Sau Khi Sống Lại, A Di Nằm Ở Bên Người

Chương 219: Trên mạng nói quả nhiên không sai

**Chương 219: Trên mạng nói quả nhiên không sai**
Trở lại công ty, Thần Vận gọi mấy vị quản lý cấp cao vào phòng họp, tuyên bố việc Cố Hồng Phi gia nhập công ty.
Đa số mọi người đều biết hắn, lúc trước khi công ty mới thành lập, hắn cùng Lý Vĩ là những người đầu tiên đến cổ vũ.
Lâm Phán Hạ thấy hắn có thể đến làm phó tổng, vui mừng không thôi.
Từ sau khi Dư Kiều rời đi, rất nhiều việc trong công ty đều đặt lên vai nàng, hiện tại Cố Hồng Phi có thể đến, tuyệt đối có thể chia sẻ phần lớn công việc.
Năng lực của Cố Hồng Phi tự nhiên không cần phải bàn, bản thân hắn đã là ông chủ của mấy công ty, đối với phương diện vận hành công ty rất rõ ràng, chỉ cần hiểu rõ nghiệp vụ liên quan là được, cho nên mấy người rất nhanh liền hòa nhập với nhau.
Thần Vận lặng lẽ rời khỏi phòng họp, quay người đi ra ngoài công ty, lúc này không trốn việc thì thật đáng tiếc, trong nhà còn có đôi hoa tỷ muội đang chờ hắn, công ty cái gì, đúng là lãng phí thời gian.
Chân ga đạp tới cùng, lòng chỉ muốn về nhà.
Đến khu chung cư vào giữa trưa, từ trên xe bước xuống, một trận hơi nóng ập vào mặt suýt chút nữa làm hắn ngạt thở, quả nhiên mùa hè có điều hòa mới là thiên đường.
Đúng vậy, trừ điều hòa không khí còn phải có dưa hấu mới được.
Sau khi đỗ xe xong, Thần Vận lại đi siêu thị dưới lầu mua đồ tươi, cố ý để lão bản hỗ trợ chọn một trái dưa hấu, chỉ sợ mình chọn không ngọt.
Lão bản cũng là người thành thật, trực tiếp nói thẳng, không ngọt ngươi quay lại tìm ta.
Thần Vận nghe vậy có chút đau đầu, ngày nắng to thế này vì trái dưa hấu mà phải xuống lầu, đây không phải muốn lấy mạng hắn sao.
Đến cửa nhà, hắn thả chậm bước chân, thời gian này hai tỷ muội có thể đang ngủ trưa, nhất là Thanh Nịnh, đêm qua ngủ muộn, buổi sáng lại cùng hắn dậy dùng cơm.
“Kít!”
Khóa điện tử phát ra tiếng vang rất nhỏ, hắn quay người vào cửa trước, cẩn thận đóng cửa lại, hướng phòng khách nhìn, lập tức sửng sốt.
Chỉ thấy cửa tủ lạnh lúc này đang mở, hai tỷ muội mỗi người một chiếc ghế nhỏ, chỉnh tề ngồi trước tủ lạnh.
Thanh Tuyết trong tay đang cầm một cây kem, phía trên có một lỗ hổng lớn.
Hai tỷ muội nghe thấy tiếng động từ cửa, giống như hai con chuột hamster nhỏ ăn vụng, cái đầu nhỏ đồng thời thò ra từ sau cửa tủ lạnh.
Sáu mắt nhìn nhau, ba người đều sửng sốt một chút.
Vẫn là Thanh Nịnh phản ứng nhanh nhất, vội vàng giật lấy kem, nhỏ giọng nói: “Mau nuốt kem trong miệng xuống, lão công, ngươi về rồi, cẩn thận hắn sinh khí, ngươi lại muốn bị đánh.”
Sau đó đem phần kem còn lại bỏ vào tủ lạnh, lôi kéo tỷ tỷ còn đang ngẩn người vội vàng đứng dậy.
Lúc này Thanh Tuyết mới phản ứng được, trừng lớn mắt, thần sắc kinh hoảng nuốt kem trong miệng xuống.
Thần Vận buông dưa hấu xuống, nhìn dáng vẻ luống cuống tay chân của các nàng, kinh ngạc hỏi: “Các ngươi đây là...... Đang ăn trộm kem?”
Thanh Nịnh xấu hổ cười nói: “Ha ha...... A, không có, ta cùng tỷ tỷ rất nghe lời, làm sao lại ăn đồ lạnh như vậy, ngươi nhìn lầm rồi.”
Thanh Tuyết kéo nàng một chút, nhỏ giọng nói: “Ngươi lau bơ dính ở miệng đi, đừng để hắn phát hiện.”
Thần Vận khóe miệng co giật nhìn nàng, nàng có phải cho rằng mình không nghe thấy không, phụ nữ có thai sao càng ngày càng ngốc nghếch vậy.
Bất quá, nói đi cũng phải nói lại, chẳng phải chỉ là ăn kem thôi sao, có cần phải đề phòng ta như phòng trộm thế không.
Mặc dù bác sĩ nói không thể ăn đồ quá lạnh, nhưng ngẫu nhiên ăn một cây vẫn không sao, không phải ngày nắng to thế này quá đáng thương sao.
Thần Vận đi đến gần hai người, nhìn hai người giống như bé ngoan cúi đầu, tay nhỏ đều hồi hộp bóp vào nhau, một mặt chột dạ.
Thần Vận không khỏi cảm thán, đáng yêu quá đi mất, trên thế giới sao lại có sinh vật đáng yêu như vậy chứ.
“Thôi được rồi, đừng giả bộ nữa, có phải không cho các ngươi ăn đâu.”
Thanh Tuyết ngẩng đầu nhìn hắn quan sát hồi lâu, xác nhận hắn thật sự không tức giận, lúc này mới lôi kéo Thanh Nịnh nói: “Ngươi nhìn, ta đã nói rồi mà, hắn sẽ không nhỏ mọn như vậy, làm sao vì chuyện này mà giận chúng ta.”
Thanh Nịnh mấp máy miệng nhỏ: “Ta cũng là xem trên mạng thấy, bởi vì vợ mang thai ăn kem, đều bị lão công đè lên giường đánh cho khóc, ta đây cũng là muốn tốt cho ngươi thôi.”
Thần Vận nháy mắt trong đầu hiện ra hình ảnh đó, trang web này... ... không đứng đắn rồi? Hình như đã thấy qua tình tiết tương tự ở đâu đó, sau đó có phải còn có.....
Không được, không thể nghĩ tiếp, đi lệch rồi.
Thần Vận thuận tay đóng cửa tủ lạnh lại: “Ăn ít một chút thì không sao, chỉ cần đừng có nhiều......1, 2, 3 cây? Đây đều là các ngươi ăn?”
Vừa rồi bị tủ lạnh chắn, hắn không nhìn thấy vỏ kem chưa kịp xử lý trên mặt đất.
Thanh Tuyết vội vàng quay đầu sang một bên, không dám đối mặt với hắn, hồi hộp nắm chặt hai cánh tay, chầm chậm di chuyển về phía cửa.
“Thanh Tuyết ~ ngươi muốn đi đâu?”
“Ta muốn rời nhà trốn đi, ai nha, Thanh Nịnh, cứu mạng...... Ta không về phòng ngủ, lão công, ta sai rồi.”
Thanh Nịnh nhìn tỷ tỷ lại bị xách đi, vỗ vỗ ngực, thở phào một hơi, may mà người bị bắt đi không phải mình, không thì chắc chắn bị đánh.
Quả nhiên, những gì trên mạng nói đều không phải lừa người.
Lúc này, cửa phòng lại mở ra, Thần Vận thò đầu ra hung dữ nói: “Thanh Nịnh, ngươi đừng chạy, lát nữa ta sẽ thu thập ngươi.”
Sau đó, cửa phòng lại đóng lại, bên trong truyền đến tiếng cười như chuông bạc và tiếng cầu xin tha thứ của Thanh Tuyết.
Thiếu nữ suy nghĩ một chút, vội vàng chạy về phòng ngủ, thay quần áo xong rồi ra ngoài.
Ngươi nghĩ ta ngốc như tỷ tỷ sao, ở đây chờ ngươi đến thu thập, ta đi nhà Hiểu Hiểu tránh đầu gió đã.
Thanh Nịnh nhanh chân chạy xuống lầu, đầu cũng không dám quay lại.
Chỉ khổ cho Thanh Tuyết, lại phải chịu sự hầu hạ của gậy sắt vô tình.
.......
Mười mấy ngày thoáng qua liền trôi qua, cuối cùng cũng đến ngày tra điểm.
Trong nhà ba người vây quanh máy vi tính, Thanh Nịnh ôm ipad ngồi trên ghế sô pha, hờ hững chơi trò chơi.
Những ngày này, dưới sự dạy bảo tận tình của Thần Vận, trình độ chơi game của thiếu nữ được nâng cao, đặc biệt là game điện thoại đơn giản hơn so với máy tính, đã đạt tới trình độ nhập môn.
Thanh Nịnh nhìn ba người, bất đắc dĩ nói: “Còn có nửa giờ nữa, các ngươi đừng ở đó trông coi, không phải đã chấm điểm rồi sao. Yên tâm đi.”
Thần Vận quay đầu nói: “Không giống, nhất định phải tra điểm ngay lúc vừa công bố, như vậy mới có cảm giác long trọng.”
Thần Hàn Lâm phụ họa: “Không sai, lão Thần gia ta còn chưa có trạng nguyên, thời khắc kích động lòng người như vậy sao có thể bỏ lỡ.”
“Đại bá, hôm nay chỉ là công bố điểm thôi, xếp hạng chắc là chưa có.”
Tiểu lão đầu cười nói: “Yên tâm đi, chỉ cần có điểm, ta liền có thể biết xếp hạng.”
Thanh Tuyết ngồi một bên, hôm nay không hề bối rối, có chút khẩn trương nắm tay Thần Vận.
Thần Vận vỗ nhẹ lên mu bàn tay nàng hai cái, an ủi: “Đừng khẩn trương, thực lực của Thanh Nịnh ngươi còn không biết sao.”
“Ta...... Ta không hồi hộp, chỉ là tim đập hơi nhanh.” Thanh Tuyết phồng má nhìn hắn.
Thần Vận cười cười, ngược lại có thể hiểu được tâm trạng của Thanh Tuyết, những năm này nàng đều đặt tâm tư vào việc bồi dưỡng Thanh Nịnh, hiện tại sắp có kết quả, hồi hộp một chút là bình thường.
Hắn quay đầu nhìn tiểu Thất đang nằm trong ổ, sau đó đứng dậy ôm nó đến trước máy vi tính.
Đây cũng là điều mà Đào Tử hy vọng được nhìn thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận