Sau Khi Sống Lại, A Di Nằm Ở Bên Người

Chương 357: Nhà ta thanh nịnh, liền rất tuyệt! (300 lễ vật giá trị tăng thêm)

**Chương 357: Thanh Nịnh nhà ta, rất tuyệt! (300 lễ vật giá trị tăng thêm)**
Đường Đường nhìn studio đã đột phá 100.000+ lượt xem, vội vàng gọi trợ lý qua.
"Nhanh tranh thủ thời gian chuẩn bị sẵn sàng hết những vật phẩm cần mang để bán hàng vào buổi tối."
"Chị Đường Đường, bây giờ có phải là quá sớm không."
Đường Đường trừng mắt nói: "Không thấy Thần tổng đang kéo độ nổi tiếng cho chúng ta sao, studio nhiều người như vậy, cái này chẳng khác nào nhặt tiền."
Trợ lý lập tức gật đầu, quay người muốn đi.
Đường Đường gọi với lại: "Chờ chút."
"Sao vậy ạ?"
"Ngươi đi mời Sở phó tổng theo với, hắn là tâm phúc của Thần tổng, hỏi thử xem tổng giám đốc của chúng ta có sở thích gì, nhanh đi."
Đường Đường hiện tại không trả lời rõ ràng, vì cái gì Thần Vận vừa vào studio đã bắt đầu tiêu tiền, đây cũng không phải chỉ đơn giản là chuyện tiền thưởng.
Chẳng lẽ là mình đã làm sai ở đâu, đây là cho mình phí thôi việc?
Kia cũng không đúng, chỉ dựa vào bản thân không biết bao nhiêu tuyến tiểu chủ truyền bá, để giải ước cũng không cần nhiều tiền như vậy.
Cảm giác này mua mạng mình cũng đủ mấy lần.
Trợ lý không dám trì hoãn, chạy một mạch rồi xoay người rời đi.
Mấy phút sau, Sở Tân Văn đi vào studio.
Nhìn hiệu ứng mưa đạn bay tán loạn không ngừng, sau đó ấn mở danh sách quà tặng, nhìn thấy số lượng phía trên, lập tức sửng sốt.
Ngẩng đầu nhìn Đường Đường đang phát trực tiếp, khẽ nhíu mày.
Không đúng, Đường Đường này quả thật có chút tư sắc, bất quá so với đôi hoa tỷ muội nhà bọn họ thì không cùng một đẳng cấp, nói cách khác, khẳng định còn có nguyên nhân khác.
Đường Đường nhìn thấy Sở Tân Văn tới, vội vàng để trợ lý tạm thời giới thiệu sản phẩm, còn mình thì trực tiếp chạy tới.
"Sở phó tổng, Thần tổng bình thường có sở thích gì không?"
"Yên tâm livestream đi, hẳn không phải là vấn đề của cô, đoán chừng lão già đó... Khụ khụ, Thần tổng là thấy cô livestream vất vả nên mới tặng quà."
Đường Đường trợn to mắt, nghe tới hai chữ kia nàng có chút ngơ ngác.
Không phải, anh bình thường nói chuyện với Thần tổng như vậy sao?
Thảo nào có mấy lần anh đều bị đá ra khỏi nhóm.
Đáng đời!
Anh thật sự là đáng đời!
Thần tổng đẹp trai như vậy mà anh lại dám gọi hắn là lão già.
Chỉ có anh là tốt!
Chỉ có anh là trẻ tuổi!
Chỉ có anh là Tiểu Đăng!
Đường Đường đã bắt đầu bênh vực kẻ yếu cho kim chủ.
Nếu không còn chuyện gì khác, vậy thì nàng bắt đầu an tâm livestream.
Sau khi trở về, tiếp tục giới thiệu sản phẩm.
"Mọi người ơi, sản phẩm này của chúng ta tuyệt đối là hàng xịn giá tốt, giá cả hiện tại đã bị tôi đ·á·n·h sập, tuyệt đối là thấp nhất toàn mạng, mọi người không thể tìm thấy giá như thế này ở studio khác."
"Hôm nay tôi vì mọi người mà tranh thủ được phúc lợi lớn nhất, không cần 9998, không cần 999.8, chỉ cần 99.8, chỉ có 1 vạn đơn, không nói nhiều, không lảm nhảm, chốt đơn ngay."
"3!"
"2!"
"1!"
"Lên~~~"
Vài giây đồng hồ sau, trợ lý nhìn máy tính mà trợn tròn mắt, một tài khoản trong đó đã quét sạch hơn phân nửa số hàng.
Sở Tân Văn tiến lại gần hỏi: "Ngây ngốc cái gì vậy? Tiếp tục lên hàng đi."
"Không phải, Sở phó tổng, anh xem một chút đi, cái này..."
Nhìn dáng vẻ ngây người của trợ lý, hắn bĩu môi, nhìn bộ dáng chưa thấy việc đời của cô kìa, vẫn là trải qua ít a.
Sở Tân Văn cầm lấy máy tính, liếc mắt nhìn qua, suýt chút nữa ném máy tính ra ngoài.
"Không phải, Thần tổng đ·i·ê·n rồi sao? Cô đợi tôi một chút, tôi gọi điện thoại ngay."
Lấy điện thoại di động ra, bấm số.
"Alo, Sở Tân Văn, tôi đang ngủ, không phải đã nói với cậu rồi sao, không có việc gì thì đừng gọi điện thoại cho tôi."
"Không phải, ca, anh thật đúng là anh ruột của em, anh ngủ cái gì, vừa rồi tặng quà là anh đúng không?"
Thần Vận nhíu mày.
Tiểu tử này làm sao biết?
Bị vạch trần, có một chút xấu hổ.
Trầm mặc một lát sau, hắn lạnh nhạt nói: "Nói chuyện chính đi."
Sở Tân Văn cuống đến mức phát khóc: "Anh tặng quà thì cứ tặng, anh mua đồ làm gì?"
"Lời này của cậu nói, ủng hộ streamer dưới cờ một chút thì sao, chẳng lẽ là cậu thấy đỏ mắt?"
"A! Em đúng là rất đỏ mắt, quét 5000 nhiều kiện nội y, hơn nữa đều là cùng một kích cỡ."
"À???"
Thần Vận cũng ngây ngẩn, hắn vừa rồi ăn cơm cũng không có chú ý là cái gì, dù sao nhìn thấy đồ vật liền quét, sau đó đồ vật không muốn thì trả lại cho Đường Đường, coi như cho phúc lợi của nàng.
"Không có việc gì, mua thì mua, giống như thao tác ban đầu là được."
Sở Tân Văn bất đắc dĩ nói: "Không phải, ca, kia thật sự là cho người nhà phúc lợi, anh một đại ca đem phúc lợi đều quét sạch, vậy để cho mọi người làm sao?"
"Ta không ngờ! Ai biết cái đồ chơi này thật sự có phúc lợi, đơn hàng không cần trả lại, coi như tiền thưởng tháng này của Đường Đường, hàng hóa thì cứ lên lại đi."
"Cũng chỉ có thể như vậy."
Thần Vận hỏi: "Cậu ở studio?"
"Ân, Đường Đường gọi tôi tới."
"A ~~~" Thần Vận kéo dài giọng.
Dựa vào sự ăn ý của hai người, hắn hiểu được vì cái gì Sở Tân Văn lại xuất hiện tại studio, cũng biết hắn muốn hỏi cái gì.
Thần Vận vừa cười vừa nói: "Nói cho Đường Đường, Thanh Nịnh kia rất thích bịch khoai tây chiên kia, về sau thấy được nàng có thể mua nhiều một chút."
Cúp điện thoại, Sở Tân Văn đoán ra đại khái sự tình.
Đường Đường cho Thanh Nịnh mua một túi khoai tây chiên tựa như là một mũi tên, không nghĩ tới mấy tháng sau, lại trúng ngay túi tiền của nàng.
Phú quý ngập trời đôi khi đến một cách đơn giản như vậy.
Sau khi cơm nước xong, Thần Vận tắt điện thoại.
"Thanh... Ài, Thanh Nịnh đại bảo bối của ta a, đây là xấu hổ trốn rồi, chờ ta tìm nàng sao?"
Hắn lẩm bẩm đứng dậy, sau khi thu dọn bát đũa xong, đang chuẩn bị lên lầu.
Nhìn thấy Vương di, mỗi tay ôm một đứa bé, đang đi xuống lầu.
"Mau đưa cho ta một đứa, hai đứa chúng nó tỉnh lại cùng một lúc."
Hắn tiến lên đón, ôm Tiểu Tầm Du vào lòng.
"Nhanh để ba ba nhìn xem, có béo lên không."
Tiểu Tầm Du rất thích người ba này, dù sao cắn hắn thì hắn và ca ca đều sẽ không né.
Vương di vừa cười vừa nói: "Bọn chúng hẳn là đói bụng rồi, ta nhìn cửa phòng ngủ còn đóng, Thanh Tuyết còn đang ngủ trưa đi."
"Ân, không cần gọi nàng, trong tủ lạnh còn có đồ ăn, ta đi hâm nóng lại."
Thần Vận đem đứa nhỏ đặt ở trong xe nôi, sau đó chuẩn bị sẵn sàng hai bình sữa đã được khử trùng để lên bàn.
Lấy ra hai túi trữ sữa dùng một lần đặt ở trong máy hâm sữa, thiết lập nhiệt độ rồi chờ hâm nóng là được.
Có đôi khi Thần Vận có chút cảm thán, hiện tại hoàn cảnh sinh hoạt của trẻ nhỏ xác thực tốt hơn so với lúc trước rất nhiều, thứ gì cũng đều phát triển theo hướng trí năng hóa.
Đương nhiên, kéo theo đó thì cạnh tranh cũng kịch liệt hơn không ít.
Hai ngày trước còn nghe Lý Vĩ phàn nàn, Sương Sương sau khi lên lớp một, so với trước đây mệt mỏi hơn rất nhiều lần.
Không chỉ là chương trình học ở trường trở nên nhiều hơn, mà mỗi buổi tối còn phải qua lại các lớp học thêm, có đôi khi trên đường trở về, Sương Sương ở trên xe đã ngủ mất.
Thần Vận cúi đầu nhìn hai huynh muội trong xe nôi, cười cười.
Hai tiểu gia hỏa này đến lúc đó hẳn sẽ không mệt mỏi như vậy, dù sao có tiểu mụ của nó ở đây.
Tỉnh trạng nguyên cũng không phải là nói chơi, kèm cặp hai đứa bọn hắn còn không phải dễ như trở bàn tay.
Nhớ tới lời mình đã nói một năm trước, trong mắt Thần Vận hiện lên sự ôn nhu vô hạn.
"Thanh Nịnh nhà ta... Về sau khẳng định sẽ trở thành câu chuyện mà ta hay kể."
Thanh Nịnh nhà ta!
Ha ha!
Thật là tuyệt!
(PS: Xin một ít quà tặng miễn phí, thứ hạng đã tràn ngập nguy hiểm, cảm tạ các vị độc giả.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận