Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn

Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn - Chương 1000: Trở về (length: 8032)

"Kẽo kẹt ——" Viện lạc tối đen như mực nghênh đón chủ nhân đã lâu không gặp của nó.
Người tới có bước chân rất nhẹ, không nhanh không chậm, đẩy cửa viện ra rồi từ từ đóng lại. Trong bóng tối, ánh lam quang nhạt lóe lên rồi tắt, ở phía trong cánh cửa điểm xuyết những đốm sáng lấp lánh.
Đối phương đứng trước cửa nhìn một chút, lập tức thở dài một tiếng, xoay người đi về phía kiến trúc trung tâm, biến mất trong bóng tối.
Cuối cùng cũng...
————————————————— "Ninh sư muội đi đâu rồi? Mấy ngày nay sao không thấy bóng dáng nàng đâu?" Hà Hải Công nghi hoặc hỏi.
Ngày mai chính là liên hợp tỷ thí, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Ninh Hạ, điều này khiến đám đệ tử Trận Pháp đường đều cảm thấy rất khó hiểu.
Ban đầu không thấy người, bọn họ còn tưởng rằng đối phương có chuyện quan trọng gì đó, hoặc là ra ngoài. Dù sao Ninh Hạ trước đó cũng có một dạo không thường tới Trận Pháp đường, bế quan tu luyện hoặc là ra ngoài tu hành, việc này đối với tu sĩ mà nói rất bình thường.
Nhưng đã qua nhiều ngày như vậy, mắt thấy liên hợp tỷ thí sắp tới gần, vậy mà vẫn không thấy người. Lúc này rất nhiều người cũng đều nhận ra có gì đó không đúng.
Không nói đến việc lựa chọn đi xa vào thời điểm này là không thực tế, nghĩ muốn tham gia tỷ thí thì chỗ nào mà chẳng có đệ tử tông môn, những người này phần lớn đều bận rộn chuyện này, nhiệm vụ tông môn thật không có gì có thể chọn. Mà vào thời điểm này nàng vẫn chưa xuất hiện bản thân nó đã rất kỳ quái.
Thay bằng Hà Hải Công bọn họ, bất kỳ ai có lẽ đều không kỳ quái như vậy, nhưng đây chính là Ninh Hạ. Một người hoàn toàn mới, cho dù tu vi của nàng ổn định, rất có tiềm lực, cũng không thể thay đổi sự thật nàng là một người trẻ tuổi tu luyện chưa được bao lâu.
Một người như vậy làm sao có thể bỏ lỡ liên hợp tỷ thí? Nếu là nàng lần này tham gia, bất kể nói thế nào thì đây cũng là "Lần đầu ra mắt", chính là lúc dương danh. Theo như Nguyên Hành chân quân đã sớm chọn danh hiệu cho nàng, cũng có thể thấy được dã tâm này.
Nhìn dáng vẻ tránh không trả lời của Nguyên Hành chân quân, bọn họ lập tức ngửi được mùi vị khác thường.
Hôm nay là đêm trước liên hợp tỷ thí, mấy huynh đệ Trận Pháp đường tập hợp một chỗ, trừ việc nghị luận công việc ngày mai, không thể tránh khỏi cũng sẽ nhắc tới hành tung của Ninh Hạ.
Bọn họ phần lớn có khuynh hướng cho rằng lần tỷ thí này Ninh Hạ khả năng không trở lại.
"Hôm trước ta hỏi qua Nguyên Hành chân quân, hình như hắn không trả lời thẳng ta."
"Đại khái là việc riêng thôi, chuyện này cũng khó mà nói..."
"Kim sư huynh, huynh có biết không? Hai người các huynh vẫn thường hay đi được gần nhau..."
Kim Lâm mặt mày khổ sở lắc đầu, hắn cũng rất lâu không có tin tức của Ninh Hạ. Giống như là hắn cùng Ninh Hạ cùng nhau đi bái phỏng Nguyên Hành chân quân sau liền phát sinh sự tình, khi đó hắn đích xác nghe được sư tôn bảo Ninh Hạ đi xử lý cái gì đó nhiệm vụ trên đỉnh đầu hay gì đó. Hắn đoán chừng là ra ngoài thôi...
Bất quá những điều này nếu chưa có sự đồng ý của Nguyên Hành chân quân thì hắn thật khó mà nói. Nếu là thật có thể nói thì Nguyên Hành chân quân cũng không cần che giấu, đại khái là không muốn nói với bên ngoài.
Cuối cùng hắn đành phải lắc đầu, tỏ vẻ mình không biết.
Thấy theo Kim Lâm không moi ra được tin tức gì, Hà Hải Công có chút thất vọng.
"Ninh sư muội thiên tư cực tốt, những năm qua vững bước đi tới, thật sự khiến người bội phục. Tàng kiếm tại vỏ, quả thật lợi khí vậy. Như là bỏ lỡ lần tỷ thí này xác thực đáng tiếc..." Trần Tư Diệp có chút tiếc nuối nói.
"Xem ra danh hiệu của sư muội chúng ta lại phải qua một thời gian lâu nữa mới có thể tuyên dương ra ngoài." Mọi người ngầm hiểu lẫn nhau, âm thầm gật đầu.
Cửa ra vào bỗng nhiên truyền đến tiếng vang nho nhỏ, có người từ bên ngoài đi vào. Đợi thấy rõ người tới, một đám đệ tử Trận Pháp đường liền vội vàng đứng dậy nghênh đón.
"Đều tụ ở chỗ này làm gì?" Nguyên Hành ngạc nhiên nói, vừa mới tiến vào chỉ thấy đám người này không khí có chút cổ quái.
"Nguyên Hành chân quân." "Sư tôn."
"Được rồi, không cần đa lễ, tất cả đứng lên đi. Các ngươi hôm nay cũng đừng luyện tập nữa, giải tán thôi, trở về nghỉ ngơi thêm đi. Ngày mai chính là liên hợp tỷ thí, hi vọng các ngươi đều có thể lấy được thứ hạng không tệ."
Lần tỷ thí này quy mô long trọng, các tầng lớp đệ tử đều sẽ tham gia, nhiều người như vậy tranh mấy vị trí đầu bảng kia, xác thực là không thực tế. Nhiều người tham gia như vậy, tông môn cũng là muốn cân nhắc vấn đề thăng bằng, hơi chút cho đám đệ tử một ít động lực.
Mà phương thức trực tiếp nhất tự nhiên là khen thưởng, phân chia tầng cấp tỷ thí mà khen thưởng linh vật tương ứng. Chuyện này Ninh Hạ trước đó ở Phù Vân đảo xem luận kiếm tỷ thí cũng là như thế, nhưng thấy được bản năng truy đuổi miễn phí trong bản tính của nhân loại đều giống nhau, "Có thưởng cạnh đáp" đều sẽ tích cực hơn rất nhiều.
Bất quá, có trọng thưởng tất có dũng phu, chiêu này bách phát bách trúng. Mà lần tỷ thí này thanh thế cũng càng thắng trước kia. Bên ngoài không thiếu hữu tông đều nghe nói Ngũ Hoa phái có thịnh hội này, liên tục phái người đến nơi này tới quan chiến, vì chính là để quan sát thịnh trạng của Ngũ Hoa phái.
Nguyên Hành chân quân nói những lời này cũng coi như có ý ngầm hứa hẹn bọn họ trở nên nổi bật.
...
" ... Còn không đi? Chẳng lẽ lại nghĩ luyện trận quá mức? Các ngươi hồi trước không phải đều phàn nàn bản tọa bố trí nhiệm vụ quá nhiều sao? Như thế nào? Còn nghĩ thêm nhiệm vụ?" Thấy đám người trước mắt xô xô đẩy đẩy còn không chịu đi, Nguyên Hành chân quân nhíu mày, thấy bọn họ bộ dáng muốn nói lại thôi, trong lòng càng là rõ ràng.
"Không không không, không phải." Đám đệ tử liền vội vàng lắc đầu phủ nhận. Bọn họ là chán sống mới có thể ngại nhiệm vụ không đủ nhiều, vị này bố trí luyện tập không hề nương tay. Khó có được mấy ngày có thể quang minh chính đại lười biếng, bọn họ cũng vui vẻ nhàn nhã, ai còn nghĩ vẽ trận phổ.
"Vậy thì có chuyện gì cứ việc nói thẳng. Các ngươi một đám nam tu, ấp a ấp úng còn ra thể thống gì."
"Vậy... Muốn hỏi Tiểu Hạ là đi đâu." Nào biết được không chờ bọn họ ấp úng nói ra, Nguyên Hành chân quân trực tiếp vạch trần.
Lần này thế nào không tránh? Đám người hai mặt nhìn nhau.
"Nàng đã trở về, ngày mai hẳn là sẽ đi tham gia liên hợp tỷ thí... Nếu như các ngươi là lo lắng điều này, vậy cũng không cần lo."
"Trở về?"
"Đêm qua trở về, người đã ở Đào Nhiên cư. Nếu là muốn gặp, đều có thể qua chỗ nàng ngồi một chút, nghĩ đến nhìn thấy các ngươi, nàng hẳn là cũng sẽ... Cao hứng." Những ngày qua Ninh Hạ đi nơi nào hắn lại quá là rõ ràng. Không chỉ có như thế, đối phương đêm qua cũng là do hắn dẫn trở về.
Vừa mới đi đến Trận Pháp đường, vừa vặn nghe được đám tiểu gia hỏa này thảo luận chuyện Ninh Hạ, hắn vạn lần không nghĩ tới hành vi của mình bị giải đọc như vậy, cũng biết bọn họ đại khái là thật rất lo lắng, vì thế đi lên liền trực tiếp đem hành tung của Ninh Hạ công bố.
Trời biết, đêm qua Ninh Hạ ra ngoài bộ dáng chật vật cũng là làm hắn kinh hãi. Một khuôn mặt bánh bao trực tiếp gầy đi trông thấy, chắc hẳn thịt trên người cũng rớt không ít, sắc mặt hơi tái nhợt, ánh mắt đờ đẫn, nhìn qua có loại không quá thông minh.
Ấn tượng đầu tiên chính là, tiểu gia hỏa này ở trong Kiếm Tháp tất nhiên chịu không ít khổ. Hắn khi còn trẻ đã từng đi qua một chuyến, bất quá khi đó đã là kim đan, tuy nhiên cảm thấy rất gian nan. Ninh Hạ một cái trúc cơ hậu kỳ nghĩ đến càng không dễ chịu.
Nhìn ra được mệt mỏi cực độ, cũng không quá nguyện ý nói chuyện, Nguyên Hành chân quân thông cảm nàng trực tiếp đưa nàng một đường trở về.
Hôm nay hắn có sự tình, cũng không rảnh đi xem, bất quá, những sư huynh này vừa vặn phát huy được tác dụng.
Sau đó Kim Lâm cấp tốc tiếp thu được ám hiệu của người nào đó, vội vàng đề nghị cùng nhau đi Đào Nhiên cư ngồi một chút...
Cách liên hợp tỷ thí, còn có nửa ngày.
( Chương này xong)
Bạn cần đăng nhập để bình luận