Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn

Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn - Chương 753: Nghi vấn (length: 8127)

Ninh Hạ cũng không ngờ rằng ra ngoài luyện khí một chuyến mà lại có thể vô tình nghe được người ta bàn luận về nữ chủ, đúng là trùng hợp.
Nghe ý của bọn họ, thì chuyện này cũng chỉ vừa mới xảy ra không lâu. Nói như vậy, kịch bản liền sắp bắt đầu.
Thời gian trôi qua lâu như vậy, nàng cũng đã thay đổi rất nhiều, cuối cùng cũng đợi được kịch bản ban đầu, "thiên tuyển chi nữ" một đường ngủ đông rốt cuộc cũng muốn xuất hiện trước mặt thế nhân.
Đương nhiên, đây là chuyện sớm muộn. Cùng nữ chủ bái nhập cùng một tông môn, lại ở cùng một đời, khẳng định không thể thiếu việc tận mắt vây xem vở "trưởng thành dốc lòng phiến" này.
Bất quá trước đó, nàng đã trải qua rất nhiều chuyện, gặp rất nhiều người, từng bước đi lên quỹ đạo vận mệnh của chính mình, cũng bởi vậy sớm thoát ly khỏi câu chuyện của người nào đó. Lần thứ hai nghe được tên của đối phương, còn có những tình tiết quen thuộc đã từng khắc sâu trong đầu, Ninh Hạ lại có loại cảm giác giật mình như cách một thế hệ.
Chỉ là nàng không nghĩ tới ngày hôm nay lại trong tình huống bất ngờ không kịp đề phòng này, lần thứ hai nghe được tin tức của đối phương, hơn nữa còn là tin tức mang tính tiêu chí như vậy. Bởi vì sự kiện này đại biểu cho kịch bản được triển khai triệt để, con đường truyền kỳ của Vương Tĩnh Toàn cũng từ đó mở ra.
Trải qua chuyện này, Vương Tĩnh Toàn tiến vào ngoại môn đã là chuyện ván đã đóng thuyền, sau đó, mối yêu hận tình thù giữa nàng và nữ số N cũng bắt đầu, cả Ngũ Hoa phái cũng trở nên vô cùng náo nhiệt bởi những hoạt động của một nhóm người.
Những ngày sau này sợ rằng sẽ không còn bình tĩnh. Đầu mối này ngay cả đám tạp dịch đệ tử phía dưới cũng hóng được, huống chi là nàng?
Thôi, mặc kệ các nàng ấy. Qua một đoạn thời gian nữa, nàng xem chừng cũng nên ra ngoài đi dạo, lịch luyện một phen, mặc kệ bọn họ ở trong tông môn nhấc lên "thao thiên cự lãng".
Đến ngày may mắn, cũng là chuyện duy nhất khiến nàng thật sự cao hứng, Lâm Bình Chân bởi vì một số nguyên nhân không rõ, cho tới bây giờ đều không quá thân cận với Vương Tĩnh Toàn. Hai người chỉ dừng lại ở quan hệ huynh muội cùng thôn, cũng không phát triển đến mức độ thưởng thức dị thường như trong sách, chỉ là nguyên đại tiểu thư vẫn cứ là người thích gây sự với bất cứ ai, Vương Tĩnh Toàn cũng là một trong những đối tượng thường xuyên bị nàng ta kiếm chuyện nhất.
Ninh Hạ thật lòng hy vọng Lâm Bình Chân có thể bình bình ổn ổn đi đến cuối cùng, nữ chủ cũng có thể mau chóng đổi bản đồ, hai người không có giao tập liền không có thương tổn. Dựa vào bản lĩnh của Lâm Bình Chân, ở lại đây hay lựa chọn đi ra ngoài đều có thể sống rất tốt, không cần quá mức "xúc động lòng người" như trong các câu chuyện tình yêu để viết nên giai thoại trong hành trình của hắn.
Đương nhiên nàng cũng không nghĩ đến người phía dưới cũng rất có bản lĩnh. Chuyện gì cũng có thể nghe ngóng ra, xem ra phàm là tin tức trong tông môn thì hỏi bọn họ là không sai. Nếu như sau này có việc cần, có lẽ có thể tìm những đạo hữu này giúp đỡ một chút cũng không biết chừng.
Nghĩ tới những người vừa nãy nghị luận về Hồ Dương phái, cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh. Bất tri bất giác mấy năm đã trôi qua, trong nháy mắt cục diện đông nam thùy lại thay đổi, không biết những người quen thuộc kia hiện tại thế nào?
Kể từ khi tang nghi ba năm trước đây kết thúc, Ninh Hạ không còn rời khỏi phạm vi của Ngũ Hoa phái, vẫn luôn ở lại tông môn củng cố tu vi.
Đầu tiên là bế quan điều dưỡng thân thể ngoài mạnh trong yếu suốt một năm, củng cố tu vi liên tiếp đột phá nhưng lại vì bận rộn mà không có thời gian chuyên tâm, tiêu tốn hơn một năm mới miễn cưỡng đem toàn bộ dược lực còn sót lại trong cơ thể hoặc linh lực từ bên ngoài hấp thu tiêu hóa hết. Hiện giờ tu vi của nàng mới xem như chân chính vững chắc, hiểu rõ ràng thân thể của chính mình.
Sau đó lại không ngừng nghỉ luyện tập bộ vô danh kiếm pháp mà Hồng Cơ phu nhân tặng cho, cũng không biết gọi là gì, lại là bộ kiếm pháp cao cấp nhất đẳng. Lúc đầu còn tốt, ngắn gọn chú trọng cơ sở, càng về sau càng tỏ ra đại khí bàng bạc, có phần bao hàm toàn diện.
Ít nhất là kiếm pháp mà Ninh Hạ nhìn thấy ở Phù Vân đảo không thể sánh bằng, chỉ luyện một chút ít, còn chưa toàn diện nhập môn đã sinh ra một loại ảo giác phong cách không được. Hảo a, đương nhiên là chính hắn bản thân cảm giác tốt đẹp, bất quá kiếm pháp cũng thực sự không tồi.
Hai năm qua, nàng đã thông thạo hai chiêu kiếm cơ sở, hiện tại đang cân nhắc một chiêu kiếm cơ sở cuối cùng, cũng là phần quan trọng nhất kết nối với nửa bộ sau của kiếm pháp.
Nửa bộ sau chỉ có một chiêu kiếm, lại chiếm hai phần ba độ dài của bộ kiếm pháp này, là một chiêu thức biến hóa càng thêm lợi hại. Hiện giờ Ninh Hạ cũng không có năng lực thông thạo chiêu này, chỉ có thể luyện tốt những chiêu phía trước, đả hảo cơ sở để sau này từ từ tính tiếp.
Ba năm nay, chân nàng như mọc rễ, trú tại Đào Nhiên cư rất ít khi đi ra ngoài, gió gió mưa mưa bên ngoài cũng không hề hay biết. Trừ Trận Pháp đường kia bên, khi nhập học sẽ đúng giờ đưa tin, còn lại thì chưa từng đặt chân đến nơi nào khác. Đúng là một "trạch nữ" cổ đại tiêu chuẩn, đến mức nhóm sư huynh quen biết ở Trận Pháp đường đều cảm thấy cuộc sống của nàng quá mức tẻ nhạt, khác biệt quá lớn so với nữ tu bình thường.
Bất quá gần đây, Ninh Hạ thật sự không còn "trạch" như vậy, nàng say mê một hoạt động mới, đến mức tham gia các buổi học ở Trận Pháp đường cũng không còn tích cực. Mà chuyện cực kỳ bình thường này lại dẫn tới "bất mãn" mãnh liệt của một vị nào đó đang trấn giữ tại Trận Pháp đường.
Nghĩ tới đây, Ninh Hạ vốn định trở về Đào Nhiên cư, liền chuyển hướng, chuẩn bị đến Trận Pháp đường kia bên, làm chút việc.
"Ai, Ninh sư muội, thật là khéo? Vừa hay, mau đi thôi, Trận Pháp đường hôm nay triệu tập chúng ta qua đó một chuyến. Ngươi mà không đi, Nguyên Hành chân quân liền muốn tức chết."
Không đợi Ninh Hạ đi được mấy bước, liền bị người khác chặn lại, tại chỗ kéo đi.
Ninh Hạ cười khổ nói: "Kim sư huynh, chậm một chút, ta sẽ không chạy, vốn dĩ ta cũng chuẩn bị đến Trận Pháp đường. Ta nhớ chỗ này cách Trận Pháp đường rất xa, ngươi sẽ không phải là cố ý đến tìm ta đó chứ?"
"Dĩ nhiên không phải. Nhưng Ninh sư muội, người bận rộn như ngươi thật là càng ngày càng khó tìm. Nếu không phải hôm nay vừa vặn đi ngang qua nơi này, nói không chừng lại bị ngươi trốn mất. Quay đầu Nguyên Hành chân quân lại oán trách chúng ta."
"Không, không phải, từ từ." Ninh Hạ càng thêm dở khóc dở cười, đây đã là lần thứ hai nàng nghe được chuyện này từ miệng người khác.
Có phải nàng đang nằm mơ không? Nàng chỉ là một tiểu đệ tử, cần cù chăm chỉ tu luyện, làm sao lại không hiểu vì sao đắc tội Nguyên Hành chân quân? Lần trước gặp mặt, rõ ràng hắn còn rất hòa ái. . .
Lần trước Hà Hải công công nói đến một nửa liền bị Minh Kính chân nhân đi tới đánh gãy, sau đó cùng đi tu bổ trận pháp nên lại không để tâm đến việc này. Hôm nay lại được nghe lại những lời đồn đại này, Ninh Hạ không thể không hỏi cho ra lẽ.
"Không phải chứ? Sư muội, ngươi không biết gì sao? Nguyên Hành chân quân đã nói hai lần rồi."
". . . Hắn nói ngươi có thời gian đến Đa Bảo các kia bên giành chỗ mà không tới Trận Pháp đường luyện tập, sợ ngươi đổi sang tu đạo của hắn."
Oan. Thực sự là oan a!
Nàng làm sao có thể đổi sang tu luyện khí? Có trời mới biết nàng thật sự là lực bất tòng tâm với chuyện này. Mặc dù xem bộ kiếm thành phẩm có vẻ ra dáng, nhưng tốn quá nhiều thời gian, gần bằng thời gian người khác luyện hai ba mươi kiện pháp khí. Với thiên phú như vậy, nàng làm sao dám luyện khí?
Huống hồ, thứ nàng có là trận pháp truyền thừa, có trận pháp truyền thừa làm chỉ dẫn, lại đổi sang tu đạo khác, chẳng lẽ nàng điên rồi sao?
Nguyên Hành chân quân cái này cũng quá vô lý đi? !
Còn nữa, vì sao mọi người đều biết chuyện nàng đến Đa Bảo các luyện khí? Ninh Hạ nhớ rõ chính mình chưa từng nói qua chuyện này.
(Kết thúc chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận