Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 235: Ngươi tại sao lại ở đây (length: 18549)

Sau khi Lâm Sơ Nhất bước ra hành lang lần nữa, hắn cảm thấy hơi lạc lõng vì đây là lần đầu tiên hắn đến khu vực này. Lúc nãy còn tính đến việc đi tìm các nàng đào, nhưng bây giờ các nàng đã lên sân khấu rồi, bên phía Lâm Tiểu Lộc chắc cũng tương tự.
Thoáng một cái, Lâm Sơ Nhất bỗng không biết nên đi đâu. Lúc nãy nói với Park Ji Yeon là muốn nhân cơ hội này đi dạo một chút cho thỏa nguyện, nhưng khi ra ngoài lại không biết đi đâu để mà dạo.
Rất nhiều khi là vậy, người ở nhà luôn miệng nói muốn đi dạo phố, nhưng khi ra khỏi cửa, lại hỏi bạn bè đi đâu chơi. Sau đó lại bắt đầu chê chỗ này không vui, chỗ kia chán. Cuối cùng thì tìm quán trà sữa hoặc cà phê ngồi cả buổi chiều, chơi game hoặc lướt TikTok.
Có điều, nơi này chẳng có quán trà sữa hay quán cà phê nào cả, hoặc có lẽ hắn chỉ còn nước trở về nằm trên chân Long rồi bấm điện thoại.
Nghĩ đi nghĩ lại, Lâm Sơ Nhất quyết định tạm gác cái ý tưởng làm xáo trộn đạo tâm kia lại, cứ đi dạo xung quanh xem sao đã.
Hắn từ từ đi về phía sân khấu, trên đường toàn là các idol và nhân viên tất bật, và dĩ nhiên, cả những bóng dáng quen thuộc in sâu trong ký ức của hắn nữa.
Ví dụ như mấy người 2ne1, rồi cả Hyun Ah, nữ thần đùi Uee, Jung Eun Ji,...
Ngoài các nhóm nữ, không thiếu các nhóm nam. Mà khi các thành viên nhóm nam thấy Lâm Sơ Nhất, ai nấy đều thắc mắc không biết anh chàng này là người của nhóm nào, khiến họ đều cảm thấy một chút áp lực.
Sau khi đi ngang qua nhà vệ sinh mà vừa nãy hắn còn nói chuyện với Sunmi, hắn quyết định ghé vào theo kiểu tiện đường.
Nhưng vừa đến cửa thì đã đụng ngay Đại Tinh Tinh Park Jin Young trong truyền thuyết.
Cái mái tóc màu mè, cộng thêm bộ vest bạc của ông ta khiến cho gu thẩm mỹ tệ hại này làm Lâm Sơ Nhất hơi chói mắt.
Park Jin Young nhìn thấy Lâm Sơ Nhất, liền mở to mắt.
Thân hình cao hơn 185cm, vóc dáng cân đối, khuôn mặt đẹp trai, thêm khí chất thu hút làm cho ông ta có ý nghĩ đặc biệt với chàng trai này.
Nhìn thấy ánh mắt lóe lên của Đại Tinh Tinh kia, Lâm Sơ Nhất hình như đã lờ mờ đoán được, vội vàng nói bằng tiếng Anh chuẩn, “Cho tôi qua.” Sau đó chạy vội vào.
Ban đầu chỉ định đi tiểu, giờ thấy tình hình bất ổn, liền chọn vào luôn buồng vệ sinh.
“凸(艹皿艹), nghe đồn cái lão Đại Tinh Tinh này thích cả nam lẫn nữ, không lẽ thật?” Liếc trái liếc phải cẩn thận, rồi ngẩng đầu nhìn một lượt buồng vệ sinh, Lâm Sơ Nhất mới yên lòng.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn nghĩ sai rồi, mấy phút sau khi hắn ra khỏi nhà vệ sinh, thì thấy Park Jin Young đang đứng chờ ngay gần đó. Khi thấy hắn ra, ông ta cười bước tới, "Xin chào, cậu không phải là người Hàn Quốc nhỉ."
Tiếng Anh rất tốt, chỉ có điều hơi nặng âm, nhưng Lâm Sơ Nhất vẫn nghe ra, vì thế hắn đành bất lực gật đầu thay vì vờ như không hiểu để bỏ đi, “Ừm, xin hỏi có chuyện gì không?”
Tuy không biết Lâm Sơ Nhất lấy được thẻ nhân viên ở đâu, Park Jin Young cũng không bận tâm, "Cậu có hứng thú trở thành ngôi sao không?"
Tuyển người sao? Đại Tinh Tinh Park Jin Young này để mắt tới mình? Lâm Sơ Nhất lộ vẻ không thể tin được, rồi nhanh chóng lắc đầu, "Không, ta không có hứng thú."
"Cậu có muốn suy nghĩ thử không, hoặc đến công ty chúng tôi tham quan một chút cũng được mà."
Park Jin Young vẫn không chịu bỏ cuộc, dù sao Lâm Sơ Nhất cho ông ta cái cảm giác như lần đầu gặp Rain Bi Rain, kiểu nhìn một cái là biết sẽ thành tài.
Có thể người khác thấy đó là ảo giác, nhưng Park Jin Young lại là người cảm tính, thích nghe theo cảm giác. Cho nên WG không thành, cho nên 2PM và 2AM sau đó cũng lụi tàn, ít nhiều gì đều có liên quan đến vị Lý lão bản ưa cảm tính này.
Nhưng tiếc thay, nếu là người khác thì có lẽ Park Jin Young còn có cơ hội, nhưng người trước mặt ông ta lại là Lâm Sơ Nhất.
Thấy Đại Tinh Tinh kia vẫn muốn tiếp tục dây dưa, Lâm Sơ Nhất vừa định giơ chiếc Patek Philippe 5002 trên tay ra cho ông ta thấy để mà thoái lui, thì Sunmi bất ngờ tìm đến.
Sunmi chỉ định đến tìm ông chủ của mình, khi thấy Park Jin Young lại đứng chung với Lâm Sơ Nhất, còn có vẻ như đang trò chuyện rất vui vẻ, cô hơi hoảng hốt không kiềm chế được biểu cảm.
Lúc này, Park Jin Young cũng thấy Sunmi đi ra, “A, Sunmi đấy à, có chuyện gì sao.”
"Oppa, nhân viên bảo chúng ta đi thử âm." Sunmi liếc mắt nhìn Lâm Sơ Nhất rồi gật đầu chào như lần đầu gặp mặt, sau đó quay sang nói với Park Jin Young.
"Ồ, được rồi, vậy chúng ta đi." Nghe xong, Park Jin Young liền quay người đi ngay. Nhưng vừa định đi, ông ta lại nhớ tới Lâm Sơ Nhất, bèn định nói thêm gì đó.
Lần này, Lâm Sơ Nhất không hề do dự, giơ tay có chiếc 5002 lên, "Cảm ơn rất nhiều, nhưng ta thật không thiếu tiền, cũng không muốn nổi tiếng."
Park Jin Young vốn định nói thêm gì đó, khi nhìn thấy chiếc đồng hồ trên cổ tay hắn, liền im bặt. Với thân phận ông chủ JYP, làm sao ông ta có thể không nhận ra chiếc biểu vương PP kinh điển kia được.
Vì thế, ông ta nhìn Lâm Sơ Nhất đầy kinh ngạc, rồi cười nói, “Được, vậy ta không làm phiền cậu nữa, xin lỗi nhé.” Nói xong liền kéo Sunmi đi.
Sau lưng, Sunmi có hơi bất ngờ quay đầu liếc nhìn Lâm Sơ Nhất, ai ngờ Lâm Sơ Nhất cũng đáp lại cô bằng một nụ cười, khiến cô hoảng hốt vội quay mặt đi.
Đi cùng Park Jin Young ra đến bên cánh gà sân khấu, Sunmi mới có thời gian hỏi chuyện vừa rồi.
Park Jin Young cũng rất ôn tồn với học trò cưng của mình, kể lại suy nghĩ của ông ta. Sau khi nghe ông ta so sánh Lâm Sơ Nhất với Rain, Sunmi hơi kinh ngạc, “Thật sao ạ? Oppa, cái người lúc nãy con thấy cũng chỉ có mỗi ngoại hình là đẹp trai hơn thôi mà.”
"Soul, cậu ta cho ta cái cảm giác khác biệt với những người khác." Park Jin Young nghĩ lại khoảnh khắc gặp Lâm Sơ Nhất, thở dài, "Nhưng mà đáng tiếc, có lẽ cậu ta là một phú nhị đại, không dễ gì để làm ngôi sao."
"Phú nhị đại?" Sunmi lại khó hiểu nhìn Park Jin Young, chờ ông ta giải thích.
"Cậu vừa nãy không nhìn thấy chiếc đồng hồ đeo tay của cậu ta à, Patek Philippe dòng biểu vương kinh điển, lại còn là bản limited nữa, bây giờ giá chắc phải hơn 2 triệu đô, thậm chí hơn ấy. Những người trẻ mà có gia tài như vậy, ít ai muốn bắt đầu lại ở cái giới này đâu."
Park Jin Young nghĩ đến quy tắc thứ bậc trong giới, gia đình giàu có có lẽ không muốn chịu khổ để ra mặt đâu.
Sunmi hơi ngạc nhiên, không ngờ chàng trai mà mình vừa gặp lại lợi hại như vậy.

Khi Park Jin Young và Sunmi đang bàn luận về Lâm Sơ Nhất, thì chính chủ đã chuồn ra hậu trường, đi ra phía đường dẫn ra sân khấu, liếc nhìn khung cảnh biểu diễn chính thức đang diễn ra.
Nói thế nào nhỉ, đứng ở góc độ của nhân viên, so với việc đứng ở khu vực fan hâm mộ thì dù thực chất đều cùng một nơi, tâm trạng lại khác đi ít nhiều.
Ví dụ như Lâm Sơ Nhất lúc này không có cảm giác giống như lần đầu xem concert của Girls’ Generation ở Hàn, kiểu như người khác đều say, mình ta tỉnh vậy.
Tiếng hò reo, tiếng hét phấn khích của fan bên tai, so với việc Lâm Sơ Nhất yên tĩnh đứng một mình ở lối đi xem biểu diễn thì có vẻ không được hòa hợp.
Vì vậy, hắn chỉ xem được hai phút thì đã quay trở lại hậu trường.
Ngoài cái vụ ngoài ý muốn chạm trán Park Jin Young ra, thì sau khi đi một vòng hậu trường hắn cảm thấy có chút chán. Định trở lại phòng chờ đợi, khi nào đến lượt YoonA lên sân khấu sẽ ra ngoài cho có lệ một chút, xem như là có trách nhiệm với Lâm Tiểu Lộc.
Nhưng không cần phải đợi đến lượt YoonA lên, vừa bước vào hậu trường, hắn đã thấy YoonA đang nắm tay Seo Ju Hyun đi xuống từ phía cánh gà.
Lâm Sơ Nhất có hơi bất ngờ khi gặp các nàng; còn các nàng thấy Lâm Sơ Nhất, lại càng ngạc nhiên hơn.
"Sao vậy, sao... Sao cậu lại ở đây."
Khi thấy đối phương, theo bản năng YoonA muốn gọi tên, nhưng rồi lại cố nén.
Seo Ju Hyun đi cùng bên cạnh cũng nhìn Lâm Sơ Nhất, hoặc đúng hơn là nhìn chiếc bảng tên trước ngực hắn, “Cái giấy chứng nhận nhân viên của cậu đâu ra vậy.”
Lúc này YoonA cũng đã thấy, rồi nhìn về phía Lâm Sơ Nhất chờ hắn trả lời.
Lâm Sơ Nhất cười, chỉ lên trên sân khấu, nơi các nàng đào đang trò chuyện với Tống Thiến. YoonA và Seo Ju Hyun nhìn sang, lúc này mới vỡ lẽ.
"Sao hai cậu lại xuống đây." Sau khi giải thích xong, Lâm Sơ Nhất mới hỏi lại các nàng.
Hai cô gái này không trả lời, chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt hơi bất lực.
Lâm Sơ Nhất lại cười lần nữa, thực ra hắn đã đoán ra cả rồi, chứ đâu phải hội nghị quốc tế gì mà phải ngồi chịu đựng mấy tiếng chứ.
Vì vậy cả ba người cùng đi vào trong, vừa lúc đụng phải Sunmi đang định trở về phòng nghỉ sau khi nói chuyện xong với Park Jin Young. Ba người họ đi phía trước, Sunmi theo sau.
Nhìn Lâm Sơ Nhất cùng YoonA, Seo Ju Hyun kia với khoảng cách thân mật vai kề vai, Sunmi càng thêm tò mò về người đàn ông này.
Rốt cuộc là thần thánh phương nào, lại có quan hệ tốt với đội trưởng Fx như vậy, còn có thể thân cận với hai nhóm trưởng của Girls Generation như thế. Đây là chỗ công khai đấy, mà khoảng cách lại gần sát như vậy sao?
Đến cửa phòng chờ, Sunmi lại có chút không muốn đi vào, muốn ở lại cùng đi hóng chuyện. Lúc này, nàng cũng nhớ tới chuyện Lâm Sơ Nhất vừa nói với mình, liền lắc đầu, xoay tay mở cửa phòng đi vào.
Lâm Sơ Nhất, cái tên này ta nhớ kỹ rồi, về phải tìm Bánh Bao hỏi xem tình hình người này mới được.
Ở ngoài hành lang, Seo Ju Hyun nghe tiếng cửa đóng ở sau lưng, lúc này mới nhìn Lâm Sơ Nhất hỏi, "Ngươi sao lại chọc giận Sunmi vậy?"
Nếu không phải YoonA vào nhà vệ sinh, Lâm Sơ Nhất đã muốn tố cáo Seo Ju Hyun vu khống rồi, "Ngươi đừng có nói bậy, ta không có. Chỉ là vừa rồi ông chủ của nàng muốn tuyển người, hỏi ta có muốn làm idol hay không thôi."
Seo Ju Hyun nghe xong liếc nhìn nhan sắc của hắn, cũng không nghi ngờ là giả, dù sao nàng nhìn khuôn mặt này, cũng đã từng rung động mấy giây.
Vậy nên cười một tiếng, sau đó hỏi, "Sao không thử xem?"
Lần này Lâm Sơ Nhất hết lời để nói, sau đó thấy lúc này hành lang không có ai, liền tiến đến ghé sát tai Seo Ju Hyun nói nhỏ, "Sao lại phải đi, hắn sản xuất nhiều idol vậy, ta tới giúp hắn đón hết, kịch bản này hoàn hảo quá rồi còn gì."
Hơi thở bên tai làm Seo Ju Hyun toàn thân không khỏi run lên một chút, rồi mới bĩu môi, "Ngươi thật là một người tự biết mình quá đấy."
"Từ nhỏ đã được dạy thế rồi, phải giúp người cho vui, phải quên mình vì người. Ta đây chẳng qua là muốn giúp hắn đừng lãng phí tài nguyên thôi, như vậy sẽ tốn thời gian của ta lắm đây."
Ngược lại cũng như vậy, Lâm Sơ Nhất dứt khoát nói bừa một cách nghiêm túc.
Thấy YoonA đi ra, Seo Ju Hyun cũng xoay người đi vào, một bộ dáng lười để ý tới ngươi. Thấy vẻ mặt của em út mình, YoonA cũng cười nhìn người đàn ông của mình, "Ngươi lại nói gì với em út vậy, làm em ấy phát cáu rồi."
"Không có, tùy tiện nói chuyện chút thôi. Ta lát nữa đi phòng chờ nghỉ ngơi trước nhé, chờ các ngươi biểu diễn ta sẽ ra ngoài, sân khấu của người khác thì ta lười xem lắm."
Thấy có người đi qua lại ngoài hành lang, Lâm Sơ Nhất cũng hơi lùi lại một bước, rồi nói ý của mình cho Lâm Tiểu Lộc nghe.
YoonA cũng rất đồng ý gật đầu, để người đàn ông của mình đứng ở dưới đài mấy tiếng, nàng cũng đau lòng lắm chứ.
Sau 2 phút, đợi đến khi Lâm Sơ Nhất thấy hai người rời đi rồi, dường như hậu trường này không muốn cho lần đi dạo đầu tiên của Lâm Sơ Nhất kết thúc như vậy. Vì vậy, khi hắn vừa định về phòng chờ, lại có một bóng người xuất hiện phía sau hắn, còn vỗ vai hắn một cái.
"Đã lâu không gặp, không ngờ có thể thấy ngươi ở đây đó."
Mái tóc ngắn hơi xoăn màu đỏ thắm, cùng với bộ váy ngắn màu vàng kim kia, chẳng phải là IU – Lee Ji Eun đã lâu không gặp sao?
"A, Tri Ân a, đã lâu không gặp."
Thấy nàng, Lâm Sơ Nhất cũng có chút bất ngờ, nên nhìn về hướng sân khấu, "Giờ này ngươi không phải đang ở dưới ngồi sao, sao lại chạy về hậu trường nữa vậy?"
"Tìm ngươi đó."
Vừa nãy trên sân khấu cô và đào nói chuyện, biết Lâm Sơ Nhất ở sau hậu trường, vì vậy nhân lúc đi vệ sinh, vốn định đến phòng chờ Fx tìm hắn, không ngờ lại đụng mặt ở đây.
"Có chuyện gì thế?" Lời của IU - Lee Ji Eun khiến Lâm Sơ Nhất nhướng mày.
"Ừm, năm sau ta phải đi diễn ở Hồng Kông rồi, học tiếng Việt lâu như vậy rồi, định hỏi ngươi khi nào có thời gian, hướng dẫn cho ta một buổi. Chứ cứ nhắn tin thoại, ta 9 giờ sáng gửi, ngươi 2 giờ chiều trả lời, rồi 3 giờ ta hồi âm, ngươi thì lại tối muộn mới trả lời."
Nói đến đoạn sau, IU - Lee Ji Eun nhìn ánh mắt của lão sư giá rẻ này của mình cũng có chút oán khí.
Thật ra chuyện này, cô đã than phiền với đào không biết bao nhiêu lần rồi, nhưng đào không nói với Lâm Sơ Nhất, cũng không tính làm phiền thời gian của hắn, nên vẫn luôn tự mình cười dỗ dành cô bạn thân này.
Bây giờ hiếm thấy mới bắt được Lâm Sơ Nhất, IU – Lee Ji Eun nói gì cũng phải để ông thầy giá rẻ này ra tay một lần mới được.
"Biết rồi, biết rồi, ta sai rồi, chủ yếu là dạo này hơi bận." IU – Lee Ji Eun than vãn, Lâm Sơ Nhất nghe cũng thấy buồn cười.
"Bận?" Hắn không nói thì thôi, vừa nói xong IU – Lee Ji Eun như muốn bùng nổ, "À, ngươi bận là đi suối nước nóng với Ji Yeon, đi nghỉ mát du lịch với đào đúng không?"
Nghe những lời này, Lâm Sơ Nhất thật không ngờ Park Ji Yeon với đào lại nói cho nàng biết, thật lúng túng.
"Khụ, chờ ngươi làm xong việc, ta nhất định tùy thời đợi ngươi triệu hồi."
Đầu hàng, biết mình sai nên Lâm Sơ Nhất rất sảng khoái cúi đầu nhận lỗi, rồi nói tình hình của mình cho IU – Lee Ji Eun, "Yên tâm, trước Tết ta sẽ không chạy lung tung nữa, nếu thật sự phải đi thì nhất định báo cho ngươi nha."
"Được rồi, tha cho ngươi lần này vậy."
Thấy hành lang người càng lúc càng nhiều, thậm chí có mấy idol đã nhìn sang bên này, IU – Lee Ji Eun mới để Lâm Sơ Nhất rời khỏi, trước khi đi vẫn không quên làm động tác gọi điện thoại, nói cho hắn đừng có trốn.
Lâm Sơ Nhất cười gật đầu một cái, sau đó quay về phòng chờ.
Mới vừa đi vào, lại thấy một cảnh tượng kỳ lạ, ví dụ như Tống Thiến đang thay đồ, nhưng thật ra là mặc xong rồi, chỉ là đang chỉnh lại chút thôi.
"Nhanh vậy đã muốn lên sân khấu sao, ta xem còn chưa tới một nửa mà." Ngồi xuống ghế sofa, Lâm Sơ Nhất nhìn Tống Thiến đang soi gương.
"Nhân lúc có thời gian thì thay trước, nếu không lát nữa sẽ cuống cuồng lên." Cài nút áo cuối cùng, Tống Thiến quay đầu nhìn Lâm Sơ Nhất, "Vừa nãy tiền bối Park Jin Young tìm ngươi có chuyện gì thế?"
"Ngươi thấy rồi?" Lâm Sơ Nhất có chút bất ngờ, lúc đó Tống Thiến vừa biểu diễn xong phần mở màn không bao lâu mà.
"Ta không thấy, nhưng người quản lý của bọn ta thấy." Tống Thiến lắc đầu.
"Thôi được rồi, cái tên Park Jin Young lại muốn ta đi làm idol, ngươi nói có kì quặc không." Lâm Sơ Nhất nghĩ lại vẫn thấy buồn cười.
Lúc này, Park Ji Yeon lên tiếng, "Nha, có thể đừng nói tiếng Trung được không, mặc dù chúng tôi có đang học, nhưng vẫn chưa hiểu lắm."
Hai người nhìn về những người khác, lập tức cười xin lỗi, sau đó nhắc lại đoạn đối thoại vừa nãy.
Nghe Park Jin Young lại tìm Lâm Sơ Nhất, tất cả mọi người trong Tara đều nhìn cái tướng mạo tương lai Boss của hắn một lượt, ừ, không có gì ngạc nhiên rồi.
"Mấy người cứ nói chuyện đi, tôi phải ra ngoài rồi." Lần nữa chỉnh lại dây đeo vai, Tống Thiến cũng mau rời phòng chờ, trở lại sân khấu. Bởi vì lát nữa phải phỏng vấn, tuy là có kịch bản sẽ không phỏng vấn trúng mình, nhưng tốt nhất vẫn là có mặt ở hiện trường sẽ tốt hơn.
Sau khi Tống Thiến ra ngoài, Lâm Sơ Nhất cũng chán nản chơi game điện thoại, ban đầu chỉ chơi một mình, sau lôi kéo Park Ji Yeon chơi cùng. Nghĩ ngợi một chút, có hai người thôi thì không vui, dứt khoát lôi kéo luôn Ham Eun Jung với Jeon Boram cùng nhau lập đội, vừa chơi vừa ồn ào náo nhiệt.
Chơi một lúc, Lâm Sơ Nhất nghĩ trong phòng toàn là thành viên Tara, không có người ngoài, liền ngã hẳn người xuống gối Park Ji Yeon, thoải mái quá đi.
Chỉ là dồn mấy người còn lại xuống cái ghế sofa khác, ánh mắt oán hận kia, chắc chỉ có Lâm Sơ Nhất không có tim không có phổi mới làm ngơ được.
Nhưng chơi một hồi không lâu, cửa phòng đột nhiên bị người từ ngoài mở ra, rồi một tiếng cười rạng rỡ vang lên, "Hyo Min nha, ta đến tìm các ngươi chơi."
Sunny và Yuri vừa bước vào liền dừng chân, nhìn tình hình bên trong. Hay nói đúng hơn, là nhìn Lâm Sơ Nhất đang nằm gác đầu trên gối Park Ji Yeon, đang trợn mắt nhìn hai người, kinh ngạc hết sức.
"Sao ngươi lại ở đây! ! !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận