Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn

Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn - Chương 1563: Vụ yêu (length: 8100)

Ninh Hạ: ... Không cứ thế mà bị ngạt c·h·ế·t, thật sự rất cảm tạ!
Mơ hồ, hình như có người đút cho nàng thứ gì đó. Ninh Hạ kỳ thực không muốn nuốt, rốt cuộc bản thân còn đang hôn mê, sao có thể ăn đồ vật lai lịch không rõ.
Đây cũng là lý do Ninh Hạ cố chấp muốn xác định xem đám người Lang Ngũ có đáng tin hay không, muốn có được một lời hứa.
Nhưng thái độ đối phương hiển nhiên rất cứng rắn, cuối cùng Ninh Hạ một kẻ nửa tỉnh nửa mê khẳng định không chống lại được người ta ý thức rõ ràng, rốt cuộc bị ép buộc tắc cho một miệng.
Bất quá linh đan này hiệu quả đúng là nhanh chóng, chỉ một hồi Ninh Hạ cảm thấy đầu óc trong nháy mắt tỉnh táo hơn rất nhiều, dần dần lấy lại được hình ảnh rõ ràng trước mắt.
"Tỉnh rồi?"
Thấy Ninh Hạ còn có chút ngơ ngẩn, Lang Ngũ vội vàng đưa cho một túi da nước sạch.
"Ừ." Ninh Hạ giơ túi nước trong tay lên, ừng ực ừng ực uống một bụng, mới hoàn hồn lại.
"Thật?" Lang Ngũ còn có chút không tin.
"Đương nhiên." Ninh Hạ bất đắc dĩ nói, lúc này nàng thật sự tỉnh lại rồi. Trải qua đáng sợ này, thật có chút quá sức, cảm giác cả người đều bị vắt kiệt.
Thấy đôi mắt nữ hài trong veo, đáy mắt cũng khôi phục chút thần thái, đám người Lang Ngũ cho rằng nàng thực sự nói thật.
"Thứ kia... Giải quyết chưa?" Rất lâu sau, Ninh Hạ mới rốt cuộc nói ra được một câu hoàn chỉnh.
Nàng quan tâm nhất chính là việc này. Rốt cuộc nàng đã dốc hết sức giúp đỡ, nếu không có tác dụng thì thật là tức đến c·h·ế·t mất.
"Đã giải quyết, con yêu thú kia đã bị Diệu Thật trưởng lão bắt được. Thật may có ngươi, nếu không nói không chừng chúng ta đều mất mạng ở đó."
Có khoa trương vậy không? Ninh Hạ lúc đó hỗn độn, dù không biết bọn họ mất bao lâu để giải quyết, nhưng cảm giác thời gian quyết định không dài.
Có thể nhanh chóng giải quyết yêu thú như vậy, hẳn là sức chiến đấu không mạnh. Cảm giác đối phương nói như vậy có hơi khoa trương, hình như là đang hống nàng.
Như hiểu được nghi vấn của Ninh Hạ, Lang Ngũ khẽ nói: "Đó là Vụ Yêu."
Ninh Hạ nghe vậy cả kinh, không phải chứ, đây là vận rủi kinh thiên động địa, khiếp quỷ thần gì thế này, sao vừa vào đã đụng phải loại yêu thú này, chẳng lẽ Tham Lang giản đi cùng với nàng lâu cũng bị nhiễm vận đen?
Loại đồ vật như Vụ Yêu này không phải đã gần như diệt sạch rồi sao? Sao còn có thể xuất hiện tại một sân thí luyện nhân tạo thế này? Việc này không hợp lý quá, sắp biến đổi long trời lở đất à?
Đám người Tham Lang giản cũng đã sống ở Tr·u·ng Thổ một thời gian, đối với một ít thường thức cùng kiến thức của nơi đây đều có hiểu biết và nhận định nhất định, đương nhiên biết Vụ Yêu là một tồn tại đáng sợ cỡ nào.
Truyền thuyết, Vụ Yêu không có chân tướng, không có hình thái cố định, ở khắp nơi, không thể nắm bắt, người hoặc yêu thú cơ hồ không cách nào dùng mắt thường bắt được Vụ Yêu. Một khi bị bao vây trong đó liền sẽ ngửi thấy một mùi thối rữa của t·h·i thể, hơn nữa mùi sẽ càng ngày càng nồng, đó là bởi vì bọn họ lúc này đã coi như tiến vào "dạ dày" của Vụ Yêu.
Lại qua một trận, cho đến khi tất cả mọi người đều bị cái gọi là "sương trắng" che lại, những sương trắng nhìn như không có chút nào độc hại này sẽ biến thành thứ có thể ăn mòn nhân thể, ngăn chặn khí độc. Đến lúc đó, tất cả con mồi đều sẽ bởi vì không cách nào tránh thoát mà c·h·ế·t trong tiếng kêu r·ê·n.
Loại yêu thú này vào thời thượng cổ rất thịnh hành, khi đó là loại yêu thú vừa nguy hiểm lại thập phần khó giải quyết. Nhưng loại yêu thú này cần điều kiện sinh tồn không phải bình thường cao, hơn nữa tỷ lệ sống sót cực thấp, mấy thế hệ trôi qua, thứ này cơ hồ đã tuyệt tích trên mảnh đại lục này.
Theo số lượng giảm mạnh, những ghi chép liên quan tới nó cũng không ngừng giảm bớt, đến hiện tại đã gần như thất truyền. Bất quá vẫn còn sót lại chút manh mối.
Vụ Yêu này mặc dù không có hình dạng, nhìn như không có nhược điểm, khó có thể công kích, nhưng nó cũng không phải hoàn toàn không có nhược điểm —— đó chính là đôi mắt của nó.
Vụ Yêu không có bản tướng, chỉ có một đôi mắt tương tự hồng ngọc là nhược điểm. Có lẽ là bởi vì ở trên đời không màu, vô hình, không có nơi dựa vào, tựa như lục bình không rễ, khắp nơi phiêu đãng, chung quy vẫn là quá gian nan, cho dù là Vụ Yêu cũng sợ hãi bị thiên địa vứt bỏ.
Cho nên nó hoá hình sau đã giữ lại cho mình một tia bản tướng cuối cùng, cũng chính là đôi mắt kia, phong ấn tất cả của nó. Nếu có người có thể phát hiện đôi mắt nó và công kích nó, nó liền xong.
Tìm đến đôi mắt của nó và tiêu diệt, đây là phương pháp duy nhất đối phó với Vụ Yêu. Nếu bị nhốt bên trong mà không biết phương pháp này, Nguyên Anh chân quân khả năng cũng khó trốn một kiếp, huống chi đám tiểu bối bọn họ? Thật may Ninh Hạ trong tay có Cửu Nghi Nhật Bàn, bọn họ mới có thể kịp thời phản ứng lại và phản kích, nếu không c·h·ế·t cũng không biết, nói thật may có Ninh Hạ mới có thể sống sót hoàn toàn không quá đáng.
Mà Ninh Hạ lại đang nghĩ đến một chuyện khác. Đối phó với Vụ Yêu, trừ tìm đến đôi mắt của nó còn có cách khác, đó chính là lấy lực lượng chí cường, chí cương của thế gian để phá hủy bản thể của nó, trước lực lượng tuyệt đối, hết thảy đều là hư ảo.
Đối với loại tồn tại như Vụ Yêu, Ninh Hạ có lẽ hiểu rõ trực quan hơn một chút, bởi vì nàng là thông qua nguyên thư hiểu biết đến. Mà trong nguyên thư, loại yêu thú này lần đầu tiên xuất hiện tự nhiên là tại sân nhà của Vương Tĩnh Toàn, khi đó có thể khiến đám người Vương Tĩnh Toàn chật vật không chịu nổi.
Thậm chí một đoàn người đều suýt táng thân trong đó, thật may đến thời khắc mấu chốt vận khí Vương Tĩnh Toàn không tệ, nàng ném ra một cái p·h·áp khí lại vẫn có huyền cơ, rò rỉ ra một ngọn Long Diễm, đốt sạch con Vụ Yêu kia.
Cái pháp khí này là lúc nàng vừa tới Tr·u·ng Thổ ngẫu nhiên gặp một người bạn tặng, khi đó bởi vì một số việc, hai người còn đồng hành một đoạn thời gian, sau đó lúc tách ra, đối phương đã đưa cho nàng cái p·h·áp khí này. Mãi đến lúc này Vương Tĩnh Toàn mới biết, nguyên lai trong pháp khí này còn cất giấu một luồng Long Diễm.
Nguyên lai nam tu đồng hành cùng Vương Tĩnh Toàn một thời gian kia căn bản không phải nhân loại, mà là một con hỗn huyết Long tộc, thuộc Diễm Long nhất tộc. Bởi vì vẫn luôn không dung nhập được với tộc nhân, cho nên lâu dài trà trộn trong đám người sinh hoạt, Vương Tĩnh Toàn gặp được đối phương đã là những ngày tháng cuối cùng hắn sống ở khu người ở, sau đó hắn sẽ chịu triệu hoán trở về nơi tụ cư của Long tộc.
Ninh Hạ bỗng nhiên nghĩ đến, lực lượng chí cường chí cương của thế gian, Long Diễm mà Vương Tĩnh Toàn sau này có được là một loại, vậy thì chân linh hỏa chủng còn lưu lại trong đan điền của nàng, thứ mạnh mẽ đến cơ hồ có thể đốt cháy hết thảy, có tính là một loại lực lượng chí cường chí cương hay không? Có lẽ dùng nó cũng có thể đối phó Vụ Yêu này. Bất quá bây giờ nghĩ việc này cũng vô dụng, Vụ Yêu đã bị diệt trừ, bọn họ cũng coi như trốn được một kiếp, người còn sống sót là tốt rồi, không cần phải tính toán những việc xa vời vợi kia, chỉ tổ thêm phiền não.
Ninh Hạ được Lang Ngũ đỡ đến gần một tảng đá lớn ngồi xuống, đám người Lang Nhất ở lại phía kia thu thập tàn cuộc, nói chung cũng gần như đến hồi kết.
Linh lực của nàng tiêu hao, cộng thêm vừa rồi vì bức linh lực co đầu rút cổ trong đan điền ra, khiến tuần hoàn trong cơ thể hỗn loạn. Hiện tại nàng chưa hôn mê, còn có thể thở hổn hển vài hơi đã là do ảnh hưởng tích cực của việc thân thể được Nguyệt Huyền thạch tẩm bổ những ngày qua. Nếu là theo tố chất thân thể trước kia của nàng, đã sớm hôn mê đến không biết đâu, đến lúc đó thí luyện cũng đừng tham gia, trực tiếp ngủ một giấc đến khi kết thúc.
(Kết thúc chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận