Sau Khi Sống Lại, A Di Nằm Ở Bên Người

Chương 290: Kế hoạch dưỡng thành có đột phá tính tiến triển

**Chương 290: Kế hoạch dưỡng thành có đột phá tính tiến triển**
Thần Vận một tay lôi kéo một người đến lối vào cửa hàng, sau khi mở khóa cửa, Thanh Tuyết không kịp chờ đợi đi vào.
"Oa, vệ sinh đều đã quét dọn xong rồi sao, đại sảnh này xem ra không sai biệt lắm có 100 mét vuông, mở tiệm hoa là quá đủ rồi."
Thanh Nịnh chỉ vào một căn phòng bên trong, quay đầu nhìn về phía tỷ tỷ, kinh ngạc hỏi: "Vì cái gì nơi này lại có một cái phòng ngủ?"
"Có phòng ngủ không phải rất bình thường sao? Ngươi học tập mệt mỏi cũng có thể tới nghỉ ngơi một chút." Thanh Tuyết không hiểu đi qua.
Khi nàng nhìn thấy trong phòng ngủ kia có cái chiếu Tatami cự đại thì người đều ngây ngẩn, không chỉ có như vậy, ga giường đệm chăn phía trên đều chuẩn bị đặc biệt đầy đủ.
Thanh Tuyết chậm rãi quay đầu, Thần Vận lập tức giả vờ như điềm nhiên như không có việc gì, ngửa đầu nhìn về phía bầu trời bên ngoài.
"Lão công a, có thể giải thích cho chúng ta nghe một chút về tác dụng của cái Tatami này không, ta nhớ được thứ này không có một tháng đều định làm không được đi?"
Thanh Nịnh nghe tới đây lập tức mở to hai mắt, coi như thiếu nữ ngây thơ cũng minh bạch ý nghĩa của "chiếc giường" này, nhưng lúc đó giữa bọn họ vẫn còn trong sáng, nói cách khác một tháng trước hắn đã...
Cái nam nhân này thật sự là giỏi tính toán, về sau cần phải đề phòng hắn một chút, không phải bị hắn bán cũng không biết.
Thiếu nữ cũng đi đến bên người Thanh Tuyết, hai tay ôm vai tức giận nhìn hắn, chờ hắn cho ra một lời giải thích hợp lý.
"A?" Thần Vận xấu hổ gãi gãi đầu: "Các ngươi suy nghĩ nhiều, cái Tatami này ta mua là đồ cũ, không cần định chế gì, ha ha ha ~~~ các ngươi tin đi?"
Hai tỷ muội liếc nhau, đều là nhịn không được bĩu môi, thật sự coi chúng ta dễ lừa gạt như vậy sao, với tính tình keo kiệt của Thần Vận, thứ này làm sao có thể dùng đồ cũ, tuyệt đối là đã lên kế hoạch từ trước.
Thanh Tuyết nhíu mày, lạnh lùng hừ một tiếng: "Ngươi cái đồ 'tào tặc' này, có phải là đã sớm đánh chủ ý lên muội muội ta, uổng công ta tín nhiệm ngươi như vậy."
Thiếu nữ quay đầu nhìn về phía nàng, trong đôi mắt to gần như lóe ra những ngôi sao nhỏ.
Oa, hôm nay tỷ tỷ thật là ngầu, lại dám khiêu chiến Thần Vận như thế, nàng thật không sợ bị thu thập sao, chẳng lẽ nói nàng tìm được pháp bảo trí thắng gì rồi?
Ân!!!
Khẳng định là như thế này, không phải nàng lấy đâu ra dũng khí.
Thiếu nữ cũng bị cảm xúc của Thanh Tuyết kéo theo, nhìn Thần Vận ánh mắt đều theo đó tự tin, cằm không tự giác có chút giơ lên.
Nắm chặt nắm tay nhỏ ở giữa không trung quơ quơ, khí thế đặc biệt mạnh mẽ, nhếch miệng nhỏ phụ họa nói: "Đúng vậy, đúng vậy, uổng công tỷ tỷ của ta tín nhiệm ngươi như vậy."
Sau khi nói xong, thiếu nữ cảm giác mình đã đứng lên, rốt cục không cần phải chịu Thần Vận "áp bức" nữa.
Thanh Tuyết nhìn Thần Vận còn đang ngẩn người, khóe miệng không tự giác mang theo một vòng ý cười.
"Còn nữa, ngươi định chế cái Tatami lớn như vậy để làm gì, có phải là có ý đồ làm loạn với hai tỷ muội chúng ta không, ngươi cái đồ lưu manh."
Thiếu nữ tiếp tục phụ họa nói: "Đúng vậy, đúng vậy, ngươi chính là đồ lưu manh."
Thanh Tuyết nhìn thấy Thần Vận khẽ cười, hai mắt nhắm lại, trong lòng có chút thấp thỏm, mình giống như chơi lớn rồi, sẽ không có tai bay vạ gió gì đến chứ.
Thiếu nữ cũng không sợ, dù sao có tỷ tỷ trong tay đang nắm giữ p·h·áp bảo tinh tế tất thắng, nàng chỉ cần đi theo tổ chức là được, nhìn thấy bộ dáng kia của Thần Vận, ngược lại như đang thị uy, ngẩng cao đầu nhỏ, nhìn rất là đáng yêu.
Thanh Tuyết không tự giác lui về sau một bước, giọng dịu dàng nói: "Ngươi như vậy là không đúng, ngươi có tin hay không hiện tại ta liền để Thanh Nịnh mặc tất đen cho ngươi xem, để chiều nay ngươi đi không nổi luôn."
"Đúng vậy, đúng vậy, ngươi như vậy là không đúng, ta mặc tất đen cho......."
Thanh Nịnh đột nhiên quay đầu nhìn về phía tỷ tỷ.
Hả?
Tỷ tỷ có phải là cầm nhầm kịch bản rồi không, không phải nói là cùng nhau khởi nghĩa sao, không phải nói cùng nhau đối phó 'tào tặc' sao? Sao phong cách đột nhiên thay đổi vậy.
Không phải p·h·áp bảo tinh tế tất thắng sao, chẳng lẽ......
Trời ơi!!!
Cái p·h·áp bảo tất thắng kia không phải là ta chứ, nào có như vậy a, hai quân đối chọi, trước tiên đem muội muội mình làm p·h·áp bảo ném ra ngoài?
Muội muội tế t·h·i·ê·n, p·h·áp lực vô biên?
Ngươi làm như vậy lương tâm sẽ không đau sao?
Liên tiếp dấu chấm hỏi ở trên đỉnh đầu thiếu nữ bắn ra, nháy mắt hóa thân thành mười vạn câu hỏi vì sao.
Nghe nói như thế, Thần Vận lập tức hai mắt tỏa sáng, thiếu nữ còn chưa có mặc qua tất đen loại đồ vật gợi cảm này, nếu như mặc lên......
Hắc hắc!!!
Siêu cấp chờ mong!!!
Thanh Nịnh nhìn Thần Vận đang tới gần, trong đôi mắt to tràn đầy hoảng sợ, thân thể không tự giác lui về sau.
"Tiên nữ tiểu bảo bối, mau mặc vào để lão công nhìn xem, không cần xấu hổ, hôm nay ngươi là chạy không thoát."
Thanh Tuyết yêu kiều cười phụ họa nói: "Đúng vậy, đúng vậy, ngươi là chạy không thoát."
Thiếu nữ không nghĩ tới nhân vật chuyển đổi nhanh như vậy, mới vừa rồi còn là đồng minh tỷ tỷ, hiện tại đã đầu hàng địch phản quốc.
Nàng quay người hướng về phía sau viện chạy tới: "Các ngươi một đám cấu kết với nhau làm việc xấu, mau tránh xa ta ra một chút."
Thanh Tuyết cười hô: "Mau mặc vào để tỷ tỷ nhìn xem, ta đều đã thèm muốn từ lâu."
"Ngươi, các ngươi khinh người quá đáng, thật sự nghĩ ta sẽ không phản kháng sao?" Thiếu nữ mặc dù trong lòng sợ hãi, nhưng vẫn có một chút khí thế.
Ba người trong sân mở ra hình thức truy đuổi, nhìn hai tỷ muội vui vẻ như vậy, Thần Vận càng thêm xác định cách làm của mình là không sai, còn có gì so với thực hiện nguyện vọng của các nàng càng có cảm giác thỏa mãn hơn?
Chờ xe chở hoa dừng lại ở cửa, nhân viên bốc dỡ đem từng bó hoa tươi cùng cây xanh chuyển xuống, trong đôi mắt hai tỷ muội đã ngập tràn sự mừng rỡ.
Chủ vườn hoa từ trên xe bước xuống, là một đại tỷ hơn 40 tuổi, đội một cái mũ che nắng, trong tay còn cầm một quyển sổ nhỏ.
Nàng nhìn về phía ba người lộ ra thần sắc kinh ngạc, cô nương kia thì còn đỡ, nhìn giống như sinh viên đại học.
Bất quá hai người khác ăn mặc rõ ràng chính là loại người có tiền, nhìn thế nào cũng không giống sẽ là người mở loại tiệm hoa nhỏ này.
Bất quá vẫn là rất có lễ phép mà hỏi: "Xin hỏi, ai trong các vị là chủ tiệm hoa?"
Thần Vận chỉ vào hai tỷ muội cười nói: "Hai người này đều là, có gì cần bàn giao nói cho các nàng biết là được."
Đại tỷ vườn hoa cười đi tới, đem quyển sổ nhỏ trong tay đưa cho Thanh Tuyết: "Muội tử, trong này là hoa tươi và cây xanh mà ngươi muốn, phía trên không chỉ có tên, còn có phương pháp nuôi dưỡng các loại hoa, bên kia đều là hoa hồng, cần......"
Nàng nhiệt tình giới thiệu phương pháp nuôi dưỡng các loại hoa cùng hạng mục chú ý, hai tỷ muội biểu lộ nghiêm túc lắng nghe, ngay cả những thứ không có trên quyển sổ, đều bị Thanh Nịnh ghi lại.
Thần Vận không có tiến lên tham gia náo nhiệt, hắn chỉ là yên lặng đứng ở một bên nhìn các nàng.
Chuyện này xác thực đã trù tính rất lâu, từ khi Thanh Tuyết xem hết biệt thự sau đó nói ra những lời kia, hắn liền đã có quyết định này.
Để nàng ở lại công ty cùng mình, có lẽ nàng cũng sẽ rất vui vẻ, nhưng kia cũng không phải là việc nàng thật lòng thích làm.
Giống như bây giờ Thanh Tuyết, hắn còn là lần đầu tiên nhìn thấy, trong đôi mắt trừ nghiêm túc, còn có một chút chờ mong không che giấu được.
Đây mới là Thanh Tuyết mà hắn vẫn muốn nhìn thấy, tự tin và tràn đầy kỳ vọng đối với cuộc sống.
Thần Vận cười đi ra bên ngoài, châm một điếu thuốc.
"Hô! Kế hoạch bồi dưỡng của mình lại tiến thêm một bước."
(PS: Hôm nay thêm chương, giữa trưa sẽ đăng một chương nữa.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận