Trong Cơ Thể Của Ta Có Cái Quỷ

Chương 265: Tô Hàn kỳ tư diệu tưởng

Chương 265: Tô Hàn suy nghĩ kỳ lạ Phốc —— Một quyền này, mang theo uy thế nặng tựa núi.
Linh lực tuôn trào, không khí xung quanh đều bị hút sạch tạo thành một khoảng trống rỗng.
Sức trùng kích mạnh mẽ ngay lập tức truyền đến, dễ như trở bàn tay!
Vương Hào không thể tránh né, vai trúng đòn nặng, lập tức lùi về sau mấy bước, đồng thời khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, một ngụm máu tươi "Oa" phun ra.
Ở phía trước hắn.
Giờ phút này Giang Hiểu, mặc Huyền Giáp, tay cầm hắc nhận, toàn thân tỏa ra sát khí lạnh lẽo, uy phong không thể cản!
"Thằng này..."
Vương Hào nghiến răng nghiến lợi, tâm tình vô cùng uất ức.
Đúng!
Hắn biết danh xưng Nguyên Thủy này không bằng Thủ Tịch, Cửu Linh, Thiên Tướng...những cái tên có sức hút khác.
Hắn biết danh xưng Nguyên Thủy lần này của mình có thể nói là nhặt được món hời lớn.
Nhưng mà —— Dù gì thì mình cũng là Nguyên Thủy của Thiên Cơ cung đương đại a!
Tại sao phải bị một đệ tử bình thường, còn là kẻ đào binh đáng khinh, đánh cho không còn chút sức phản kháng nào?
"Có chút thất vọng, người nắm giữ danh xưng Nguyên Thủy sao càng ngày càng kém vậy?"
Đúng lúc này, mặt giáp của Giang Hiểu hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tuấn tú, giữa hai hàng lông mày có một ấn ký ngọn lửa nhạt màu, có chút tà mị.
"Nguyên Thủy trước kia bị Minh phủ bắt sống rồi, còn ngươi bây giờ lại như vậy... Ai..."
Nói đến nửa chừng, Giang Hiểu thở dài, dường như rất tiếc cho Thiên Cơ cung.
Lời vừa nói ra.
Vương Hào thiếu chút nữa tức đến thổ huyết lần nữa.
Xa xa, những người vây xem càng há hốc mồm kinh ngạc, rất lâu không hoàn hồn.
"Tiểu sư đệ đây là?"
Lý Cương cùng những người khác trong Ngọc Hư Cung cũng trừng lớn mắt, khó tin nổi.
"Chẳng lẽ nói..."
Bỗng nhiên, Lâm Đông Đông đoán, "Ba tháng này, cung chủ thật ra không hề đi Đông Hoang Quỷ Vực, mà là lén lút tự mình đặc huấn cho tiểu sư đệ?"
Mọi người mạnh dạn suy đoán, nhưng cách chân tướng không quá xa.
Nhất là Cửu Linh, một Ngự Linh Sư có tốc độ cực nhanh, đối luyện với hắn ba tháng, đã rèn luyện khả năng phản ứng của Giang Hiểu đến mức cao nhất.
Dù Cửu Linh áp chế cảnh giới Ngự Linh Sư, nhưng nên biết 【thiểm】 cái năng lực này rốt cuộc nghịch thiên cỡ nào?
Đến như trước đã trở thành huyền quỷ quỷ xa phu, đều không thể chiếm được lợi thế trước mặt hắn.
Giờ phút này, thị lực bắt động thái của Giang Hiểu, tốc độ phản ứng, nắm bắt thời cơ chiến đấu, sử dụng phối hợp các loại năng lực Hồn Châu đều được nâng cao đáng kể.
Quay trở lại hiện tại.
Trận chiến giữa Vương Hào và Cửu Linh Ngự Linh Sư tứ trọng, cả hai hoàn toàn không ở cùng một cấp độ.
Ầm!
Một đạo lôi đình màu tím to cỡ cái chén, đột ngột xông thẳng lên trời, gào thét như rồng.
Vương Hào nghiến răng, một lần nữa phóng thích năng lực bảo mệnh, bên ngoài thân lưu chuyển lượng lớn linh lực màu xanh nhạt, tạo thành một màn sáng mỏng manh.
Ngay lúc này.
Hắc nhận trong tay Giang Hiểu nhanh hơn một bước, mang theo khí thế nghìn quân, hung hăng đánh tới!
Lập tức, đồng tử Vương Hào đột ngột co lại, chiến đao trong tay vừa mới giơ lên.
Trong khoảnh khắc đó.
Thế công của Giang Hiểu đột ngột thay đổi, chân phải đá ra như bạo long.
Phốc —— Một cước này trực tiếp đá vào bụng Vương Hào, người này hoàn toàn không kịp phản ứng, bị đá bay ngược xuống đất, vô cùng thê thảm.
Ầm ầm!
Mấy đạo lôi đình từ trên trời giáng xuống, như cảnh Thần Phạt.
Linh áp khủng bố trực tiếp bao phủ khu vực Vương Hào, tiếng nổ mạnh không dứt bên tai, trong không khí đầy linh lực lăng lệ ác liệt.
Một cảnh tượng khó tin.
Những thiếu niên thiếu nữ khác của các hành cung khác đều trợn mắt há hốc mồm.
"Cái này..."
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
"Giang Hiểu hắn..."
"Ta..."
Mọi người á khẩu không trả lời được, đến một câu hoàn chỉnh cũng không nói ra được.
Người đứng đầu danh xưng Nguyên Thủy bị một kẻ đào binh hạng 16 nghiền ép dễ dàng như vậy sao?
"Không không không."
Bỗng nhiên, một nữ tử cắn môi nói, "Thật ra ngay từ đầu Giang Hiểu không phải sợ người khác, mà là Tô công tử..."
Lời vừa nói ra, mọi người không khỏi giật mình, "À, cũng đúng. Ngày đó Giang Hiểu chạy trốn là sau khi đấu với Tô Hàn."
"Đúng vậy, danh sách hạng nhất Tô gia quả thật mạnh đến mức tuyệt vọng, nhưng mà..."
Nói được nửa chừng, sắc mặt lại không khỏi trở nên khác thường...
Cho dù Giang Hiểu không bằng Tô Hàn.
Thì hiện tại, người ta không phải đối tượng mà mình có thể oán thán...
"Cái này... Giang Hiểu... Vì sao..."
Trong rừng cây, thiếu nữ váy đỏ ngây ngốc nhìn cảnh tượng này.
Mọi chuyện đã xảy ra hoàn toàn vượt quá dự liệu của nàng.
Thực lực Vương Hào trên mình, lại bị Giang Hiểu đánh thành cái dạng này, thật không thể tưởng tượng.
"Không đúng rồi..."
Hồng Loan cau mày, âm thầm suy đoán, "Chẳng lẽ thằng này lén lút dùng Linh Khí đặc thù nào sao?"
Bên cạnh nàng.
Tô Hàn mặc đồ trắng thu hết mọi thứ vào mắt, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Sau một hồi, hắn mở mắt ra, trong mắt là một màu bình tĩnh, vẫn không ai có thể nhìn ra rốt cuộc hắn đang nghĩ gì...
"Ồ? Tô công tử? Sao ngươi lại đi rồi? Chờ ta chút!"
Đột nhiên, Hồng Loan nhìn bóng lưng màu trắng đang đi xa, vội vàng đuổi theo...
"Ca?!"
Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc, dễ nghe vang lên từ phía sau.
Sắc mặt Giang Hiểu khẽ thay đổi.
Hắc nhận trong tay hóa thành linh quang, phiêu tán giữa không trung, 【Hắc Khải】 trên người cũng dần dần biến mất...
Hít sâu một hơi.
"Tiểu Thiền."
Giang Hiểu quay người, lộ ra nụ cười trước sau như một.
Trong tầm mắt của hắn.
Một thiếu nữ tóc đuôi ngựa đang nhìn mình với vẻ mặt phức tạp.
"Ha ha ha ha!"
Đúng lúc này, Lý Cương đột ngột phá vỡ bầu không khí, cười lớn, "Tiểu sư đệ, ngươi thật biết giấu! Đây là muội tử của ngươi hả? Nhanh, vào trong cung ngồi một chút."
Đồng thời, Tam sư tỷ Triệu Mộng Oánh đã thân thiết đi tới bên Giang Thiền, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của thiếu nữ.
Nhìn cảnh tượng này, khóe miệng Giang Hiểu không khỏi nở nụ cười chân thành.
Sau khi trở về Ngọc Hư Cung.
"Ta về đi ngủ trước đây, tiểu sư đệ, buổi tối nói chuyện nhàm chán, ngươi hiểu mà..."
Vương Hải Sơn nháy mắt ra hiệu với Giang Hiểu.
Thấy vậy, khóe miệng Giang Hiểu giật giật.
"Ta còn có chút việc, để sau trò chuyện nhé, tiểu sư đệ."
Tam sư tỷ Triệu Mộng Oánh cũng bước nhanh rời đi.
"Tiểu sư đệ, ngươi rất mạnh!"
Ngũ sư huynh Đường Hạo còn muốn trò chuyện với Giang Hiểu thêm một lát.
Nhưng Lâm Đông Đông lại hung hăng giật góc áo hắn, nháy mắt ra hiệu, sau đó cưỡng ép kéo người thật thà này đi.
Đợi cho mọi người đều rời đi hết.
Trong sân chỉ còn lại Giang Hiểu và Giang Thiền.
Nhìn gương mặt quen thuộc của Giang Hiểu.
Giang Thiền mấp máy môi, rồi do dự mở miệng nói, "Ca... Sao huynh lại..."
"Tiểu Thiền, muội tin ca ca sao?"
Chưa để thiếu nữ nói xong, Giang Hiểu đã nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo như nước của nàng.
Giang Thiền ngẩn người, rồi khẽ gật đầu, "Vâng!"
"Vậy thì tốt, chuyện này không cần hỏi nữa."
Giang Hiểu thản nhiên nói, trong lòng lại thở dài.
Có lẽ là vì chuyện của Cơ Vãn Ca, giờ phút này hắn không muốn nói dối với người bên cạnh nữa...
Im lặng một lúc.
Giang Thiền ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, chân thành nói từng chữ, "Ca, muội mặc kệ người khác nói huynh thế nào..."
"Giang Hiểu, ngày đó sao ngươi lại tránh chiến?"
Đúng lúc này, một giọng nói mang theo hàn ý bỗng nhiên vang lên từ ngoài cửa.
Tô Hàn mặc đồ trắng xuất hiện ở ngoài sân.
Hắn nhìn thẳng vào Giang Hiểu, ánh mắt sắc bén, dường như không vừa ý liền muốn ra tay...
Bị người ngoài ép buộc cắt ngang cuộc nói chuyện của mình với ca ca.
Giang Thiền bất mãn bĩu má.
Bên kia.
Chú ý tới vẻ mặt của Giang Thiền.
Giang Hiểu liếc xéo Tô Hàn, thản nhiên nói, "Ngươi cảm thấy sao? Tô đại công tử?"
Nói xong, liền dẫn muội muội xoay người vào phòng.
Hắn không muốn phản ứng với cái danh sách hạng nhất Tô gia này, thậm chí có chút khó hiểu.
Thật không có mắt hả?
Không thấy lúc này mình đang cùng Giang Thiền nói chuyện riêng sao?
Đợi Giang Hiểu rời đi.
Tô Hàn đứng im tại chỗ, trong đầu không ngừng vang vọng câu trả lời của Giang Hiểu.
Rồi sau đó —— Không biết nghĩ tới điều gì, mặt Tô Hàn trở nên trắng bệch.
Không ai nhìn thấy một cảnh này.
"Quả nhiên..."
Vị Tô gia đứng đầu danh sách này nắm chặt hai tay, móng tay găm sâu vào da thịt, cơn đau kích thích con tim kiêu ngạo,"Là gia gia cố ý để quá bà ngoại ép ngươi uống quá chén phải không!!!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận