Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn

Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn - Chương 1357: Xúi giục (length: 8236)

Từ Lôi chọn người không ai khác, chính là người thông phòng đã bầu bạn nhiều năm bên trong phòng của Đệ Ngũ Anh.
Kỳ thật nàng còn có người thích hợp hơn, nhưng đều không phải là người thích hợp nhất. Nàng không muốn lại đưa một người lên giường của trượng phu.
Sự tồn tại của người thông phòng này, Đệ Ngũ Anh đã nói rõ ràng trước khi thành hôn với Từ Lôi, nói là do vong mẫu ban tặng, không muốn bỏ đi. Nhưng hắn nguyện ý một lòng với thê tử, đối phương nếu nguyện ý gặp được người thích hợp cũng bằng lòng cho một bộ đồ cưới đưa ra ngoài.
Cho nên đối với người thông phòng không có chút cảm giác tồn tại này, tính là đã qua đường sáng.
Sau khi hỏi qua đối phương, nàng ta cũng cảm thấy bảo trì trạng thái như vậy ở hậu viện của Đệ Ngũ Anh cũng rất tốt, tự nhiên không nguyện ý chịu thiệt thòi mà tái giá.
Vốn dĩ nếu không có việc này, đối phương sẽ giữ trạng thái không tồn tại này ở góc hậu viện sống qua ngày.
Nhưng lại vào lúc này Từ Lôi nghĩ tới một người như vậy. Nàng biết đối phương đã từng là người vỡ lòng của Đệ Ngũ Anh, hẳn là chuyện nên làm không nên làm đều đã làm qua.
Nàng không phải là không có chút khó chịu, nhưng đây là việc Đệ Ngũ Anh chủ động giao phó với nàng trước hôn nhân, đối phương còn tỏ vẻ nguyện ý giữ trung trinh sau khi cưới, cho nên nàng rất nhanh liền nghĩ thông suốt.
Nhưng bây giờ lại bảo nàng đưa một nữ tử xa lạ lên giường của trượng phu, nàng làm sao nguyện ý? Còn không bằng trực tiếp dùng nữ tử kia, dù sao Đệ Ngũ Anh cũng không yêu thích quá nhiều... Nếu yêu thích thì sao đến hôm nay vẫn chỉ là cái thông phòng?
Không chừng sau này Đệ Ngũ Anh sẽ triệt để chán ghét mà vứt bỏ nàng ta...
Càng nghĩ càng thấy khả thi, Từ Lôi vì một nguyên nhân nào đó trở nên điên cuồng mà không có lý trí, rất nhanh liền biến ý tưởng hoang đường này thành hành động.
Đệ Ngũ Anh căn bản không có phòng bị gì với thê tử, lại vừa vặn gặp phải một ít chuyện trùng hợp, hắn liền hiểu lầm, chỉ cho là mình trúng ám toán của gia tộc nào đó.
Hắn tự giác thực xin lỗi thê tử, tự xin phạt không nói, còn tự thân đến Từ gia tạ tội. Từ Lôi tự nhiên là theo kế hoạch khóc lóc một phen, thành công che đậy một tầng phòng hộ cho hành vi của mình, chỉ trừ Từ Di đoán ra chân tướng.
Nhưng Từ Di lại không nói với bất kỳ ai chuyện này, thậm chí trước mặt tỷ tỷ cũng giữ im lặng, giả bộ như không biết.
Kế hoạch cũng thuận lợi như Từ Lôi tưởng tượng, thông phòng kia không quá một đêm liền mang thai. Đệ Ngũ Anh biết được có chút hoang mang lo sợ, vốn dĩ đã phạm sai lầm, không nghĩ đến còn náo ra "nhân mạng", vậy kết thúc thế nào đây?
Đệ Ngũ Anh giày vò, hao tâm tổn trí suy nghĩ, vẫn quyết định bỏ đứa bé kia đi. Tuy nói hài tử vô tội, nhưng sự ra đời của nó chú định sẽ trở thành nguồn gốc của mâu thuẫn gia đình, đến lúc đó bất luận là người lớn hay đứa bé đều sẽ bị kẹp ở giữa, vì chuyện này mà đau khổ.
Như vậy còn không bằng sớm sớm đưa nó đi, đầu thai vào nhà khác, ngày sau cũng không cần phải khổ sở.
Hắn nghĩ như vậy không sai, nhưng Từ Lôi làm sao có thể để cho chuyện mình phòng bị thất bại, tự nhiên lại là một phen thao tác, giữ lại hài nhi này.
Đệ Ngũ Anh cho rằng đối phương đang giận, cũng thực sự không rõ nguyên nhân đối phương lưu lại đứa bé này. Hai bên nảy sinh mâu thuẫn, tự nhiên cũng sinh khúc mắc.
Một bên là áy náy cùng không hiểu được, một bên khác là chột dạ cùng khoái cảm trả thù bệnh trạng, hai người cứ giằng co như vậy.
Thẳng đến ngày đó —— Đệ Ngũ Anh ngoài ý muốn biết được bí mật đằng sau chuyện này, đây hết thảy lại đều là do một người lên kế hoạch.
Đệ Ngũ Anh lúc này nổi giận, thậm chí cảm thấy mình trước kia chính là một kẻ ngốc, chỉ cảm thấy bị nhục nhã và lừa gạt. Phu thê hai người bộc phát một trận cãi lộn trước nay chưa từng có, cơ hồ kinh động đến cả Đệ Ngũ gia.
Đúng lúc này, Từ Lôi bởi vì cảm xúc kích động, tại chỗ ngất đi.
Lúc này Đệ Ngũ Anh còn nhớ gì đến cãi nhau, bị sắc mặt trắng bệch đáng sợ của đối phương dọa sợ vội vàng ôm người về viện tử.
Kết quả không tra không biết, vừa tra liền giật mình.
Thê tử của hắn, cùng hắn thành hôn nhiều năm không có thai nghén, sở dĩ không thể sinh dục không phải là do một trong hai người họ có vấn đề, mà là do Từ Lôi trúng độc.
Nhiều loại độc tố hỗn hợp, xung đột dẫn đến khó có thể sinh dục.
Trong đó càng lấy một loại độc mãn tính muốn mạng người, nhưng làm cho tính tình người ta đại biến làm chủ, về phần các độc tố khác ảnh hưởng đến cơ năng thân thể cũng chỉ là "điểm xuyết" mà thôi.
Khó trách thê tử trước nay thiện lương của hắn lại làm ra chuyện vô lại như vậy.
Hơn nữa đáng sợ nhất là, lại có người có thể hạ độc thủ với người bên gối của gia chủ như hắn, mà không bị phát hiện. Vậy có phải một ngày nào đó kẻ đứng sau muốn cướp đoạt quyền hành của Đệ Ngũ gia cũng có thể lặng yên không một tiếng động?
Bất luận là vì thê tử hay là gia tộc, Đệ Ngũ Anh cũng không thể bỏ qua chuyện này, lấy thủ đoạn lôi đình xử lý nhanh chóng một đám tử đệ khác họ nổi gió nổi mưa. Bọn họ thừa nhận đại đa số chuyện này đều là do bọn họ làm.
Về phần những việc khác không cần nghĩ nhiều cũng biết là do những phái cấp tiến lớn lớn nhỏ nhỏ kia làm.
Chuyện này giày vò hơn nửa tháng. Từ Lôi cũng tỉnh táo lại, cũng triệt để thanh tỉnh, nàng nghĩ lại chuyện mình làm trước kia, tự nhiên vô cùng xấu hổ, bệnh nặng không dậy nổi.
Hậu viện từ đây yên tĩnh trở lại.
Cùng năm, trưởng tử chân chính, thứ trưởng tử của Đệ Ngũ Anh chính thức ra đời, ngày đó ánh bình minh trải rộng, có thể nói là điềm lành.
Ba năm sau, danh thứ trưởng tử này chết yểu, Từ Lôi mang thai.
Người ngoài không biết, nhưng nghe đồn Đệ Ngũ Anh phu thê hai người đóng cửa phát sinh một trận cãi lộn kịch liệt. Hai người tan rã trong không vui.
Cùng năm, Từ Lôi sinh hạ trưởng tử, một nam hài nhi tư chất xuất chúng.
Có lẽ vì duyên cớ hài tử, mâu thuẫn giữa hai vợ chồng dường như tan thành mây khói, hai người lại trở nên hòa hợp. Chỉ là xem ra là như vậy mà thôi...
Chỉ là khoảng cách đã sinh ra sao có thể dễ dàng lấp đầy như vậy?
Thời gian dường như đang từ từ chữa lành vết thương của hai người. Đệ Ngũ Anh là người có lòng dạ khoáng đạt, hơn nữa bản thân cũng là hắn không bảo vệ tốt thê nhi mới dẫn đến những chuyện có không này, cũng tự tỉnh ngộ lỗi lầm của mình.
Chỉ là hai người đều không biết kẻ thực sự muốn tính kế bọn họ không phải là những dã tâm gia như hổ rình mồi kia, mà là con rắn độc giấu ở bên cạnh.
Kẻ chủ đạo chuyện này cũng không phải những tộc nhân phái cấp tiến trà trộn vũng nước đục, tự cho mình là đúng kia, mà là muội muội của Từ Lôi, Từ Di.
Từ Di yêu thầm tỷ phu đã lâu, sớm đã bất mãn với nhân duyên của tỷ tỷ và tỷ phu. Lại bởi vì trưởng tỷ luôn vượt trội hơn mình, những năm này càng thêm cô độc không chỗ nương tựa, tự nhiên sinh lòng ghen ghét với tỷ tỷ.
Vì thế nàng ta nắm lấy một lần phàn nàn của Từ Lôi, không ngừng lẩm bẩm bên tai nàng ấy, âm thầm dẫn dắt, lại phối hợp với độc tố mãn tính khiến người ta thay đổi, Từ Lôi tự nhiên liền trúng chiêu.
Sau đó các loại chuyện, bao gồm kế mượn bụng sinh con, âm mưu bại lộ, cùng với cái chết yểu của danh thứ trưởng tử kia đều có đại danh tác phẩm của nàng ta.
Trong các loại tình huống trời xui đất khiến, lại không người chân chính phát hiện, ai cũng không phát hiện ra chính vì nàng ta vẫn luôn không ngừng xúi giục trước mặt Từ Lôi mới đưa sự tình thúc đẩy đến cục diện như bây giờ.
Nói đến nữ nhân này cũng đủ lợi hại, thậm chí còn không thực sự bước vào hậu viện đã có thể làm cho hậu viện nhân khẩu đơn giản của Đệ Ngũ Anh trở nên như vậy.
Từ Di, chính là mẹ ruột của Đệ Ngũ Tử.
Nếu mọi người có thể biết chuyện cũ này, hẳn sẽ phát hiện mẹ con hai người này thực sự có độ tương tự kinh người.
(Chương này hết).
Bạn cần đăng nhập để bình luận