Sau Khi Sống Lại, A Di Nằm Ở Bên Người

Chương 269: Vận sức chờ phát động

Chương 269: Vận sức chờ phát động
Thần Vận nhìn hai tiểu nữ bộc mang theo chiếc nhẫn, lần này không cần phải che che lấp lấp nữa, nếu có thể ngồi giữa các nàng, một tay ôm một người, nghĩ thôi đã thấy rất tuyệt.
Ngay lúc hắn muốn biến ý nghĩ thành hành động, tiến lại gần thì hai tỷ muội đột nhiên ôm chầm lấy nhau, kinh ngạc nhìn hắn.
"Sao ngươi lại tới đây?"
"Đúng đó, ngươi đi chỗ khác ngồi đi, đây là chỗ của ta và tỷ tỷ."
Thần Vận lập tức sửng sốt.
Hả?
Kịch bản phát triển như thế này hình như không đúng lắm.
Sao lại liên hợp lại với nhau rồi, chẳng phải nói trái ôm phải ấp, cùng nhau xuống giường ngắm hoàng hôn sao?
Thần Vận có chút xấu hổ nhìn các nàng: "Không phải, ta ngồi một mình một bên không thích hợp sao?"
"Thích hợp!" Hai tỷ muội đồng thanh nói, sau đó nhìn nhau cười rộ lên, ôm chặt lấy nhau.
Thời gian tiếp theo liền thú vị, Thần Vận ngồi trong góc nhìn các nàng thay phiên nhau lên ca hát, tự mình một người ngồi đó uống rượu giải sầu, bầu không khí có chút bi thương.
Hắn đã hối hận, thế này còn không bằng trạng thái như cũ, ít nhất còn có người đáp lại mình.
Hiện tại thì hay rồi, hai tỷ muội thống nhất mặt trận, nhất trí đối ngoại, muốn qua đó ngồi đều là loại hy vọng xa vời.
Thanh Tuyết trộm nhìn thấy ánh mắt u oán của hắn, trong lòng có chút đau lòng, bất quá hắn vừa nhặt được một thiếu nữ hoàn mỹ như vậy, cũng nên cho hắn một chút trừng phạt.
Nói thế nào cũng phải để hắn tự kiểm điểm nửa giờ, hình như hơi lâu, vậy thì 10 phút đi, vẫn có chút đau lòng hắn, không phải một hồi......
Lúc này thiếu nữ đã từ trong cảm động ít nhiều hoàn hồn lại một chút, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve trên mặt nhẫn, trong lòng có loại thỏa mãn không nói nên lời, từ nay về sau, trên thân sẽ có thêm một nhãn hiệu trước đây chưa từng có, cảm giác so với lúc biết mình được điểm cao còn thỏa mãn hơn nhiều.
Thời điểm vui vẻ như vậy, có phải là nên uống rượu chúc mừng một chút.
Nàng thừa dịp hai người không chú ý, đem rượu đỏ vụng trộm rót vào trong ly nước trái cây, lại thêm một chút đá viên.
Nếm thử một miếng, thiếu nữ hai mắt to đều trợn tròn, sao lại ngon như vậy, rất ngọt!
Mà lại còn không có mùi rượu, như vậy ta sẽ không cần lo lắng mình uống say, ta thật là một thiên tài, hẳn là ta chính là kỳ tài pha rượu ngàn năm có một.
Sau khi uống một chén, thiếu nữ càng thêm xác nhận ý nghĩ của mình, trong đầu nhỏ toàn là những từ ngữ tán dương bản thân.
Lúc mới bắt đầu, Thần Vận và Thanh Tuyết đều không phát hiện ra điều gì dị thường, cho đến khi nàng bắt đầu túm xuống tất trắng của mình sau đó ngã xuống ghế sô pha, lúc này mới gây nên sự chú ý của hai người.
Thanh Tuyết che trán cười khổ nói: "Nha đầu này có phải lại vụng trộm uống rượu?"
Thần Vận nhìn qua, tỉnh cả rượu: "Hình như ít đi rất nhiều, nàng uống lúc nào."
"Hắc hắc, làm sao có thể để các ngươi biết, ta chính là điều tửu sư lợi hại nhất."
Toàn bộ khuôn mặt nhỏ của thiếu nữ đều đỏ bừng, hai tay nhỏ giơ lung tung trong không trung, giống như đang tìm kiếm thứ gì.
"Thần Vận, mau tới đây, Thần Vận, ta nhớ ngươi."
Thôi được rồi, biết nàng đang tìm cái gì.
"Ta ở đây."
Thần Vận ngồi xuống bên cạnh nàng, Thanh Nịnh thuận thế ngả đầu lên đùi hắn, sau đó vẫy tay với Thanh Tuyết: "Tỷ, tỷ nằm ở đây này, ta chừa chỗ cho tỷ." Nàng vỗ vỗ lên chân còn lại của Thần Vận.
Thanh Tuyết cũng đã sớm muốn cùng Thần Vận thân mật, chẳng qua là Thanh Nịnh ở đây, nàng vẫn luôn không tiện.
Hiện tại liền không có vấn đề, thiếu nữ hiển nhiên đã mất đi năng lực suy xét, coi như ngày mai tỉnh rượu, phỏng chừng cũng sẽ không nhớ ra hôm nay đã xảy ra chuyện gì.
Thanh Tuyết chạy đến trước màn hình, bật một bài nhạc êm dịu, sau đó mỉm cười nằm xuống đùi hắn.
Thần Vận hai tay phân biệt đặt trên khuôn mặt nhỏ nóng hổi của các nàng, vừa lòng thỏa ý ngả người ra sau.
Nhân gian thiên đường, không gì hơn cái này!
Hiện tại hắn ít nhiều có thể hiểu được tâm lý chung của đàn ông, quả nhiên đều muốn thử nữ nhân với phong cách khác biệt.
Mà Thần Vận khác bọn hắn chính là, hắn có thể một lần có được cả hai.
Đem đầu nhỏ của Thanh Nịnh đặt lên ghế sô pha, đứng dậy bế bổng Thanh Tuyết lên, chạy lên lầu.
"Ngô ~~~" Thanh Tuyết mơ hồ lẩm bẩm một tiếng.
Đem Thanh Tuyết đặt lên giường, nàng lập tức xấu hổ trốn vào trong chăn, che kín cả đầu.
"Ngoan ngoãn, không được chạy lung tung." Thu xếp ổn thỏa cho Thanh Tuyết, Thần Vận quay người chạy xuống lầu.
Lúc hắn mở cửa, nhìn thấy Thanh Nịnh đang nằm ở chỗ này, tựa như là đang ngủ, bất quá hai tay nhỏ lại dùng sức nắm chặt ghế sô pha, giống như rất khẩn trương.
Thần Vận đi qua, trực tiếp ôm nàng vào lòng, ghé vào tai nàng ôn nhu hỏi: "Có thể chứ?"
Ý tứ không cần nói cũng biết, thiếu nữ thì thầm "Ân" một tiếng.
Đã đến lúc này, còn có gì phải hỏi.
Trọng điểm là thiếu nữ trong lòng rất nguyện ý, trong tiềm thức của nàng, coi như Thần Vận có làm ra chuyện gì quá phận, nàng đều có thể tiếp nhận.
Nghe thấy Thanh Nịnh trả lời, Thần Vận không kịp chờ đợi chạy lên lầu.
Ánh trăng yếu ớt xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào, bầu không khí trong phòng cũng theo đó che kín xuân sắc.
(PS: Ngày đầu tiên của tháng 7, độc giả có quà tặng miễn phí hãy ném hết vào đi, xông bảng, nội dung cập nhật ban đêm tuyệt đối là những gì các ngươi muốn xem, gào thét)
Bạn cần đăng nhập để bình luận