Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 99: Tiệc đứng bắt đầu (length: 9051)

Trong phòng ăn, vừa mới bước vào bên trong, Lâm Sơ Nhất đã thấy Govan đang chỉ huy mấy người phục vụ trang trí phòng ăn.
Bởi vì mấy cô nàng có thân phận idol, cho nên những người phục vụ trên thuyền lần này đều là nữ, đến lúc cần làm việc nặng thì phải nhờ đến lão cẩu ra tay.
"Bánh ngọt thế nào rồi?"
Đi tới cạnh Govan, Lâm Sơ Nhất tùy ý hỏi một câu.
"Yên tâm đi Boss, mọi thứ đã được sắp xếp ổn thỏa. Bánh ngọt, champagne, quà cáp đều đã chuẩn bị xong." Govan gật đầu.
Lâm Sơ Nhất rất yên tâm giao cho Govan tổ chức bữa tiệc này, mấy trăm thần hào, quý tộc cỡ lớn cũng giải quyết được, lẽ nào lại lật thuyền ở cái rãnh nước nhỏ này?
Thế là tiện tay lấy trái cây trên bàn đi ra, giả bộ như mình đích thân lo liệu.
...
Bên ngoài, ở đuôi thuyền, mấy cô gái đang vui vẻ chơi súng phun nước.
Goo Hara và Park Ji Yeon có lẽ không quen bơi lắm, nhưng vẫn ôm phao bơi ở đó đùa nghịch.
Đúng lúc họ đang chơi vui vẻ, một bóng người quen thuộc xuất hiện ở mạn thuyền.
"Mọi người, mệt chưa, có muốn ăn chút trái cây không?"
Mấy người nhìn về phía tiếng nói, thấy Lâm Sơ Nhất đang ngồi trên boong, hai chân ngâm dưới nước, một tay giơ đĩa trái cây, "Ta tới phục vụ mọi người đây."
Lúc này mọi người mới nhận ra, nhân viên cứu hộ vốn trông coi họ cũng đã vào trong, chỉ còn lại mấy người họ, và cái tên công khai muốn ăn đậu hũ của họ kia.
Vốn đã mặc bikini rồi, nếu còn lội đến trước mặt đối phương, lại còn từ trên cao nhìn xuống, không bị nhìn hết mới là lạ.
Vì vậy, những gì đáp lại Lâm Sơ Nhất chỉ là một cái liếc mắt khinh thường, nhưng dù là coi thường, những cái liếc mắt mát lạnh kia cũng làm giá trị mị lực tăng lên từng chút.
Cuối cùng, chỉ có Đào ngoan ngoãn đi đến cạnh hắn, "oppa, anh thấy dáng người mấy người kia của chúng em, thế nào ạ?"
Đút một quả nho vào miệng Đào, ngắn ngủi tận hưởng đầu lưỡi, Lâm Sơ Nhất dời ánh mắt lên người mấy cô gái trong nước.
"Phải nói là khiến người ta sáng mắt thì chỉ có Krystal, cơ bụng tuyệt phẩm với vẻ căng tràn nhục cảm, những người khác không có cảm giác đó."
Đào rất đồng tình gật đầu, rồi lại ăn quả nho oppa vừa đút, "Còn gì nữa không ạ?"
"Hara không ổn lắm, Đào em bảo cô ấy ăn nhiều chút đi. Vóc dáng có thể tập mà ra, chỉ dựa vào ăn kiêng thì không khỏe mạnh."
Nhìn vóc dáng lộ xương sườn của Goo Hara, Lâm Sơ Nhất nói thương tiếc thì cũng có chút, mà không nhiều, nói thấy nàng ngốc thì cũng không hẳn. Có lẽ từ đáng thương thì đúng hơn một chút.
"Ừ, em cũng nói với Hara rồi, nhưng công ty họ bắt cô ấy phải giữ dáng. Bây giờ khẩu vị của cô ấy đã ít lắm rồi, còn ép nữa chắc phải đi cắt dạ dày."
Đào thương cô bạn thân, nhưng cũng chẳng làm gì được. Chỉ có thể nhân lúc vui đùa thế này, kéo cô nàng vào chơi nhiều hơn để cô vui vẻ hơn chút thôi.
"Long nhóc con dáng người cũng ngon, nhưng không quá nổi trội, điểm khiến ta sáng mắt duy nhất, là cặp chân của nàng ấy." Nói đến đây, Lâm Sơ Nhất lại dời ánh mắt sang người Đào.
Xoa mái tóc ướt nhẹp vì ngâm nước, hắn cười nói: "Nhưng so với Đào thì nàng vẫn còn kém một chút."
Đào rất vui vẻ dựa vào Lâm Sơ Nhất, được ai khen cũng không vui bằng oppa khen, rồi nhìn về phía người cuối cùng, "Còn Tỷ Tỷ thì sao ạ, oppa vừa nãy lúc nhìn Tỷ Tỷ dáng người, biểu cảm có vẻ phản ứng lớn hơn mấy người khác nhỉ."
Đôi mắt luôn dõi theo Lâm Sơ Nhất, Đào đương nhiên nhận ra sự khác thường của oppa vừa nãy.
"Tống Thiến à, sao nhỉ, nở nang, dáng người rất tuyệt."
Càng ít lời, lượng thông tin càng lớn. Đào, nhờ Lâm Sơ Nhất dạy dỗ, cũng hiểu đạo lý này. Vì vậy nhìn oppa bằng ánh mắt ngập tràn ý cười, "Oppa xem ra rất thích dáng người của Tỷ Tỷ đấy, so với Krystal thì sao ạ?"
"Cái này còn cần phải chọn à, nhất định là Đào nhà ta, họ là họ, còn em mới là chúng ta."
Bàn tay trái đang xoa tóc kia của Lâm Sơ Nhất cũng trượt xuống má Đào, hơi nâng cằm nàng lên, rồi cúi xuống hôn.
Mấy giây sau, một trận ồn ào vang lên.
"A nha, tình cảm nồng nàn quá rồi nha."
"Shirley, sao ngươi lại xấu thế?"
"Đào, ngươi không thể vậy, ta cũng muốn có bạn trai mà."
"..."
Nước bắn tung tóe, hai người vừa âu yếm bị ướt nhẹp. Bị quấy rầy buổi ân ái, Lâm Sơ Nhất vừa quay người bỏ đĩa trái cây xuống bên cạnh, nhảy xuống nước tạt sóng cho họ từng người một.
...
...
Thời gian dần dần trôi về đêm, về chuyện nghỉ đêm tối nay, Lâm Sơ Nhất đã nói trước với mọi người rồi.
Vì thế ai cũng mang theo quần áo hành lý, chơi xong dưới nước mọi người cũng về phòng tắm rửa, nghỉ ngơi một chút, chờ đến bữa tối bắt đầu.
Số người vừa đủ, Krystal và Tống Thiến một phòng, Goo Hara và Park Ji Yeon một phòng.
Về phần Đào, đương nhiên là ở phòng ngủ chính rồi, lẽ nào lại tách phòng?
Thời gian từ từ trôi đến chập tối 6 giờ, sắc trời dần tối lại, ráng mây hồng treo trên bầu trời, mặt biển phản chiếu bóng xuống không trung, một chiếc du thuyền an tĩnh neo đậu trên biển, khung cảnh rất nên thơ.
"Boss, có thể rồi."
Lâm Sơ Nhất ngồi trên boong tàu tầng chót ngắm biển, thấy Govan đi tới từ phía dưới, nói với mình.
"Ta đi gọi mọi người."
Đứng dậy, Lâm Sơ Nhất theo Govan xuống dưới.
Rồi gõ cửa từng phòng, cuối cùng quay lại phòng ngủ chính, gọi nàng công chúa ngủ trong rừng dậy.
Mười mấy phút sau, mọi người theo Lâm Sơ Nhất đi vào phòng ăn.
Sau khi nhìn thấy khung cảnh phòng ăn được trang trí như tiệc tối, ánh mắt mọi người đều dồn về Lâm Sơ Nhất.
"Nhìn ta làm gì, nhìn nhân vật chính chứ."
Lâm Sơ Nhất cười, rồi đưa tay đẩy Park Ji Yeon đang đứng bên cạnh mình ra trước một bước, "Tiệc sinh nhật của ngươi, chẳng lẽ không phải ngươi lên tiếng chào hỏi chúng ta sao?"
"Sinh nhật..." Park Ji Yeon biết rõ sinh nhật mình, nhưng không ngờ Lâm Sơ Nhất lại nhớ.
"Ngày mai mà, ta biết, tổ chức trước một ngày cũng có sao đâu." Lâm Sơ Nhất cười, sau đó lại khiến Đào kinh ngạc, đẩy nàng ra một bước nhỏ, "Em xem, ta tìm cho em một người bạn."
"Oppa, sinh nhật của em qua rồi mà."
Đào buồn cười nhìn Lâm Sơ Nhất, có vẻ không giận người này nhớ nhầm sinh nhật mình.
"Sao ta không biết chứ, lúc mới quen em em vừa sinh nhật, khi đó ta lại không có thân phận gì để chúc em. Quan hệ cũng chưa tốt như bây giờ, đành phải bù cho em thôi."
Lâm Sơ Nhất vỗ tay một cái, Govan và đám phục vụ đã chuẩn bị sẵn liền đẩy bánh kem hai tầng lên, "Có người cùng, sẽ không sợ cô đơn nhé."
Câu cuối cùng, Lâm Sơ Nhất cố tình nói cho Đào nghe. Bởi vì hắn biết, năm nay sinh nhật Đào, nàng chỉ lủi thủi một mình. Sợ hãi cô đơn, lại cứ trốn ở xó xỉnh một mình, đến sau khi hắn biết đã đau lòng rất lâu.
Nghe những lời của Lâm Sơ Nhất, khuôn mặt đang cười tươi như hoa của Đào, bỗng chốc không nhịn được nữa. Vì chỉ có nàng hiểu lời Lâm Sơ Nhất có ý gì, và chỉ có nàng cảm nhận được hắn rốt cuộc đối tốt với nàng bao nhiêu.
Park Ji Yeon đứng cạnh cũng có cảm xúc giống như vậy, đều bị hành động của Lâm Sơ Nhất làm cho cảm động.
"Đừng khóc nữa, tiệc sinh nhật phải thật vui vẻ chứ."
Lúc này, Tống Thiến, người chị cả ở đây đứng ra, đến bên cạnh hai cô em, xoa đi nước mắt cho họ.
Đồng thời trong khi nói chuyện với Shirley và Lâm Sơ Nhất, cô càng cảm thấy bản thân mình lúc trước có vẻ không tốt cho lắm.
Cầm hai chai Champagne trên tay Govan, Lâm Sơ Nhất cười đi tới trước mặt hai thiếu nữ, "Bài ca chúc mừng sinh nhật thì khỏi hát đi, chúc mừng ngày sinh bù còn hát ca chúc mừng sinh nhật cứ cảm giác sai sai thế nào ấy. Cứ khui Champagne luôn đi, tiệc tối bắt đầu thôi."
Park Ji Yeon và Đào nhìn nhau một cái, vừa cười vừa khóc nhận lấy Champagne từ tay hắn, rồi trong tiếng kêu hoảng hốt của Lâm Sơ Nhất, cùng nhau khui champagne vào người hắn.
Đúng như hắn nói — Tiệc tối bắt đầu!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận