Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn

Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn - Chương 1064: Sóng ngầm (length: 8422)

"Muốn bản tọa nói, ngươi cũng không cần che che đậy đậy, chẳng lẽ ngươi còn bảo vệ không được môn hạ đệ tử à? Những kẻ khác muốn làm gì bọn họ cũng phải qua cửa ải của ngươi. Ngươi cũng quá cẩn thận rồi, đối với đám đệ tử trẻ tuổi không nên quá hà khắc..."
Huyền Dương chân quân có chút không tán đồng, cảm thấy Nguyên Hành chân quân quá mức bảo thủ, đối với Ninh Hạ và đám đệ tử quá nghiêm khắc. Tuy nói tu sĩ hàng đầu nhiệm vụ nên là chuyên cần và chuyên chú, nhưng đến thời điểm thích hợp cũng nên tham dự vào một ít trường hợp, rốt cuộc con người đều có xu hướng sống bầy đàn, bỏ đàn sống riêng bất lợi cho sự phát triển của người đó.
Đệ tử của hắn chính là như vậy. Huyền Dương chân quân trước nay luôn cổ vũ môn hạ đệ tử giao tế với các bên, đôi khi thậm chí còn phái bọn họ tham dự một ít trường hợp danh tu tụ tập, để mở rộng thanh danh. Có tài thì chung quy vẫn phải tuyên dương ra ngoài mới có hiệu quả, nếu không nội tú ở trong lòng thì có ích lợi gì? Đừng để cho những kẻ không có mắt khinh khi đến trước mặt mới hối hận.
Mà phương châm bồi dưỡng đệ tử của Nguyên Hành chân quân thì vừa vặn tương phản với hắn, bất luận là đối với đám đệ tử Trận pháp đường hay là đệ tử trực hệ của mình đều tuân theo hai chữ —— "điệu thấp". Tóm lại chính là không hiển sơn không lộ thủy, siêng năng tu luyện, yên lặng phát triển, đại bộ phận đều là những người một lòng tu luyện, an tâm.
Nguyên Hành chân quân trước đó vì Ninh Hạ ngăn cản những sự tình thăm viếng cùng nghe ngóng, Huyền Dương chân quân tự nhiên có nghe nói. Không chỉ có như thế, hắn còn nghe được có một vài đồng môn phàn nàn Nguyên Hành thập phần bá đạo, lãng phí nhân tài không nói còn không cho bọn họ mời chào, nhưng là có không ít người mang oán khí mười phần đến chỗ hắn tố khổ.
Sau này sẽ chỉ càng nhiều hơn, chuyến này Nguyên Hành không ngăn được. Không bằng thuận theo tự nhiên, hắn thấy tính tình Ninh Hạ cũng coi là người tâm trí kiên định, những thứ phù hoa kia hẳn là không ảnh hưởng được nàng mới đúng.
Nguyên Hành chân quân yên lặng, kỳ thật hắn cũng phát giác có lẽ là hắn quá cố chấp. Có thể là bởi vì sư tôn lúc trước của hắn chính là dùng phương thức như vậy bảo vệ hắn cho đến sau này đứng lên, được rồi, mặc dù bản thân hắn tựa hồ không phù hợp với cách này, nhưng thuở thiếu thời hắn thấy sư tôn đối với đám sư huynh đệ dạy bảo vẫn là ảnh hưởng đến hắn. Cho nên Nguyên Hành chân quân đối với đám đệ tử phía dưới cũng là kiên trì dùng phương châm này, chống đỡ cho bọn họ một vùng thiên địa thanh tịnh.
Nhưng mà, biện pháp này của hắn chung quy là không thích hợp để dạy bảo những đệ tử đó. Bất luận là Kim Lâm hay Ninh Hạ, thậm chí Hà Hải công đều là tu sĩ thuộc dạng linh hoạt thực tế, hoàn cảnh phức tạp càng có trợ giúp bọn họ trưởng thành, hiểu được một ít nhân tình lõi đời bọn họ cũng có thể bớt đi một ít đường vòng.
Bởi vì vậy nên trận này Nguyên Hành chân quân cũng có một số điều chỉnh. Đây cũng coi như nguyên nhân Ninh Hạ mau chóng nổi danh, cũng là Nguyên Hành chân quân tiết lộ cho những đồng môn tới nghe ngóng.
Bất quá những kẻ có dụng tâm khác cũng nhiều, Ninh Hạ vẫn là cánh chim chưa đủ lông đủ cánh, vẫn là bớt khen ngợi thì tốt hơn. Rốt cuộc dựa vào tính tình có vẻ mềm mại kia của nàng vẫn là chống cự không nổi một số kẻ không biết xấu hổ, đến lúc đó còn phải để hắn tự thân xuất mã đi tìm lại thể diện.
Nhưng hắn không nghĩ đến trên đời này lại có rất nhiều kẻ lòng dạ hẹp hòi, bất quá chỉ hai câu nói liền có thể dẫn tới đối phương không vui.
"Nguyên Hành sư đệ tự nhiên dạy dỗ tốt, đám đệ tử phía dưới ai nấy đều có tiền đồ. Bất quá chỉ có tiền đồ thì không ích lợi gì, cũng đều không hiểu tôn trọng tiền bối, bốn phía khiêu khích, sớm muộn có một ngày chịu thiệt thòi. Nguyên Hành sư đệ đã coi trọng nàng như vậy, cũng nên dạy cho môn hạ của ngươi học một ít đạo lý làm người xử thế..."
Đám thủ tọa và chân quân ở đây đều không thể tin được lời này là theo từ trước đến nay khéo đưa đẩy, "mạnh vì gạo, bạo vì tiền" Văn Tuệ chân quân từ trong miệng nói ra. Làm mất mặt Nguyên Hành chân quân trước mặt mọi người ở đây, điên rồi phải không?
Nguyên Hành chân quân là ai? Ở đây hơn phân nửa nguyên anh đều không dám mạo phạm nhân vật. Mặc dù đều là nguyên anh, nhưng Văn Tuệ chân quân so với Nguyên Hành chân quân kém không phải chỉ một chút, thực lực không thể so sánh nổi. Lại nói, Nguyên Hành chân quân đã là vị trận pháp đại sư duy nhất bọn họ mời được đến, cùng trình độ với hắn hoặc là cao hơn không phải bế tử quan thì chính là mời không nổi, trừ phi bọn họ cả đời đều không cần đến Nguyên Hành chân quân, nếu không ai cũng không muốn vô duyên vô cớ đắc tội vị này. Trời mới biết đám trận pháp sư hiện tại có bao nhiêu khó cầu.
Bây giờ thì hay rồi, người bọn họ còn muốn giao hảo không kịp, Văn Tuệ chân quân lại nghênh ngang đắc tội triệt để. Không chỉ có như thế, nàng còn tiện thể đem đám đệ tử Trận pháp đường tổn hại một lần...
Ninh Hạ vì cái gì có nhiều người muốn mời chào như vậy? Sớm trước khi trận đại tỉ thí này diễn ra, nàng đã lọt vào mắt xanh của rất nhiều người, tự nhiên không phải hướng về phía nàng điệu thấp tu luyện mà đến, gần như đều là nhìn trúng tài năng về trận pháp của nàng. Trước khi đến Tầm Dương thành, nàng thay Bách Thảo lão nhân bày ra mấy cái trận pháp cũng không biết bị bao nhiêu người lén lút dò xét, nghe ngóng qua. Sau này nàng thu hoạch được công hội chứng nhận sơ giai trận pháp sư càng là làm cho càng nhiều người chú ý.
Cũng là thua thiệt được Nguyên Hành chân quân trong tối ngoài sáng bảo vệ ngăn đón, nếu không Đào Nhiên cư đã sớm bị đạp phá.
Hiện tại Văn Tuệ chân quân lại pháo kích một đám người như vậy, đem đám tu trận này đắc tội sạch sẽ, xem ra Thủy Tú phong về sau đừng hòng dùng được trận pháp. Ai cũng cảm thấy Văn Tuệ chân quân là mất trí.
Bất quá việc này cũng không liên quan tới bọn họ, có trò hay thì dại gì không xem? Dù sao cũng không phải là bọn họ làm chuyện ngu xuẩn.
"Nói đủ chưa? Nói xong cũng nên đến phiên sư đệ ta nói. Ta nhớ đến Ninh Hạ cùng sư tỷ gặp nhau cũng chỉ có một lần, trước đó nàng chưa từng thấy qua sư tỷ, vậy thì làm sao nói là đắc tội tiền bối? Xem ra Văn Tuệ sư tỷ đối với chuyện lần trước vẫn còn canh cánh trong lòng." Nguyên Hành chân quân nghiền ngẫm nói.
"Ngươi..." Văn Tuệ chân quân một hơi nghẹn ở cổ họng nhả không ra được, uất ức muốn chết.
"Nếu không thì chính là nói vị Minh sư muội trên đài kia. Nàng xác thực cũng coi là trưởng bối của Tiểu Hạ. Bất quá giao đấu trên đài thì không luận bối phận, tự nhiên là cường giả vi tôn. Nếu như việc này còn phải xem bối phận, vậy thì đám đệ tử phía dưới không cần đánh." Nguyên Hành chân quân lại còn rất nghiêm túc đáp lại.
Văn Tuệ chân quân nào nghe không ra đối phương có ý trào phúng, nhưng nàng lại không cách nào phản bác. Kỳ thật trong nội tâm sâu thẳm, nàng đại khái cũng phát giác được chính mình chỉ là đang "giận chó đánh mèo" cùng cố tình gây sự mà thôi.
Ngay lúc buông lời châm chọc kia, kỳ thật nàng đã hối hận, nhưng lại không thể nào bỏ xuống mặt mũi mà xin lỗi ngay tại chỗ. Nếu là thật sự làm như vậy, nàng thật muốn sống thành trò cười. Cho nên giờ phút này cho dù là đắc tội Nguyên Hành cũng không thể cứ như vậy xuống nước, lần này khác với lần trước, có vạn người nhìn vào a...
Huống hồ Minh Nhã Cầm sự tình thật làm nàng khó chịu trong lòng. Sư phụ Nguyệt Lạc đạo quân của nàng trước khi bế quan đã phó thác Minh Nhã Cầm cho nàng, dặn dò nàng phải trông nom, dạy bảo, Văn Tuệ chân quân biết đối phương coi trọng việc này, cũng không dám khinh mạn. Huống hồ thiên tư đối phương không tệ, không cấu thành uy hiếp đối với nàng, nàng tự nhiên là nguyện ý đề bạt một phen.
Chỉ là không nghĩ đến, cái thiên tư này lại trở thành vấn đề làm cho nàng đau đầu nhất. Con bé này rất khó đỡ đần được, hao tốn nhiều tài nguyên cùng tỉ mỉ bồi dưỡng như vậy, mấy chục năm mới đạt tới trình độ này, so với rất nhiều nội môn đệ tử còn không bằng. Đây chính là… Nếu không phải nàng là người chăm chỉ, tình huống có lẽ còn tệ hơn chút nữa. Văn Tuệ chân quân có chút lo lắng Nguyệt Lạc đạo quân ra ngoài sẽ vì việc này mà vấn trách nàng.
Vốn đã vì sự tình này mà sứt đầu mẻ trán, hôm nay Văn Tuệ chân quân lại chịu thêm đả kích nặng nề. Sư muội này của nàng thua ngay ở vòng sơ tuyển, ngay cả vòng hai cũng không vào được, xem như triệt để biến thành trò cười.
( chương này xong ).
Bạn cần đăng nhập để bình luận