Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 657: Cẩu nam nhân Lâm Sơ Nhất (length: 7752)

Nhìn đến cô học sinh trước mắt này bộ dạng Tiểu Dã Miêu, nghĩ lúc này tuổi nàng dường như mặc vào bộ quần áo này, cũng không có gì đột ngột.
Ngược lại hợp nhau càng thêm nổi bật, hiệu quả vừa vặn.
Đặc biệt là đôi tất da chân màu trắng tinh khiết dày 20D, bởi vì đôi chân dài đẹp của Jung Soo Jung, dù kéo đến cao nhất, cũng chỉ đến đầu gối lên mấy phần, căn bản không đến mặt váy dài.
Bị hỏi, Lâm Sơ Nhất nghiêng đầu nghiêm túc nhìn chằm chằm Jung Soo Jung, ánh mắt kia gắt gao chiếu vào đôi tất trắng, hoặc có lẽ là nhìn vào chỗ thịt đùi bị ghìm lại.
Phần lớn người cho rằng tất đen nhìn có vẻ gợi cảm ẩn hiện, còn tất trắng là đại diện cho sự dễ thương thuần khiết.
Nhưng Lâm Sơ Nhất lại không nghĩ vậy, trong nhận thức của hắn, chỗ tất trắng siết ra miếng thịt kia mới là thứ thật sự có thể vô hình khơi gợi sự cảm tính.
Nhìn sâu vài lần, kết quả thấy Jung Soo Jung cũng đã đến trước mặt, hắn vẫn chưa trả lời.
"Đẹp không?"
Lâm Sơ Nhất vừa phản ứng lại đã thấy Jung Soo Jung biểu lộ vẻ mặt ngạo kiều, cười vui vẻ hỏi lại.
Lần này Lâm Sơ Nhất lên tiếng, mà vừa mở miệng chính là Lão Âm dương.
"Ừm, rất có cảm giác, nhưng bộ quần áo này là đồng phục biểu diễn của các ngươi đi. Bình thường mà nói, nên là tài sản của công ty. Đào cầm một bộ, ngươi trộm một bộ, bộ phận hậu cần nên kiểm tra lại."
Không ngờ Lâm Sơ Nhất lại nghĩ đến điều này, Jung Soo Jung lập tức xị mặt xuống, giơ tay tát vào cánh tay hắn, tức giận nói.
"Tại sao Shirley thì lấy, mà ta lại là trộm? Tỷ Tỷ quả nhiên nói không sai, ngươi là một tên đàn ông tồi tệ, đồ khốn kiếp."
"Ừ? Tú Nghiên nói ta như vậy?"
Điểm chú ý của Lâm Sơ Nhất một lần nữa khiến Jung Soo Jung ngạc nhiên, vốn định đánh Lâm Sơ Nhất thì tay dừng lại giữa không trung, hình như...
Bị chị gái hại.
...
Tối qua bay chuyến Nghê Hồng Jung Soo-youn, lúc này đang nghỉ ngơi ở Tokyo, đột nhiên hắt hơi mấy tiếng làm nàng không kịp phản ứng.
Trên gối đầu, một bóng người từ từ xoay người, có chút mơ màng nhìn về phía Jung Soo-youn.
"Tỷ Tỷ, bị cảm sao? Máy điều hòa bật thấp quá à?"
"Không sao, nhiệt độ vừa đủ, chắc là mẫn cảm thôi, ngủ đi."
YoonA dịu dàng khẽ lắc đầu, kéo chăn tiếp tục ngủ.
...
Mà tại biệt thự phía nam Seoul, Jung Soo Jung có chút lúng túng liếc nhìn Lâm Sơ Nhất, nghĩ lại lời vừa nói của mình.
Liền vội vàng chữa cháy, "Không có, ý ta là những Tỷ Tỷ còn lại."
Đáng tiếc, Lâm Sơ Nhất cười tủm tỉm nhìn chăm chú vào ánh mắt của nàng, như đang nói cho nàng biết tranh cãi vô ích.
Biết rõ mình nói sai, Jung Soo Jung trong lòng tức giận, xoay người định về phòng, "Được rồi, ngươi đã nói thế ta, vậy ta về thay đồ ngủ vậy, mai sẽ đem đồ trả lại công ty."
Chỉ là động tác xoay người của nàng hơi chậm, dường như đang đợi ai đó ngăn hành động của nàng lại.
Nhưng Lâm Sơ Nhất đứng ở phía sau quầy bar lại nhìn thấy phản ứng đáng yêu của nàng, hai tay chống ra sau, dựa vào quầy bar, cười vô cùng vui vẻ.
Một lúc lâu sau, phát hiện Lâm Sơ Nhất không mở miệng, cũng không đưa tay ngăn mình lại, Jung Soo Jung mím chặt môi xoay người.
Kết quả vừa đối diện với nụ cười khó chịu kia, môi nàng lập tức bị cắn chặt vào răng trắng, hung hăng thốt ra vài chữ.
"Lâm Sơ Nhất, ta liều mạng với ngươi."
Vài phút sau.
Trên ghế salon biệt thự, Jung Soo Jung ngồi xổm ở giữa hai chân Lâm Sơ Nhất, ngẩng cao eo, nhìn xuống người đàn ông này.
Đôi môi hơi ửng hồng dưới ánh đèn trông vô cùng gợi cảm, "Sao lại dừng lại?"
Cảm giác nóng bỏng bên trong váy dài điên cuồng khiêu khích nàng, cúc áo sơ mi của nàng cũng đã tuột mấy chiếc.
Trong tình huống như thế mà người đàn ông này vẫn dừng động tác, khiến Jung Soo Jung kinh ngạc, cũng có chút tủi thân.
"Chưa đủ lửa, thời cơ cũng không đúng. Dù ta rất là cặn bã, nhưng vẫn phải suy xét đến Tú Nghiên."
Bên trong váy dài nhẹ nhàng xoa bóp, động tác của Lâm Sơ Nhất hoàn toàn trái ngược với những gì anh nói ra.
Cho nên, trong lòng cũng đang giằng xé, lúc này Lâm Sơ Nhất không hề ít hơn Jung Soo Jung.
Đàn ông, làm khó dễ cho người khác mà.
Jung Soo Jung vẫn ôm cổ Lâm Sơ Nhất không chịu buông, khuôn mặt nhỏ ngày thường lạnh lùng lúc này lại quyến rũ lạ thường, "Lừa Tỷ Tỷ, không nói cho Tỷ Tỷ là được mà."
"Ngươi nghĩ ta sợ bị biết sao?"
Lâm Sơ Nhất cười, Jung Soo Jung nghe rồi nghĩ ngợi một chút, khẽ lắc đầu.
"Vậy thì đâu có sao, cứ đợi đã đi. Ngươi cũng thấy đó, ta là đàn ông bình thường, không phải không có hứng thú với ngươi, chỉ là..."
Đến đây, vì tâm trạng bực bội mà Lâm Sơ Nhất theo bản năng tăng thêm lực tay, khiến con mèo nhỏ trong lòng hơi đau và phát ra một tiếng rên khẽ.
"Đau, nhẹ thôi."
"A, xin lỗi, cảm giác bóp rất thích, quên mất."
Nghe tiếng rên kiều mị kia, Lâm Sơ Nhất vội thả tay ra, nhẹ nhàng xoa bóp cho nàng vài cái, lại khiến nàng kêu đau.
Một hồi sau, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng xấu hổ của Jung Soo Jung trừng mắt nhìn Lâm Sơ Nhất, "Ngươi cố ý phải không?"
"Không có, đừng có làm cái vẻ mặt đó dụ dỗ ta nữa, dù nói tối nay đến cũng có chút bồng bột, nhưng nghĩ một chút thì vẫn nên chờ đã đi, đồ để sau ăn thì càng ngon."
Vẻ quyến rũ của Jung Soo Jung khiến Lâm Sơ Nhất xao xuyến không thôi, vì vậy anh tranh thủ dùng tay kia xoa bóp nàng vài phút, sau đó mới buông nàng ra nói đoạn trên.
Sau khi được buông ra, Jung Soo Jung thở vài hơi, sau đó lại hỏi, "Vậy Shirley là cái gì, đừng tưởng là ta không biết nhé, ngươi với Shirley chưa được hai tháng quen nhau đã ăn hết rồi."
Lời này khiến Lâm Sơ Nhất sững sờ, "Vấn đề riêng tư vậy, Đào cũng nói cho ngươi à?"
"Hừ, ngươi quản sao ta biết."
Jung Soo Jung ngạo kiều hừ lạnh một tiếng.
Nhưng chuyện này, ngoài việc Đào nói với nàng ra, thì ai biết được chứ.
Cho nên nàng ngạo kiều, cũng là ngạo nhầm rồi.
Nhầm rồi thì phải bị phạt.
Kết quả là cái miệng nhỏ kia, thật sự đã biến thành đôi môi đỏ mọng trên mặt chữ.
Vừa đỏ vừa sưng, gợi cảm vô cùng.
Lại bị khi dễ cả buổi trời, Jung Soo Jung có chút khó chịu đẩy hắn ra, định rời khỏi cái ôm trong ngực làm nàng không nỡ.
"Đồ khốn, nếu không ăn ta thì mau về đi, đỡ làm ta ngứa ngáy cả người."
Nhưng cú đẩy này, không những không đẩy mình ra khỏi vòng tay, ngược lại còn khiến nội tâm của Lâm Sơ Nhất cuồng nhiệt bộc phát.
"Tuy không thể ăn, nhưng không có nghĩa là không thể chơi đùa mà. Ngoại trừ bước cuối cùng, ta thấy các phương diện khác, tối nay chúng ta có thể thử nghiệm."
Nghe đến lời này Jung Soo Jung trố mắt, "Vậy có gì khác nhau à?"
"Có chứ, không vượt quá giới hạn đạo đức cuối cùng còn gì?"
"Vừa làm kỹ nữ, lại lập đền thờ."
Không ngờ Jung Soo Jung lại nói ra câu kinh điển này, Lâm Sơ Nhất cười, "Có thể nói vậy."
Sau đó Jung Soo Jung cũng bật cười theo, "Lâm Sơ Nhất, ngươi quả nhiên là một tên đàn ông tồi tệ."
Nhưng mà, nàng thích...
Bạn cần đăng nhập để bình luận