Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 91: Đào di động pháo đài nhỏ (length: 12074)

Sau hai ngày ở trong nhà, Lâm Sơ Nhất cùng YoonA cũng xem như chán ngán đến mức phát rầu.
Đến khi Kim Tae Yeon gọi điện thoại lại, YoonA lúc này mới có chút quyến luyến không muốn rời nhà trọ.
Tiếp đó, Govan sau hai ngày không thấy đã xuất hiện ở nhà trọ ngay sau khi YoonA rời đi, nhìn Boss đang cười rạng rỡ trước mặt, hắn cười nói:
"Boss, lần sau ngài muốn chuyển chỗ khác chứ sao."
Với thân phận là quản gia riêng, ngoài việc giúp giải quyết vấn đề thì cũng phải phát hiện vấn đề.
"Lần này là ngoài ý muốn, ngươi giúp ta tìm một chỗ ở gần đây đi, kiểu biệt thự, kín đáo một chút, tốt nhất có cây xanh."
Lần này đúng là ngoài ý muốn, hắn thật không ngờ sẽ đột nhiên như vậy. Cái nhà trọ nhỏ này là do đào và hắn cùng nhau làm ra, từ trong ra ngoài đều vậy, cho nên Lâm Sơ Nhất phải mau chóng tìm nhà khác.
Dù đào biết rõ tình hình, nhưng biết rõ thuộc về biết rõ, còn sau khi trở về nhìn thấy lại là hai chuyện khác nhau.
"Boss, tài liệu tôi tìm xong rồi. Vị trí ở phía nam thành phố kinh kỳ, có một biệt phủ nhỏ bên bờ hồ, xung quanh không có nhà cao tầng nào."
Với tư cách là quản gia riêng, việc quan trọng nhất là phải đoán trước nhu cầu của ông chủ, và chuẩn bị sẵn tài liệu ông chủ cần.
Cho nên khi Lâm Sơ Nhất nghe được Govan đã chuẩn bị xong tài liệu, hắn cũng có chút sửng sốt, sau đó phá lên cười, "Govan a Govan, tuyển được ngươi xem như là vận may lớn nhất của ta rồi."
"Boss, ngài quá khen."
Govan biết rõ chỉ là hiện tại Lâm Sơ Nhất chưa quen với những phúc lợi do tài sản của mình mang lại, đợi quen rồi sẽ không như vậy nữa thôi, hắn vẫn rất tự biết mình.
"Thành phố phía Nam, ta từng nghe qua, khu mới khai phá à."
Cầm lấy tài liệu Govan đã chuẩn bị sẵn, Lâm Sơ Nhất vừa liếc mắt đã thấy thích tấm ảnh chụp môi trường xung quanh cái biệt phủ này.
Nằm bên cạnh một hồ nước, lưng tựa vào núi, xung quanh không có nhà nào khác. Phía đối diện hồ là khu thương mại, vị trí cách khu vực Seoul cũng chỉ 2, 30 cây số, lái xe một chút là tới.
"Chỗ như thế này thường là nhà giàu mới ở nổi nhỉ, Govan có thể lấy được vị trí này sao?"
Lại nhìn kỹ hình ảnh môi trường xung quanh, Lâm Sơ Nhất thực sự rất thích nơi này, nhưng giống như câu nói vậy, "không giàu không quý không ở được".
"Boss hiện tại thì ngài thật sự không thể lấy được chỗ đó, nhưng ông chủ của Shangrila thì có thể."
Nếu Govan đưa ra vị trí này, tự nhiên là có lý do. Đây, giải pháp đây rồi.
Nhưng Lâm Sơ Nhất lại hơi nghi hoặc, "Tại sao hắn phải giúp ta? Chỉ vì ta đã mua thẻ chi tiêu? Đừng dọa ta, ta còn biết tự lượng sức mình."
"Đương nhiên không đơn giản vậy rồi, Boss chẳng phải ngài đã có một mảnh đất ở làng Burgundy sao, ông chủ bên kia giống như luôn muốn tìm một miếng đất tương tự, nhưng không tìm được, nên lần này..."
Govan còn chưa nói xong đã bị Lâm Sơ Nhất cắt lời, "Nếu là miếng đất ở Burgundy đó, Govan ngươi trả lời giúp ta, chính là cảm ơn ý tốt của hắn, nhưng tạm thời không có ý định đó."
Vì mảnh đất đó chỉ có ba người Lâm Sơ Nhất biết, nên Govan lần này thấy được quyết định của Lâm Sơ Nhất thì vội vàng cúi đầu xin lỗi, "Vâng, Boss, tôi sẽ trả lời giúp ngài."
"Ừ, từ từ tìm thôi, không cần quá gấp."
Lâm Sơ Nhất suy nghĩ một chút, "Nếu không tìm được loại biệt thự thích hợp, thì tìm một căn hộ tầng lớn đi, có ban công rộng."
Căn nhà trọ này chỉ là khi mới tới Seoul, hắn có được khoản thưởng đầu tiên, cảm thấy bản thân vừa đủ nên đã tìm một chỗ không quá lớn, xem như là một tổ ấm nhỏ.
Cho đến hai ngày trước, khi Govan dẫn người của Cartier tới, cả người họ có chút không được tự nhiên, chỗ để vòng cổ cũng không đủ rộng, hơi bất tiện.
Cho nên nếu muốn hưởng thụ đúng nghĩa thì vẫn là phải nhìn đến căn hộ tầng lớn và biệt thự. Đi kèm phòng để quần áo cực lớn, phòng thay đồ; cộng thêm phòng thể dục, phòng chiếu phim, phòng tượng sáp, khu tắm nước và tủ rượu độc lập cực lớn, thậm chí còn có phòng họp loại như vậy.
Trước kia Lâm Sơ Nhất không có tiền mua nổi nên chỉ có thể thuê. Nhưng bây giờ, ha ha.
Cùng Đào tận hưởng cuộc sống ấm áp, đi ra nước ngoài tiêu sài, ừ, cứ như vậy đi.
Sau khi giao việc nhà ở cho Govan, Lâm Sơ Nhất cũng mang theo nửa thùng rượu vang đến chỗ Vương ca hàn huyên.
Hắn nói chuyện phiếm, tán gẫu đến tận tối mới được lão cẩu lái xe chở về nhà trọ. Còn mang theo một thùng thanh rượu đặc cấp, theo lời Vương ca thì là, một thùng rác đổi nửa thùng tiên tửu, hắn lời to rồi a.
Một ngày nữa trôi qua, sáng ngày thứ hai, Lâm Sơ Nhất đã kéo Govan đi đến khu xe hơi.
...
...
"Tỷ tỷ, ta mệt quá đi."
Tảng sáng viết xong bài hát, rồi luyện tập lại bài hát mới và vũ đạo, 2 giờ mới về đến nhà trọ, buổi sáng 4 giờ lại phải dậy trang điểm, chuẩn bị chạy lịch trình.
Bây giờ đã hơn mười hai giờ trưa rồi, vừa mới ăn qua loa chút gì, Shirley đã dựa vào vai Tống Thiến, rã rời cả người.
"Chịu khó một chút nữa đi, có thể đi đến chỗ kế tiếp rồi, chiều 4 giờ hơn là đài phát thanh, chúng ta có thể tranh thủ nghỉ ngơi một chút trên xe." Tống Thiến cũng có chút mệt mỏi, nhưng đành phải cố nén, cố gắng an ủi đứa em gái của mình.
"Cái xe của công ty tệ thật rồi, cũ nát hết rồi, cũng không chịu đi sửa, thật là rác rưởi."
Nghe Tống Thiến nói xong, Shirley có chút bực dọc nói.
Tống Thiến buồn cười gật đầu một cái với em gái mình, "Nha, Shirley, em ở cùng Lâm Sơ Nhất một thời gian rồi. Đúng là thoải mái hơn rất nhiều, nhưng cũng học được không ít thói xấu rồi. Lúc trước em sẽ không nói xấu người khác đâu, giờ thì lại còn chửi thô tục nữa."
"Sự thật mà."
Shirley dễ thương le lưỡi một cái, rồi vừa định nói gì đó thì điện thoại trong tay bỗng vang lên.
Cầm điện thoại lên nhìn, người gọi đến hiện tên Lâm Sơ Nhất.
"Oppa, sao đột nhiên gọi cho em vậy."
Có chút kinh ngạc, bởi vì Lâm Sơ Nhất khi biết Shirley đang chạy lịch trình thì rất ít khi gọi điện thoại làm phiền cô. Cho nên cuộc gọi này làm cho Shirley khá bất ngờ.
"Anh có chút việc tìm em, bây giờ em đang ở đâu?"
Bên kia, Lâm Sơ Nhất cùng Govan ngồi chung xe, lão cẩu lái xe bên cạnh đang nhìn nữ tài xế, trong mắt tràn đầy vẻ thẩm định.
"Ở bên đài MBC thì sao?, đang chuẩn bị đi chỗ tiếp theo." Shirley nhìn ra bên ngoài, biết rõ oppa thường mang đến bất ngờ cho cô, cô còn tưởng anh đang ở đây.
Kết quả Lâm Sơ Nhất liền phá vỡ ảo tưởng của cô, "Đừng có nhìn lung tung, lần này anh thật không ở gần đó, nhưng sắp tới rồi, em bảo người quản lý của em đợi anh một lát."
Từ lần đi Paris, người quản lý của FX và các lãnh đạo ngu xuẩn của công ty đều biết Shirley có một bạn trai giàu có, nhưng vừa không dám nói gì, yêu đương thôi mà, đâu phải đào góc tường.
Cuối cùng dưới sự cho phép ngầm của cấp trên, tất cả mọi người đều mắt nhắm mắt mở làm ngơ, tất cả đừng có quấy rầy nhau.
Đương nhiên, trong tình huống không quấy rầy thì những đường tắt nhỏ vẫn nên mở.
Cho nên khi người quản lý nghe được lời của Shirley thì cũng không cự tuyệt. Trễ giờ chút cũng không sao, dù gì thời gian vẫn còn sớm.
20 phút sau, Lâm Sơ Nhất thông báo cho Tuyết Lỵ rằng mình đã tới bãi đỗ xe.
Thế nên khi Shirley dẫn theo Tống Thiến đi xuống bãi đỗ xe, vừa liếc đã nhìn thấy chiếc xe to chiếm đến hai chỗ đậu xe. Màu xanh đen đan xen, cộng thêm cái đầu xe oai phong, trên đường khi đi đến đã thu hút không ít ánh mắt chú ý.
Thấy Shirley và mọi người đi ra, Lâm Sơ Nhất cũng mang theo Govan và mấy người xuống xe.
Shirley vừa tới đã hỏi một câu, "oppa, đây là cái gì?"
"Là quà cho em đó, trước nghe em phàn nàn cái xe công ty của em tệ quá. Nên dứt khoát mua cho em chiếc xe dã ngoại này, để đi theo em chạy lịch trình khắp nơi, cũng có thể nghỉ ngơi."
Chỉ vào phía sau xe, Lâm Sơ Nhất lại giới thiệu một người phụ nữ đang đứng ở rìa bên kia, "Đây là Annie, là tài xế của em, cũng có thể xem như là quản gia riêng của em. Do Govan giới thiệu, rất được, từ giờ ăn uống và lịch trình của em đều do cô ấy chăm sóc em."
"oppa, đây là đang giám thị em sao."
Xúc động đến mức mắt ngân ngấn lệ, Shirley cố nén vui sướng mà cười nói.
"Cũng không khác là bao, giám sát em đừng làm đổ bệnh thôi."
Khi nói những lời này, ánh mắt của Lâm Sơ Nhất lại hướng về người quản lý đang đứng phía sau. Bị dọa sợ đến mức người này vội vàng rời mắt, đại gia có giá trị hàng trăm triệu này không ai dám đụng vào.
Tống Thiến liền đi tới, ngó đầu nhìn tình hình bên trong xe.
"Đừng có ngó đầu nữa, cùng lên xe xem thử đi. Govan, anh giới thiệu cho họ đi."
Tuy là mua cho Shirley, nhưng đây là cả một nhóm nên nhất định phải cùng nhau dùng.
"Vâng, Boss."
Govan dẫn Shirley và Tống Thiến hai người bắt đầu xem xe, còn những cái như động cơ gì đó thì hắn không nói, đằng nào họ cũng không cần hiểu, chỉ cần biết những cái họ cần là được rồi.
Ví dụ như, bên trong cabin theo thứ tự từ trước đến sau là giường đôi, ghế salon đối diện, nhà bếp, nhà vệ sinh và giường nằm ngang được thiết kế theo bố cục.
Ghế sofa đối diện được trang bị một bàn có thể nâng lên hạ xuống, có thể tạm thời lắp ráp thành giường đôi để nghỉ ngơi.
Tủ bếp liền khối được lắp trong khoang xe, có thể đáp ứng mọi nhu cầu dùng bữa. Bên cạnh đó còn có phòng tắm vòi sen Lâm Dục riêng biệt và một bộ máy giặt lồng ngang tích hợp giặt sấy màu hồng.
Vậy là nếu trong chuyến đi gặp mưa gió, chiếc xe này cũng có thể mang lại cho các nàng cảm giác như ở nhà.
"Lâm Sơ Nhất, ngươi điên rồi sao? Chỉ vì cưng chiều Shirley mà đặc biệt mua hẳn một chiếc xe nhà cho chúng ta đi lưu diễn à?"
Tống Thiến dẫn đầu bước xuống xe, vẻ mặt không thể tin được.
"Chờ đã, cưng chiều đào mới là trọng điểm, các ngươi chỉ là đồ đi kèm mà thôi." Lâm Sơ Nhất cười ôm lấy đào đang nhảy nhót trên người hắn, sau đó đáp trả lại Tống Thiến.
Tống Thiến làm bộ muốn tát hắn một cái, đối với người đồng hương Lâm Sơ Nhất, nàng còn có nhiều tình cảm ruột thịt hơn bất kỳ ai khác.
Shirley thấy vậy liền cười can ngăn, "Được rồi, oppa, đừng chọc Tỷ Tỷ nữa. Cám ơn oppa món quà này, ta thích lắm."
"Thích là được, các ngươi còn phải đi diễn nữa, ta không làm phiền các ngươi. Annie sẽ đưa các ngươi đi, có gì cứ nói với Annie, đừng ngại."
Biết rõ hai người vẫn còn lịch diễn dang dở, Lâm Sơ Nhất không có ý định làm phiền các nàng. Hắn dặn dò qua vài câu rồi nhìn hai người lên xe nhà, sau đó rời đi.
Người đại diện kia cũng vội kéo trợ lý của mình lên chiếc "xe rác" mà Shirley vừa nhắc, lái rời khỏi bãi đậu xe.
"Boss, giờ chúng ta muốn đi đâu?"
Nhìn mọi người đã đi hết, Govan lên tiếng hỏi.
Còn Lâm Sơ Nhất chỉ nhìn vào bảng nhiệm vụ hệ thống vừa xuất hiện trước mắt, "Đi Yeouido."
Cầu đặt, cầu nguyệt phiếu, đặc biệt cầu đặt, mong các đại lão nuôi truyện nhấn nút tự động đặt! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận