Sau Khi Sống Lại, A Di Nằm Ở Bên Người

Chương 79: Thiếu nữ tốc độ phát triển

Chương 79: Thiếu nữ phát triển Mười mấy phút sau, Thần Vận buông Thanh Tuyết ra, nhìn dáng vẻ mềm mại đáng yêu của nàng, cố nén xúc động muốn ôm nàng.
"Nàng dọn dẹp phòng bếp trước đi, giữa trưa ta muốn ra ngoài."
Thanh Tuyết ngẩng đầu, trong đôi mắt mang theo mờ mịt, có vẻ hơi ngơ ngác, hiển nhiên còn chưa tỉnh táo lại từ trạng thái vừa rồi.
"Giữa trưa hẹn Lý Vĩ cùng Cố Hồng Phi, cùng đi nhé." Thần Vận nắm khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, ôn nhu nói.
Đôi mắt Thanh Tuyết dần dần tập trung, mấy giây sau, khó khăn rời khỏi vòng ôm của Thần Vận, đôi tay ngọc ngà cũng rút ra khỏi cơ bụng của hắn.
"Vậy phải nhanh lên một chút, thời gian có chút gấp, ta còn phải trang điểm nữa."
Nhìn nàng lại chuyên chú bắt đầu thu dọn phòng bếp, Thần Vận nhìn đồng hồ treo tường, bất đắc dĩ lắc đầu, rõ ràng còn mấy giờ, lại nói thời gian không đủ.
Quả nhiên, cho dù là nữ thần xinh đẹp đến đâu, trước khi ra cửa vẫn phải tốn rất nhiều thời gian trang điểm.
Đương nhiên, những thứ này cũng là vì mặt mũi của mình, chứ với nhan sắc nghịch thiên như Thanh Tuyết thì không cần trang điểm làm gì.
Đã vậy, cũng giúp thu dọn việc nhà vậy, Thần Vận hóa thân thành người đàn ông của gia đình, bắt đầu quét dọn vệ sinh.
Mười mấy phút sau, sau khi hắn làm vỡ hai cái cốc và đổ nhào một chậu nước, Thanh Tuyết kịp thời ngăn lại.
Nàng bất đắc dĩ nói: "Lão công, chàng đi tìm lão gia tử chơi cờ tướng đi, ta tự thu dọn là được, ngoan, nghe lời." Trong lời nói có chút dỗ dành.
"Đánh cờ? Thôi, ta bảng một đại ca không tốt lắm lừa gạt dáng vẻ."
Nghĩ đến cảnh bị lão già đuổi đánh khắp phòng, Thần Vận lập tức lắc đầu từ chối, sau đó chỉ vào giá áo nói: "Ta đi thu dọn quần áo."
Thanh Tuyết nhìn quần áo ngoài ban công, cân nhắc lợi hại, nghĩ không ra hắn còn có thể gây ra chuyện gì, lúc này mới gật đầu.
Lúc này ánh nắng vừa vặn, Thần Vận đứng ở ban công, toàn thân ấm áp, có cảm giác lười biếng thỏa mãn khó tả.
Quần áo giặt sạch có mùi nước giặt, có chút khác với mùi của Thanh Tuyết.
Bất quá, khi ôm quần áo vào lòng, lại hòa với mùi thơm cơ thể của nàng.
Quả nhiên, khi thích một người, bất kể mùi vị của đối phương là gì, đều sẽ nhịn không được chìm đắm vào đó.
Huống chi, cơ thể Thanh Tuyết đều thơm tho mềm mại.
Trùng sinh mấy tháng, đôi khi còn có loại ảo giác không chân thực, một nữ thần như vậy, làm sao lại biến thành lão bà của mình.
Có thể là đời trước làm nhiều việc tốt, Thần Vận lắc đầu, loại mê tín phong kiến này không đáng tôn sùng, nhất định là Thanh Tuyết đời trước làm nhiều chuyện xấu.
Ân, không sai, chính là như vậy, tiếp tục làm việc.
Khi thu quần áo, Thần Vận nhìn thấy vài đôi tất đáng yêu, còn có một vài thứ khó miêu tả bên cạnh, những thứ này rõ ràng không phải đồ của Thanh Tuyết.
Hắn cúi đầu, có chút do dự, lại nghĩ tới cảnh tượng trong phòng tắm đêm qua.
Loại vật này, vẫn là để Thanh Tuyết tự thu dọn thì hơn.
Bất quá nếu hắn đem tất cả quần áo thu hết, chỉ để lại mấy món đồ riêng tư này, chẳng phải sẽ để cho Thanh Tuyết có chuyện để nói sao?
Nghĩ tới đây, Thần Vận vẫn đem những món quần áo nhỏ này thu lại, sau đó đưa đến giường trong phòng Thanh Nịnh.
Cửa phòng ngủ của Thanh Nịnh không khóa, có lẽ thiếu nữ cũng không nghĩ tới Thần Vận sẽ vào phòng mình.
Nhìn thấy bố trí trên giường, Thần Vận sửng sốt một chút, hóa ra nha đầu này còn có nhân cách thứ tư sao?
Hai con cá heo, một lớn một nhỏ đặt ở hai bên giường, phía trên là một con chuột lớn màu vàng, vị trí giữa có vết tích rõ ràng đã nằm qua.
Hơn nữa trên bàn học cũng bày mấy con thú nhồi bông, ngay cả đệm trên ghế cũng in hình một con gấu trúc.
Thật đúng là không ngờ, Thanh Nịnh cao lãnh như vậy, cũng có mặt thiếu nữ.
Lúc này phòng ngủ có chút u ám, chăn đệm màu hồng tán loạn chất đống một bên, cả phòng tràn ngập mùi đặc trưng của thiếu nữ, có chút cảm giác ngọt ngào.
Thần Vận bất đắc dĩ lắc đầu, quả nhiên nha đầu này tối qua lại cày đề thâu đêm, sáng nay chăn đệm cũng không kịp gấp.
Mọi ngày phòng ốc sạch sẽ, hôm nay lại lộn xộn không chịu nổi.
Vì giảm bớt gánh nặng cho Thanh Tuyết, hắn vẫn quyết định giúp thu dọn một chút.
Ngay khi hắn xếp xong chăn đệm, một vật nhỏ xuất hiện trong tầm mắt, cũng là màu trắng, bất quá không phải họa tiết cá heo.
Ân?
Vừa rồi cầm quần áo đi tới, làm rơi ở đó sao?
Con ngươi Thần Vận lập tức mở lớn, chẳng lẽ...
Trong nháy mắt, trong đầu hắn hiện lên một vài hình ảnh kiều diễm, vội vàng đem vật nhỏ kia đặt vào vị trí cũ.
Phát hiện hình như quá dễ thấy, lại nhét nó xuống dưới chăn đệm, sau đó bối rối đi ra khỏi phòng ngủ, thấy Thanh Tuyết không chú ý mình, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Ngồi trên ghế sô pha ổn định lại tinh thần, thân thể ngửa ra sau, đầu tựa vào đệm, nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ, khóe miệng nhếch lên.
Tốc độ trưởng thành của thiếu nữ quả nhiên nhanh hơn so với mình tưởng tượng.
Bất quá... Nàng hẳn là không nghĩ ra là mình thu dọn phòng đâu nhỉ?
Khi Thanh Tuyết thay quần áo xong từ phòng ngủ ra, đôi mắt Thần Vận vốn có chút buồn ngủ lập tức mở to.
Nàng trang điểm nhẹ nhàng tinh tế, mặc một bộ váy dài màu đen.
Dưới chân là đôi giày Martin màu đen, giữa giày và váy dài lộ ra bắp chân trắng nõn, tinh xảo vô cùng.
Vẻ ngoài cao lãnh của nàng, thêm một tia khí chất ôn nhu, trực tiếp khiến Thần Vận ngây ngẩn tại chỗ.
Thanh Tuyết chạy tới, nói chuyện một cái, khí chất nữ thần lại biến thành cô gái nhà bên, hoàn mỹ hoán đổi, sự tương phản làm cho Thần Vận lần nữa thất thần.
"Bộ quần áo này có phải nhìn hơi tùy tiện, không phải... Ta đi đổi bộ khác."
Thanh Tuyết nhìn thấy bộ dáng ngơ ngác của Thần Vận, trong lòng có chút vui thầm, nàng dường như đã nắm chắc trái tim người đàn ông này.
"A? Không cần, ta vẫn là tự mình đi thôi, vừa nghĩ tới ánh mắt của những người đàn ông khác nhìn nàng, ta liền không thoải mái."
"Ai nha, lão công, đi nhanh đi, lúc này đừng có ghen." Thanh Tuyết nũng nịu kéo Thần Vận ra ngoài.
...
Trong phòng ăn.
La Trúc kéo Thanh Tuyết ngồi cùng một chỗ, mặc kệ ba người đàn ông khác, hai người nói thầm với nhau.
Lý Vĩ nhìn về phía Thần Vận, nhướn mày: "Con trai lớn của ta, lần này có chuyện gì nhờ vả phụ thân sao?"
Thần Vận không cam lòng yếu thế: "Thần Vĩ, sao lại nói chuyện với ba ba như vậy, lát nữa tìm phòng chơi game, phụ tử một trận nhé?"
Cố Hồng Phi nhìn hai người một trận buồn cười, mỗi lần đấu võ mồm Lý Vĩ đều không chiếm được lợi lộc gì, lần này cũng vậy, ngay cả họ cũng đổi.
"Ca, gọi hai chúng ta đến, có việc gì?"
Thần Vận đặt đũa xuống, gật đầu: "Ân, lần này ta muốn mượn người."
Bạn cần đăng nhập để bình luận