Sau Khi Sống Lại, A Di Nằm Ở Bên Người

Chương 367: Lão đăng, ngươi tốt nhất có phách lối tư bản

**Chương 367: Lão già, tốt nhất là ngươi có bản lĩnh kiêu ngạo**
Chập tối, trên đường phố tràn ngập đám người huyên náo, tựa như đàn kiến làm việc cả ngày cuối cùng cũng có thể trở về tổ nghỉ ngơi.
Thần Vận ra khỏi văn phòng, nắm chặt cổ áo, thời tiết quái quỷ này, vừa nói lạnh một cái là gió thổi vù vù, có chút ý trời làm run người.
Cố Hồng Phi đi theo phía sau hắn, hai người đều không nhắc đến chuyện xe cộ.
"Nói một chút đi, sau này tính thế nào."
"Chuyện này còn có gì để nói, Tiểu Bạch bỏ tiền, ta phát triển, làm công ty lớn mạnh hơn, lại sáng tạo..."
Thần Vận liếc hắn một cái: "Thôi thôi thôi, ngươi tưởng ta là Lý Vĩ à, nói vào trọng điểm đi."
Vĩ ca vô duyên vô cớ trúng đạn, ngã xuống đất không dậy nổi.
Cố Hồng Phi bất đắc dĩ cười khổ: "Không biết."
Thấy Thần Vận lại nhìn sang, hắn vội vàng giơ hai tay nói: "Thật sự là không biết."
"Ân, không tệ, nói không biết tức là vẫn còn hy vọng."
Người ta thường thường là như vậy, trực tiếp từ chối thì chính là thật sự từ chối, nhưng nói không biết thì chính là còn chưa quyết định chắc chắn.
Thần Vận đoán chừng việc này có liên quan đến Giang gia.
Hôm đó, sau khi hắn đến nhà Giang Diệu Khả, trở về liền trở nên mơ hồ, chứng tỏ Giang gia đã nói gì đó với hắn, làm cho hắn hóa giải được khúc mắc trong lòng.
Vừa rồi Ninh Nguyên Bạch lại làm ra một màn như thế, thêm dầu vào lửa, hết thảy đều vừa vặn.
Đối với Ninh Tình Họa mà nói, đây đúng là một tin tốt, đáng tiếc cô nương kia đang ở trong sân trường hẻo lánh đùa giỡn thiếu nữ, nếu như bây giờ xuất hiện ở đây, hiệu quả tuyệt đối rõ rệt.
Nếu như sau này nàng biết chuyện này, tuyệt đối sẽ ngửa mặt lên trời mà hô to "Thanh Nịnh hại ta."
Vì không để cho tiểu lão bà nhà mình mang tiếng xấu, chuyện này chỉ có thể do Thần Vận hoàn thành, thiếu nữ cao ráo như vậy không phải dùng để chịu tiếng.
Thần Vận đột nhiên hỏi: "Ngươi nói xem những bộ phim truyền hình hoặc tiểu thuyết hào môn mà chúng ta hay xem, có phải là đều lừa người không?"
"Hả?" Cố Hồng Phi không theo kịp mạch tư duy của hắn, có chút mơ hồ.
"Ngươi xem tình cảm của hai tỷ đệ Tiểu Bạch kìa, thật là khiến người ta ngưỡng mộ, bị đánh như vậy mà Tiểu Bạch chưa từng nói một câu nào không tốt về Ninh Tình Họa."
"Vậy ngươi đã bao giờ suy nghĩ kỹ, có khi nào thật sự là do lần này đánh nhẹ, nên hắn mới mang ơn không?"
Hai huynh đệ liếc nhau, rất tán thành gật đầu.
Dù sao Tiểu Bạch đã nói qua, lần này hắn không phải đi bệnh viện.
Thần Vận tiếp tục nói: "Cho nên ngươi gả đi, ta vẫn rất yên tâm, như vậy trong nhà sẽ có ba người chia sẻ hỏa lực, ngươi sẽ không đến mức bị đơn phương nhằm vào, rồi sau đó bị đánh chết."
Cố Hồng Phi trừng mắt, ta thật sự cảm ơn ngươi, không ai quan tâm huynh đệ hơn ngươi.
Lại nói, dạo gần đây hình như mình ít đến phòng tập gym, lúc rảnh rỗi vẫn nên đi nhiều một chút, không phải sẽ không chịu nổi đòn.
Thần Vận nhìn ánh mắt ngây thơ mà ngu ngốc của hắn, liền biết, người này hoàn toàn đi theo mạch suy nghĩ của mình, mà không hề suy nghĩ, tại sao phải gả đi.
Sức mê hoặc của ngôn ngữ chính là ở đây, không phải vì sao người Trung Quốc phải học Ngữ Văn, thi đại học còn chiếm 150 điểm.
Là do ngươi không biết chữ sao?
Không, không phải.
Là do ngươi không biết tầng sâu hàm nghĩa khi chúng kết hợp lại với nhau.
Tựa như những đại văn hào cổ đại cũng không ngờ rằng, có một ngày thơ từ, văn ngôn của bọn họ lại bị xem là tài liệu giảng dạy.
Ngay cả những thứ bọn họ say rượu nhất thời biểu lộ cảm xúc làm ra, trải qua mấy ngàn năm sau, sẽ khiến cho hậu nhân đúc kết ra được thứ gọi là tư tưởng trung tâm.
Trọng điểm là hậu nhân còn có thể nói năng rõ ràng, coi như đại văn hào có đội nắp quan tài lên xem, cũng phải không ngừng gật đầu.
Không sai, ta lúc đầu chính là nghĩ như vậy, các ngươi cứ tiếp tục, ta ngủ thêm chút nữa.
Cố Hồng Phi chính là bị thua thiệt do ít học, không có nhiều tâm nhãn như Thần Vận, giờ thì rơi vào bẫy.
Sau khi Thần Vận lên xe, hắn vẫn còn đang hỏi: "Ca, ta nghe nói Sở Tân Văn đã dạy cho huynh một bộ công phu, món đồ kia khả năng kháng đòn thế nào?"
"Rất tốt, đệ cũng luyện một chút đi, sau này sẽ dùng đến."
Dương Khải An ngồi ở vị trí lái xe, thầm cảm thán, không hổ là Thần tổng của ta, chỉ mấy câu đã phá vỡ phòng tuyến tâm lý của phó tổng.
Lại nói phòng tuyến tâm lý này cũng chẳng ra làm sao, không biết là ba con heo nhỏ nào xây cho hắn.
Trên xe, Thần Vận cầm điện thoại, ấn gọi video.
Kết nối xong, ống kính đầu tiên là lắc lư mấy lần, sau đó liền thấy Thanh Tuyết buộc tạp dề bận rộn trong phòng bếp.
"Thông thông, tỷ, mau nói chuyện đi."
"Hả?" Thanh Tuyết cầm môi múc canh hồn nhiên quay đầu cười nói: "Lão công, khi nào về, bọn em chờ anh ăn cơm."
"Đã lên xe rồi, làm món gì ngon thế, anh đã ngửi thấy mùi thơm rồi."
"Miệng lưỡi anh thật ngọt." Thanh Tuyết lẩm bẩm một câu, bất quá khóe miệng lại cong lên, hiển nhiên lời khen đã trúng tim đen.
Thần Vận sao có thể bỏ qua cơ hội trêu chọc tiểu thiếu phụ.
"Đâu có ngọt bằng em, buổi tối phải để anh nếm thử, anh đã..."
"Khụ khụ!" Một tiếng ho khan không đúng lúc xuất hiện bên tai.
Thần Vận sửng sốt, còn có người khác sao?
Điện thoại rung lắc, Ninh Tình Họa xuất hiện trong tầm mắt.
Thiếu nữ cầm điện thoại di động cười xấu xa, có thể thấy vẻ mặt mất tự nhiên của Thần Vận thì rất thú vị.
"Sao cô lại ở nhà tôi?"
Thần Vận quyết định đánh đòn phủ đầu, chỉ cần để cho nàng xấu hổ trước, mình sẽ không phải là người khó xử nhất.
"Ta, ta đến ăn chực, sao nào?" Ninh Tình Họa hai tay chống nạnh, lời nói tuy không đanh thép nhưng cũng hùng hổ.
"A! Ăn chực, chỉ đơn giản như vậy?" Câu nói này lập tức khiến nàng kinh hoảng.
Để không cho mình mất mặt, Thần Vận trực tiếp chơi bài ngửa.
Vừa mới từ chỗ Tiểu Bạch ra, nàng liền xuất hiện trong nhà mình, đây rõ ràng là đến điều tra tình hình rồi sao?
Cho nên, Ninh Tình Họa bị vỡ phòng ngự, nàng bây giờ thừa nhận mình mới là người khó xử nhất.
Thần Vận vừa vào đến nhà, Ninh Tình Họa lập tức tiến lên đón, khóe miệng mang theo ý cười, bất quá nhìn kỹ, có thể thấy được một tia lửa giận dưới đáy mắt nàng.
"Thần tổng đã về, có lời gì muốn nói sao?"
Ngoài mặt cười hì hì, trong lòng thì nghĩ, phải lấy đại cục làm trọng, đợi hắn nói xong sẽ cho hắn đi bệnh viện.
"A? Nói cái gì." Thần Vận giả ngu, sau đó nhét đồ vest vào tay nàng, đi vào trong.
"Ăn cơm ăn cơm, sắp chết đói rồi."
Ninh Tình Họa nghiến răng ken két.
Lão già, tốt nhất là sau này ngươi luôn có bản lĩnh kiêu ngạo, không thì chắc chắn có trái đắng cho ngươi.
(PS: Độc giả đại đại nhóm khen thưởng chút quà tặng miễn phí đi, thứ hạng sắp ra khỏi 500, sau đó tác giả nhỏ bé sẽ bị tính thêm giá trị quà tặng, đến lúc đó tác giả nhỏ bé chắc chắn sẽ khóc chết, cầu khen thưởng a.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận