Trong Cơ Thể Của Ta Có Cái Quỷ

Chương 684: Một kiếm, miền tây chiến khu sôi trào!

Chương 684: Một kiếm, miền tây chiến khu sôi trào! Cùng lúc đó. Trên bầu trời, một Ngự Linh Sư đột nhiên toàn thân run lên, như con tò te giật mình ngay tại chỗ. Một bàn tay khô héo đầy nếp nhăn đặt lên vai hắn. "Hắc hắc hắc, thú vị không?" Âm thanh the thé chói tai phát ra như thể kim loại bị chà xát, khiến người ta nổi da gà. Ngự Linh Sư này run rẩy không ngừng, âm khí xâm nhập cơ thể, linh lực bị đông cứng, cả người mất khả năng phản kháng. Lão giả áo đen Đại Phu Tử cười quái dị như một con cú mèo, đôi mắt hẹp dài lộ vẻ trêu tức. Bùm—— Đúng lúc này, một Ngự Linh Sư ở gần đó đột ngột nổ tung, hóa thành mưa máu, tung tóe khắp nơi. Một khắc sau, thiếu niên mặc áo đen Thiên Cưu mặt lạnh xuất hiện trong mắt mọi người. "Đây là thời đại ngày nay sao? Khá là náo nhiệt." Theo giọng nói lạnh băng dễ nghe vang lên, một nữ quỷ da trắng bệch, mặc váy lục hiện ra trong hư không… Đây chính là ba đại huyền quỷ đỉnh phong bị trấn áp dưới Thiên Cơ Sơn hàng ngàn năm! "Xong rồi…" Bất kể là Ngự Linh Sư hay quỷ vật, trong lòng lúc này chỉ có ý nghĩ này. Bắc Minh Quỷ, ba đại huyền quỷ đỉnh phong. Đội hình này không khác gì vương tạc! Đủ để phá tan toàn bộ lực lượng miền tây chiến khu… Bùm! Bùm! Bùm! Trên trời, bốn Ngự Linh Sư danh tiếng lừng lẫy vừa rồi giờ phút này đã trở thành những xác chết lạnh lẽo, như rác rưởi rơi xuống đất. Bụi mù giơ lên che khuất đôi mắt tuyệt vọng. "Đại Phu Tử… Thiên Cưu… Băng Quỷ…" Bên trong quầng sáng màu vàng kim, tim của bốn vị truyền kỳ Ngự Linh Sư đập loạn, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực! Nhìn nhau, đồng tử ai nấy đều mang vẻ u ám tuyệt vọng. Một khắc sau, hai tay buông thõng vô lực, mọi sự chống cự không còn ý nghĩa gì. “…Bắc Minh Quỷ… đại nhân…” Phía Huyền Môn, ba đầu nguyên quỷ há hốc miệng, muốn nói gì đó nhưng cổ họng lại nghẹn lại khó chịu. Hoàn toàn không ngờ rằng lại xảy ra nghịch chuyển thế này! Một kiếm, ngang trời. Trong nháy mắt, đảo ngược chiến cuộc. Đây chính là Bắc Minh Quỷ! Xoạt~ Đúng lúc này, đông nghịt ác quỷ như thủy triều tràn lên đỉnh núi, hoàn toàn nuốt chửng những Ngự Linh Sư còn lại. Dưới bối cảnh như địa ngục vạn quỷ, Giang Hiểu mặc Huyền Y, tay cầm Huyền Vũ Kiếm, thân kiếm huyết quang lượn lờ. Đôi mắt đen sau chiếc mặt nạ Bàn Nhược đỏ sậm, thờ ơ vô tình. "Ực——" Tên mặt sẹo gian nan nuốt nước bọt, cẩn thận hỏi, "Bắc Minh Quỷ đại nhân, sao hôm nay người lại xuất quan…" Bắc Minh Quỷ đối với miền tây chiến khu hôm nay đại diện cho cái gì? Dù là Huyền Môn hay Tứ Minh, dù là huyền quỷ hay Ngự Linh Sư Bát Trọng, khoảng một nửa ánh mắt đều đổ dồn lên người hắn! Đứng thứ năm bảng Bách Quỷ, chủ Minh phủ, một kiếm phá hủy hơn phân nửa Tô gia, một mình phá Tam Thanh Cung… Tất cả những chiến tích truyền kỳ. Hơn nữa ba đầu huyền quỷ đỉnh phong kia đi theo bên cạnh hắn… Trước kia, "Bắc Minh Quỷ" không hề ra tay. Dù vậy, các Ngự Linh Sư Bát Trọng của Tứ Minh vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ, có thể thấy được sức ảnh hưởng đáng sợ của hắn. Đúng lúc này—— 【 Hoàng Uy 】 Một luồng sức mạnh uy hiếp vô hình đột nhiên lấy Bắc Minh Quỷ làm trung tâm, càn quét bốn phương tám hướng, như uy nghiêm của đế vương trấn áp tất cả. Bá! Bá! Bá! Trên mặt đất vô số Quỷ Túy cấp thấp đồng loạt đứng hình, như đàn sói gặp Lang Vương, tất cả đều không tự chủ được dừng động tác, ngước lên nhìn bóng lưng gầy gò trên không, mắt đầy cuồng nhiệt. Phóng mắt nhìn ra xa. Trong phạm vi vài dặm, vạn quỷ thần phục, cảnh tượng vô cùng rung động. Cho dù là tên mặt sẹo cũng cảm thấy một loại cảm giác bất thường, ánh mắt nhìn Giang Hiểu khẽ thay đổi. Mình… Lại có ý nghĩ không thể nhịn được mà muốn lễ bái? "A?" Đến Đại Phu Tử cũng không khỏi kinh ngạc nhìn Giang Hiểu. "Vô Gian Quỷ, đến đây." Cùng lúc đó, khóe miệng Giang Hiểu nhếch lên một nụ cười tà dị như ác ma, "Bổn tọa đưa ngươi đến nơi ngươi nên đến…" . ."Cái gì?! " "Bắc Minh Quỷ xuất thủ?" "Trời ơi! Đệ Tứ Phiên đội chết hết bảy truyền kỳ Ngự Linh Sư rồi?" "Vương Hãn đại nhân nói sao?" "Còn có thể nói gì? Đó chính là Bắc Minh Quỷ!" Miền tây chiến khu, Hoa Đô. Trong tổng bộ Tứ Minh. Các Ngự Linh Sư hoàn toàn hỗn loạn, cảm giác vui mừng chiến thắng liên tiếp trước đó bị tin tức này xé toạc ngay lập tức. Hai quân bài chủ lực của Huyền Môn——Bắc Minh Quỷ đáng sợ cùng Thương Nguyên Quỷ khó lường... Giờ phút này rốt cục đã lộ diện một con bài. Trên thực tế, chỉ một kiếm của Giang Hiểu sau khi xuất hiện. Đã khiến cho toàn bộ miền tây chiến khu hoàn toàn sụp đổ! Tô Nhược Uyên thức đêm triệu tập hội nghị khẩn cấp, hơn mười vị Ngự Linh Sư Bát Trọng cũng bởi vì một Bắc Minh Quỷ, thay đổi chiến thuật tác chiến trước đây, bàn luận về các kế sách sau này. Cùng lúc đó. Huyền Môn thì sĩ khí tăng vọt, ủng hộ liên tục, chỉ thiếu điều không giết thêm mấy Ngự Linh Sư nữa để mở tiệc ăn mừng. Từ khi Hoa Đô thất thủ, chiến tuyến của Tứ Minh không ngừng áp sát, bọn lệ quỷ đã nhịn uất ức đến cực độ rồi. Mỗi ngày đều có quỷ chạy đến ngoài lều của Bắc Minh Quỷ hô lớn "Thỉnh Bắc Minh Quỷ đại nhân thu phục Hoa Đô". Hết lần này tới lần khác "Bắc Minh Quỷ" không hiểu sao cứ nhất quyết không chịu lộ mặt, khiến đám quỷ của Huyền Môn tức đến mức muốn chửi thề. Hiện giờ, tuy nói Bắc Minh Quỷ chỉ đơn giản lộ mặt, chém giết bảy Ngự Linh Sư truyền kỳ, con số có vẻ không lớn. Nhưng không nghi ngờ gì đã thể hiện một tín hiệu. … Miền tây chiến khu sắp tới chỉ sợ sẽ đổi trời rồi! Doanh trại ở thảo nguyên. Trong trướng bồng lớn. Thương Nguyên Quỷ mặc đồ hoa nhìn hai đầu nguyên quỷ phía trước, hỏi, "Chuyện đã qua là như vậy sao?" "Vâng!" Tên mặt sẹo dùng sức gật đầu, nói, "Bắc Minh Quỷ đại nhân quả thực khí phách vô song, ba đầu huyền quỷ đỉnh phong đó cũng là những hung thần mà cả đời Đại Phu Tử, Thiên Cưu, Băng Quỷ… từng trải qua." "Chỉ là không rõ… Vô Gian Quỷ… rốt cuộc…" Cô bé tóc ngắn đột nhiên khẽ cắn ngón tay trắng nõn, vẻ mặt hơi kỳ lạ. "Không sao." Thương Nguyên Quỷ khoát tay, nói, "Hành động lần này, vốn là do ta thấy có gì đó kỳ lạ, vừa rồi tự mình mời Bắc Minh Quỷ ra tay, muốn âm thầm quan sát một phen. Còn Vô Gian Quỷ, các ngươi ngược lại không cần để ý." Sau khi phẩy tay đuổi hai đầu nguyên quỷ đi. Sắc mặt Thương Nguyên Quỷ lập tức thay đổi, tâm tình kích động vô cùng, "Bắc Minh Quỷ cuối cùng cũng đã trở về rồi!" Điều này cho thấy đầu óc Thương Nguyên Quỷ thật là nhanh nhạy. Dù song phương không hề trực tiếp trao đổi, lại có thể đoán được cách làm của Giang Hiểu, chỉ cần đi theo mạch suy nghĩ của đối phương là được rồi. "Vô Gian Quỷ? Một đầu nguyên quỷ bình thường mà thôi, không ảnh hưởng đến cục diện." Thương Nguyên Quỷ ngồi trên ghế cao, ngón tay gõ nhẹ vào lan can đá, suy nghĩ nói, "Bất quá… Vì sao Bắc Minh Quỷ không trực tiếp đến Huyền Môn?" "Chẳng lẽ Thiên Cơ Cung bên kia có bố cục gì đó?" "Nói tới, nghe nói Lý Mỗ xác thực đã thức tỉnh, Long Thủ bọn người cũng đã trở về Thiên Cơ Cung…""Hai bên rốt cuộc muốn làm gì?" Nghĩ mãi vẫn không rõ những toan tính này. Thương Nguyên Quỷ hít một hơi thật sâu, sau đó hung hăng vỗ đùi, chửi bới, "Mặc kệ ngươi Bắc Minh Quỷ rốt cuộc muốn cái gì, tóm lại lần này nhất định phải dẫn ta rời khỏi Huyền Môn mới được!" "Nha được! Thằng Mộng Yểm Quỷ đó cũng cứu ra được, mạnh mẽ kéo không cho ta Thương Nguyên Quỷ rời khỏi vị trí này!" "Trước đó lừa ta nói ba tháng, ba tháng rồi lại ba tháng, cái này đã mấy lần ba tháng rồi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận