Trong Cơ Thể Của Ta Có Cái Quỷ

Chương 500: Đấu giá bắt đầu

"Chương 500: Đấu giá bắt đầu"
"Sao lại không thể tiếp tục đánh những...danh sách Tô gia này? Cảm giác là lạ..." Bên cạnh, Bát Kỳ Quỷ có chút bực dọc mở miệng nói.
"Trước kia Minh phủ đương nhiên là muốn khiến thế nhân cảm thấy sợ hãi." Giang Hiểu liếc tên này một cái, thản nhiên nói, "Nhưng hôm nay t·h·i·ên đạo lần thứ hai vặn vẹo, ngươi cũng xem thử trận trực tiếp này có bao nhiêu người sau khi c·hết sẽ trở thành quỷ?"
Lời vừa nói ra, Bát Kỳ Quỷ sững sờ.
Giang Hiểu nói: "Đừng quá hung thần ác s·á·t rồi, biết đâu đêm nay qua đi, danh tiếng Minh phủ có thể nổi như cồn thì sao?"
Ánh mắt Yến t·ử q·u·á·i ·d·ị liếc nhìn đám người Tô gia đang co ro trong góc tường lạnh r·u·n kia.
Ngoài chuyện này ra.
Trong phòng trò chuyện phiếm bình thường tựa như mưa đ·ạ·n cuồn cuộn trào dâng xoát qua.
"Sao cảm giác Bắc Minh quỷ đại nhân lý giải về cái gọi là danh tiếng có sai?" Yến t·ử nhỏ giọng nói thầm một câu.
Đấu giá Hồn Châu là chuyện rất bình thường. Có thể trực tiếp bán người, Bắc Minh quỷ đại nhân còn muốn trong lòng người xem xây dựng hình tượng tốt?
Yến t·ử âm thầm bĩu môi.
Ngay tại lúc Minh phủ k·i·ếm được mối lợi lớn, bên phía Tô gia đã khổ không nói nổi.
"Ngất trời rồi! Tất cả đều muốn ngất trời!" Tô Nhược Uyên nhìn những mưa đ·ạ·n âm dương quái khí của những người trong phòng trò chuyện VIP đang trút xuống mình. Thân là bát trọng Ngự Linh Sư, lại còn là gia chủ Tô gia nhiều năm chấp chưởng. Tô Nhược Uyên chưa từng phải chịu loại tức giận này?
"Cái tên Lý Cương này rốt cuộc là ai?" Tô Nhược Uyên đặc biệt bị cái ID "Lý Cương" chọc tức đến không chịu nổi.
Trong phòng trò chuyện phiếm.
Lý Cương: Bắc Minh quỷ, đừng có mà cắt rau hẹ nữa, mọi người đều chán nhìn rồi, tranh thủ thời gian bán người đi có biết không.
Con Diều: Không sai, nhanh vào giai đoạn tiếp theo đi, lão phu còn muốn đi xử lý một đầu nguyên quỷ.
Không ngờ đám người này cũng đã bắt đầu không thèm che giấu!
Bất quá… Tô Nhược Uyên lúc này kỳ thật cũng có chút không muốn dây dưa thêm nữa.
Chỉ riêng một mình Tô Khanh Hải, Tô gia đã phải móc ra không dưới năm miếng Hồn Châu cấp bất hạnh. Phải biết đây vẫn chỉ là món khai vị! Đằng sau còn phải làm sao? Mà với nội tình Tô gia cũng có chút khó có thể ứng phó.
Cùng lúc đó, Giang Hiểu cũng p·h·át hiện những người này đối với Tô Khanh Hải đã m·ấ·t đi hứng thú. Mức độ khen thưởng cũng dần dần yếu đi...
Dù sao cũng vẫn có đầu óc. Cố ý chọc giận Tô Nhược Uyên mà thôi, lại không thể thực sự tức c·hết hắn, không ai thật sự muốn không công mà tiễn Hồn Châu cho Bắc Minh quỷ.
"Tô Khanh Hải, ngươi thế này không được à? Làm sao mà cứ lề mà lề mề thế?" Giang Hiểu không vui, vắt hết óc nghĩ xem làm sao có thể ép khô giá trị cuối cùng còn sót lại của Tô Khanh Hải.
"Cái này cũng quá tm đen tối rồi a?" Tô Trần bọn người lòng đều nguội lạnh, "Bắc Minh quỷ từng lỗ chân lông đều toát ra mùi hôi thối của tiền bạc!"
Tô Khanh Hải thì càng sắp k·h·óc rồi, "Ta v·a·n· ·c·ầ·u ngươi thả ta đi..."
"Ai~" Sau một hồi, Giang Hiểu nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra được nguyên cớ gì, chỉ có thể khoát tay nói, "Được rồi, đem danh sách Tô gia đều lôi lên hết, cùng nhau cho mọi người p·h·át tiết nỗi bực tức."
Lập tức, Bát Kỳ Quỷ liền đưa ma t·r·ảo hướng những người còn lại như Tô Trần.
"Mọi người đừng dừng a, th·ù của Tô Khanh Hải các ngươi có lẽ đã báo không sai biệt lắm rồi, nhưng vẫn còn Tô Trần bọn họ." Giang Hiểu nhìn camera nói, "Bây giờ chỉ cần vừa khen thưởng vừa chỉ định người nào đó là được."
"Ta...ta..." Trái tim Tô Nhược Uyên lại bắt đầu âm ỉ đau...lên.
Bất quá may mắn chính là. Tô Trần bọn người ngược lại không khiến người ta ghét như Tô Khanh Hải, hơn nữa vòng đầu tiên cố ý khiến Tô gia đáng ghét đã đạt thành mục đích.
Hiện tại phản ứng của phòng trò chuyện phiếm VIP cũng không phải rất m·ã·n·h l·i·ệ·t.
"Năm người cộng lại cũng không bằng doanh thu của Tô Khanh Hải!" Giang Hiểu tức giận không thôi, "Một đám đồ ăn hại! Các ngươi rốt cuộc có đáng giá bao nhiêu hả?!"
Đúng lúc này, Tô Nhược Uyên chợt p·h·át hiện ra một điều không đúng: "Danh sách thứ tư Tô gia nhà ta, Tô Quan Vũ đâu?"
"A." Với chuyện này, Giang Hiểu chỉ lạnh lùng nở một nụ cười, "Ngươi đoán xem?"
Một câu này. Khiến trong lòng tất cả mọi người trước màn hình đều chợt lạnh.
Tô Nhược Uyên thì càng giận tím mặt, "Ngươi cái đồ tiểu súc sinh ch·ế·t tiệt này ah!!!"
"Quan Vũ...chẳng lẽ cứ như vậy mà không còn sao?" Tô Nhược Vân thì khó có thể tin nổi nỉ non.
Tô Hàn, Tô Đào đợi hai vị t·h·i·ên kiêu rời đi. Tô gia đã phải trông cậy vào mấy hậu bối như Tô Quan Vũ, Tô Tiêm để chèo ch·ố·n·g tình thế.
Giang Hiểu không cần nhìn cũng đoán được lão già Tô Nhược Uyên kia lúc này trông bộ dạng ra sao.
Bất quá, Tô Quan Vũ tự nhiên không có khả năng c·h·ết rồi, lúc này hắn đang cùng Giang Thiền đối luyện kia mà. Giang Hiểu chuẩn bị cuối cùng sẽ lôi hắn ra, xem có thể đổi được mấy cái hồn thể nguyên quỷ hay không.
Lặp lại việc cũ với Tô Trần bọn người, nghiền ép một lớp nữa.
Số tiền trong tài khoản Bát Bảo trai đã có thêm 20 miếng Hồn Châu cấp bất hạnh.
Hậu trường của Bát Bảo trai là Vương gia, bọn họ chưởng quản toàn bộ dự trữ Hồn Châu Hoa Quốc, t·h·ủ ·đ·o·ạ·n vô cùng tàn nhẫn, cha của Lý Cương thuần túy chỉ là một ông chủ treo đầu dê bán thịt chó mà thôi.
Bất quá, Bát Bảo trai cũng không cách nào điều tra rõ tài khoản lưu động, vì không p·h·á h·ư sự cân bằng của thị trường, đến lúc đó cũng tự nhiên là đành chịu thôi.
"Về sau nếu mọi người có cừu nhân thì cũng có thể đến tìm ta Minh phủ xử lý a ~" Lập tức, Giang Hiểu thậm chí còn chèn quảng cáo vào trong buổi trực tiếp, "Ỷ thế h·iế·p người, ức h·i·ếp nam nữ, dẫn người vào đường cùng…Đối với những kẻ ác này, Minh phủ ta tuyệt đối không dễ dàng bỏ qua!"
"Đúng vậy! Chúng ta nhất định sẽ xử lý thỏa đáng cho ngươi." Bát Kỳ Quỷ càng hào khí vỗ ngực, "Có ân oán gì, Minh phủ đều có thể nhận!"
Một màn này khiến mọi người thực sự không biết phải nhả rãnh thế nào.
"Cũng may lúc đầu ta không có th·ê thảm như vậy..." Bạch Thanh Tùng cùng Bạch Tuyết nhà Bạch gia âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
Cùng một thời gian, ba đại gia tộc cũng bị Bắc Minh quỷ càng làm cho hoảng sợ, tranh thủ để danh sách của gia tộc về sau biết thu liễm một chút, hễ gặp Bắc Minh quỷ thì tranh thủ mà chạy t·r·ố·n.
Phòng cháy còn hơn phòng Minh phủ!
"Mấy con Lệ Quỷ này quả nhiên đều là đám t·ội p·h·ạ·m sao?" Cửu Linh âm thầm tặc lưỡi, "Thật sự là đã nếm được vị ngọt thì liền không muốn thu tay sao?"
"Chúng ta tuyệt đối không thể dẫm vào vết xe đổ của Tô gia được!" Các lão nhân trong thế gia dặn đi dặn lại, chỉ sợ đến lúc đó nội dung trực tiếp của Minh phủ lần sau lại chính là danh sách nhà mình.
Thấy thời gian cũng sắp đến.
Giang Hiểu ý bảo camera lùi ra sau một chút, sau đó tiến lên một tay nhấc Tô Khanh Hải lên, nói, "Được rồi, thấy mọi người thời gian cũng không còn nhiều, vậy thì hiện tại chúng ta hãy vào chủ đề chính của đêm nay."
Vụt! Vụt! Vụt! Vừa mới chớp mắt, kể cả Lý Mỗ, Cửu Linh, Bạch Ngọc Kinh cùng đám bát trọng Ngự Linh Sư đều đã có động tác hoàn toàn chú ý vào đây.
"Giang Hiểu rốt cuộc sẽ dùng t·h·ủ ·đ·o·ạ·n gì để bán mấy danh sách của Tô gia này đi?" So với những chuyện khác, Lý Mỗ càng hiếu kỳ về điểm này, "Chẳng lẽ hắn đã nắm trong tay năng lực loại không gian rồi sao?"
Quả nhiên—— Sau một khắc, Giang Hiểu liền biểu diễn một lần 【Cấm thuật Chi Môn】.
Ngự Linh Sư thấy trong mắt hiện lên dị sắc liên tục, "Nói như vậy, lần đấu giá này hình như..."
Ý niệm nào đó trong lòng bỗng nhiên trở nên sống động.
"Các vị cứ yên tâm đi, đến lúc đó chỉ cần đã đặt hàng, chúng tôi sẽ đưa đến một cánh cửa trước, lúc đó thì một tay giao tiền, một tay giao hàng!"
Sau khi kết thúc việc biểu diễn, Giang Hiểu thu lại cánh cửa kia, nói, "Vậy hiện tại, các vị phòng VIP có thể chuẩn bị đấu giá."
"Toàn bộ thông tin đấu giá lần này tuyệt đối sẽ không bị tiết lộ ra ngoài, nói cách khác, chỉ cần các vị ở sau màn hình có nguyện ý."
"Từ nay về sau, danh sách thiên tài Tô gia có thể trở thành người hầu bưng trà rót nước cho các ngươi!"
Lời vừa dứt. Tim Tô Trần, Tô Khanh Hải, Tô Linh Nhi cùng những người khác đều treo lên cổ họng. Nếu mình bị cái tên biến thái kia mua được trong tay thì sẽ ra sao?
Nhất là Tô Linh Nhi, khuôn mặt sợ hãi đến thất sắc, tựa như một con thỏ con đang bị hoảng sợ vậy, thân thể mềm mại không ngừng r·u·n rẩy.
"Gia chủ! Người nhất định phải cứu ta khỏi ma trảo của Bắc Minh quỷ a!"
Giờ phút này, danh sách Tô gia bọn họ chỉ có thể đáng thương mà nhìn vào màn ảnh.
Hay nên nói. Nhìn vào Tô Nhược Uyên đằng sau màn hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận