Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn

Tu Tiên Đừng Nhìn Diễn - Chương 23: Giải quyết (length: 7218)

Chương 23: Giải quyết
Ở xa vùng đông nam Thùy Ninh, Hạ Tử Nhiên không hề hay biết có người đang chờ nàng tịnh linh hoa để cứu mạng. Hiện tại nàng đang đối mặt với năm bình chân linh đan trên tay mà sầu muộn.
Nàng đã quyết ý không sử dụng chân linh đan để đề cao linh lực, nhưng trong tình huống các đồng môn đều sử dụng tài nguyên giống nhau, nàng làm như vậy rất có thể sẽ bị bỏ lại phía sau.
Vậy có phương p·h·áp gì có thể tăng thêm tốc độ tu luyện? Hay là đem chân linh đan đổi hết thành linh thạch?
Nhưng Ninh Hạ lại không dám trực tiếp cầm chân linh đan ra ngoài bán. Nàng - một tân nhân trong giới tu tiên, có chân linh đan nhưng không vội dùng, lại còn mang đi đổi linh thạch, không phải rất kỳ quái sao?
Nơi này là tu tiên giới, mọi chuyện đều có thể xảy ra. Cứ cách một đoạn thời gian lại luôn có bảo vật xuất thế, gây nên gió tanh mưa m·á·u.
Ninh Hạ nhớ rất rõ ràng trong sách từng nói qua một ví dụ khiến nàng ấn tượng sâu sắc. Vạn vạn năm trước, một t·h·i·ê·n tài đột nhiên xuất hiện khuấy động phong vân đại lục.
Một kẻ tiểu t·ử nghèo tư chất không nổi bật, cũng không có gia thế. Không biết từ khi nào, giống như thần tích quật khởi, tốc độ tu luyện nhanh đến không thể tưởng tượng n·ổi, tầng tầng lớp lớp dị bảo, phàm là linh thú gặp qua hắn đều q·u·ỳ dưới chân hắn.
Hiển nhiên là một mô bản nhân vật nam chính nào đó, ngươi cho rằng tiếp theo chính là cưới một đám bạch phú mỹ, đi đến tiên đạo chí tôn bảo tọa?
Không không không, người này đã tu luyện tới Độ Kiếp kỳ, là người thắng trong nhân sinh lại c·h·ế·t trong tay một đám Độ Kiếp lão quái.
Hắn có tư chất bình thường như vậy, nếu chỉ là tu luyện nhanh thì còn có thể nói là dùng t·h·i·ê·n phú dị bẩm để hình dung, thế nhưng tất cả dị bảo đều hướng trên người hắn mà đến, chỉ cần có hắn, bí cảnh của đoàn người chắc chắn m·ấ·t cả chì lẫn chài... Điều này đã gây nên sự hoài nghi của các cao thủ trên đại lục.
Lại thêm người hữu tâm đem bình sinh của t·h·i·ê·n tài này điều tra một phen, trời ạ, trước sau chênh lệch lớn như vậy, nhất định là yêu nghiệt hàng thế!
Cho nên người g·i·ế·t c·h·ế·t t·h·i·ê·n tài này có hai phái. Một bên hoài nghi hắn có thần khí không gian trong tay, một nửa khác lại hoài nghi hắn đ·á·n·h cắp khí vận của đại lục. Tóm lại, đại gia ăn ý với nhau, một vị chân tiên tương lai đành ôm h·ậ·n mà c·h·ế·t.
Về sau mỗi một thời đại đều sẽ có người hoành không xuất thế như vậy, mỗi người đều rõ ràng là cùng một mô bản, có nam có nữ, bọn họ chỉ có hai kết cục. Một là trong đ·u·ổ·i g·i·ế·t đắc đạo thành tiên, hai là bị quần c·ô·ng g·i·ế·t c·h·ế·t.
Dần dà đám người p·h·át hiện mỗi lần g·i·ế·t c·h·ế·t một người như vậy, hoặc đưa tiễn một người như vậy, khí vận của toàn bộ tu chân giới đều sẽ tăng lên. Như vậy giữa việc g·i·ế·t c·h·ế·t và chờ đợi người này phi thăng, đương nhiên là đưa bọn hắn lên tây t·h·i·ê·n cho nhanh.
Thật vừa đúng lúc, người nắm giữ linh khí của thế hệ này là Vương Tĩnh Toàn, tương lai nàng cũng sẽ bại lộ, bị đối đầu tông môn truy s·á·t khắp thế giới.
Những ví dụ "đẫm m·á·u" này nói cho Ninh Hạ biết, không nên quá mức đặc lập đ·ộ·c hành ở tu chân giới. Đặc biệt là không nên thể hiện trước mặt đám người đang thảm hề hề tranh đoạt cơ duyên rằng cái gì cũng có thể dễ dàng đạt được, như thế không phải muốn c·h·ế·t sao?
Đương nhiên nàng không có linh bảo, phòng tối đa cũng chỉ xem như "tủ lạnh", nhưng tất cả mọi người đang khổ sở cầu chân linh đan, nàng lại mang đi bán, không phải cũng là muốn bị đòn hay sao?
Bởi vậy mà Ninh Hạ cảm thấy khó xử, đồ dùng không được, bán cũng không xong, quá gây khó cho người ta đi!
Còn cần linh thạch, linh thạch... Ân? Nhắc đến linh thạch, nàng nhớ tới tờ thứ nhất trong trận p·h·áp tổng lược chính là Tụ Linh Trận.
Lúc trước nàng vừa nhìn thấy liền tâm tâm niệm niệm muốn bố trí Tụ Linh Trận, chỉ là ngại lúc đó trong Xuân Lâm viện nhiều người, hoàn cảnh dù sao cũng phức tạp, không dám tùy t·i·ệ·n thử nghiệm. Về sau một loạt chuyện dồn tới, huyên náo đến mức nàng quên hết.
Đúng, trước đó sao nàng không nghĩ tới, bố trí một Tụ Linh Trận chẳng phải là xong sao? Nàng không cách nào thay đổi tốc độ thu nạp đã có của mình, thay đổi m·ậ·t độ linh khí là được!
Như vậy vừa không giống sử dụng linh thạch bình thường, lãng phí đến cực điểm, cũng không giống dùng chân linh đan, giấu đ·ộ·c trong thân. Hay, hay a!
Ninh Hạ lại ở trong lòng yên lặng cảm tạ Hoàng sư thúc đã mang đến cơ duyên cho nàng, cùng vị sư tỷ không rõ tình hình nào đó đã đưa cơ duyên cho nàng.
Tụ Linh Trận có thể nói là trận p·h·áp đơn giản nhất trong trận p·h·áp tổng lược, một loại trận p·h·áp có thể phong ấn linh lực.
Sở dĩ nói đơn giản là vì trận p·h·áp này không cần người trấn giữ, cũng không cần bảo khí hay linh thảo, thậm chí trận bàn cũng không cần, chỉ cần dùng mấy khối linh thạch là được.
Đương nhiên đây là loại cơ sở Tụ Linh Trận, còn những loại Tụ Linh Trận phạm vi lớn cường lực, Ninh Hạ không có thực lực cũng không có vật liệu để bố trí.
Hiện tại việc đầu tiên nàng phải làm chính là lấy ra năm khối linh thạch, sau đó phân biệt dùng linh lực khắc ký hiệu lên trên.
Ninh Hạ chiếu theo lời chỉ dẫn dẫn một tia linh khí từ đan điền ra, di chuyển đến đầu ngón tay, nín thở ngưng thần đem ký hiệu trong đầu vẽ lên mặt linh thạch.
Không có động tĩnh. Nếu thành c·ô·ng, mặt đá bên trên sẽ hiện ra ký hiệu lóe linh quang, thất bại rồi! Nàng quả nhiên không phải t·h·i·ê·n tài. Ninh Hạ cảm thán khi thất bại gần 30 lần, nhân vật chính của người ta không phải đều là một lần thành c·ô·ng sao? Đỉnh t·h·i·ê·n cũng chỉ là lần thứ hai.
Cho nên ngươi không phải là nữ chính, Ninh Tiểu Hạ.
Ninh Hạ hao hết linh lực, tê l·i·ệ·t ngã xuống giường. Linh lực cạn sạch, một khối cũng không vẽ ra được, rốt cuộc là thế nào!
Mặc kệ, nàng sắp đột t·ử, còn tu tiên gì nữa. Hiện tại Ninh Hạ nhu cầu cấp bách nghỉ ngơi, còn Tụ Linh Trận thì để ngày mai tính.
Ninh Hạ ráng ch·ố·n·g đỡ vận hành mấy chu t·h·i·ê·n Thổ Linh Quyết, khôi phục một chút linh lực liền đã ngủ. Việc này quá hao tổn tâm thần, bất quá luôn cảm thấy ký hiệu vẽ ở trên linh thạch này vô cùng quen mắt.
Ninh Hạ đang ngủ không p·h·át hiện những linh thạch "thất bại" khắc họa trên mặt đất đều đột nhiên hiện ra một tầng linh quang, sau đó biến m·ấ·t không thấy gì, giống như linh thạch bình thường.
Ngày thứ hai Ninh Hạ lại vẽ hai mươi khối, thất bại. Ngày thứ ba, Ninh Hạ lại thử hai mươi lần... Vẫn thất bại.
What? ! Chẳng lẽ nàng Ninh Hạ không có t·h·i·ê·n phú trận p·h·áp sao? Nàng lại thảm đến vậy!
Ninh Hạ nổi giận, tạm thời không thử nữa. Linh lực trong đan điền nàng khôi phục không đ·u·ổ·i kịp tốc độ tiêu hao, trì hoãn nữa không phải lãng phí thời gian sao?
Bất quá nàng quyết định trước khi từ bỏ Tụ Linh Trận, sẽ làm xong trình tự, ít nhất cũng phải hoàn thành bước thứ hai là bày trận, coi như luyện tập.
Ninh Hạ lấy ra càn khôn bát quái bàn giá rẻ trong tay, nói cho sang, chứ kỳ thật chính là bát quái bàn.
– Tác giả đần độn, sau khi đọc rất nhiều tu chân tiểu đạo, vẫn luôn có một nghi vấn thế này: t·h·i·ê·n đạo giúp những kẻ muốn nghịch t·h·i·ê·n này làm gì?
(Bản chương hết)
Bạn cần đăng nhập để bình luận