Trong Cơ Thể Của Ta Có Cái Quỷ

Chương 286: Bách quỷ bảng đổi mới

Linh khí nồng đậm chậm rãi theo mỡ dê trong bình ngọc bay ra... Giang Hiểu điều chỉnh nhịp thở, linh khí men theo kinh mạch vận chuyển một vòng, cuối cùng hội tụ tại đan điền. Cùng lúc đó, chiếc hắc nhận lơ lửng giữa không trung cũng tản ra ánh sáng đen, lúc ẩn lúc hiện, hòa nhịp theo hơi thở. Một lát sau, Giang Hiểu mở mắt, trong mắt lộ vẻ thất vọng. "Vẫn còn thiếu chút gì đó, rõ ràng cảm giác đã đột phá tới Ngự Linh Sư ngũ trọng rồi, nhưng tại sao không đạt được?" Cảm nhận tình huống trong cơ thể, Giang Hiểu nhíu mày, "Hay là do, quả nhiên gặp phải bình cảnh sao?" Cũng không quá chán nản. Trên thực tế, tu luyện Ngự Linh Sư vốn dĩ không thể thiếu bình cảnh. Bản thân chỉ dùng một năm rưỡi đã đạt đến Ngự Linh Sư tứ trọng, tốc độ tu luyện này đã đủ khiến thế nhân kinh hãi. Không thể cứ mãi thuận buồm xuôi gió mà tu luyện thành Ngự Linh Sư bát trọng được. Nhưng muốn nói đột phá rốt cuộc cần điều gì? Điểm này, Giang Hiểu thực sự không rõ. "Ngày mai tìm sư huynh Ngọc Hư Cung hỏi xem tình hình này ra sao." Giang Hiểu lắc đầu xua đi tạp niệm, rồi nhìn đồng hồ. 22 giờ 50 phút. Đứng dậy mở cửa, đi vào phòng khách. Lúc này, năm người trong đoàn Sa Ngự Linh Sư cuồng cũng không có việc gì làm, chuyện phiếm vài câu. "Tiểu Thủ Tịch." Thấy Giang Hiểu xuất hiện, Hứa Uyển lập tức chào hỏi. Mấy người còn lại cũng đều thân thiện mỉm cười. "Ừ." Giang Hiểu đáp lại đơn giản rồi nhìn Hứa Diệp. Người thứ hai đang ngồi trên ghế sa lông, nhắm mắt dưỡng thần, vẻ mặt trầm ổn, tựa như lão tăng nhập định. "Ồ? Bảng Bách Quỷ lại đổi mới?" Bỗng nhiên, chàng thanh niên đầu đinh đang chơi điện thoại kinh ngạc nói. Nghe vậy, mọi người cũng đều giật mình. Ngay cả Hứa Diệp lúc này cũng mở mắt. "Lý Phong, xem Top 10 quỷ có thay đổi gì?" Một người đàn ông tóc dài lên tiếng. "Top 3 thì không cần bàn, vẫn là ba đầu Lệ Quỷ vô thượng đó thôi." Lý Phong nói, "Ngoài ra, Quỷ Thần phụ bị tụt một hạng, vị trí thứ tư hôm nay là... Bạch Quỷ?" Bốp! Nghe vậy, mọi người không khỏi kinh ngạc. "Bạch Quỷ là gì?" Hứa Uyển khó hiểu cau mày. Người đàn ông tóc dài lại cười nói, "Bạch Quỷ chẳng phải Quỷ Túy cấp thấp nhất sao? Chuyện này là sao?" "Không biết." Lý Phong lắc đầu, "Thiên Cơ cung không công bố giới thiệu về Bạch Quỷ." Trong lúc mọi người bàn luận, Giang Hiểu không nhịn được oán thầm. Không ngờ cái vị tiện nghi lão cha kia của mình thật sự đã trở thành mối họa lớn trong lòng Thiên Cơ Cung sao? Bỏ ba đầu Lệ Quỷ vô thượng kia qua một bên, Bạch Quỷ xem ra chính là một sự tồn tại khủng bố đứng trên vạn quỷ! "Tiếp đó..." Lý Phong bỗng chú ý tới điều gì đó, nói, "Thứ tự của Phong Môn Quỷ cũng giảm một bậc, hôm nay xếp thứ bảy là Mộng Yểm Quỷ. Ngoài ra, Quỷ lái xe hạng thứ sáu trước kia bị Bắc Minh Quỷ thay thế." "Khục--" Đúng lúc này, tiếng ho khan vang lên, mọi người đều quay đầu. Thấy mọi ánh mắt đều tập trung vào mình. Giang Hiểu vội vàng che ngực, lại giả bộ "Khục" vài tiếng. "Tiểu Thủ Tịch, ngươi bị cảm sao?" Hứa Uyển ân cần hỏi. "Không... Bị sặc nước miếng..." Giang Hiểu cố gắng kiềm chế cảm giác khác thường trong lòng, giải thích. Bên kia, mọi người không để ý, tiếp tục bàn tán... "Bắc Minh Quỷ không phải bị Thủ Tịch đại nhân chém giết rồi sao?" "Sao nó giống như Mộng Yểm Quỷ, chết rồi sống lại?" "Trước khi chết thì xếp thứ 36, vừa hồi sinh liền lên thứ 6 luôn à?" "Ta càng hiếu kỳ, Minh phủ rốt cuộc ra sao?" "Nghe nói lần trước quỷ vật Minh phủ bị giết gần hết, có lẽ không còn gây ra mối đe dọa gì lớn đâu?" "Thiên Cơ Cung cứ hay úp úp mở mở, cái gì cũng giấu diếm, thật phiền." "..." Nghe đủ loại ý kiến, Giang Hiểu hít một hơi thật sâu, quay người nhìn con đường ngoài cửa sổ. Lúc này là đêm khuya. Trăng tròn treo cao. Quảng trường không một bóng người, không khí trong lành mát lạnh. Hai bên đường đi, đèn đường tỏa ra ánh sáng lờ mờ, ẩn hiện trong bóng tối, khiến người có cảm giác lạnh lẽo rùng mình... Thoáng cái. Đèn đường cuối con đường đột nhiên lóe lên một cái rồi nhanh chóng khôi phục lại bình thường. Không biết là mình đa tâm hay đã xảy ra chuyện gì. Giang Hiểu tự nhiên sinh ra một cảm giác tim đập nhanh. "Xao Môn Quỷ, quỷ vật bất hạnh cấp..." Nhớ lại trải nghiệm trong thế giới trăng máu lần trước, nếu có thể dựa vào chấp niệm để ứng phó thì tốt. Một khi gặp Quỷ Túy loại khó giải quyết, ví dụ như chấp niệm chính là xóa bỏ tất cả vật sống, thì sự khủng bố của quỷ bất hạnh cấp sẽ bộc lộ hoàn toàn! Nếu không có Ngự Linh Sư cấp cao tới ứng phó, thì một quỷ vật bất hạnh cấp phá hủy cả một tỉnh cũng không phải chuyện viển vông! "Đúng rồi, thời gian xuất hiện của Xao Môn Quỷ có cố định hay như thế nào?" Giang Hiểu nhớ ra điều gì đó, quay lại hỏi. "Không có." Hứa Uyển lắc đầu, "Chúng ta chỉ suy đoán dựa trên thời gian mà người bị hại trước đây gặp chuyện." Đúng vào khoảnh khắc Giang Hiểu vừa quay đầu. Không ai để ý, bên dưới con đường vắng vẻ tĩnh mịch. Dưới ánh đèn lờ mờ, một ông lão mặc áo choàng rách nát từ từ ngẩng đầu, trong hốc mắt sâu hoắm, đôi con ngươi màu xám tím nhìn về phía bóng lưng của Giang Hiểu... ... "Mà nói, tiểu Thủ Tịch, ngươi vừa mới từ Thiên Cơ Cung ra mà, phải không?" Lý Phong đột nhiên cười nói, "Hay là kể cho chúng ta nghe chút về Minh phủ đi, tỉ mỉ một chút. Như Bạch Quỷ, Bắc Minh Quỷ chẳng hạn." "Đúng rồi! Ta chợt nhớ, hình như trước đây tiểu Thủ Tịch cũng từng bị Minh Phủ bắt một lần phải không? Là Thủ Tịch cứu ngươi ra có đúng không?" Cùng lúc đó, Hứa Uyển nhớ ra điều gì, hưng phấn nhìn Giang Hiểu. "Phải nói cho có lý." Giang Hiểu nghĩ nghĩ, rồi nói, "Theo trí nhớ của ta, Bắc Minh Quỷ kỳ thực rất hiền, giọng nói rất êm tai, các ngươi không nên mang thành kiến... " "Hả?" Mọi người ngơ ngác. Đúng lúc này —— Bành! Tiếng gõ cửa vang lên! Trong tích tắc, con ngươi mọi người đột nhiên co lại, trong mắt nhau đều hiện lên vẻ kinh ngạc. "Xao Môn Quỷ xuất hiện rồi!" Hứa Diệp mạnh mẽ đứng dậy, lạnh lùng nói. Mấy người còn lại cũng đều phản ứng lại, lần lượt triệu hồi Linh Khí bản mệnh. Trong thoáng chốc, cả căn phòng bị bao phủ bởi linh lực sắc bén hung hãn, không khí nặng trĩu như đáy biển, khiến người ta khó thở. Bành! Không cho mọi người kịp phản ứng, tiếng gõ cửa lại một lần nữa vang lên đột ngột. Như vong linh đòi mạng của Tử Thần! Điều đáng sợ hơn là, tiếng gõ cửa nặng nề này dường như đang đánh thẳng vào trái tim mỗi người. "...Phụt--" Chàng trai đầu đinh Lý Phong thậm chí còn phun ra một ngụm máu tươi đỏ thẫm, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể sắp bị chấn nát! Thấy vậy, sắc mặt Hứa Diệp hơi đổi, chợt quát lớn, "Tiểu Uyển!" Không cần nhiều lời, Hứa Uyển lập tức phóng thích một năng lực chữa trị cho mọi người. Cảm nhận linh lực ấm áp đang luân chuyển trong cơ thể. Giang Hiểu không khỏi liếc nhìn Hứa Uyển nhiều hơn một chút. Cùng lúc đó, "Lý Phong, Tiểu Ngô, chuẩn bị!" Hứa Diệp cầm chiến đao trên tay, nhanh chóng đi về phía cửa phòng, ánh mắt sắc bén, linh lực trong cơ thể dường như đang bốc cháy, khí thế cường đại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận