Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn

Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn - Chương 491: Hồi liêu (length: 8328)

Chương 491: Hồi Liêu (thượng)
Trong Tham Lang Giản cũng là một đám chuyện rắc rối.
Gián điệp hoành hành, đến giờ vẫn không biết bên nào là địch, bên nào là người nhà. Dù sao ngay cả đám đệ tử trực hệ như Sói sáu người cũng là tai mắt do địch nhân chôn giấu, thực sự không thể không khiến đám đệ tử cảm thấy bất an.
Ai biết được bên cạnh sớm tối làm bạn, kề vai chiến đấu đồng môn có thể hay không vào một ngày nào đó đâm ngươi một đao.
Sói sáu p·h·ả·n ·b·ộ·i khiến đám người Tham Lang Giản nâng cao cảnh giác, có chút nghi thần nghi quỷ.
Vì không đ·á·n·h rắn động cỏ, lần này bọn họ hoạt động thậm chí không hề hay biết những người trong lều, chỉ do Khúc tôn trưởng hạ lệnh cho đám đệ tử tuyệt đối tín nhiệm, lại phân biệt điều động.
Toàn bộ quá trình đều lặng yên không một tiếng động, không một chút tin tức nào lộ ra, cho nên lần tập kích này mới có thể thuận lợi như vậy. Đổi lại bất kỳ lần nào trước kia, đều sẽ gặp phải lực cản ở những mức độ khác nhau, dù sao cũng không thuận lợi như thế.
Nghĩ tới đây, Lang Ngũ rất là ảo não. Đường đường Tham Lang Giản, đã từng là Liên Vụ thành chi tự, từ khi nào hành sự lại phải sợ đầu sợ đuôi như vậy, lại vẫn phải cố kỵ nội gián gây sóng gió.
Hình như chính là từ trăm năm trước, khi Tứ Vật Hành quật khởi, rất nhiều thế gia lực lượng trong thành đột nhiên mạnh lên rất nhiều, hơn nữa còn tạo thành một liên minh mạnh mẽ hữu lực. Rõ ràng trước đó đều là năm bè bảy mảng...
Lúc ấy Hồng Cơ phu nhân mới bế quan không lâu, tuy dư uy vẫn còn, đám người Tham Lang Giản cũng không tính là yếu thế, nhưng trước sự bức bách của các thế gia đã là suy tàn.
Bởi vì vẫn còn có Hồng Cơ phu nhân chấn nhiếp, bọn họ cũng không dám bức bách quá mức, sợ đối phương ra ngoài lúc thu sau tính sổ.
Nhưng thế lực vẫn là muốn đoạt, lợi ích nên chia cắt thì chia cắt. Ích lợi to lớn có thể khiến người ta đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g, xem nhẹ nguy cơ ẩn giấu sau lưng.
Ngay từ đầu chỉ là muốn thử dò xét, về sau chính là trắng trợn cài cắm nhân thủ, diệt trừ đối lập, ý đồ từng bước xâm chiếm thế lực của Tham Lang Giản.
Đệ tử Tham Lang Giản trong kế hoạch của bách gia bị mất một nhóm lớn đệ tử tr·u·ng tâm, nhân mạch tàn lụi.
Cứ như vậy, chỉ có hai kết cục. Một là tồn tại tr·ê·n danh nghĩa, triệt để trở thành con rối của thế gia. Hai là nhân tài tàn lụi, k·é·o dài hơi tàn, ở một xó xỉnh. Bất luận loại nào đều là điều bọn họ không thể nào tiếp nhận.
Khi đó tình cảnh của Tham Lang Giản có thể nói là ngàn cân treo sợi tóc. May mắn thống lĩnh của bọn họ khi đó không phải là người tầm thường, hắn đã làm một quyết định, đem Tham Lang Giản bảo vệ, thậm chí trước áp lực của thế gia vẫn không ngừng p·h·át triển.
Quyết định gì? Bốn phía chiêu mộ đệ tử. Bất kỳ ai cũng thu, mặc kệ sau lưng là thế lực gì, nhân phẩm thế nào, chỉ cần có t·h·i·ê·n phú và đầy đủ lực lượng đều có thể đi vào Tham Lang Giản.
Chiêu này thoạt nhìn là tự chịu diệt vong, kỳ thực lại bảo toàn Tham Lang Giản lớn nhất. Bất luận thế nào, trở ngại Hồng Cơ phu nhân, bọn họ cũng không dám công khai diệt Tham Lang Giản, chẳng phải là tạo phản sao?
Nhưng bọn họ sẽ diệt trừ kẻ đối lập, dùng các loại thủ đoạn âm hiểm buồn n·ô·n khiến Tham Lang Giản trở thành con rối của bọn họ.
Nếu là Tham Lang Giản tự động khuếch trương chiêu tu sĩ thì sao? Rất nhiều thế gia thấy vậy mừng rỡ, cảm thấy đây là cơ hội từng bước xâm chiếm con quái vật khổng lồ này, ngược lại sẽ trì hoãn động tác trên tay.
Mà Tham Lang Giản nghĩ chính là chuyển bị động thành chủ động, đặt những tai mắt này dưới mí mắt, lại từng cái đ·á·n·h tan, đồng thời cũng có thể chiêu mộ số lượng lớn đệ tử không có thế lực.
Hai phe đ·á·n·h cờ mới có diện mạo ngày hôm nay của Tham Lang Giản. Mặc dù mấy năm nay bọn họ đã mượn cơ hội thanh trừ phần lớn thế lực cài vào, nhưng vẫn có vài cái đinh giấu rất sâu chưa rút ra.
Hơn nữa các thế gia hàng năm đều đưa một nhóm người vào, thế nên tình hình trong lều của bọn họ vẫn luôn rất phức tạp.
Lang Ngũ tìm Ninh Hạ hỗ trợ làm nội ứng, chỉ là ý nghĩ nhất thời, thật sự là nghĩ ra trong chốc lát. Lúc đưa ra cũng không ôm hy vọng quá lớn, Ninh Hạ có thể đáp ứng hoàn toàn là niềm vui ngoài ý muốn.
Hắn cũng không nghĩ tới Ninh Hạ có thể giúp được chuyện này. Dù sao làm nội ứng, cài đặt p·h·áp khí kết nối, thấy thế nào cũng là chuyện cực kì nguy hiểm, không khác gì t·ử thần giẫm lên dây thép.
Tứ Vật Hành kinh doanh nhiều năm, Tham Lang Giản to lớn như vậy, không một người thành c·ô·ng xâm nhập vào trong, thậm chí không được nhìn trộm chân diện mục của đấu giá hội, đủ thấy t·h·ủ· ·đ·o·ạ·n điều tra của bọn họ lợi hại thế nào?
Việc này của Ninh Hạ muốn thành c·ô·ng không hề dễ dàng. Dù cho vị này nhìn qua cũng không phải nhân vật đơn giản. Lang Ngũ nhìn cô bé đối diện tuổi còn trẻ đã trúc cơ này, nảy ra ý tưởng kỳ quặc như vậy.
Nhất thời liền nhịn không được hỏi. Nhưng hắn nói xong lại hối hận.
Hắn đang làm gì vậy? Thế nhưng trông cậy vào một cô bé vừa mới cao quá thắt lưng thay bọn họ làm nội ứng. Tham Lang Giản bọn họ khi nào lại rơi vào tình trạng này? Với bản lĩnh của Tứ Vật Hành chẳng phải là h·ạ·i c·h·ế·t người sao?
Chính khi hắn lòng tràn đầy ảo não muốn thu hồi lời nói lúc trước, hảo sinh x·i·n· ·l·ỗ·i, Ninh Hạ lại nói chuyện này nàng nhận.
Lang Ngũ lúc ấy vừa sợ vừa giận, ngược lại hảo sinh khuyên can một phen. Vốn đã cảm thấy không ổn, muốn nói x·i·n· ·l·ỗ·i, Lang Ngũ nghe Ninh Hạ cố chấp muốn đi, lại càng cảm thấy không thích hợp.
Đều là lỗi của hắn, lanh chanh làm gì cơ chứ.
Hắn khẽ cắn môi, cho dù bị xem là kẻ vô tín vô nghĩa cũng đành nói vậy, hắn sẽ không để đối phương đi làm nội ứng này.
Không ngờ lúc ấy Ninh Hạ nghe xong còn do dự, giờ lại kiên quyết, gắt gao muốn làm việc này, vì kích hắn, còn nói là hắn đã đáp ứng cho bao nhiêu tiền thù lao vân vân...
Đây không phải vấn đề bao nhiêu tiền thù lao a? Lang Ngũ cười khổ, hơi mất tập tr·u·ng có thể sẽ c·h·ế·t người.
Cuối cùng hắn vẫn không thuyết phục được Ninh Hạ, hai người ngồi xuống bàn bạc kỹ càng một phen, nói rõ phối hợp thế nào, tạ ơn thế nào.
Nói là phối hợp, trên thực tế không cần phối hợp gì nhiều, chỉ truyền xuống tin tức đơn giản, quan trọng nhất là cài đặt p·h·áp khí kết nối, còn những việc khác không liên quan đến Ninh Hạ. Sau khi mọi việc thành công, Tham Lang Giản sẽ t·r·ả cho nàng một bút tiền thù lao.
Nói đơn giản cũng không đơn giản, muốn đem p·h·áp khí cùng lệnh bài liên hệ bí mật tráo đổi... Đổi một người, hơi bất cẩn sẽ đột t·ử ngay lập tức. Bất quá với Ninh Hạ mà nói, chỉ cần ném vào tiểu hắc rương là xong chuyện.
Hắn cũng không biết, điều quan trọng nhất là, Ninh Hạ muốn tự mình đi báo thù, lại tiện tay lừa chút phí nước trà mà thôi.
Chỉ là nàng không ngờ Tham Lang Giản lại hào phóng như vậy, "Phí nước trà" đưa cho một cái đủ dùng mấy chục năm, số lượng mấy chục vạn linh thạch, đối với nàng mà nói quả thực là cho không.
Bất quá Ninh Hạ cũng không định thay bọn họ tiết kiệm linh thạch, không thu chẳng phải là ngu sao. Lần này đi chưa hẳn không có nguy hiểm a, coi như là trước thời hạn thu một bút phí an ủi.
Không ngờ lại ứng nghiệm.
Buổi đấu giá này, Ninh Hạ chịu k·i·n·h· ·h·ã·i rất lớn. Cùng với bạn tốt Trọng Hoàn, suýt chút nữa go die.
May mà Ninh Hạ bên kia thành c·ô·ng, dựa vào p·h·áp khí kết nối, bọn họ cũng thành c·ô·ng phá vỡ bình chướng.
Có thể một tổ bưng hang ổ Tứ Vật Hành này có thể nói hoàn toàn nhờ Ninh Hạ nội ứng.
Đối với Ninh Hạ, Lang Ngũ cảm kích, cũng không muốn tiếp tục kéo nàng vào vũng nước đục này. Sợ h·ạ·i đến đối phương, gián điệp của Tham Lang Giản vẫn còn ở trong lều.
Ninh Hạ tồn tại đương nhiên là càng ít bại lộ càng tốt, mang người về lều là cách làm ngu xuẩn nhất, không khác gì vong ân phụ nghĩa. Ninh Hạ vừa mới giúp bọn họ a...
Thế nhưng, bây giờ, Khúc tôn trưởng muốn gặp nàng. Lang Ngũ hắn vô lực phản kháng, cũng không có tư cách ngăn trở, hắn nhất định phải nghe theo an bài của cấp trên.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận