Sau Khi Sống Lại, A Di Nằm Ở Bên Người

Chương 463: Đã được như nguyện trở lại công ty

**Chương 463: Đã được như nguyện trở lại công ty**
Tần Hiểu Hiểu gõ chữ nhanh như bay.
"Có ý gì?"
"Cái kia... Buổi sáng không cẩn thận bị đè chết."
"Tiểu lão đầu, ngươi có phải hay không cảm thấy như vậy rất hài hước?"
"Cũng không phải, ta đây không phải nghĩ con thỏ nhỏ không sống, ta cho ngươi tìm một con khác hoạt bát!"
Đằng sau còn kèm theo một cái ái tâm.JPG
Giang Ly cố nén ý cười, không nghĩ tới lão trượng nhân này còn rất hài hước.
Con thỏ kia là hắn và Tần Hiểu Hiểu cùng mua một lần, vốn dĩ chính là loại thỏ thịt, bất quá nghĩ nuôi vài ngày đùa nghịch một chút.
Hiện tại hay rồi, sớm kết thúc thỏ sinh của nó.
Tần Hiểu Hiểu thần sắc kích động gửi lại một tin nhắn.
"Ta mặc kệ, ngươi phải đền con thỏ cho ta."
"Đền thì không có cách nào đền, bất quá có thể cho ngươi bưng lên, thịt kho tàu hay là tê cay?"
Tần Hiểu Hiểu tức giận chu miệng nhỏ nhắn.
"Ăn rất ngon nha."
Sau đó nàng im lặng gửi một tin nhắn.
"Tê cay."
Không ở trong trầm mặc bộc phát, thì sẽ ở trong trầm mặc lựa chọn khẩu vị.
...
Sau ngày nghỉ, mặc kệ đi làm hay là đi học, cảm giác người bên cạnh đều mang một cỗ lệ khí.
Đặc biệt là sau khi vào công ty, tựa như tiến vào vô biên Tu La tràng vậy.
Mỗi người đều mặt ủ mày chau, bất quá cũng không phải là không muốn đi làm, chỉ là cảm thấy ở nhà thoải mái hơn.
Nếu như còn có thể có người trả lương thì tốt.
Thần Vận vừa rảo bước tiến lên công ty bước đầu tiên, lập tức lui ra ngoài, ngẩng đầu nhìn bảng hiệu phía trên.
Thanh Tuyết nghi ngờ hỏi: "Làm sao?"
"Một cỗ oán niệm cường đại đẩy ta ra, ta xem xem có đi nhầm hay không."
"Ha ha, nào có khoa trương như vậy."
Thanh Tuyết lôi kéo hắn đi vào công ty.
Rất nhiều công nhân cũ đều biết nàng, nhao nhao chào hỏi.
Thần Vận vỗ tay, lớn tiếng nói: "Lão bản nương ngày đầu tiên về công ty, hôm nay tiền lương gấp đôi, cơm trưa công ty an bài."
Bầu không khí trong công ty lập tức tăng vọt, oán niệm đều bị đánh tan.
Đàm Trọng nghe được thanh âm từ trong văn phòng đi ra.
"Thần tổng, chờ chút lại phát phúc lợi, bên này có văn kiện ngươi xem một chút."
Thần Vận theo hắn tiến vào văn phòng, Thanh Tuyết theo sát phía sau.
"Văn kiện gì?"
"Phía Hằng Hải thị, công ty ngày mốt liền muốn sáp nhập, hai ngày này đọng lại rất nhiều văn kiện, đều cần ngươi ký tên."
"A, cái này đơn giản, giao cho lão bản nương xử lý là tốt rồi."
Đối với chuyện Thanh Tuyết tới công ty, Thần Vận vẫn là thỏa hiệp.
Không thỏa hiệp cũng không được, hai tỷ muội thay phiên nhau ra tay, ai mà chịu nổi?
Hơn nữa Thanh Tuyết mấy ngày nay đã làm rất nhiều bài tập, đặc biệt là tình hình vận hành của công ty phía Hằng Hải thị, phần lớn đều rõ như lòng bàn tay.
Lão bà đã có lòng cầu tiến như vậy, Thần Vận nếu còn ngăn cản liền lộ ra quá không hiểu chuyện.
Phía tiệm hoa đã để người đi quản lý, lúc nào Thanh Tuyết không muốn ở công ty nữa, tùy thời đều có thể quay về.
Buổi trưa, Thần Vận đứng dậy vươn vai.
Thời gian bận rộn trôi qua vẫn rất nhanh.
Khoảng thời gian này không có Tống gia ngăn cản, Cố Hồng Phi ở trong điều kiện tài chính sung túc phát triển rất nhanh.
Không chỉ là ở trong lĩnh vực bất động sản, mà còn vươn tay tới lĩnh vực năng lượng mới.
Điều này còn phải nhờ vào những nhân viên có kinh nghiệm mà Tần Lãng phái tới, hắn ở phương diện này vẫn rất có kinh nghiệm.
Nhìn bề ngoài, tập đoàn Tuyết Nịnh ngày càng lớn mạnh, lại thêm khoảng thời gian này tuyên truyền, sau khi sáp nhập cùng tập đoàn Cảnh Thịnh, sẽ nghênh đón một mảnh thịnh thế.
Sau sự kiện bãi đỗ xe, Tống Tiểu Yêu cũng giống như ước định cẩn thận, mặc cho hắn phát triển ở Hằng Hải thị.
Bất quá trong lòng Thần Vận hiểu rõ, nàng sẽ không bỏ qua ý đồ, đoán chừng phía sau đã chuẩn bị một món quà lớn đang đợi mình.
Hắn hiện đang nghi ngờ, Tống gia vì cái gì khoảng thời gian này không có ra tay.
Thương trường như chiến trường, loại ước định trên miệng này căn bản không có hiệu quả gì.
Hơn nữa coi như hiện tại mình lại lôi sự kiện kia ra, đoán chừng cũng sẽ không lật lên sóng gió quá lớn, thời gian sẽ làm phai nhạt hết thảy dấu vết.
Vậy Tống gia rốt cuộc đang chờ cái gì?
Hoặc là nói bọn hắn bị sự tình gì kiềm chế, không có thời gian phản ứng đến con cá nhỏ này là mình.
Vậy thì càng kỳ quái, loại người biến tướng giúp đỡ mình này rốt cuộc là ai?
Thần Vận vẫn muốn tìm tới người đối nghịch với Tống gia, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, nhưng lại không có một chút manh mối nào.
Hắn không tin vào lý lẽ người tốt bụng gì đó, làm ăn chính là làm ăn, bàn chuyện tình cảm thì sẽ tổn thương tiền.
Lúc này, cửa văn phòng bị đẩy ra, Thanh Tuyết từ bên ngoài đi vào.
"Đang suy nghĩ gì mà sầu mi khổ kiểm vậy?"
Đi tới gần hắn, đưa tay vuốt lên lông mày đang nhíu lại của hắn.
"Ai! Buồn a."
"Có chuyện gì có thể làm khó được lão công vạn năng như ta, nói ra nghe một chút."
Thần Vận lắc đầu thở dài nói: "Ngươi nói giữa trưa đi ăn cơm Tây hay là cơm Tàu, nghĩ mãi tới trưa mà vẫn không ra."
"Chỉ vì chuyện này thôi á?"
"Đương nhiên, ăn cơm mới là chuyện lớn."
Thanh Tuyết cười kéo cánh tay hắn: "Đừng xoắn xuýt, giữa trưa ta hẹn Thanh Nịnh và Tình Họa rồi, tiệm cơm cũng đã đặt xong."
"Tốt, Tần Hiểu Hiểu không tới sao?"
"Nàng cùng Giang Ly hẹn hò rồi, hai người đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, vẫn là đừng quấy rầy bọn hắn."
"Đi thôi."
Hai người ra khỏi công ty, lái xe thẳng đến tiệm cơm.
Tiến vào phòng, Thanh Nịnh cùng Ninh Tình Họa đã đến.
"Tỷ, hôm nay ở công ty cảm giác thế nào?" Thiếu nữ kéo tay Thanh Tuyết, có chút lo lắng hỏi.
Ninh Tình Họa cười nói: "Ngươi lo lắng cái gì chứ, Thần Vận ở đó còn có thể để Thanh Tuyết chịu thiệt hay sao."
"Hừ! Cũng là bởi vì hắn ở đó, ta mới sợ tỷ tỷ mệt." Thanh Nịnh nhỏ giọng nói lầm bầm.
Thanh Tuyết cưng chiều nhéo nhéo khuôn mặt của nàng: "Yên tâm đi, cảm giác rất tốt, đặc biệt phong phú."
"Vậy là tốt rồi, đừng quá mệt mỏi nha."
"Ân, còn có chuyện muốn nói với ngươi, ngày mai ta cùng Thần Vận muốn đi Hằng Hải thị, đoán chừng hai ngày tầm đó liền có thể trở về."
"Đi thôi, ta ở nhà ngoan ngoãn chờ các ngươi."
Vốn dĩ Thanh Nịnh cũng muốn đi cùng, nhưng sắp đến cuối kỳ, giáo sư Ôn vì để cho bọn hắn không bị trượt môn, cơ bản mỗi ngày đều có môn chuyên ngành, nàng cũng không tiện xin nghỉ.
Hơn nữa chỉ có hai ngày, rất nhanh sẽ trôi qua.
Thần Vận nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của Ninh Tình Họa, cười hỏi: "Ngươi cùng chúng ta đi đi, lần này trong buổi khánh điển sáp nhập công ty, đoán chừng sẽ có người gây chuyện, ngươi ở đây thì ta sẽ yên tâm về sự an toàn của Thanh Tuyết."
"Tốt, tốt, tốt, bên Thanh Nịnh ta sẽ an bài người trông coi." Ninh Tình Họa gật đầu liên tục.
Cái này xem như nói trúng tim đen của nàng, nàng còn đang muốn tìm lý do gì để đi cùng hai người.
Hiện tại ngược lại bớt việc, vẫn là Thần lão ca biết làm người, biết mình muốn cái gì.
Kỳ thật Tết Nguyên Đán mấy ngày nghỉ, Cố Hồng Phi trở về, hai người đã từng gặp mặt.
Nhưng nhung nhớ loại vật này làm gì có điểm dừng, chỉ cần rảnh rỗi, thân ảnh quen thuộc kia lại hiện ra trước mắt.
Đặc biệt là gần đây hai người tiếp xúc ngày càng thường xuyên, không chỉ không có chút nào dịu đi, mà còn tăng lên không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận