Trong Cơ Thể Của Ta Có Cái Quỷ

Chương 231: Tứ sư huynh nhiều người tụ hội

Chương 231: Tứ sư huynh nhiều người tụ hội
Buổi tối.
Trong Ngọc Hư Cung.
Một gian phòng đèn đuốc sáng trưng.
"Vì cái gì?"
Ở đầu dây bên kia, giọng chất vấn đầy uy nghiêm của Tô Nhược Uyên vang lên.
Tô Hàn mím môi, không biết phải trả lời như thế nào.
"Trong khoảng thời gian này, vì sao ngươi mãi không thể đè ép được cái tên tiểu quái vật kia? Vì sao cái danh xưng buồn cười 'tiểu Thủ Tịch' kia vẫn chưa bị người ta chế nhạo?"
"Hắn... rất mạnh..."
Một khoảng im lặng ngắn ngủi qua đi.
"Hắn có thể mạnh đến mức nào? ! ! !"
Tô Nhược Uyên tức giận đến tím mặt, gầm nhẹ, "Chẳng lẽ người đứng đầu Tô gia ta lại đánh không lại hắn?"
Tô Hàn đứng sững tại chỗ, vẻ mặt phức tạp.
"Tốt! Tốt! Tốt!"
Tô Nhược Uyên liền nói mấy tiếng "Tốt", sau đó đổi giọng, "Đã đến lúc ngươi phải tiến giai năng lực thứ ba rồi."
Lời vừa dứt.
Sắc mặt Tô Hàn khẽ biến, nói, "Ông nội, nguyên quỷ bản mạng hồn thể..."
"Đừng nói với ta là ngươi không làm được!"
Tô Nhược Uyên đột nhiên lại bùng lên cơn giận, "Người kia năm đó có thể dùng cảnh giới Ngự Linh Sư ngũ trọng hấp thụ nguyên quỷ bản mạng hồn thể, ngươi làm không được sao?"
Nghe vậy, Tô Hàn cúi đầu xuống, hai nắm đấm siết chặt.
Cuối cùng, hắn trầm thấp đáp một tiếng "Vâng".
Tô Nhược Uyên nói, "Ta sẽ bảo Tam thúc đi lấy bản mạng hồn thể Thất Ngữ Quỷ cho ngươi, ngươi chuẩn bị kỹ càng một chút đi."
Lập tức, nội tâm Tô Hàn lại lần nữa co rút, nói, "Ông nội... con muốn chọn cách tiến giai thứ nhất..."
"Đủ rồi!"
Không đợi hắn nói hết câu, Tô Nhược Uyên mạnh mẽ cắt ngang, "Chẳng lẽ ngươi lại thông minh hơn ta, hiểu rõ về việc Hồn Châu tiến giai!"
Tô Hàn không hé răng.
"Ngoài ra, ngày mai ta sẽ phái người đưa Tinh Xu kiếm đến cho ngươi. Đến lúc đó, ta lại nhờ Thiên Cơ Cung sắp xếp một trận tỷ thí, ngươi nhất định phải cho ta bằng khí thế vô địch đoạt được vị trí thứ nhất! Phải đạp cái tên tiểu quái vật kia dưới chân cho ta!"
"Kẻ đứng đầu Tô gia ta, phải là ngôi sao sáng chói nhất thời đại này!"
...
Giang Hiểu không biết rằng vì mình giả vờ ngầu một chút kia mà Tô Hàn đang trong cuộc trò chuyện với Tô Nhược Uyên, lại xem mình là địch nhân bất khả chiến bại.
Việc này đã khiến Tô Nhược Uyên không tiếc bất cứ giá nào mà áp chế.
Nào là nguyên quỷ bản mạng hồn thể, nào là linh khí truyền kỳ tiền nhân để lại...
Để đối phó với một tên Ngự Linh Sư tứ trọng, Tô gia thậm chí đã vận dụng cả nội tình.
Ở giai đoạn trước mắt.
Cuộc sống của Giang Hiểu rất thảnh thơi.
Mỗi ngày sau khi tu luyện xong, cậu lại mượn thân phận "Tiểu Thủ Tịch" đi dạo một vòng ở núi Thiên Cơ, gặp gỡ Giang Thiền, Bạch Khinh Mộng và những người khác.
Mấy vị sư huynh tỷ trong Ngọc Hư Cung cũng rất chiếu cố, khiến trong lòng Giang Hiểu không khỏi nảy sinh ý muốn tiếp tục cuộc sống như vậy.
Điều đáng tiếc duy nhất là hành tung của Tô đại nhân có thể nói là thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Lúc chạng vạng tối.
Giang Hiểu bỗng nhiên bị Tứ sư huynh Vương Hải Sơn kéo sang một bên.
"Tiểu sư đệ, tối nay có rảnh không?"
Không giống với bộ dáng suy nhược ban ngày, lúc này Vương Hải Sơn lộ ra thần thái sáng láng.
"Có chuyện gì sao?"
Giang Hiểu khó hiểu hỏi, "Tứ sư huynh có việc gì à?"
Trước đó, Tam sư tỷ đã một lần nữa nhấn mạnh là không cho mình ở chung với Tứ sư huynh.
Còn nguyên nhân thì đối phương lại không nói rõ.
Giang Hiểu không tránh khỏi có chút tò mò.
Vương Hải Sơn cười nói, "Không có gì, chỉ là thấy dạo này ngươi không có việc gì làm sao? Hay là sư huynh dẫn ngươi đi tìm chỗ chơi đùa?"
"Hả?" Giang Hiểu ngạc nhiên.
Vương Hải Sơn đáp, "Một buổi tụ hội, đều là những hậu duệ của tứ đại gia tộc chúng ta tham gia, nói ra thì trước kia bọn họ còn muốn ta dẫn ngươi đi xem đấy."
Thấy ý định của Tứ sư huynh có phần nhiệt tình, Giang Hiểu cũng không muốn ép buộc từ chối.
"Vậy phiền sư huynh dẫn đường."
Giang Hiểu khẽ gật đầu.
"Ha ha ha! Với danh hiệu 'tiểu Thủ Tịch' của ngươi, việc này chắc chắn là như cá gặp nước!"
Lập tức, Vương Hải Sơn vui mừng khôn xiết.
Đi vào núi Thiên Cơ.
Vương Hải Sơn dẫn Giang Hiểu đến một khu biệt thự nhỏ nằm ở phía sau Bát Cảnh Cung.
Nhìn căn biệt thự nhỏ tráng lệ, Giang Hiểu không khỏi ngạc nhiên, "Đây là...?"
"Nơi ở của Long Thủ, nhưng mà người đó thường ngày rất bận, bình thường sẽ không trở về. Lâm Hạo Vũ mượn nó để làm nơi tụ hội cho chúng ta."
Vương Hải Sơn nói xong, liền gật đầu với một thiếu niên ở phía trước.
Người kia mở đường, đồng thời hai mắt hơi sáng lên, "Tiểu Thủ Tịch?"
"Chào ngươi."
Giang Hiểu đáp lại một tiếng, rồi lập tức lẩm bẩm.
Lâm Hạo Vũ? Sao cái tên này nghe quen vậy?
Vừa trò chuyện.
Vương Hải Sơn đã dẫn Giang Hiểu đến gần căn biệt thự nhỏ này.
Đèn đuốc sáng trưng, giống như một cây hoa bạc, lấp lánh trong bóng tối.
Ở cửa ra vào còn có hai thiếu nữ tư sắc xinh đẹp tuyệt trần, nhưng ngược lại không mặc đồ đệ tử Thiên Cơ Cung, quần áo mát mẻ, để lộ những mảng da thịt trắng nõn khá bắt mắt.
Nhìn thấy Vương Hải Sơn, hai thiếu nữ này khẽ cười nói, "Vương thiếu gia!"
Trong lòng Giang Hiểu bỗng đánh thót một tiếng.
Nghĩ đến lời của Tam sư tỷ Triệu Mộng Oánh, cậu không khỏi nảy ra ý định quay người rời đi.
"Ôi chao, hai vị muội muội thật ngoan."
Vương Hải Sơn nói xong, cưỡng ép kéo Giang Hiểu bên cạnh ra trước mặt, "Các ngươi xem này, hôm nay ta dẫn ai đến đây?"
"Tiểu Thủ Tịch?"
"Là tiểu Thủ Tịch!"
Lập tức, hai thiếu nữ má lúm đồng tiền nở hoa, lại chạy chậm về phía Giang Hiểu.
Cả hai người bọn họ đều níu lấy cánh tay Giang Hiểu, rồi cưỡng ép kéo cậu đi về phía cửa lớn, "Tiểu Thủ Tịch mau vào trong uống trà đi."
"Cảm tình đây là tụ hội đám công tử bột à..."
Trong lòng Giang Hiểu không ngừng oán thầm.
Sau khi vào đại sảnh.
Các thiếu niên thiếu nữ tụ tập thành nhóm ba, năm người, hoặc là nằm trên ghế sô pha, hoặc là đứng nói chuyện phiếm...
Nhìn thấy Vương Hải Sơn, mọi người đang định mở miệng thì ngay lập tức ánh mắt liền chuyển sang Giang Hiểu.
"Tiểu Thủ Tịch?"
"Ha ha ha! Ta còn tưởng rằng tiểu Thủ Tịch ngươi sẽ không đến loại chỗ này!"
"Nói ra thì, đây là lần đầu tiên hậu nhân Tô gia tới chỗ chúng ta?"
"Tiểu Mộng, mau đi rót rượu cho tiểu Thủ Tịch."
Rất nhanh, một nữ tử mặc váy tím liền ân cần đi đến bên cạnh Giang Hiểu.
"Vương sư huynh, chuyện này..."
Giang Hiểu nhìn về phía Vương Hải Sơn bên cạnh.
Người này đã trái ôm phải ấp, cười ha ha nói, "Tiểu sư đệ, nơi này của ta đều là hậu nhân tứ đại gia tộc. Làm quen lẫn nhau một phen, sau này cũng có thể coi như chiếu cố nhau, cứ yên tâm chơi hết mình là được."
Làm quen lẫn nhau?
Giang Hiểu quét mắt nhìn khắp đại sảnh.
Tỷ lệ nam nữ là con số 3-7 khoa trương!
Hơn nữa trong không khí còn nồng nặc mùi rượu đỏ, nước hoa, không khí rất yểu điệu.
Thậm chí, mới đến đây, Giang Hiểu đã thấy một thanh niên áo tím ôm một cô gái lên lầu hai rồi...
Choáng váng!
Thì ra mắt thâm quầng ban ngày của Tứ sư huynh là vì chuyện này sao?
"Giang huynh đệ!?"
Đột nhiên, đúng lúc này.
Từ trên lầu hai, một nam sinh cao lớn ngạc nhiên nhìn về phía Giang Hiểu.
"Lâm ca!"
Mọi người lập tức cung kính lên tiếng.
Người này chính là Lâm Hạo Vũ, đại ca của Lâm Y Huyên, con trai trưởng của Long Thủ.
"Ồ? Tiểu sư đệ là ngươi..."
Vương Hải Sơn ngạc nhiên mắt nhìn Giang Hiểu.
Ở bên kia.
Lâm Hạo Vũ dứt khoát trực tiếp nhảy từ trên lầu hai xuống, mừng rỡ đi đến trước mặt Giang Hiểu.
"Tốt đấy ngươi! Thảo nào không thèm để ý đến muội muội ta, không ngờ lại thiếu niên phong lưu thành tánh?"
Lâm Hạo Vũ hiểu rõ con người hay thay đổi của vị này, lập tức cũng có ý muốn kết giao, liền từ trước đến nay tự nhiên ôm lấy vai Giang Hiểu, "Đàn ông mà chút chuyện đó thì có sao? Em gái ta cũng sẽ không để bụng đâu, chơi chán rồi thì an ổn kết hôn thôi."
Trán Giang Hiểu tối sầm.
Đây là điều mà người ta làm anh trai nên nói sao?
"Này, Tiểu Anh, Tiểu Hoa, lại đây nhiệt tình với vị tiểu Thủ Tịch này đi."
Lâm Hạo Vũ vẫy vẫy tay với hai nữ sinh ở đằng xa, "Các ngươi đừng xem vị này chỉ là người của chi nhánh Tô gia, ta nói cho các ngươi biết, ta cực kỳ nghi ngờ đây là Tô gia giở trò ngụy trang, tiểu Thủ Tịch này tám chín phần mười chắc chắn là người của Chủ Mạch Tô gia! Tiềm năng cực lớn! Nhanh tay nắm bắt lấy đi!"
"Giang huynh đệ, xem như ngươi có phúc rồi đấy. Nữ tử phía bên phải có một năng lực, có thể tăng độ mẫn cảm của ngươi lên gấp 10 lần đấy..."
Lâm Hạo Vũ nói nhỏ, đồng thời cười hắc hắc, vỗ mạnh vào vai Giang Hiểu.
Giang Hiểu không kìm được cảm thấy khí huyết trong cơ thể cuộn trào.
Nhưng đúng lúc này.
Ngoài biệt thự bỗng nhiên truyền đến một giọng nữ thanh thúy dễ nghe, "Cha! Người xem! Đại ca con cứ mỗi thứ sáu là lại dẫn một đám người không đàng hoàng..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận