Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 269: Không phải ta không nghĩ, là nó không có ý chí tiến thủ a (length: 15237)

"Tỷ Tỷ, ngươi đi đâu vậy? Không về nhà sao?"
Trong thang máy, YoonA liếc nhìn Kim Tae Yeon đang bấm nút xuống tầng trệt, có chút hiếu kỳ.
"Ừ, vừa rồi có cô gái xinh đẹp nói với ta ở sảnh có đồ của ta, ta đi lấy xuống." Cúi đầu liếc nhìn bàn tay không biết dính bụi lúc nào, Kim Tae Yeon vỗ tay một cái.
YoonA đại khái hiểu chắc là đồ của fan, cũng chính là mấy người fan ruột đưa quà năm mới, cho nên cũng không hỏi thêm, "Vậy được rồi, em xuống trước đây."
Gật đầu một cái, Kim Tae Yeon đi ra thang máy. Sau khi nhận được gói nhỏ ở quầy lễ tân, liền đi thẳng đến cửa thoát hiểm. Dù sao cũng chỉ một tầng, không cần đi thang máy nữa.
Nhưng đúng là trùng hợp, khi Kim Tae Yeon vừa tới cửa định ra ngoài. Lại thấy một bóng dáng quen thuộc đang tựa vào chỗ ngoặt chờ đợi cái gì, lâu ngày không gặp, khóe miệng nàng cũng nở một nụ cười hiếm thấy.
Vì vậy khi đối phương định rời đi, nàng nhanh chóng tiến lên kéo đối phương lại, sau đó rất ngông nghênh đối diện người kia. Dù chiều cao có hơi lệch, chỉ có thể ngước mặt nhìn đối phương, nhưng nàng vẫn rất kích động mà hỏi.
"Ngươi, cái tên này, định chạy đi đâu?"
Mà Lâm Sơ Nhất khi thấy người kéo mình lại là Kim Tae Yeon thì cũng hơi bất ngờ, "Tae Tiểu Nhuyễn, sao em lại đi ra từ đây?"
Kim Tae Yeon không trả lời câu hỏi của hắn, mà lại liếc mắt nhìn bóng lưng của YoonA, "À, em thắc mắc sao anh lại ở đây núp chứ. Thì ra là muốn tạo bất ngờ cho Yoona à, sao giờ bị em phá rồi."
Lúc nói câu này, nụ cười trên mặt Kim Tae Yeon không hề giảm, mà còn có vẻ vui vẻ ẩn chứa bên trong.
"Không sao, vậy thì chọn ngẫu nhiên một người thôi."
Nghe thấy tiếng xe đã mở cửa, Lâm Sơ Nhất cũng thuận theo ôm lấy cô nàng nhỏ trước mặt, "Để Yoona đi, vậy em phải tự đền bù cho anh đó."
"Chờ một chút, em gọi Yoona giúp anh..." Như cảm nhận được điều gì nguy hiểm, Kim Tae Yeon định la lớn lên. Nhưng giây tiếp theo, nàng bị chính người đàn ông 'tường đông' cô ngược lại.
Hơn nữa đôi môi anh đào nhỏ còn bị che lại, không thể phát ra âm thanh nào, chỉ có thể ô ô khó chịu kêu lên.
Đến khi tiếng động cơ xe nổ máy, tiếng bánh xe lăn bánh truyền tới, Lâm Sơ Nhất mới buông Kim Tae Yeon ra, thuận miệng hỏi một câu, "Yoona muốn về nhà sao, có vẻ gấp nhỉ."
Kim Tae Yeon đang lau nước miếng trên miệng, bực mình trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt, dù trong lòng rất khó chịu nhưng vẫn trả lời câu hỏi của hắn, "Ừm, ba mẹ cô ấy bảo trong nhà có người thân tới, nên cô ấy chạy về ăn cơm."
"Vậy may mà không làm phiền cô ấy, em làm việc tốt đó." Lâm Sơ Nhất cười khẽ một tiếng, quay sang nhìn Kim Tae Yeon, "Đi thôi, đưa anh về, anh vốn định đi nhờ xe Yoona. Bị em phá đám, em phải bù cho anh đó."
"Dựa vào cái gì." Kim Tae Yeon bướng bỉnh định cãi lại vài câu, nhưng giây tiếp theo khuôn mặt đáng yêu của nàng đã bị nắn thành một cục bột, "Em nói sao, Tae Yeon của chúng ta."
Liếm nhẹ môi, dường như vẫn còn cảm nhận được độ ấm đó, Kim Tae Yeon nghe được những lời này, trong lòng cũng hơi nhiều cảm xúc.
Cuối cùng, nàng xấu hổ đánh mạnh vào bàn tay đang nắn má mình, rồi cũng mang theo Lâm Sơ Nhất đi về phía xe mình, "Anh đến khi nào vậy?"
"Vừa xuống máy bay là tới thẳng đây luôn." Lúc Kim Tae Yeon mở khóa xe, Lâm Sơ Nhất cũng thuận thế ngồi vào ghế phụ, sau đó nhìn đồ trang trí trên xe cười nói, "Tae Yeon này, khi nào thì em thích độ xe kiểu này vậy, anh cứ tưởng em thích xe hiệu năng chứ."
"Anh không thể không chọc tức em à." Cứ mỗi lần Lâm Sơ Nhất nhắc đến xe, Kim Tae Yeon lại nghĩ đến chiếc xe nhỏ của mình.
Thật ra đâu có giận gì, chỉ là ghét cái người này lần nào cũng nhắc đến chuyện này, cũng không hiểu chiếc xe đó chọc đến hắn chỗ nào.
"Thôi được rồi, hay là anh chọn một chiếc cho em nhé."
Lâm Sơ Nhất ném mấy món đồ chơi trên ghế phụ ra phía sau, chỉnh lại tư thế thoải mái, rồi nhìn Kim Tae Yeon.
Nhưng Kim Tae Yeon lại lắc đầu, "Không cần, em thấy chiếc này cũng không tệ, tạm thời không muốn đổi. Hơn nữa cảm giác xe anh tặng, em cũng ngại lái. Giống như chiếc Audi R8 anh tặng Shirley ấy, cả năm chắc gì đã thấy cô ấy lái hai lần."
Thật vậy, ở Bán Đảo mà chạy chiếc siêu xe như R8 này, coi như là không thể đi lại được luôn. Vừa dừng xe là có lẽ fan đã nhào đến.
Khi đó Lâm Sơ Nhất mới phất lên, cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ muốn cho người ta cái gì tốt nhất, đắt nhất. Bây giờ nghĩ lại, biết vậy hồi đó đưa cho Đào chiếc xe Beetle đáng yêu còn hơn.
Kim Tae Yeon chỉnh ghế xong, nghiêng đầu liếc nhìn Lâm Sơ Nhất, lại vừa bực mình, "Này, thắt dây an toàn vào, có thể thắt cho đàng hoàng chút không?"
"Dây an toàn à?" Lâm Sơ Nhất sau khi nghe xong vẫn lười biếng tựa lưng vào ghế, cười nhìn đối phương, "Ở đâu ra dây an toàn?"
Thấy nụ cười của đối phương, Kim Tae Yeon làm sao không biết hắn muốn gì, mặt nàng nóng lên, "Này, tự thắt đi, đừng hòng tôi giúp anh."
"Vậy thì thôi, vừa bay tới anh cũng hơi buồn ngủ, ngủ chút đã."
Kim Tae Yeon không động tay, Lâm Sơ Nhất tự nhiên cũng liền nằm ngang ra. Ngáp một cái rồi khoanh tay định giả vờ ngủ. Vừa mới bay sang xác thực chưa được nghỉ ngơi, phải lo chơi game với Đào trên máy bay nữa chứ.
Thấy phản ứng này của Lâm Sơ Nhất, Kim Tae Yeon thật sự hết cách với hắn rồi, "Lâm Sơ Nhất, anh đúng là đồ vô lại."
Lẩm bẩm một câu rồi vẫn ngoan ngoãn tiến tới định giúp đối phương cài dây an toàn. Ai ngờ vì vừa luyện tập vũ đạo nên tay hơi mềm, mất thăng bằng liền nhào vào lòng đối phương.
Ngước mắt nhìn, thấy tên kia đang cười tủm tỉm nhìn mình, "Sao vậy, tự dưng nhào vào lòng thế này sao?"
Kết quả Kim Tae Yeon như cởi bỏ được gánh nặng còn mỉm cười với Lâm Sơ Nhất, thậm chí trong đáy mắt thoáng qua tia sáng kỳ dị rồi nói ra câu trả lời khiến người đàn ông này kinh ngạc đến ngây người, "Sao nào, thân ta thế nào, so với Soon-kyu có mềm hơn chút nào không?"
"Ý em là sao?" Dù hơi hoảng hồn nhưng tay Lâm Sơ Nhất vẫn ôm chặt Kim Tae Yeon.
Nhưng Kim Tae Yeon lại rất bình tĩnh dựa vào lòng Lâm Sơ Nhất, suy nghĩ một chút rồi trả lời.
"Em bảo anh lần sau có thể để ý một chút không vậy, một chiếc xe Vi Đình to như thế mà đậu lung tung, hơn nữa còn để đám chó săn chặn đường làm huyên náo. Giờ là thời đại tin tức bùng nổ rồi, hành động của đám chó săn đều bị tung lên ins rồi."
Kim Tae Yeon vốn chỉ định lướt mạng giết thời gian ai ngờ lại làm bản thân kinh ngạc. Ban đầu còn tưởng người này chỉ cùng Soon-kyu đi ăn một bữa cơm hay tán gẫu chút thôi. Ai ngờ lại hàn huyên tới tận cấp lãnh đạo.
Nhưng Lâm Sơ Nhất vẫn thản nhiên chối, "Anh không hiểu em đang nói gì, nhưng đúng là người Soon-kyu rất mềm mại, em nên uống thêm sữa đu đủ vào."
Chủ yếu là Lee Soon Kyu không muốn lộ diện, nên Lâm Sơ Nhất cũng không có ý định công khai.
Em đoán là em đoán được, nhưng tôi cứ không thừa nhận, em làm gì được tôi.
Cũng may người đó là Kim Tae Yeon, nàng Tiểu Nhuyễn này chỉ giận dỗi đánh vào cái bàn tay đã có chút không an phận rồi cũng không tiếp tục bàn về vấn đề này nữa.
Chỉ là khi trở lại ghế lái, vẫn hơi tủi thân liếc nhìn vóc dáng mình, mếu máo cái miệng nhỏ lẩm bẩm, "Bộ không phải em không muốn, là nó không có chí tiến thủ mà."
Khụ!!!
Thực ra Lâm Sơ Nhất rất muốn nói cho nàng biết, chỉ cần chăm chỉ uống thuốc bổ, kết hợp xoa bóp đặc biệt, tăng thêm vài ly là có thể được thôi. Dù sao bây giờ Đào là như vậy, tuy mặc quần áo vào thì không thấy gì, nhưng mà… ha ha.
Bên cạnh, Kim Tae Yeon vừa lỡ lời nói ra sau khi não chưa kịp xử lý mới sực tỉnh, liền vội đổi giọng, "Đúng rồi, anh muốn đi đâu vậy?"
"Về nhà trọ, chứ anh còn có thể đi đâu." Lần này Lâm Sơ Nhất rất tự nhiên tự mình cài dây an toàn, không trêu Kim Tae Yeon nữa.
Nhưng Kim Tae Yeon lại hơi mất kiên nhẫn liếc hắn một cái, "Hứ, nhà trọ nào chứ. Anh có lắm bồ nhỏ thế kia, ai biết anh muốn đến nhà trọ nào, cứ điểm của anh ở Seoul giờ ngày càng nhiều ra ấy chứ."
Lời này, hình như có ý gì đó, khiến Lâm Sơ Nhất hơi liếc mắt nhìn nàng, rồi cười.
"Vậy thì đi chỗ Yoona đi, chẳng phải em muốn thử cái gì gọi là "trước mặt không kiêng nể" sao?" Duỗi người một cái, Lâm Sơ Nhất cười nói ra một câu khiến tâm tình Kim Tae Yeon bùng nổ.
Vì vậy nàng liền giơ tay vả tới, bất quá lực đánh trước khi chạm đã giảm hơn một nửa, cuối cùng lại như "phách lý ba" đánh nhẹ lên tay Lâm Sơ Nhất.
"Hừ, chúng ta đã xem qua mấy kênh phải trả tiền ở khách sạn Hồng Nhai rồi, không được nói bậy nữa."
Đánh xong, Kim Tae Yeon trừng mắt người đàn ông này, thật là vừa yêu vừa hận mà.
Nhưng vẫn nghe theo lời hắn lựa chọn, nổ máy xe hướng đến chung cư của YoonA. Vốn đã nói với YoonA là đi chơi hết cả châu, ai ngờ cô nàng lại quên mất.
Thực ra cũng không hẳn là không muốn về, chủ yếu lần này trở về cũng chỉ là gặp gỡ những người thân thích kia, thăm hỏi qua lại, không khí dù hòa thuận nhưng cũng không thân mật lắm. Nếu như không có Lâm Sơ Nhất nói, nàng một mình ở đảo Seoul cũng không biết làm gì, thà trở về còn hơn.
Nhưng lần này Lâm Sơ Nhất tới, vừa vặn bị nàng bắt gặp, vậy thì có cớ không trở về chứ sao.
Xe chạy trên đường cũng rất vững vàng, ngay cả người ngồi ở ghế phụ như Lâm Sơ Nhất cũng có chút kinh ngạc nhìn Kim Tae Yeon đang một tay lái, "Cũng được đó, kỹ năng lái xe này, luyện tập à."
"Cũng bình thường, cứ thường xuyên ngược chiều ở Seoul mấy năm thì tay lái theo ta cũng không kém." Kim Tae Yeon nhớ lại lần đầu tiên lên cao tốc, tay đổ mồ hôi lạnh, cũng không tiện nói là do trời phú.
Da mặt vẫn còn hơi mỏng, nếu là đổi lại Lâm Sơ Nhất trả lời, có lẽ sẽ huênh hoang đến tận trời mới được.
Xe trong đường phố Seoul quẹo trái quẹo phải, đi thẳng quay đầu một hồi, cuối cùng cũng đến được hầm đậu xe của chung cư. Sau đó Kim Tae Yeon cũng quen việc dễ làm lái xe vào chỗ đỗ xe riêng, theo công tắc điều khiển của điện thoại Lâm Sơ Nhất, xe liền biến mất tại chỗ.
Mấy phút sau, hai chiếc xe hơi chạy vào bãi đậu xe, đi quanh ba bốn vòng, dường như không phát hiện hình ảnh họ muốn thấy. Có chút tức giận bấm còi mấy tiếng, lúc này mới nổ máy rời đi.
Ở một bên trong hầm xe, Lâm Sơ Nhất và Kim Tae Yeon không xuống xe lên lầu, mà ngồi trong xe nhìn màn hình giám sát góc trên bên phải, theo dõi tình hình của hai chiếc xe bên ngoài.
"Sao ngươi biết có xe theo dõi ta vậy, lại còn cách nhau xa thế chứ."
Thấy chúng rời đi, Kim Tae Yeon lúc này mới nhìn Lâm Sơ Nhất hỏi.
"Sao ta lại không biết, chủ yếu là lão cẩu theo sau chúng ta, hắn phát hiện." Lâm Sơ Nhất giơ điện thoại lên, ra hiệu.
Nghe vậy Kim Tae Yeon mới hiểu, nhưng có chút nhíu mày nhìn vào màn hình theo dõi, "Dạo này những người này ngày càng nhiều, nếu là fan cuồng thì ta còn hiểu được, nhưng loại fan lớn tuổi như vậy chúng ta đều biết, mấy người này chưa từng thấy."
"Không phải fan, chắc là phóng viên."
Lâm Sơ Nhất nghĩ ra một chuyện, sau đó nhìn Kim Tae Yeon. Thời không này không có mình, cũng sẽ không có chuyện này chứ.
"Phóng viên?"
Kim Tae Yeon càng bối rối, "Phóng viên nhìn chằm chằm ta làm gì? Mà còn bám đuôi kiểu này..."
Nói đến đây, sắc mặt cô chợt biến đổi, nhìn Lâm Sơ Nhất, "Năm đó ngươi nói ngươi là thành viên D xã, là thật hả."
Khi đó Kim Tae Yeon đã tin, nhưng sau này thấy tài sản của Lâm Sơ Nhất bùng nổ, cô cảm thấy người này đang trêu chọc bọn họ. Nhưng bây giờ nghe lại câu nói này, cô lại nhớ đến thân phận đó.
"Thật không nói điêu, cái thân phận đó của ta vẫn đang còn hiệu lực."
Lâm Sơ Nhất cười cho xem bảng lương chuyển khoản tháng trước, sau đó do dự một chút rồi nói tiếp, "Hoặc là các thành viên khác của các ngươi có vấn đề, nên đám chó săn này mới nhắm vào các người, hoặc là chúng giăng lưới rộng."
Lời Lâm Sơ Nhất khiến Kim Tae Yeon chau mày, cô biết các thành viên đều có vấn đề không nhỏ.
Yoona và Soon-kyu đều đầu óc có bệnh, mới bị người này lừa; Tiffany và Hyoyeon đều là cao thủ hộp đêm, cả giới đều biết. Sooyoung và Yuri thì có vẻ kín tiếng hơn, một người có gia đình, một người là người hay xúc động.
Còn lại Sika và maknae, người trước thì không cần nói, thân phận bây giờ bọn chó săn chắc không dám đụng. Vậy thì chỉ còn lại maknae thôi sao?
"Ý ngươi là maknae à?"
Suy xét một hồi, Kim Tae Yeon thành thật nhìn Lâm Sơ Nhất.
Nhưng lại nhận được ánh mắt như nhìn kẻ ngốc của đối phương, "Ý ta là, bọn này hẳn là đang giăng lưới rộng, xem có vớt được cá lớn không thôi, ngươi nghĩ đi đâu vậy."
Não bộ của Kim Tae Yeon như nổi gió bão suốt nửa ngày trời, kết quả nhận được câu trả lời này của Lâm Sơ Nhất, nhất thời cả người cô ngơ ngác.
Mình đang làm gì vậy?
Mình đang nghĩ gì vậy?
Mình đang làm gì vậy?
Sau đó, Lâm Sơ Nhất nhìn thấy dáng vẻ ngốc nghếch đáng yêu của cô nàng.
Dường như muốn nhân lúc cô còn ngẩn người, làm chút chuyện. Vì thế liền mở dây an toàn, hơi cúi người xuống, trước ánh mắt đứng hình của Kim Tae Yeon, trực tiếp đưa tay tới...
Báo cáo mọi người tình hình chiến sự hôm nay:
Sáng sớm thức dậy đi đường đã gặp cảnh lộ khí, suýt chút nữa thì xảy ra chuyện.
Buổi trưa về nhà ăn sủi cảo vỏ không chín, cứng ngắc.
Buổi chiều định ra ngoài mua ít đồ, động cơ xe gặp sự cố.
Buổi tối đợi sư phụ đến sửa chữa, lại bị cho leo cây.
Bây giờ đang gõ chữ, gõ xong sẽ đăng lên.
Chúc mọi người trung thu vui vẻ, cả nhà hạnh phúc an khang! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận