Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 130: Hệ thống, kinh khủng như vậy a! ! ! (length: 12886)

"Tỷ Tỷ? ! ! !"
Krystal kịp thời ngậm miệng, không thốt ra tiếng kêu đó. Nhưng trong lòng kinh ngạc vô cùng, không biết nên nói gì cho phải. Vốn gọi điện cho Lâm Sơ Nhất chỉ là muốn hỏi chuyện về chiếc đồng hồ hắn tặng Tuyết Lê, liệu có thể giúp nàng mua một cái, nàng cũng thích.
Không ngờ tới, đầu dây bên kia Lâm Sơ Nhất lại không lưu số của nàng, sau đó để Jessica nghe máy trong tình huống đó. Trong tích tắc, thông minh như nàng đã lập tức cúp điện thoại, may mà vừa nãy không mở miệng trước.
...
Los Angeles, Jung Soo-youn nhìn chiếc điện thoại vừa bị ngắt máy, hơi nghi hoặc nhìn Lâm Sơ Nhất, "Điện thoại của anh tự tắt máy à?"
"Kệ nó đi, ngủ tiếp thôi." Vốn không để ý đến tình huống này, Lâm Sơ Nhất kéo Jung Soo-youn vào lòng, không quan tâm những thứ khác.
Được ôm vào lòng, Jung Soo-youn tự nhiên rất vui vẻ, nhưng số điện thoại vừa gọi đến có chút quen thuộc nàng vẫn không nhớ ra được. Đều tại thời đại Internet đến quá nhanh, ghi số và ghi chú tên, mọi người gần như đều chọn cách thứ hai.
Cho nên, dù là em gái Krystal của mình, Jung Soo-youn cũng chỉ thấy quen mặt chứ chưa nhớ hoàn toàn.
Những suy tư dư thừa dần xa trong vòng tay của Lâm Sơ Nhất, Jung Soo-youn chậm rãi tựa vào cánh tay và ngực đối phương, tiếp tục mơ màng. Một người ngủ và hai người ngủ, cảm giác khác nhau hoàn toàn.
...
Seoul, ngoài hành lang phòng luyện tập của công ty.
"Tỷ Tỷ sao lại ở chung với Lâm Sơ Nhất?"
Krystal nhớ sáng sớm hôm nay còn gặp Kim Tae Yeon đến, chắc hẳn mọi người đã trở về từ nước ngoài.
Mang mối nghi ngờ trong lòng, nàng cảm thấy tập luyện như vậy không có ý nghĩa gì, dứt khoát quay người đến phòng thu âm tìm Kim Tae Yeon, hình như lần này chị ấy đến để thu một vài quảng cáo.
Đang nghỉ ngơi, Kim Tae Yeon thấy Krystal đến cũng khá ngạc nhiên, "Oh, Soo Jung à, em tìm chị có chuyện gì sao?"
"Tae Yeon Tỷ Tỷ, chào chị." Dù là chị gái mình trong nhóm, Krystal vẫn chào hỏi lễ phép, có chăng thì gọi thân mật hơn chút thôi.
"Em khách sáo quá, Soo Jung à." Kim Tae Yeon cười, sớm đã bảo cô nhóc này đừng khách sáo như vậy rồi mà vẫn không nghe.
"Dạ, đúng rồi, Tae Yeon Tỷ Tỷ, chị cùng Tỷ Tỷ em về nước cùng nhau sao?" Chào hỏi xong, Krystal trực tiếp hỏi vấn đề của mình.
Gật đầu, cả nhóm cùng trở về, Kim Tae Yeon nói với Krystal như vậy, sau đó tò mò hỏi, "Vậy, Soo Yeon không nói với em à?"
"Không có, chắc là còn ngủ ngon, tính cách Tỷ Tỷ chị biết rồi đấy, vậy cảm ơn chị, em đi tập đây." Krystal bỗng cảm thấy mình không nên đi hỏi Kim Tae Yeon, tiếc là đã làm rồi, đành dừng tổn thất đúng lúc.
Nhìn Krystal vừa đến rồi đi, Kim Tae Yeon có hơi ngơ ngác. Nhưng tiếng gọi của thầy thu âm đã vang lên, chị tiếp tục quay lại thu âm, tạm thời gác lại tò mò trong lòng.
Bên kia, Krystal quay lại phòng tập, do dự hồi lâu cũng không gọi điện cho Tỷ Tỷ, chỉ nhắn tin.
Tỷ Tỷ, tối nay em không có lịch trình, mình đi ăn chút gì nha.
...
Los Angeles.
Ngủ một giấc thẳng đến chiều mới dậy, Jung Soo-youn lúc này mới nhận được tin nhắn của em gái. Cô quay sang liếc người đàn ông đang mặc quần áo bên cạnh, hỏi: "Chúng ta đi ăn chút gì đi, em đói quá."
Vừa nói, cô vừa trả lời tin nhắn của Krystal: Tỷ Tỷ có chút việc bận không ở Seoul, về rồi dẫn em đi ăn một bữa lớn nhé, yêu em.
"Có muốn thử nhà hàng ba sao Michelin ở gần đây không?"
Lâm Sơ Nhất nghĩ một chút rồi đề nghị.
Vì có thẻ đen, nên việc vào những nhà hàng cần hẹn trước không có gì khó khăn, dù sao họ cũng giữ chỗ cho những người có thẻ đen hoặc các đại gia tài phiệt.
Jung Soo-youn cũng biết Lâm Sơ Nhất có thẻ đen từ Krystal, nên nghĩ đi nghĩ lại cũng đồng ý. Ba sao Michelin, cô cũng chưa ăn mấy lần. Không phải vì đắt, chỉ là khó hẹn thôi.
Xác định kế hoạch, Lâm Sơ Nhất kéo cô lại hôn chào buổi sáng rồi rời phòng ngủ. Bên ngoài có hồ bơi, thời tiết thế này mà không bơi thì quá lãng phí.
Jung Soo-youn vốn cũng muốn đi bơi, nhưng nghĩ đến đêm qua bị người này hành hạ đến sưng đỏ hết, để tránh nhiễm trùng, không thể làm gì khác ngoài chờ thêm hai ngày nữa, vì vậy cô hơi bực mình nhìn theo bóng lưng người kia rời đi.
Bữa tiệc lớn ăn ngon, chỉ là hơi no bụng.
Bên ngoài, lúc này Lâm Sơ Nhất đã lao xuống hồ bơi, dòng nước lạnh lẽo khiến cơn buồn ngủ vừa mới đến tan biến.
Hồ bơi có chức năng làm ấm, nên dù là mùa đông, cũng có thể bơi như tắm suối nước nóng. Chỉ là bây giờ đang là mùa hè, không cần đến vậy, càng mát càng thích.
Đợi Jung Soo-youn trang điểm xong, Lâm Sơ Nhất đã bơi xong, tranh thủ đi tắm và thay bộ quần áo Govan đã chuẩn bị sẵn.
"Đi thôi, mình đi ăn cơm."
Đang nói chuyện với Govan về lịch trình sắp tới, Lâm Sơ Nhất thấy Jung Soo-youn đến thì ngừng lại.
"Không cần vội, mình ăn bữa tối luôn đi, 3 giờ chiều rồi, giờ mà ăn bữa nữa lại thành ăn khuya mất."
Jung Soo-youn thấy giờ đã đến vậy, quyết định đợi thêm chút nữa rồi ăn một thể, chứ ăn khuya là tối kỵ với việc giữ dáng của cô.
"Cũng được." Lâm Sơ Nhất gật đầu rồi nhìn Govan.
Govan hiểu ý cười: "Vậy tôi bảo người giúp việc chuẩn bị chút đồ ngọt, bánh trái cho Boss và tiểu thư dùng nhé." Nói rồi đứng dậy đi.
Nhìn theo bóng lưng Govan rời đi, Jung Soo-youn có chút tự giễu nói: "Haizz, anh có một quản gia tốt như vậy rồi, cần gì đến thư ký riêng như em nữa chứ."
"Govan là quản gia, nhưng thường xuyên bị tôi điều đi khắp nơi, nên chức năng của em rất quan trọng. Hơn nữa đôi lúc Govan không hiệu quả bằng có một phụ nữ ở bên cạnh, em hiểu ý anh chứ?"
Lâm Sơ Nhất ngoài việc chỉ ra tầm quan trọng của Govan, còn cho Jung Soo-youn một viên kẹo để ổn định tinh thần.
"Anh chàng này thật không giống một sinh viên vừa tốt nghiệp, đầu anh nghĩ gì vậy?"
Nghĩ đến mọi chuyện đã xảy ra từ khi quen Lâm Sơ Nhất, sự tò mò của Jung Soo-youn về anh không hề giảm. Dù là bây giờ, khi cả hai đã phát sinh quan hệ rồi, cô lại càng tò mò hơn.
Hai người tiếp tục nói chuyện phiếm, trong lúc đó Govan cùng người giúp việc mang hoa quả, đồ uống và một chút đồ ngọt tới.
Thấy Govan đưa đồ xong đứng ở một bên, Lâm Sơ Nhất vội gọi: "Ngồi xuống đi, làm gì mà đứng vậy."
"Boss, tôi là quản gia mà."
Sự quan tâm của ông chủ Lâm Sơ Nhất làm Govan rất vui, chỉ cảm thấy bất đắc dĩ, ông chủ của anh thật không có chút phong thái của ông chủ nào cả, khiến một người luôn tuân thủ quy tắc như anh thấy khó chịu.
"Quản gia là do anh tự nhận thôi, anh nghĩ lại xem công việc của anh gần đây là quản gia sao, anh nên coi mình là phụ tá của tôi thì đúng hơn. Sau này cứ gọi vậy đi, đừng suốt ngày quản gia quản gia, nếu anh thích thì để tôi tìm cho anh một quản gia nữa đi. Lần trước có Jimmy cũng không tệ, anh xem thử có tuyển được không."
Lâm Sơ Nhất cười phẩy tay, bảo anh ngồi xuống, "Ngồi xuống đi, chuyện đến đây còn chưa nói hết mà, sao đứng mà nói chuyện được."
"Dạ, Boss." Govan cảm nhận được sự coi trọng của đại ca Lâm Sơ Nhất dành cho mình, biểu tình trở nên nghiêm túc, trong lòng cũng cảm động.
Jung Soo-youn thấy hai người chuẩn bị bàn việc, theo phản xạ muốn rời đi, nhường không gian cho hai người, nhưng bị Lâm Sơ Nhất kéo lại, "Em chạy đi đâu đấy, ngốc thế, anh nói chuyện với em là để nhờ em giúp anh mà, chạy cái gì."
Nói xong, anh quay sang giới thiệu lại Jung Soo-youn cho Govan, "Govan, Jessica anh biết rồi đấy, sau này cô ấy sẽ dần trở thành phụ tá riêng của tôi, một số việc lúc nào cô ấy rảnh, anh có thể dạy cô ấy."
"Vâng, Boss." Govan nghe vậy thì có phần coi trọng Jung Soo-youn hơn. Vốn nghĩ cô chỉ là một con chim hoàng yến của Boss, không ngờ lại là phụ tá riêng.
Vị trí này không yêu cầu nhiều về kiến thức, quan trọng nhất là sự tín nhiệm của ông chủ. Phần lớn thời gian chỉ cần biết ông chủ muốn gì, nói cho anh, rồi để anh tính toán kế hoạch sau này.
Nghe thì dễ, nhưng để có được sự tín nhiệm của ông chủ mới là khó nhất.
Sau khi hai người ngồi xuống, Lâm Sơ Nhất bắt đầu giao phó công việc trong chuyến đi lần này, "Đầu tiên, Govan anh đi giúp tôi tìm người đăng ký một công ty sản xuất phim."
"Phim? Boss đang nói đến kiểu phim điện ảnh sao?"
Đang ở Bắc bờ biển Los Angeles, cách Hollywood không xa, Govan nghe Lâm Sơ Nhất nói mà mặt hơi tái. Ông chủ nhà mình kinh doanh rượu vang cơ mà, sao quay đi quay lại đã muốn sang Hollywood chơi rồi?
Bên cạnh Jung Soo-youn ở trên máy bay có hỏi qua vấn đề này, lúc ấy cũng rất kinh ngạc, chẳng qua là nhịn không truy hỏi đến khi xuống máy bay. Bây giờ lại lần nữa nghe Lâm Sơ Nhất nói đến, suy nghĩ một chút, vẫn là không nhịn được mà nói một câu.
"Lâm Sơ Nhất, vượt ngành đi khai thác ta không nói không được, nhưng trực tiếp một bước lên trời đi tới Hollywood cái nơi này có muốn hay không lại suy nghĩ một chút. Bán Đảo hoặc là Nghê Hồng bên kia, đều có thể cân nhắc một chút, hoặc có lẽ là nước Pháp bên kia cũng có thể a."
Mặc dù trợ lý riêng không nên nói những thứ này, nhưng lần này Govan cảm thấy Jung Soo-youn nói rất đúng, hắn ngại nói, nhưng Jung Soo-youn thì "Ta không phải muốn quay, thu mấy cái kịch bản mà thôi, các ngươi phản ứng đừng lớn như vậy. Thu mấy cái kịch bản tốn không được bao nhiêu tiền, thua thiệt thì thua thiệt đi."
Lâm Sơ Nhất cười một tiếng, biết rõ tâm tư của hai người, liền vội vàng an ủi.
Govan cùng Jung Soo-youn hai mắt nhìn nhau một cái, cuối cùng lựa chọn im lặng. Thôi được rồi, Lâm Sơ Nhất có bao nhiêu tài sản hai người cũng biết rõ, thu kịch bản không quay vậy coi như đùa một chút đi, quả thực không thiếu tiền.
"Ta cho ngươi mấy cái tin tức, Govan ngươi tìm người thu một chút những kịch bản đó, hoặc là bản quyền tiểu thuyết loại, ngươi cùng đội ngũ quản lý của ngươi đi liên hệ."
Nhìn Govan sau khi gật đầu, Lâm Sơ Nhất liền chậm rãi đưa ra một loạt tên.
"Martin. McDonald « ba khối biển quảng cáo », Jordan. Peele « trốn khỏi Get Out », Jonathan Perera « Sloane nữ sĩ », Jack. Pain « Ready Player One » hoặc có lẽ là « Đấu Trường Ảo ». Trước mắt cứ định nhiều như vậy, mấy cái này các ngươi cố gắng lấy cho bằng được."
"Đặc biệt là bộ kịch bản cuối cùng này, ngươi đi cùng Pain nói chuyện cho thật tốt, theo ta được biết mặc dù là soạn lại tiểu thuyết, nhưng chắc còn chưa lấy được bản quyền, ngươi hiểu ý ta chứ. Cái này tương đối quan trọng, trước giải quyết cái này, giá cả khác không vượt quá thị trường quá nhiều ngươi đều có thể trực tiếp lấy, còn lại ngươi để cho người khác đi lo."
Govan dụng tâm ghi nhớ những tên kịch bản và tên biên kịch mà Lâm Sơ Nhất đưa ra, đối với ý tưởng vừa nãy của Lâm Sơ Nhất cũng coi như là có chút manh mối. Nếu có thể có được nhiều thông tin chi tiết như vậy, hẳn không phải nhất thời hứng thú mà vui đùa một chút rồi.
Lâm Sơ Nhất sau khi nói xong, cũng đang cố gắng trong đầu tính toán những bước tiếp theo, thu kịch bản sau đó muốn làm gì đây.
Ngay vào lúc này, hệ thống mà hắn bỏ quên đã lâu chầm chậm online rồi.
【 mời đến 11 giờ tối nay đi biệt thự Beverly đón một người đến địa điểm đối phương chỉ định. Khen thưởng: 15% cổ phần của công ty Metro-Goldwyn-Mayer nước Mỹ 】 Hí! ! !
Hệ thống, kinh khủng như vậy a! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận