Đùa Giỡn Showbiz Hàn

Đùa Giỡn Showbiz Hàn - Chương 58: Đem chiếc xe kia đập (length: 8482)

"Coi như là nghiêm túc đi, bởi vì cũng có thời gian rồi, ta đúng là cần phải đi một chuyến Châu Âu bên kia."
Lâm Sơ Nhất nghĩ đến chuyện buổi trưa mình nói với YoonA câu "Muốn ngươi theo ta đi tranh Châu Âu". Hắn không phủ nhận ý nghĩ này của mình.
Câu trả lời này khiến YoonA có chút thấp thỏm, "Vậy sao không tìm Shirley, nàng mới là bạn gái ngươi mà, chuyện xuất ngoại du lịch thế này, không phải nên tìm nàng mới đúng sao."
"Ngươi đừng suy nghĩ nhiều, sáng ta có tán gẫu với bọn họ rồi, mà chắc ngươi cũng nghe nói, các nàng cũng đang chuẩn bị phát hành album kép, chắc chắn không có thời gian, cho nên mới chọn ngươi."
Lâm Sơ Nhất giải thích vấn đề này một cách rất nghiêm túc, nhưng không hề phát hiện biểu cảm của YoonA đang ngày càng trở nên im lặng, đến khi nghe hết lời hắn nói thì từ dưới gầm bàn, một cú đá như bay đã nhắm thẳng đến.
Cú đá bất ngờ khiến Lâm Sơ Nhất không kịp phòng bị, bị đá trúng vào đùi, nếu đi lên chút nữa thì xảy ra chuyện lớn rồi.
"Ngọa tào."
Một câu chửi tục bật ra, rồi cả người quán tính ngã ra sau. May mà phản xạ tự nhiên của cơ thể khá nhanh, xoay người giữ thăng bằng kịp nên không bị ngã xuống.
"Đá vậy mà không chết được ngươi."
YoonA trừng mắt lườm hắn một cái rồi lại cúi đầu ăn thịt nướng, lười quan tâm đến cái tên "Hồn Đạm" này.
Kim Tae Yeon bên cạnh nghe thấy động tĩnh cũng ngẩng lên nhìn hai người, hơi nhíu mày nhưng không nói gì.
Lâm Sơ Nhất cũng không dám quay về chỗ ngồi, sợ rằng tiếp theo mà bị đá trúng chỗ khác thì xong đời, vì vậy bèn chuyển đề tài sang phía Kim Tae Yeon, "Thế nào, có được không?"
"Thử xem." Kim Tae Yeon mím đôi môi mỏng, gật đầu.
Nhận được sự đồng ý, tay phải của Lâm Sơ Nhất đặt lên dây đàn, tay trái nhẹ nhàng gảy một cái. Tiếng đàn êm dịu du dương chậm rãi phát ra từ tay hắn, ngón tay thuần thục lướt trên dây đàn khiến YoonA từ đang bực bội chuyển sang vui vẻ.
Khi nhịp điệu bắt đầu, Kim Tae Yeon cũng cất giọng hát nhẹ nhàng. Bài hát lần này không có những điểm cao trào như những bản ost trước đó của nàng, chỉ là tiếng hát ngân nga kéo dài.
Tuy tâm trạng không dùng đến những nốt cao để bùng nổ, cũng không mang lại những kích thích mãnh liệt. Nhưng ca từ có sức truyền cảm và đồng điệu mạnh mẽ, cộng thêm giọng hát đầy chất "kim loại" của Kim Tae Yeon, sự hợp tác ngẫu hứng lần này hoàn toàn không thua kém bất kỳ một buổi biểu diễn hoàn chỉnh nào.
Mấy phút trôi qua rất nhanh, khi Lâm Sơ Nhất đánh nốt hợp âm cuối cùng, Kim Tae Yeon cũng nắm chặt tờ nhạc trên tay.
Trước đây chỉ là một mình xem, một mình cảm thấy bài hát này rất hay, nàng rất muốn hát. Nhưng sau khi chính thức biểu diễn một lần, Kim Tae Yeon càng khẳng định một điều, đó là nàng nhất định phải có được bài hát này.
"Không hổ là giọng ca chính của Girls Generation, rất hay."
Lâm Sơ Nhất buông đàn guitar xuống, cười nói, mấy phút vừa rồi khiến hắn có cảm giác bị đối phương kéo theo trong khi chơi đàn.
Dù có thể là do kinh nghiệm của hắn còn khá ít, nhưng cảm giác đó rất thú vị.
Sau khi cười xong, Lâm Sơ Nhất lại đưa ra câu hỏi mang tính "linh hồn", "Sau khi hát xong, cô có cảm tưởng gì về bài hát này không, hay là cảm xúc sau khi hát?"
Nghe câu hỏi của Lâm Sơ Nhất, Kim Tae Yeon hơi ngẩn ra, sau khi hoàn hồn lại, nàng nghiêm túc liếc nhìn ca từ, hồi tưởng lại cảm giác khi vừa biểu diễn, "Một bài tình ca chia tay đầy hối hận, có cảm giác mất mát và nhớ nhung tất cả những điều thuộc về quá khứ."
Câu trả lời này khiến Lâm Sơ Nhất nghĩ đến điều gì đó, ánh mắt hắn dừng lại trên người nàng một lúc, đến khi điện thoại vang lên, hắn mới dời ánh mắt đi.
Mấy phút sau, đồ ăn ngoài lại được mang đến. Ba người cũng coi như ngồi chung bàn ăn, Lâm Sơ Nhất vừa nướng thịt vừa từ tốn nói.
"Bài hát này, nói sao đây, kiểu hát vừa rồi của cô là muốn nhập vai vào nhân vật cũng được, nhưng để tôi kể ý tưởng của mình, hay nói đúng hơn là kể một câu chuyện nhỏ."
Kim Tae Yeon chăm chú nhìn Lâm Sơ Nhất, dù sao người ta là người sáng tác, người giải thích đầu tiên về sự ra đời của bài hát nhất định là người nắm giữ nó trong tay.
May mà Lâm Sơ Nhất không biết ý nghĩ của Kim Tae Yeon, nếu không có lẽ sẽ bị chọc cười. Cũng may hắn không biết, nên hắn mới nghiêm túc kể về câu chuyện.
"Câu chuyện là một câu chuyện về chia tay. Cô gái sau khi chia tay vẫn còn rất hoài niệm mọi thứ của người con trai, từng vô số lần muốn thoát ra, nhưng rồi vẫn bị giam trong vòng luân hồi của thời gian."
"Cho đến một ngày, những nỗi bi thương, những giọt nước mắt, những đêm dài trằn trọc trong ký ức cuối cùng cũng buông tha cho nàng, và thế là nàng đã viết lại câu chuyện."
"Cuối cùng, nàng kể câu chuyện của chính mình bằng một giọng điệu bình thường, dù là kể chuyện của mình nhưng lại kể với một thân phận như người ngoài cuộc."
Nghe Lâm Sơ Nhất nói xong, Kim Tae Yeon và YoonA đều có chút mông lung, nghe thì đã nghe nhưng hình như lại chẳng hiểu rõ phải xử lý những cảm xúc trong lời nói đó như thế nào.
"Hướng tình cảm rất tốt, nhưng mà tôi không hiểu lắm."
Kim Tae Yeon chưa có nhiều kinh nghiệm yêu đương cúi đầu nhỏ xuống, giống như học sinh trả lời sai câu hỏi của thầy cô, có chút ngại ngùng.
YoonA bên cạnh, vì là diễn viên nên cũng từng được học một ít về công thức biểu diễn nhập vai, nhưng vẫn cảm thấy câu chuyện này quá phức tạp, không phải người bình thường có thể kiểm soát được.
"Đây chỉ là quan điểm của tôi thôi, hiệu quả trình diễn vừa rồi của cô cũng rất tốt, làm theo cách của cô cũng được. Tôi chỉ cảm thấy có thể có một cảm giác khác cho bài hát này, cô chọn thế nào cũng được, tùy vào cô thôi."
Lâm Sơ Nhất không ép buộc Kim Tae Yeon phải chọn cảm giác của mình, mà trao quyền lựa chọn cho nàng.
Nàng nghe xong những lời này, vẻ mặt tươi tỉnh hẳn lên, "Nói như vậy, anh đồng ý bán bài hát này cho tôi?"
"Ừm, nói về giá cả đi." Chuyện mua bán đã bắt đầu, Lâm Sơ Nhất cũng vào vai một nhà kinh doanh.
"Theo cách chia lợi nhuận theo phần trăm thị trường thông thường, tôi thêm cho anh năm triệu, anh thấy thế nào?" Cái giá này là Kim Tae Yeon đã nghĩ từ trưa đến giờ.
Chỉ có điều Lâm Sơ Nhất nghe xong có vẻ hơi thờ ơ, phản ứng này khiến Kim Tae Yeon hơi nhíu mày, chẳng lẽ người này muốn "chặt chém" mình một vố sao?
YoonA ở bên cạnh rất muốn mở miệng giúp tỷ tỷ của mình, nhưng nghĩ đây không phải là chuyện bình thường, cô không có lý do gì cũng không có thân phận gì để chen chân vào, bảo Lâm Sơ Nhất nể mặt mình mà giảm giá cả. Vì vậy cô chỉ có thể im lặng ăn thịt nướng, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía hai người.
"Cô thấy chỗ nào không ổn à, chúng ta có thể thương lượng." Kim Tae Yeon thấy Lâm Sơ Nhất không lên tiếng liền lên tiếng hỏi.
Lâm Sơ Nhất lắc đầu, không có ý định thật sự làm khó cô gái nhỏ, "Cứ theo giá cả thị trường hiện tại là được, tôi không tham lam. Nhưng ngoài chuyện đó ra, tôi có một yêu cầu quá đáng."
"Anh nói đi." Kim Tae Yeon có chút lo lắng, vì cái yêu cầu buổi trưa đã khiến nàng tức giận nửa ngày, lần này đừng lại là trò quái dị nào nữa.
YoonA cũng có chút mong chờ, nhưng cũng biết rằng, kết quả thương lượng nghiêm túc lần này sẽ không kéo cô vào.
Lâm Sơ Nhất không hề do dự đưa ra yêu cầu của mình, và nội dung đó đã khiến hai cô gái trẻ đối diện trực tiếp há hốc mồm.
"Chiếc xe ở dưới lầu, đập nó đi, tôi sẽ đền tiền cho cô, tôi không muốn nhìn thấy nó nữa."
Thu chút "lãi" trước đã, có cơ hội, thân là tác giả bài hát này, cũng có nghĩa vụ phải cho cô nàng nhỏ này có được chút cảm xúc như trong bài hát của mình.
Như thế mới có đủ cảm xúc để hát, đúng không, mình cũng chỉ là muốn giúp ca khúc được hoàn thiện, cũng là vì tốt cho nàng.
Không sai, chính là như vậy, mình thật là một người tốt mà.
Không đùa các bạn đâu, mọi người đừng giấu diếm nữa, hãy cho cây con này chút phiếu bầu đi. Thu thập, theo dõi, đề cử, khen thưởng cứ ném hết tới đi! ! ! Tôi giúp các bạn đập xe, các bạn dùng phiếu ném lại cho tôi cũng không thiệt đâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận