Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn

Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn - Chương 129: Mâu thuẫn (length: 4724)

Chương 129: Mâu thuẫn (ba)
Trong ký ức của Ninh Hạ, Phật đạo ở vùng đông nam thùy này không hưng thịnh, có thể kể ra được danh tự thì cũng chỉ có mỗi một cái Thượng Thủy tự.
Thế nhưng người xuất gia luôn luôn không thích gây chuyện, tỷ lệ xuất hiện ở trong sách cũng thấp, làm sao lại gây ra một đại ma đầu như vậy? Tạm thời đừng nói đến chuyện này ai đúng ai sai, chắc hẳn là không dễ giải quyết rồi!
Những người xếp hàng trong đại đường đã sớm tản ra, chỉ còn lại vài ba người, cũng không biết là không còn phòng trống, hay là nhìn thấy động tĩnh như vậy mà tránh đi.
Đại sảnh trước kia dùng để cung cấp cho khách nhân ăn cơm giờ phút này phân chia rõ ràng, hai nhóm người đối mặt giằng co, bầu không khí khẩn trương, hết sức căng thẳng.
Quay lưng về phía đám người Ngũ Hoa phái, nhóm hòa thượng kia khoác cà sa màu xanh đá, đều là người quy y cửa Phật, mỗi người bên hông đeo một cái bát đá. Nếu như Ninh Hạ không đoán sai, hẳn là đệ tử của Thượng Thủy tự không sai.
Mà đối diện đứng người của Ngũ Hoa phái cũng là người quen, rõ ràng là đám người Quy Nhất môn vừa mới gặp không lâu.
Hai nhóm người này sao lại ầm ĩ lên? Đừng nói đám người Ngũ Hoa phái ở tại kỳ quái, những người trong cuộc là đệ tử của Thượng Thủy tự cũng đang tức giận không hiểu sao lại trêu chọc phải đám s·á·t thần này?
Phật đạo suy vi, mặc dù Thượng Thủy tự bọn họ có thứ hạng không tệ, nhưng dù sao thế yếu, mỗi lần hành sự thì lực lượng không đủ. Giao lưu đại hội là cơ hội khó có được, tông môn vì thế đã chuẩn bị rất lâu, phái ra những đệ tử được bồi dưỡng tỉ mỉ, muốn vì tông môn mà dương danh một phen.
Không nghĩ tới mới đến ngày đầu tiên liền trêu chọc kẻ ác. Vậy phải làm sao bây giờ?
"Cho, lão lừa trọc, hỏi các ngươi lời nói đâu! Tại sao không nói, không phải mới vừa rồi rất cứng rắn sao? Quả nhiên là đồ không ra gì." A uy, tiểu tỷ tỷ, ngươi cũng thật khó nghe đi! Có chút tâm khí cũng sẽ nổi giận a.
Quả nhiên, đệ tử của Thượng Thủy tự nổi giận, bọn họ luôn luôn làm việc khiêm tốn, nhưng lại không mềm yếu, ở vùng đông nam thùy này cũng là chính đạo môn phái có thứ hạng, sao có thể để một nha đầu trúc cơ hoàng mao nhục nhã? Cho dù nha đầu này là đệ tử Quy Nhất môn.
"Hỗn trướng đồ vật! Các ngươi coi chúng ta Thượng Thủy tự không có người à? Chỉ là một tiểu đạo tu sĩ trúc cơ cũng dám phát ngôn bừa bãi, không phải là muốn nếm thử tư vị đầu ** trong tay ta?"
Người nói chuyện là một tu sĩ ở phía sau, tiếng nói chấn động đinh tai nhức óc, lời nói tranh tranh, cho dù không nhìn thấy chính diện cũng có thể cảm giác được một cỗ khí thế kh·i·ế·p người. Người này dường như có địa vị khá cao ở Thượng Thủy tự, hắn vừa nói xong, những đệ tử ở phía trước đều tản ra.
Cô gái vừa rồi còn khí diễm phách lối lập tức im bặt, tiến không được mà lui cũng không xong. Nàng ta ở tông môn nhận hết sủng ái, đương nhiên sẽ không đem một đám lão lừa trọc tu vi không cao để vào mắt. Nhưng hòa thượng lên tiếng quát lớn kia rõ ràng là một tu sĩ kim đan, có trưởng bối của tông môn ở đây, nàng ta mặc dù cũng không sợ, nhưng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Trong lòng thầm mắng lão già này không ngừng lại lấy lớn h·i·ếp nhỏ, bất đắc dĩ đem lời thô tục đến bên miệng nuốt trở vào.
Nhưng Thượng Thủy tự vẫn còn đang tức giận thì tuyệt không dễ dàng bỏ qua như vậy, bị một tên tiểu bối làm mất mặt, nếu không ra mặt, bầu trời phía dưới này còn có chỗ cho Thượng Thủy tự bọn họ đặt chân?
"Vốn dĩ ta, với tư cách trưởng bối, không nên so đo với đám nhỏ. Nhưng kẻ này quá mức phách lối, không coi ai ra gì, chúng ta thực sự không thể nhịn được nữa, muốn các vị đạo hữu có mặt ở đây phân xử thử." Đại hòa thượng này hướng những người xung quanh đang vây xem làm động tác chắp tay trước n·g·ự·c.
Lúc này, những người còn dám vây quanh xem náo nhiệt tự nhiên không phải người thường, phần lớn là đại gia đệ tử có chút dựa dẫm. Hiện trường, thấy kịch hay đến hồi gay cấn, ai lại muốn rời đi, đều là mở miệng phụ họa.
Quy Nhất môn là có chút không bình thường, nhưng người ta cũng là chính đạo môn phái có thực lực mạnh mẽ, Thượng Thủy tự cũng không kém, hai đại chính đạo môn phái này lại đấu đá nhau, thật là một màn kịch hay.
Không nghĩ tới đám người Ngũ Hoa phái giữ mình cực kỳ, trên thực tế còn rất thích hóng chuyện sao, loại tiết mục này có gì đáng xem. Nếu là nàng đã sớm rời đi, ai biết bọn họ đánh nhau có thể hay không ngộ thương đến những người qua đường vô tội như bọn họ? Ninh Tiểu Hạ âm thầm chửi rủa trưởng bối nhà mình rõ ràng muốn xem náo nhiệt.
Bất quá Quy Nhất môn này lại là có cái nhìn gì? Ninh Hạ nhanh chóng liếc mắt nhìn đám tu sĩ huyền sam cách đó không xa, theo vừa rồi bắt đầu cũng chỉ có cô gái kia là nhảy nhót. Nhưng vì cái gì những tu sĩ Quy Nhất môn chân chính có thể chủ sự lại không nói một lời?
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận