Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn

Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn - Chương 74: Tụ hội (length: 5887)

Chương 74: Tụ họp (hạ)
Mà lúc này, đám người đang tắm rửa kia nhìn Ninh Hạ với ánh mắt không mấy vui vẻ, có trời mới biết nàng bị những ánh mắt đồng loạt phóng tới làm cho không được tự nhiên, nàng chỉ là người qua đường mà thôi.
Ninh Hạ chỉ có thể kiên trì tiến lên hai bước, nói với thiếu niên tuấn dật: "Chân ca, thật là khéo, gặp được huynh ở đây." Nàng nhớ ra rồi, vị hàng xóm ca ca kiêm nam N phụ này hình như là thủ tọa đệ tử đắc ý của Long Ngâm Phong.
"Tiểu Hạ, sao muội lại ở đây? Là tới Long Ngâm Phong du ngoạn sao?" Ninh Hạ thấy hắn thoáng cái thu lại vẻ mặt tối nghĩa, trong lòng thầm than, Chân ca thật đúng là không dễ dàng. Nguyên Quế Phương hiện tại đã đủ tố chất thần kinh, về sau lại đụng tới Vương Tĩnh Toàn, tiểu ca ca chỉ sợ là vĩnh viễn không có ngày yên tĩnh.
Lâm Bình Chân hoàn toàn không biết tiểu đậu đinh trước mắt còn chưa cao tới l·ồ·ng n·g·ự·c hắn đang âm thầm đồng tình với tương lai đáng buồn của hắn, còn thân thiết tiến lại hai bước, sờ tóc tiểu nữ hài, thân mật nói: "Bất quá một thời gian không gặp, tu vi tiểu muội lại tinh tiến, tiếp tục cố gắng nha."
Ninh Hạ không rảnh tính toán chuyện đối phương tự tiện sờ đầu nàng, nàng có chút kinh hoảng nhìn về phía đầu bậc thang, sợ trông thấy Nguyên Quế Phương quay lại, làm gia hỏa này trông thấy không phải xé xác nàng sao. Ninh Hạ cũng không muốn bởi vì một số chuyện có lẽ có mà đối đầu với nữ phụ.
Ninh Hạ có động tác rõ ràng như vậy, Lâm Bình Chân sao lại không nhìn thấy, hắn thở dài một tiếng, thu tay về, bất đắc dĩ nói: "Tiểu Hạ cũng là nhìn thấy tình cảnh vừa rồi, dọa sợ rồi đi?"
Nói thật, Ninh Hạ là có chút bị dọa sợ, mặc dù theo trong sách cũng biết Nguyên Quế Phương chấp niệm thành ma với Lâm Bình Chân, nhưng cũng chỉ là ý thức được. Mà nàng bây giờ là chân chính thấy được sự đ·i·ê·n cuồng của Nguyên Quế Phương, dáng vẻ dữ tợn kia, thật dọa người, không biết vì cái gì tiểu cô nương lại chấp niệm với Lâm Bình Chân sâu nặng như vậy?
Ninh Hạ cũng chỉ có thể xem như đó là giả thiết của thế giới này, hơn nữa nàng càng phát ra kiên định rời xa vũng nước đục này một chút, ai biết lửa của nữ chính nữ phụ cùng nam phụ có thể cháy tới nàng không.
"Ân... Thế thì không có, Nguyên tỷ có thể là hơi sốt ruột chút." Ninh Hạ cười khan hai tiếng, tiền thân của nàng cùng Lâm Bình Chân giao tình không cạn, với Nguyên Quế Phương cũng coi là người quen — Đại Ngưu thôn cũng chỉ có chút lớn như vậy, làm sao có thể không quen biết.
Cho nên nàng càng không thể làm ra cái gì không tiện đánh giá, cho dù là lời nói thật, cho nên chỉ có thể đem hành vi người đ·i·ê·n của đối phương nói thành sốt ruột. Lại nói, nói xấu sau lưng "tiểu phu thê" người ta, đây không phải là chuyện vai ác nữ phụ sẽ làm, nàng cũng không muốn nhúng vào những chuyện rắc rối của bọn họ.
"Tiểu Hạ cũng không cần thay Nguyên tỷ của muội che che lấp lấp, nàng dạo này càng ngày càng lợi hại, ta cũng không chế nổi nàng, thẹn với phó thác của Nguyên thúc Nguyên thẩm." Lâm Bình Chân ở Đại Ngưu thôn nhận được rất nhiều chiếu cố của phụ thân Nguyên Quế Phương, quan hệ hai nhà phi thường thân mật, Nguyên Quế Phương biến thành như vậy không phải là điều hắn mong muốn.
Ninh Hạ lúng ta lúng túng, không biết trả lời như thế nào, có chút buồn bực khi đối phương thảo luận với nàng chủ đề xấu hổ như vậy. May mà Lâm Bình Chân chỉ là đơn thuần muốn tâm sự với người quen một chút, không có tiếp tục đề tài này.
"Không đề cập tới chuyện này nữa, muội tới vừa đúng lúc, ta cũng dự định ngày mai đi Bách Kỹ Phong một chuyến tìm muội." Ninh Hạ nhìn Lâm Bình Chân với vẻ nghi vấn, tìm nàng?
"Tu vi của Tiểu Hạ cũng không thấp, nói chung còn không có chân chính tiến hành thực chiến đi. Ta nhận một nhiệm vụ đoàn thể, không biết muội có hứng thú không?" Sẽ không phải là cùng Thẩm Nhạc Dương nhận cùng một nhiệm vụ chứ.
"Nguyên lai sư huynh và ngươi quen biết, vậy vừa vặn, ta cũng vừa mời Ninh sư muội làm nhiệm vụ." Thẩm Nhạc Dương cảm thấy mình bị hai người xem nhẹ đã lâu, lúc này mới có cơ hội lên tiếng để tạo chút cảm giác tồn tại.
Ở một vài thời điểm, Ninh Hạ thực sự cảm thấy thế giới này thật nhỏ bé, bằng hữu mới quen cùng nhân vật kịch bản mà mình không muốn dính líu quan hệ nhất lại nhận biết nhau, hiện tại nói cái gì cũng đã muộn. Dù sao tu vi của nàng cũng không kém nhiều, cho dù đụng tới Nguyên Quế Phương gây chuyện, cũng sẽ không chịu thiệt thòi lớn.
Ninh Hạ chỉ là sợ phiền phức, cũng không sợ Nguyên Quế Phương.
Tiếp theo nói chuyện thế nào tạm thời không nhắc tới, cũng chỉ có bấy nhiêu nội dung. Ninh Hạ cũng không phải thật sự rất quen Lâm Bình Chân, hoặc là nói tiền thân của nàng cùng Lâm Bình Chân rất quen, chính nàng tuân theo nguyên tắc ít nói ít sai, an tĩnh như gà nghe mọi người nói chuyện.
May mà trải qua chuyện vừa rồi, người ở chỗ này có thái độ chấp nhận rất tốt với "quan hệ hộ" nửa đường chen vào là Ninh Hạ, Ninh Hạ cũng không nhận phải bất kỳ sự làm khó dễ nào.
Những người tham gia nhiệm vụ lần này cơ hồ đều là đệ tử Long Ngâm Phong, đương nhiên, cũng có người đi vào nhờ quan hệ thân hữu giống như Ninh Hạ, khoảng 2-3 người, cho nên nàng cũng không tính là quá nổi bật. Có thể nói đội ngũ đoàn thể này có quy mô vẫn còn lớn, sáu tu sĩ Trúc Cơ, mười tu sĩ Luyện Khí, nếu không gặp yêu thú vượt cấp thì về cơ bản là không có độ khó gì.
Điều khiến Ninh Hạ hài lòng nhất chính là, tích phân của nhiệm vụ lần này rất khả quan, cộng thêm hai lần nhiệm vụ bồi dưỡng trước đó, nàng có thể vô cùng thuận lợi vượt qua kỳ khảo hạch năm nay.
Cho nên có thể nói lần tụ hội này chủ và khách đều vui vẻ, mọi người đều rất vui vẻ, ngoại trừ Nguyên Quế Phương đến gây sự.
Về phần sau đó Nguyên Quế Phương ở chỗ Lâm Bình Chân làm ra động tĩnh lớn thế nào, thì không có chút quan hệ nào với Ninh Hạ.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận