.
Chân Giang Hiểu đạp hư không, bóng đen hắc ám bốn phương tám hướng không ngừng hợp lại vào thân kiếm Huyền Vũ, tỏa ra ánh sáng yêu dị, làm khiếp sợ tâm hồn.
Trong thiên địa nhất thời dường như dừng lại.
Sau một khắc——
Vút!
Xung quanh Giang Hiểu đột nhiên xuất hiện một đạo hào quang màu vàng kim cực lớn, đồng thời kéo theo một luồng linh áp nặng nề giáng xuống!
Cảm giác giam cầm kinh khủng chợt ập tới.
Cùng một lúc.
Hai vị Ngự Linh Sư bát trọng của Thiên Cơ Cung đột ngột biến mất khỏi tầm mắt.
Đồng tử mắt phải màu máu của Giang Hiểu lóe lên điên cuồng đến cực hạn, mắt trái đen kịt thì vẫn giữ tỉnh táo, không hề lập tức phản ứng.
Vút!
Phía bên phải!
Giang Hiểu mạnh mẽ quay đầu lại, thấy Cửu Linh đã dịch chuyển đến bên phải, trong tay kim cung một lần nữa ngưng kết một mũi tên trong suốt.
Mũi tên này liên quan đến lực lượng Nhân Quả, bắn ra ngay tức khắc cũng là lúc chính mình bị trọng thương, căn bản không thể tránh né.
Huyền Vũ kiếm trong tay Giang Hiểu ngang nhiên vung lên, cuốn theo một dòng sông máu tàn sát chúng sinh.
Trong trường hợp đó...
Một kiếm này lại đánh về phía sau!
"Bị phát hiện sao? Cũng không sao, vậy hãy cho nghiệt súc này thấy kiếm đỉnh phong của bổn tọa!"
Ở sau lưng hắn, Linh Thể Bạch Trạch cười lạnh, linh kiếm trong tay dưới sự gia trì của tinh thần chi lực bộc phát ra uy thế không kém Huyền Vũ kiếm.
Kiếm quang rực rỡ tức khắc giống như các vì sao lập lòe trên bầu trời, chiếu sáng cả Hoa quốc, khiến thế nhân kinh hãi!
Sau một khắc——
Hai đạo kiếm quang cực hạn, một trắng một đỏ triệt để xé rách thiên địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận